Bán thế anh hùng - Chương 12

Tác giả: Tần Hồng

Hồi 4 - Hung đồ bộ bộ đoạt tiên cơ

Thổ Địa Công Phòng Vũ hỏi :

- Hắn lấy cấp đồ vật gì của ngươi?

Nhạc Hạc đáp :

- Một vuông “Ngũ Lão lịnh tiễn”

Thổ Địa Công lại hỏi :

- Sao ngươi lại có “Ngũ Lão lịnh tiễn”?

Nhạc Hạc nói :

- Muốn giải thích việc này phải kể lại từ đầu, mười năm về trước, cách ngày Trùng cửu vài hôm. Ngũ lão của Ngũ Lão hội đột nhiên giá lâm tệ xá...

Hắn bắt đầu kể lại sự việc cho đến khi hắn cùng Cảnh Huệ Khanh đến Tứ Minh Sơn, gặp được Đông Phương Lượng. Hơn nửa tiếng đồng hồ mới kể xong. Thổ Địa Công Phòng Vũ đương nhiên không tin rằng Ngũ lão lại giết hại Kiếm Quân Tử Nhạc Nhất Thực, sau khi nghe xong thì quay sang Cảnh Huệ Khanh nghiêm giọng hỏi :

- Quả thật năm xưa Cảnh cô nương đã chứng kiến tình cảnh bị sát hại của Nhạc đại hiệp ở Quỷ bảo?

Cảnh Huệ Khanh đáp :

- Đúng vậy.

Thổ Địa Công Phòng Vũ nhìn nàng với ánh mắt hoài nghi, lại hỏi :

- Lão từng nghe rằng tòa Quỷ bảo kia thường hay có quỷ, ngươi là một cô gái cô thân đến đó để làm gì?

Cảnh Huệ Khanh nói :

- Con nữ quỷ trong truyền thuyết chính là vãn bối.

Thổ Địa Công Phòng Vũ ngạc nhiên :

- Ngươi?

- Không sai, vãn bối có một người chị tên là Cảnh Huệ Từ, lúc đó nhà vãn bối rất nghèo, mới đem tỷ tỷ bán cho Thần Quyền Đặng Thịnh Long làm nô tỳ, một năm sau lại muốn bán tuôn vãn bối, rất may là Tuyết Sơn Thần Bà vừa lúc đi ngang làng của vãn bối, nghe được tin này liền đưa cho cha của vãn bối ba trăm lạng bạc, rồi đem vãn bối về Tuyết Sơn để dạy võ. Tám năm sau, gia sư lệnh cho vãn bối xuống núi về thăm nhà, nhưng lúc về đến nhà mới phát hiện song thân và hai vị ca ca không biết đã đi đâu, vãn bối liền đến Bắc Nhạn Đảng Sơn, muốn tìm gặp tỷ tỷ để hỏi thăm tin tức, nào ngờ mới đến lưng núi, đang nghỉ chân ở nhà của một tên tiều phu thì nghe được tin tỷ tỷ bị Thần Quyền Đặng Thịnh Long ***, rồi sát hại....

Nàng nói đến đây, đôi mắt đã đẫm lệ :

- Tỷ tỷ hơn vãn bối năm tuổi lúc còn nhỏ rất thương vãn bối, vãn bối muốn gì tỷ tỷ cũng chìu, còn tốt hơn cả thân mẫu. Lúc nhỏ vãn bối không cảm thấy điều đó, sau này lớn lên mới cảm thấy tỷ tỷ thật vĩ đại, vì thế trong lòng của vãn bối lúc nào cũng dự định sau khi học thành võ công sẽ về chuộc lại tỷ tỷ để tỷ tỷ lấy một người chồng tốt, không cần đi làm tỳ thiếp của người ta, nào ngờ tỷ tỷ lại ૮ɦếƭ một cách thê thảm như vậy.

Thổ Địa Công Phòng Vù cảm thương :

- Ngươi chắc chắn cô ta là do Thần Quyền Đặng Thịnh Long sát hại à?

Cảnh Huệ Khanh nói :

- Không sai.

Thổ Địa Công hỏi tiếp :

- Tại sao Thần Quyền Đặng Thịnh Long lại sát hại cô ta?

Cảnh Huệ Khanh đáp :

- Vì Thần Quyền Đặng Thịnh Long không muốn tỷ tỷ có con, hắn đã có một vợ hai thiếp, vợ lớn chỉ có một đứa con gái, còn hai người thiếp có tám đứa con trai, họ luôn tranh giành với nhau về vấn đề phân chia tài sản sau này, đương nhiên Thần Quyền Đặng Thịnh Long không muốn tỷ tỷ đẻ con nữa, nên mới âm thầm *** tỷ tỷ, rồi mới giả vờ thông báo với mọi người rằng tỷ tỷ đã thắt cổ tự vận.

Thổ Địa Công Phòng Vũ nhíu mày :

- Thần Quyền Đặng Thịnh Long là một trong những nhân vật danh tiếng ở chốn giang hồ, tại sao lại làm những việc mất hết nhân tính như vậy?

Cảnh Huệ Khanh lạnh lùng :

- Hắn nghĩ rằng tỷ tỷ là do hắn mua về, hắn là một người giàu có, có *** một nữ tỳ cũng chẳng hề gì, nhưng hắn không nghĩ rằng tỳ nữ cũng là người, nếu tỷ tỷ có làm trái việc gì, hắn có thể đánh đến ૮ɦếƭ, nhưng không được tiền dâm hậu sát!

Thổ Địa Công Phòng Vũ nói :

- Sau đó thì ngươi xuất hiện, giả làm âm hồn của cô ta để trả thù?

Cảnh Huệ Khanh gật đầu :

- Đúng vậy, trước là vãn bối không phải là đối thủ của Thần Quyền Đặng Thịnh Long, sau là vãn bối muốn hắn nếm mùi đau khổ vì sợ hãi, cho nên lẻn vào trong bảo xuất hiện dưới lớp quỷ để quậy phá, hắn tưởng rằng thật sự là hồn ma của tỷ tỷ xuất hiện, trong lòng rất sợ hãi, bỗng một ngày kia cả nhà vội vàng đi khỏi Quỷ bảo, đến lúc vãn bối phát hiện, cả nhà họ đã không biết đi đâu.

Thổ Địa Công nói :

- Ngươi đã mai phục trong bảo, sao lại không biết ho dọn nhà?

Cảnh Huệ Khanh đáp :

- Vãn bối chỉ xuất hiện về đêm, ban ngày ẩn mình trong thân cây, vị họ dọn nhà vào lúc ban ngày nên vãn bối không sao phát hiện.

Thổ Địa Công gật đầu :

- Như vậy các ngươi nghĩ rằng lần này Ngũ lão bị hại ở Quỷ bảo, thủ phạm chính là Thần Quyền Đặng Thịnh Long?

Cảnh Huệ Khanh nói :

- Đúng vậy.

Thổ Địa Công lại hỏi :

- Nguyên do gì khiến hắn phải sát hại Ngũ lão?

Cảnh Huệ Khanh đáp :

- Ngũ lão mà mười năm trước vãn bối đã gặp có thể do người khác giả mạo, mà một trong những người đó không chừng chính là Thần Quyền Đặng Thịnh Long, lần này hắn sát hại Ngũ lão chắc là sợ Ngũ lão truy cứu việc năm xưa Nhạc đại hiệp bị giết, nên thấy Ngũ lão đang bị nhốt trong phòng khách, liền thừa cơ sát hại họ.

Thổ Địa Công nói :

- Thần Quyền Đặng Thịnh Long cũng được nhiều người trên giang hồ kính nể, việc này cần có chứng cứ xác thực mới được.

Cảnh Huệ Khanh nói :

- Vãn bối có chứng cứ để xác định hắn chính là hung thủ đã sát hại Ngũ lão, cánh cửa kín trong phòng khách đó người ngoài không thể biết được, dù cho biết được có cánh cửa kín cũng không thể nào nghiệm ra cách mở trong thời gian ngắn, cho nên ngoài hắn ra khó có ai làm được việc này.

Thổ Địa Công Phòng Vũ gật đầu, quay sang hỏi Nhạc Hạc :

- Ngươi cho rằng sau khi hung thủ giết Ngũ lão, còn có ý muốn vu oan giá họa cho ngươi?

Nhạc Hạc gật đầu :

- Đúng vây, nếu không thì hắn không phái Đông Phương Lượng đến lấy cắp “Ngũ Lão lịnh tiễn”.

Thổ Địa Công nói :

- Ngũ lão là Minh chủ được đương kim võ lâm công nhận, lại là Chưởng môn của Ngũ đại môn phái, nếu môn hạ của họ biết được việc này ắt sẽ điều tra triệt để, mà việc ngươi mạo danh của lệnh sư mời Ngũ lão đến Quỷ bảo, môn hạ của họ đều biết, ngươi cần phải tìm cách gặp được lệnh sư mới được.

Nhạc Hạc đáp :

- Đúng vậy, nhưng gia sư bây giờ không biết ở đâu.

Thổ Địa Công suy nghĩ giây lát rồi hỏi :

- Tên Đông Phương Lượng mà ngươi vừa nói, hình dạng ra sao?

Nhạc Hạc đáp :

- Khoảng ba mươi tuổi, tướng mạo khá đàng hoàng nhưng có một vết sẹo ở chân mày.

Sắc mặt Thổ Địa Công bỗng thay đổi :

- Ồ! Có một vết seo ở chân mày? Ngươi hãy tả tỉ mỉ vết sẹo đó dài khoảng bao nhiêu?

Nhạc Hạc nói :

- Khoảng ba tấc, giống như vầng trăng lưỡi liềm.

Thổ Địa Công giận dữ quát lớn :

- Súc sinh quả nhiên là hắn.

Nhạc Hạc vui mừng :

- Tiền bối biết hắn à?

Thổ Địa Công nói :

- Chẳng những biết, trên mình hắn có mấy sợi lông ta cũng biết rõ!

Nhạc Hạc hỏi :

- Hắn là ai?

Thổ Địa Công đáp :

- Đồ đệ.

Nhạc Hạc ngạc nhiên :

- Ồ! Hắn đúng là đồ đệ của tiền bối sao?

Thổ Địa Công gật đầu :

- Nhưng năm năm về trước ta đá cắt đứt quan hệ sư đồ với hắn vì hạnh kiểm của hắn quá xấu, thường hay làm những việc không tốt. Hừ! Ta đã cảnh cáo hắn không được xưng là đồ đệ của ta, hắn cả gan trái lệnh, lần này ta sẽ không tha cho hắn.

Nhạc Hạc nói :

- Tên thật của hắn là gì?

Thổ Địa Công đáp :

- Kim Húc!

Nhạc Hạc hỏi :

- Chữ Húc trong Húc nhựt đông chăng?

Thổ Địa Công đáp :

- Đúng!

Nhạc Hạc nói :

- úc giả Đông Phương Lượng, nên hắn tên giả là Đông Phương Lượng.

Nét mặt Thổ Địa Công giận dữ :

- Việc đáng tiếc lớn nhất trong cuộc đời của ta là đã thu nhận tên đồ đệ hư đốn này, có hối hận cũng không kịp nữa rồi.

Nhạc Hạc nói :

- Lão tiền bối có biết hiện giờ hắn ở đâu không?

Thổ Địa Công lắc đầu :

- Không biết, từ khi ta đoạn tuyệt quan hệ sư đồ với hắn, mấy năm gần đây ta không biết hắn ở đâu, cũng không biết hắn đã làm những việc gì?

Nhạc Hạc nói :

- Thế tiền bối có biết có thể tìm hắn ở đâu không?

Thổ Địa Công đáp :

- Bây giờ ta quyết định hạ sơn để tìm hắn, tìm được hắn thì hắn sẽ biết tay ta!

Nhạc Hạc nói :

- Nếu tiền bối tìm được hắn, xin đừng vội giết hắn, trước hết hãy đòi lại vuông “Ngũ Lão lịnh tiễn” cho vãn bối, sau đó giao hắn cho Ngũ đại phái xử lý, hoặc giả có thể truy tìm được hung thủ đã giết hại tiên phụ và Ngũ lão.

Thổ Địa Công Phòng Vũ liền gật đầu rồi nói :

- Được nếu ta tìm được hắn, ta sẽ tìm cách báo cho các ngươi biết.

Cảnh Huệ Khanh xen vào :

- Lão tiền bối có biết được những người thường qua lại vớt hắn không?

Thổ Địa Công Phòng Vũ suy nghĩ một lát, lắc đầu :

- Hắn toàn giao du với những nhân vật bên hắc đạo, ta cũng không rõ lắm, chỉ biết một tên đi lại khá thân với hắn tên là “Hắc Diện Yêu Đồng”, nhưng ta cũng không biết “Hắc Diện Yêu Đồng” ở đâu.

Nói đến đây đột nhiên hai mắt sáng lên ngước đầu quát lớn :

- Ai? Lén lút rình nghe câu chuyện của chúng ta?

Nhạc Hạc giật mình quay lại nhìn cánh rừng phía trước miếu thổ địa.

Đột nhiên trong cánh rừng phóng ra năm người!

Năm người này là một tăng, một ni, một đạo, hai tục gia đều khoảng trên dưới năm mươi tuổi, năm người đều tướng mạo kỳ thanh, khí thái phi phàm.

Nhạc Hạc nhận ra một trong hai tục gia là cao thủ của phái Bạch Hạc thường trú ở Trường An “Cửu Hoàn Đoạt Mệnh” Hạ Quang Vũ liền giật mình, cảm thấy rắc rối đã đến.

Thổ Địa Công Phòng Vũ hình như đều nhận ra họ, vừa thấy năm người xuất hiện liền nở nụ cười :

- Ha ha! Thì ra là năm vị khách hiếm, không biết ngọn gió nào đã đưa các vị đến đây?

Năm người bước tới gốc cây trước cửa miếu, đồng loạt thi lễ với Thổ Địa Công Phòng Vũ :

- Mạo muội đến thăm, làm phiền đến tiền bối.

Thổ Địa Công Phòng Vũ cười :

- Đừng khách sáo nữa, chốn nghèo nàn này của ta được năm vị nhất tề giá lâm thật là hân hạnh.

Lão đứng dậy, quay sang nói với Nhạc Hạc và Cảnh Huệ Khanh :

- Hai ngươi có nhận ra được năm vị này không?

Nhạc Hạc nói :

- Vãn bối chỉ nhận ra Hạ đai hiệp của Bạch Hạc phái còn bốn vị kia đều không biết.

Thổ Địa Công chỉ vào người hòa thượng :

- Đây là cao tăng của Thiếu Lâm thường trú ở Trường An pháp hiệu Giác Nhiên.

Nhạc Hạc gặt đầu chào Giác Nhiên hòa thượng.

Thổ Địa Công lại chỉ người đạo sĩ :

- Đây là đạo trưởng của phái Võ Đang cũng thường trú ở Trường An đạo hiệu Xích Dương.

Nhạc Hạc cũng gật đầu chào.

Thổ Địa Công tiếp tục giới thiệu hai người còn lai “Bạch Ngọc Ni” của phái Thanh Liên, “Thiên Long Tiên Triển Nhạn” của phái Huỳnh Sơn.

Thì ra Chưởng môn của Ngũ đại phái cùng nhau nắm giữ Ngũ Lão hội, nên đều phái cao thủ của phái mình thường trú ở Trường An, để có thể kịp thời giải quyết mọi sự việc xảy ra ở kinh đô này.

Bây giờ họ đồng loạt kéo đến Chung Nam sơn, Nhạc Hạc và Cảnh Huệ Khanh đều biết họ đến vì việc gì.

Họ đang nhìn hai người chăm chú với ánh mắt sức lạnh.

Thổ Địa Công đương nhiên cũng hiểu mục đích đến đây của họ nhưng giả vờ không hiểu :

- Hôm nay năm vị giá lâm không biết có điều chi chỉ giáo?

Giác Nhiên hòa thương chấp tay :

- A Di Đà Phật! Năm người bọn ta đến đây là để tìm hai vị thí chủ này.

Nhạc Hạc tiếp lời :

- Có người thông báo với năm vị rằng ta đã sát hại “Ngũ lão” tại Quỷ bảo có đúng không?

Giác Nhiên hòa thượng lạnh lùng từ tốn :

- Không sai, nhưng không chỉ một mình ngươi, mà còn lệnh sư Thiên Ngoại Quái Tẩu và vị Cảnh cô nương này.

Nhạc Hạc nói :

- Ồ! Người đem tin tức thông báo với các vị là ai? Bây giờ hắn ở đâu?

Giác Nhiên hòa thường nói :

- Người đó thông báo với bọn ta bằng thư nên không hề biết mặt, bọn bần tăng sau khi đọc thư, cảm thấy sự thể trọng đại nên đến đây để chứng thực, không ngờ quả nhiên có việc này.

Nhạc Hạc nói :

- Đại sư cho rằng quả nhiên có việc này hay sao?

Giác Nhiên hòa thượng :

- Trong thư người đó cho biết các ngươi sẽ đến đây quả nhiên các ngươi đã đến, cho nên bon bần tăng phải hỏi cho ra lẽ.

Cửu Hoàn Đoạt Mệnh Hạ Quang Vũ tiếp lời :

- Nhạc Hạc ngươi hãy trả lời vài câu hỏi sau đây.

Nhạc Hạc nói :

- Xin hỏi.

Cửu Hoàn Đoạt Mệnh Hạ Quang Vũ hỏi :

- Ngươi là con trai của Kiếm Quân Tử Nhạc Nhất Thực?

Nhạc Hạc đáp :

- Đúng vậy.

Cửu Hoàn Đoạt Mệnh Hạ Quang Vũ hỏi tiếp :

- Sau đó ngươi bái Thiên Ngoại Quái Tẩu Lỗ Ba Công làm sư phụ?

Nhạc Hạc gật đầu :

- Đúng vậy.

Cửu Hoàn Đoạt Mệnh Hạ Quang Vũ lại hỏi :

- Năm kia ngươi lấy tên là Châu Chính Hiên, lại bái Chưởng môn của bổn phái làm sư phụ?

Nhạc Hạc :
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc