Bạn Gái Ngây Thơ - Chương 04

Tác giả: Khả Nhạc

“Tôi… tôi… không được…”
Rút tay về, Đồng Vũ Thiến hốt hoảng cự tuyệt.
Bọn họ căn bản không hề biết nhau, sao lại có thể tùy tiện lên giường?
Mặc dù cô quả thật bị dáng vẻ anh tuấn lịch sự của anh hấp dẫn, nhưng cô rất quý trọng lần đầu tiên của mình, cô muốn đem lần đầu của mình tặng cho người đàn ông cô yêu, không thể tùy tùy tiện tiện không giải thích được mà đánh mất.
“Em không cần?”
Ân Hạo nhướng mày, nâng môi cười hỏi, mười ngón tay thon dài đã sớm chui vào trong áo cô dùng sức xoa nắn nơi mềm mại đẫy đà, cảm thụ xúc cảm mềm mại mịn màng.
Ngây người như phỗng nhìn khóe môi anh nở nụ cười xấu xa, Đồng Vũ Thiến đỏ mắt, mãnh liệt lắc đầu.
“Nhưng phản ứng của em hình như không giống với lời nói của mình.”
Nói xong anh đưa Dụς ∀ọηg nóng bỏng đâm lên phía trước.
Bị Dụς ∀ọηg cường tráng của anh chạm vào, cô không kiềm chế được phát ra tiếng kêu rên mềm mại, gương mặt có chút bối rối.
“Nhìn xem, em thật nhạy cảm.”
“Anh…”
Đồng Vũ Thiến há hốc mồm cứng đờ lưỡi, trong đầu rối loạn một đoàn, nói không ra nửa câu phản bác.
Khi Dụς ∀ọηg của anh đánh tới, trong nháy mắt, nội tâm giống như có một cái gì đó kích thích lan tỏa ra khắp cơ thể.
Cô cảm thấy mình thật may mắn vì đã mặc quần jean, nếu không cảm giác đó sẽ càng mãnh liệt hơn nữa, tiếng kêu của cô sẽ có thể kinh người hơn.
Nghĩ đến điểm này, Đồng Vũ Thiến cảm thấy vô cùng xấu hổ.
“Nói xem, nếu như em không cần, sao còn để cho anh sờ em?” Ân Hạo cười hỏi, bàn tay lúc nhẹ lúc nặng xoa nắn bầu иgự¢ mềm mại, càm xúc mềm nhũn tuyệt vời này khiến anh thở dài thật sâu.
Cô lấy lại tinh thần, lúc này mới phát hiện ra tay của anh đã sớm đưa vào trong áo của mình, áo cũng bị anh vén lên cao.
Còn khoa trương hơn, cô hoàn toàn bị anh dẫn dắt, bỏ quên sự thật mình đang bị ăn đậu hũ.
Thú vị nhìn dáng vẻ kinh ngạc của cô, Ân Hạo khẽ vuốt nhẹ nụ hoa bị anh trêu chọc đã thẳng đứng, nhẹ nhàng véo một cái.
Đau đớn xen lẫn khoái cảm đột nhiên ập tới, cô lại một lần nữa duyên dáng kêu ra tiếng.
“Anh…”
“Anh đã nói, em rất nhạy cảm.”
Bị anh trêu chọc, Đồng Vũ Thiến xấu hổ đỏ mặt, không cam lòng vươn tay đưa vào иgự¢ anh dưới lớp áo blouse cũng Ϧóþ nhẹ một cái.
Đỉnh иgự¢ bị kích thích, Ân Hạo hít một hơi, toàn thân nổi da gà.
“Nhìn, anh cũng rất nhạy cảm.” Cô hồn nhiên không biết hành động của mình hoàn toàn khiêu khích anh, Đồng Vũ Thiến hất cằm, lấy giọng dạy dỗ nói: “Bị Ϧóþ như vậy, ai không… Á!”
Cô còn chưa nói hết, Ân Hạo đã trực tiếp đè cô lên giường, cắn răng khàn khàn nói: “Cô gái, hành động của em chính là đùa với lửa.”
Phụ nữ lên giường cùng anh không ít, nhưng chưa có một cô gái nào vừa có vẻ mê hoặc lại ngây thơ như vậy, khiến cho từng tế bào trong cơ thể anh tràn đầy khát vọng muốn hoan ái với cô.
Anh từ trước tới giờ vẫn luôn kiêu ngạo về khả năng tự chủ của bản thân, nhưng lại thất bại hoàn toàn trước cô.
Bị anh đè ép, Đồng Vũ Thiến giùng giằng, phát ra âm thanh kêu khổ sở: “A…. Tôi… tôi sẽ bị anh đè bẹp…”
Anh cũng không phải mãnh nam toàn cơ bắp, thân hình cao to gì hết nhưng tại sao lại nặng đến kinh người? Đồng Vũ Thiến có cảm giác sắp bị anh đè bẹp ૮ɦếƭ.
“Em gái, em chưa từng nghe qua đàn ông và phụ nữ lúc âи áι thường phải đè ép lên đối phương sao.”
Không nén được khát vọng cháy bỏng, anh mặc không để ý cô giãy giụa, bằng tốc độ kinh người cởi bỏ quần sóc của cô.
Nhìn quần sóc trong nháy mắt bị người ta cởi vứt sang một bên, Đồng Vũ Thiến đỏ mặt kêu lên: “A! Tôi…”
Bàn tay to che miệng cô, Ân Hạo cúi đầu, cố ý lấy giọng nói dịu dàng nỉ non bên tai cô.
“Ngoan, nếu em muốn, anh rất vui lòng nhờ em làm giúp anh.”
“Ai, ai muốn giúp anh!”
Anh cười nhẹ, tay rời khỏi bộ иgự¢ cô, chậm rãi vẽ vòng tròn từ từ đi xuống, khẽ vuốt ve.
Ngón tay tràn đầy ý vị trêu đùa rơi trên da thịt cô, mang đến cảm giác tê liệt, thân thể của cô càng thêm cứng ngắc.
Bởi vì kinh ngạc, Đồng Vũ Thiến quên cả giãy giụa, cứ ngơ ngác mặc kệ anh muốn làm gì thì làm.
Khi bàn tay anh vẽ vòng vòng trên rốn cô thì hơi thở của Đồng Vũ Thiến càng thêm dồn dập, toàn thân nổi da gà.
“Anh… anh…. Có thể đừng làm như vậy được không?”
Ân Hạo cười hỏi: “Không thích?”
Cô còn chưa kịp phản ứng, lại thấy anh cúi người, đưa đầu lưỡi, càn rỡ Lเế๓ láק cái rốn mịn màng của cô, còn dùng sức 乃ú liếm.
Không có cách nào nhịn được sự vuốt ve trêu đùa của anh, Đồng Vũ Thiến cong người, kêu lên mềm mại: “A! Van cầu anh… Đừng như vậy…”
Ân Hạo không để ý cô ՐêՈ Րỉ cầu khẩn, tiếp tục dùng miệng cảm nhận da thịt mềm mại của cô.
Đối với hành vi ác liệt của anh, cô chỉ biết đỏ mặt, thở gấp, nơi tư mật trào ra luồng khí nóng, lặng lẽ dính ướt ҨЦầЛ ŁóŤ của cô.
Biến hóa như vậy khiến cô xấu hổ đỏ bừng mặt, đang suy nghĩ nên phải làm gì để tránh anh thì Ân Hạo lại tà ác đưa ngón tay lần tới đùi cô tìm đến nơi địa phương mềm mại ấm áp.
Hoàn toàn không ngờ anh sẽ đưa tay chạm vào nơi tư mật, Đồng Vũ Thiến nhanh tay chặn lại, kẹp hai chân, hoảng hốt kêu: “Không! Không được!”
Chỉ cần tay anh đi vào, anh nhất định sẽ phát hiện ҨЦầЛ ŁóŤ của cô ẩm ướt.
Còn nói, anh ta chỉ chỉ là cháu của bệnh nhân mà mẹ phải chăm sóc, cô và anh ta chỉ gặp mặt mấy lần, sao có thể tiến triển đến mức này?
Đây không phải là hành động mà một cô gái ngoan nên có!
Cô rõ ràng nên cự tuyệt, nên đẩy anh ra, nhưng thật kì lạ, cô giống như là bị ma làm, mặc anh làm ra những hành động thân mật mà chỉ có những người yêu nhau có thể làm.
“Không thể? Nhưng thân thể em so với em còn thành thực hơn.”
Phản ứng của cô quá tốt, tốt đến mức anh cảm giác cô không phải là xử nữ.
Bàn tay bị hai đùi trắng nõn của cô kẹp lại, Ân Hạo duỗi ngón tay ra có thể cảm giác được mật huyệt ướƭ áƭ của cô.
“Cái… cái gì?” Đồng Vũ Thiến không hiểu hỏi.
“Em ướt!”
Mặc dù bị chân cô kẹp lại, nhưng ngón tay dài chống đỡ nơi tư mật của cô vẫn hoạt động tự nhiên như cũ, nhẹ nhàng xoa, ngón tay lại chui vào trong động tình tìm kiếm mật dịch.
“Em muốn xem không?”
Không biết Ân Hạo muốn cho mình xem cái gì, nhưng trực giác mách bảo cô đó không phải là chuyện gì tốt, Đồng Vũ Thiến liều ૮ɦếƭ ngọ nguậy muốn thoát.
“Nếu không muốn xem, thì em cũng phải bỏ tay anh ra? Hay… Em muốn thử những thứ khác?”
Anh nhíu mày, gương mặt lộ vẻ xấu xa khiến cô hoảng hốt.
“Không, khong cần.” Cô vội vàng mở chân, gấp đến độ toàn thân đỏ bừng.
Người đàn ông này đúng là con sói lớn háo sắc, chỉ lơ là một chút sẽ bị anh nuốt vào bụng, cô phải để ý, không để anh mê hoặc, không nên đồng ý anh bất cứ yêu cầu nào.
“Nếu không muốn chơi trò khác, vậy trực tiếp đến đây đi.”
Đồng Vũ Thiến bị lời nói của anh chấn trụ hoàn toàn.
Ý là… Cùng anh ta âи áι sao?
Mặc dù bây giờ quan hệ nam nữ không bảo thủ giống như trước, tình một đêm, hay nói chỉ quan hệ không yêu không phải không có, nhưng cô không có biện pháp tiếp nhận.
Cùng âи áι với cô, nhất định phải là lão công của mình, còn phải là người đàn ông mà cô yêu thương!
“Không, không thể như vậy! Không thể!”
Nghe cô kêu la, Dụς ∀ọηg thì đang bùng cháy, Ân Hạo xanh mặt hỏi: “Tại sao?”
“Anh không phải là bạn trai tôi, cũng không phải chồng tôi…”
Nghe vậy, anh nhíu mày, cắt đứt lời cô. “Thật sự anh là lão công của em a!”
Đồng Vũ Thiến sửng sốt. Cô đã gả cho anh khi nào?
Ân Hạo mỉm cười, lấy giọng nói vô cùng dịu dàng bao dung nói: “Lão bà, trí nhớ em thật kém, ở trong suy nghĩ của ông nội, chúng ta kết hôn đã là vợ chồng rồi.”
Anh mặc dù không có hứng thú chơi chò chơi diễn nhân vật, nhưng mà, nếu là diễn với cô bé ngốc này, thật sự rất thú vị.
Đồng Vũ Thiến bất khả tư nghị kêu lên. “Đó là ông nội anh suy nghĩ lung tung, sao có
thể coi là thật?”
“Vậy là em không muốn làm?”
“Không muốn! Không muốn!”
Giống như là muốn thuyết phục bản thân không bị anh đầu độc, cô mãnh liệt lắc đầu, thề
không cùng bác sĩ đẹp trai chơi tình một đêm.
“Nếu không muốn, sao em lại ướt nhiều như vậy?” Ân Hạo đưa ngón tay dính mật dịch
bôi lên má cố, vô cùng tuyệt vọng nói: “Đây không phải là em cũng muốn anh chứng
minh sao?”
Cô mở lớn hai mắt sững sờ nhìn động tác của anh, cô không thể tin được, thứ ẩm ướt
Dính trên ngón tay anh chính là từ nơi mềm mại của cô.
“Tôi…”
“Anh biết em nghĩ gì, muốn lão công yêu thương em thật tốt.”
Anh hoàn toàn coi thường sự chống cự của cô, Ân Hạo cởi bỏ ҨЦầЛ ŁóŤ của cô, đưa vật
nóng đã sớm không chịu nổi chống đỡ vào cửa huyệt ẩm ướt, nhẹ nhàng ma sát.
Động tác bá đạo của anh khiến cô không có một chút cơ hội phản kháng.
Khi vật cực đại của anh chống đỡ nơi mật huyệt, toàn thân cô nhạy cảm run rẩy.
Giật mình với phản ứng của cơ thể, Đồng Vũ Thiến rủ mắt xuống, nhìn thấy nơi tư mật
của hai người đang tiếp xúc, toàn thân nóng bừng, đầu óc trống rỗng.
Đây không phải là sự kết hợp lí tưởng mà cô mong ước, nhưng giờ phút này, phản ứng
của thân thể và lí trí hoàn toàn trái ngược.
Cô không biết phải làm sao, nhưng lúc Dụς ∀ọηg của anh chống đỡ, thân thể của cô
không tự chủ được nghênh hợp, giống như khát vọng nó tiến vào.
Ân Hạo hài lòng nhìn cô phản ứng nhiệt tình, không nhịn nổi nữa vội vàng thẳng lưng tiến vào.
Vật nóng cực đại của anh xâm nhập vào mật huyệt chật khít, lập tức khiến cô đau đớn.
“A! Thật là đau!” Đồng Vũ Thiến bị đau hét thảm lên một tiếng.
Vừa nghe cô kêu thảm thiết, thân thể anh cứng đờ, ảo não cất giọng hỏi: “૮ɦếƭ tiệt! Em…
em là lần đầu tiên?”
Giọng nói bực bội của anh khiến cô ủy khuất tức giận phản bác: “Anh…anh là đồ khốn
kiếp! Tôi làm gì để anh cảm thấy tôi không phải lần đầu tiên?”
Cô biết lần đầu tiên sẽ đau, nhưng không nghĩ sẽ đau đến mức độ này.
Mặc dù không thể nào biết số đo của anh ta so với những người đàn ông khác nhưng cô có thể xác định, anh và cô không hợp!
Đồng Vũ Thiến nghĩ muốn đá anh, chân lại bị bàn tay anh áp chế, căn bản không thể
động đậy.”
“Em nhiệt tình như vậy, anh nghĩ là…”
Lần đầu tiên đoán sai, Ân Hạo hoàn toàn sững sờ.
“Tôi là người, cũng không phải là không có cảm giác, bị anh sờ như vậy đương nhiên có phản ứng!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc