Bạn Gái Cũ Của Tổng Giám Đốc - Chương 07

Tác giả: Liên Liên

Ăn xong bữa ăn đơn giản, Hạ Phong cùng Ái Tĩnh đi mua sắm ở trung tâm thương mại.
Đi qua cửa hàng chăn màn gối đệm, thấy mấy bộ ga trải giường làm bằng vải bông nguyên chất, màu sắc và hoa văn mới mẻ độc đáo, Hạ Phong dừng lại, kéo cô vào cửa hàng thăm quan.
"Em cảm thấy bộ ga trải giường hoa hồng kia như thế nào?" Hạ Phong nhìn rất chăm chú.
"Cũng không tệ lắm, rất đẹp." Ái Tĩnh gật đầu. Tuy hoa văn của bộ ga trải giường kia là hoa hồng, nhưng lại được vẽ ra bằng đường nét đơn giản nên đặc biệt trang nhã.
"Vậy thì quyết định cái này đi." Anh bắn bắn ngón tay, tỏ ý muốn mua với người bán hàng.
"Đang tốt đẹp, đổi chăn đệm làm gì?" Ái Tĩnh vội vàng kéo tay anh lại, không hiểu tại sao hỏi xong ý kiến của cô thì phải mua đồ.
Hôm nay Hạ Phong thật khác thường… Mấy giờ trước còn cầu hôn với cô! Thật là có bệnh mà.
Trước tiên cô phải nói chuyện rõ ràng với anh mới được.
Ra ngoài cửa hàng, Hạ Phong mới giải thích, "Đã chuẩn bị kết hôn, đương nhiên là anh muốn mua đồ dùng cho chúng ta rồi."
"Em nói em còn đang suy nghĩ mà…" Anh quả nhiên còn đang suy nghĩ chuyện này! Anh còn chưa hết hi vọng à?
Trán Ái Tĩnh hiện lên vạch đen.
Hạ Phong mặc kệ cô nghĩ như thế nào. Anh đã có kế hoạch thì phải bày tỏ, cô cũng không phản đối, chỉ là không muốn kết hôn bây giờ.
"Chuẩn bị mua đồ trước cũng được." Anh muốn dùng tốc độ nhanh nhất tạo dựng lên giấc mộng về ngôi nhà chung của hai người.
"Không có nhanh như vậy..."
Đang lúc Ái Tĩnh không biết nên làm thế nào với người đàn ông nóng vội này, thì từ phía sau bọn họ truyền đến tiếng kinh hô của phụ nữ.
"Hạ Phong? Là Hạ Phong sao?"
Nghe được âm thanh khàn khàn, Hạ Phong khá bất ngờ, anh nhíu mày, nhanh chóng xoay người, "Ngải Lâm? Cô lại trở về rồi!"
"Cái gì gọi là lại trở về rồi hả? Em nhớ anh, không được sao?" Âm thanh Ngải Lâm tràn đầy sức sống.
Cô nhảy đến trước mặt Hạ Phong, hai tay ôm chặt cổ anh, nhiệt tình hôn, trong chốc lát dấu son môi đỏ thẩm in trên gò má tuấn mỹ của anh.
"Đáng ૮ɦếƭ. . . . . ." Vợ trước đối xử với anh vẫn còn nhiệt tình như lửa, khiến Hạ Phong không có phúc để hưởng.
"Anh gần đây thế nào, sao đối với người ta lạnh lùng như vậy?" Ngải Lâm mặc kệ bên cạnh Hạ Phong còn có phụ nữ, tiếp tục quấn lấy anh thể hiện sức quyến rũ.
"Cô buông tay…” Hạ Phong không chịu nổi vòng tay bạch tuộc dính trên người, dùng hết toàn lực gạt tay phụ nữ kia xuống.
"Trước kia anh rất thích em hôn anh như vậy… Lẽ nào không gặp bấy lâu anh đã thay đổi?" Ngải Lâm nũng nịu oán giận, áo cổ thấp bó sát người, ra sức dán chặt người lên mình Hạ Phong.
Trang phục của cô khiến bộ иgự¢ đầy đặn cùng bắp đùi hoàn mỹ thon dài lộ ra, cực kỳ kiều mị hấp dẫn kết hợp với Hạ Phong cao lớn tuấn mỹ, đúng là ông trời tác hợp cho.
Hai người bọn họ đứng cùng một chỗ trông rất đẹp đôi!
Ái Tĩnh đứng ở bên cạnh, khuôn mặt thanh lệ không có nữa phần dao động, nhìn Hạ Phong bị người phụ nữ ôm chặt không thả, trong lòng yên lặng bình xét.
"Đáng ૮ɦếƭ, cô đừng ôm dính như vậy!" Hạ Phong tức điên lên rồi.
Hôm nay là ngày anh thổ lộ với Ái Tĩnh, tại sao Ngải Lâm lúc này chạy đến tham gia náo nhiệt làm gì?
Anh nghĩ phải làm Ái Tĩnh nhận ra anh hoàn toàn quyết tâm, lại không nghĩ tới một Trình Giảo Kim sẽ chạy ra…
Bà tám đáng ૮ɦếƭ này rốt cuộc muốn như thế nào? Cô ta có nhớ bọn họ đã ly hôn hay không?
Không lẽ anh nên đi tòa án xin lệnh cách li, yêu cầu Ngải Lâm cách xa anh hai mét sao?
Trời đánh, cô ta nhất định phải phá hư hạnh phúc của anh mới vừa lòng hay sao?!
"Em vừa rồi là có ý gì?"
Thật vất vả lắm mới hất ra Ngải Lâm đang ôm chặt mình, Hạ Phong nắm chặt tay Ái Tĩnh, kéo cô đến ngõ hẻm ít người lui tới.
"Cái gì có ý gì ?" Ái Tĩnh không hiểu.
"Em nhìn anh bị người phụ nữ kia ôm, tại sao không giúp anh giải vây? Em giả vờ tức giận cũng được, tại sao lại không phản ứng gì hết?" Hạ Phong giận dữ cao giọng.
Anh đã thổ lộ với cô đến nước này, thiếu điều còn chưa tự mình đến nhà cầu hôn, cô ngang nhiên một chút cảm động cũng không có?
Anh bị người phụ nữ khác quấy rầy, cô thờ ơ đứng nhìn?
"Em thấy hình như cô ấy là bạn gái trước của anh… hoặc là thân mật hơn nữa. Cô ấy muốn nói chuyện với anh, em vì muốn giữ vững phong độ, nên mới không dám thất lễ." Ái Tĩnh bình thản trả lời. Đối với tình địch đột nhiên xuất hiện, cô cũng không có quá nhiều ý kiến.
"Em không phải yêu thích anh sao?" Chưa từng gặp qua loại phụ nữ này, Hạ Phong coi như là lãnh giáo.
"Thích mà." Nếu không làm sao có thể lên giường với anh?
"Vậy thì em nên phản ứng lớn một chút..." Lần đầu tiên cùng phụ nữ tranh chấp nặng nhẹ, Hạ Phong có chút không biết diễn đạt.
"Lớn như thế nào?" Ái Tĩnh lộ ra nụ cười trên môi.
"Đáng ૮ɦếƭ, em dám giễu cợt anh? !" Hạ Phong tức điên lên, không nghĩ tới anh đường đường là hoa hoa công tử lại cùng bạn gái so đo chuyện phản ứng ghen tuông!
"Em không có. Chẳng lẽ nhìn hai người phụ nữ đánh nhau ngoài đường phố mới làm anh cao hứng hay sao?" Ái Tĩnh hỏi ngược lại.
"Dĩ nhiên không phải." Anh ghét triết lý của phụ nữ.
"Vậy được rồi. Em cũng không muốn làm loại phụ nữ này. Cho nên em yên lặng xem hai người ôn chuyện, như vậy không tốt sao?" Ánh mắt Ái Tĩnh lóe lên sự giảo hoạt.
"Em ——"
Hạ Phong bị người phụ nữ mình yêu chận họng, một câu cũng không nói ra được.
Hiện tại đến cùng là như thế nào?
Trong quá khứ anh ghét phụ nữ vì anh mà đánh mất lý trí. Hiện tại người phụ nữ trước mặt này không có những phản ứng kia, rất hợp với lý tưởng của anh, thế nhưng tại sao anh lại không quen?
Hạ Phong bắt đầu chán ghét mình ——
"Phản ứng của cô ấy thật bình tĩnh, nói không cần chọn khăn trải giường sớm như vậy." Hạ Phong hướng về phía điện thoại, ủ rũ trần thuật.
Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng la kinh ngạc, "Làm sao có thể?!"
Đối với đề tài kết hôn, phụ nữ ai cũng rất nhạy cảm mà!
"Tại sao không thể nào?" Quân sư quạt mo sẽ không sử dụng phương pháp vô dụng để làm, cần gì không thừa nhận thất bại, còn có nhiều kinh sợ lớn hơn… Thảm hại hơn chính là giữa đường chạy ra một Ngải Lâm phá rối, vậy mà Ái Tĩnh cũng làm như không có chuyện gì xảy ra!
Căn bản anh hoài nghi bọn họ không phải là đang yêu đương, tất cả chỉ là ảo giác của anh mà thôi!
"Cậu thảm rồi, cô ấy chỉ coi cậu như bạn giường mà thôi, không phải đối tượng kết hôn!" Hoa hoa công tử lần này làm ngựa mất móng rồi.
"Không thể nào! Khi lên giường với tôi, cô ấy là xử nữ!" Chưa từng nghe qua xử nữ đi tìm bạn giường bao giờ! Nếu nói Ngải Lâm tìm giường anh còn tin.
"Vậy cậu tự nói xem, tại sao cô ấy không muốn kết hôn với cậu?" Có phải là đang xảo biện không? Vậy tự mình nghĩ ra lý do đi.
"Cô ấy…yêu tôi không sâu bằng tôi yêu cô ấy." Đây là Hạ Phong mô phỏng nghĩ ra kết luận, tàn nhẫn đến mức về đến nhà mà vẫn còn buồn bực.
Tất cả phụ nữ đều thích anh, chỉ có Cầu Ái Tĩnh yêu anh không đủ!
Cô lúc nào cũng có thể nắm giữ hành tung của anh, mà anh lại không thể… Cô nghĩ tắt điện thoại di động liền tắt điện thoại di động, không cùng anh ước hẹn liền không cùng anh ước hẹn.
Trong mối quan hệ của hai người, cô ấy có tự do không giới hạn…
"Ừ, thật thảm." Không nghĩ tới hoa hoa công tử cũng có ngày này.
"Tôi cũng cảm thấy như vậy." Đây là báo ứng sao? Hạ Phong nở nụ cười khổ sở trên môi.
Ngồi ở trước quầy rượu, Hạ Phong gọi phục vụ giúp anh rót ly rượu.
"Khoan khoan, giá rượu hiện tại rất mắc, cậu không nên uống quá nhiều." Đầu bên kia điện thoại cảm thấy có cái gì không đúng, vội vàng dặn dò.
"Biết rồi!" Ngồi một chút rồi bắt taxi về nhà không được sao? Bộ anh là đầu heo sao?
"Cần tôi qua uống với cậu không?" Bạn tốt không thể giả đò, hoạn nạn thấy chân tình.
"Không cần!" Hạ Phong trực tiếp cự tuyệt.
Anh cũng không muốn gặp ai trong lúc buồn bực này, chỉ có rượu mới là bạn tốt của anh.
Cạn chén!
"Tiểu Tĩnh, mình cảm thấy cậu phải dạy dỗ lại người đàn ông của cậu."
Đỗ Ôn Nhu cột tóc bím, mặc áo ngủ Chuột Mickey, đang xem hình ảnh trong tạp chí, chạy đến bên cạnh Ái Tĩnh.
"Tại sao nói thế?" Ái Tĩnh uống một ngụm trà, tiếp tục nhìn chằm chằm vào TV.
"Này, cậu nên nghiêm túc cùng mình thảo luận có được không? Chuyện này rất quan trọng, sao còn ở đó xem ti vi? Anh ta chạy mất bây giờ!" Đỗ Ôn Nhu tức giận cầm điều khiển ti vi lên, tắt máy.
"Này, màn đặc sắc đó ——" Ái Tĩnh kêu gào, nhưng Đỗ Ôn Nhu nhất định không trả lại điều khiển ti vi cho cô.
"Đang muốn ngủ mà hai người các cậu ầm ỹ cái gì ở phòng khách vậy?" Chân Khả nghe được tiếng kêu gào trong phòng khách vội vàng chạy đến tham gia náo nhiệt.
"Các cậu coi nè…”
Đỗ Ôn Nhu làm như bảo vật quý, lấy tạp chí số mới nhất ra, bên trong báo viết tình hình tổng giám đốc tập đoàn Hạ thị đang hẹn hò, lại còn ra vào khách sạn với một nữ minh tinh .
"Hoa tâm đại củ cải!" Chân Khả chán ghét phê bình.
*** "Hoa tâm đại củ cải!" ý nói người đàn ông lăng nhăng ***
"Trước kia anh ấy cũng như vậy, có gì ly kỳ đâu? Mình đã sớm biết nên không thể trách ai" Ái Tĩnh đẩy đẩy mắt kiếng, đối với tình huống này không mấy quan tâm.
"Anh ta cũng là bạn trai của cậu, cậu phải quản lý chứ!" Đỗ Ôn Nhu xem thường.
"Mặc dù xã giao bên ngoài không thể miễn, anh ta cũng phải bận tâm cảm giác của cậu, không thể để cho những hình ảnh này lưu truyền bên ngoài chứ?" Đánh răng xong, Hướng Duy Mỹ cũng chạy đến.
Trên thực tế, cô ở chỗ Phó Kính Dương đã nhìn thấy bài báo này. Anh ấy còn đặc biệt đem tạp chí giấu vào góc, nhưng kì lạ là vẫn bị cô tìm thấy.
"Cũng không biết lúc nào sẽ chia tay, quản anh ấy làm cái khỉ gió gì chứ?" Lời Ái Tĩnh nói ra không làm cho người ta kinh ngạc đến ૮ɦếƭ thì mới lạ.
Thái độ của cô đối với mọi hoạt động ở bên ngoài của Hạ Phong là không nhìn không nghe.
Không liên quan gì đến cô!
"Cậu như vậy. . . . . ." Ba người phụ nữ trợn tròn mắt. Không nghĩ tới quan điểm yêu đương của Ái Tĩnh là như vậy? Khó trách Hạ Phong to gan như vậy.
"Không có sao, mình muốn đi ngủ." Ái Tĩnh không muốn bàn nữa, để gối ôm xuống, nhanh chóng đi khỏi phòng khách.
Cô không muốn thấy dáng vẻ kinh ngạc của mấy người chị em này.
Ban đầu cô cũng biết Hạ Phong nhất định sẽ có người phụ nữ khác… Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu cô không muốn công khai chuyện của hai người.
Hiện tại, nhìn tấm hình trong tạp chí Bát Quái, cô bị liên lụy trở thành đối tượng thảo luận, còn phải chịu đựng ánh mắt thương hại của mọi người.
Ngày mai cô thật không muốn đi làm…
*************************************************************
"Anh…” Ái Tĩnh chăm chú nhìn Hạ Phong.
"Có chuyện gì?" Anh bên ngoài bình tĩnh nhìn bạn gái, trong lòng lại vui mừng chờ bão táp sắp tới.
"Tại sao còn phải hẹn em ra ngoài?" Ái Tĩnh khẽ nhíu mày, không hiểu.
"Tại sao không? Anh mới phát hiện nhà hàng này ăn rất ngon, dẫn em tới để thưởng thức đó mà!" Anh còn đặc biệt bao hết cả nhà hàng.
Chờ Ái Tĩnh hung hăng phát tiết xong, nhạc công của nhà hàng sẽ trình diễn tại chỗ, mà anh sẽ ở phía sau lẳng lặng lấy ra bó hoa cùng nhẫn kim cương, cầu hôn Ái Tĩnh.
Anh sẽ cam kết với Ái Tĩnh, tuyệt đối không trăng hoa sau khi đám cưới, bởi vì sự xuất hiện của cô đã khiến anh chìm đắm trong tình yêu .
Chỉ cần cô nguyện ý gả cho anh, anh nhất định không xuất hiện cùng những người phụ nữ khác ở nơi công cộng nữa… Trong lòng Hạ Phong hiện lên đủ loại hình ảnh lãng mạn, phô trương khiến phụ nữ vui vẻ.
"Em tưởng chúng ta đã xong rồi, căn bản không cần trở lại những chỗ tiêu tiền này." Ái Tĩnh êm ái bày tỏ.
"Cái gì?!” Anh nằm mơ cũng không tưởng tượng có lời kịch này!
Hạ Phong kinh ngạc nhìn chằm chằm gương mặt thanh lệ của bạn gái.
"Không phải anh đối với em không còn hứng thú nữa sao? Có phải anh cảm thấy chưa nói rõ ràng đã chia tay là không đúng, cho nên mới tìm em ra ngoài ăn một bữa, thuận tiện nói chuyện luôn sao?"
Ái Tĩnh cắt một miếng thức ăn nhỏ bỏ vào trong miệng. Ừ, thịt bò rất mềm, ăn ngon siêu cấp.
Cô cảm thấy biểu hiện của Hạ Phong sau khi trưởng thành coi như thành thục, còn dẫn cô đi ăn một bữa cơm cuối cùng, không có quang minh chính đại lãng quên cô… Tính ra như vậy là tốt lắm rồi.
Dù sao bọn họ đã không còn là học sinh trung học cấp hai rồi, trưởng thành rồi thì phương thức yêu đương cũng khác.
"Không phải! Là ai muốn nói chia tay?!" Hạ Phong tức điên lên.
Cô không bị thần kinh chứ!
Vì muốn kích thích suy nghĩ chậm chạp của cô, anh mới cùng nữ minh tinh ôm ôm ấp ấp, còn để tạp chí Bát Quái chụp được hình, nhưng cô thế mà…
"Nhưng em đã chuẩn bị chia tay rồi…" Ái Tĩnh lúc này mới ngẩng đầu kinh ngạc, đưa mắt nhìn người đàn ông đang tức giận.
"Anh không muốn chia tay!" Hạ Phong xúc động Ϧóþ vỡ cái ly .
"Tại sao?"
"Anh rất thích em, còn muốn cưới em về nhà, tại sao anh lại chia tay với em chứ?" Hạ Phong tức giận đến mức đem lá bài tẩy nói ra toàn bộ.
"Anh không thể nào cứ ngủ với người nào thì đòi kết hôn với người đó!" Ái Tĩnh bất bình la to.
"Em có thể yêu cầu anh, anh sẽ thay đổi mà!" Hạ Phong thở phì phò phản bác.
"Anh không quản được dây lưng của mình thì thôi chứ sao còn biểu em giúp anh giữ chặt?" Ái Tĩnh không tử tế hỏi ngược lại.
"Em…" Anh muốn thao thao bất tuyệt lại nghẹn ở trong cổ lần nữa.
Mấy ngày nay đắm chìm trong bể tình, anh thậm chí đã quên người phụ nữ của anh ăn nói khéo léo cỡ nào.
"Em không muốn ăn, em muốn về nhà!" Tình huống hỗn loạn trước mắt làm Ái Tĩnh bỏ lại dao nĩa, không còn tâm tình ăn cơm.
Cô phải trở về suy nghĩ một chút nên xử lý chuyện này như thế nào.
Có lẽ nên xử lý Hạ Phong thế nào mới chính là chuyện cô nên suy nghĩ rõ ràng.
"Không được! Anh không để cho em đi." Áp chế cổ tay mảnh khảnh, anh bá đạo nhìn chằm chằm cô, không để cho cô rời đi.
"Anh…" Ái Tĩnh trừng mắt nhìn người đàn ông đang nổi điên .
Anh lại nữa rồi! Sau lần hai người “quan hệ” lần đầu tiên, cũng là anh vội vã, mạnh mẽ ép buột cô ra ngoài ăn cơm với anh.
"Em dám lãng phí tâm ý của anh, anh ngay lập tức muốn em ở chỗ này!" Hạ Phong hung tợn uy Hi*p.
"Anh dám?!" Ái Tĩnh không chịu yếu thế trừng mắt nhìn anh.
"Em nghĩ thử xem anh rốt cuộc có dám hay không!" Hạ Phong nhìn cô chằm chằm. Tối nay anh không đếm xỉa nữa rồi!
Ái Tĩnh cắn răng, không dám nhút nhích.
Hảo hán không chịu thiệt trước mắt. Cô cũng không muốn trình diễn kích tình nóng bỏng trước mặt nhiều phục vụ như vậy! Cho nên trước hết cô tạm thời án binh bất động, quyết định phải ăn xong bữa cơm này, chờ xem anh lại muốn giở trò quỷ gì…
"Hạ Phong! Anh điên rồi phải hay không?" Âm thanh Ái Tĩnh cắn răng nghiến lợi truyền ra từ trong phòng ăn bao riêng.
"Làm sao em biết?" Hạ Phong dồn dập đáp lại, không ngừng gặm cắn vành tai của cô, bàn tay không ngừng xoa Ϧóþ bộ иgự¢ mềm mại.
Mỗi lần ᴆụng phải Ái Tĩnh, cả người anh tựa như sống lại lần nữa. Cảm giác phiền muộn hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sự vội vàng thở dốc điên cuồng.
"Không phải em đã sớm biết anh vì em mà phát điên lên rồi sao?" Hạ Phong hỗn loạn thở hổn hển.
Người phụ nữ trong иgự¢ khiến anh kích động không ngừng. Anh không thể không có cô!
Mặc dù sớm biết mình yêu cô say đắm, nhưng anh không nghĩ tới mình có thể mất khống chế một cách dễ dàng như vậy…
"Không được làm loạn!" Ái Tĩnh kinh sợ thở gấp, kháng nghị hành động của anh.
"Cái gì gọi là làm loạn? Em là bạn gái của anh, anh yêu như thế nào thì muốn thế nấy!" Hạ Phong đem cô áp chế trên ghế sa lon bên cạnh.
Anh điên cuồng gặm cắn cô, cởi cúc áo sơ mi, đưa tay vào bên trong nịt иgự¢, vuốt ve nụ hoa của cô.
"Em sẽ kiện anh cường bạo!" Ái Tĩnh tỏ vẻ tức giận.
"Vậy sao? Ý của em là, em căn bản không thích anh sờ em? Anh quá nhiệt tình tạo thành thương thế cho em, một chút em cũng không thích?" Nói xong, anh nhanh chóng vén gấu váy của cô lên, kéo ҨЦầЛ ŁóŤ của cô xuống, thuận tiện đưa ngón tay tiến vào trong thân thể của cô.
"Đúng…" Toàn thân Ái Tĩnh run rẩy.
"Em, kẻ lừa đảo này!"
Ngón tay của anh không ngừng ra vào ở trong hành lang chật hẹp, trêu đùa vùng mẫn cảm của cô, cho đến khi cô không cách nào khống chế rên rĩ thành tiếng.
"A…”
"Trong này ướt giống như thế này, em phải nói là rất ưa thích mới đúng!" Ái dịch chảy ướt ngón tay của Hạ Phong khiến anh hài lòng ngắm nhìn bộ dáng xinh đẹp mất hồn của cô.
Chỉ có lúc này, Ái Tĩnh mới có thể hoàn toàn nghe lời anh nói. Hạ Phong tách hai đùi của cô ra, đem cô chống đỡ trên người.
"Không thể…" Ái Tĩnh nức nở ở phía dưới Hạ Phong. Chỉ là Hạ Phong nhất định sẽ không nghe lời của cô.
Anh hôn từ trán cô trở xuống, ôm thân thể mềm mại của cô, đột nhiên tiến vào trong cơ thể cô…
"Đừng! Chậm một chút…" Cô không khỏi ngước cổ lên.
"Không thể nào, anh mà quá dịu dàng, em sẽ quên anh." Nắm lấy eo thon, anh tăng tốc độ, ђàภђ ђạ vừa tàn nhẫn vừa ngọt ngào đối với cô.
"Nào có…" Ái Tĩnh sắp phát điên lên bởi vì Hạ Phong ôm cô thật chặt, dùng tư thế thân mật nhất tiến vào nơi sâu nhất của cô…
"Thật khó chịu a… Không cần…" Cô ôm chặt cánh tay Hạ Phong nhưng lại không ngăn cản được động tác của anh.
"Nơi đó của em quá hẹp vậy mà còn trách anh?" Ôm lấy ௱ôЛƓ đẹp của cô, theo chất mật nhẵn mịn, tốc độ anh ra vào càng nhanh, lực đạo càng mạnh mẽ.
"A…" Ái Tĩnh theo luật động của Hạ Phong, cổ họng phát ra tiếng ngâm nga cao ✓út.
Anh tựa như dã thú bắt đầu động tình, hoàn toàn đánh mất tự chủ, không ngừng cắm vào rút ra trong ɦσα ɦµყệƭ chật hẹp. Âm thanh ɠเασ ɦợρ cuồng dã vang vọng ở trong phòng.
Nghe được tiếng ՐêՈ Րỉ dâm đãng của mình như thế, thần kinh Ái Tĩnh gần như muốn tan rã.
Hạ Phong hôn môi của cô, tỉ mỉ mà điên cuồng muốn lấy tất cả ngọt ngào từ cô. “Không thể nào vì em nói không cần mà tình yêu của anh lập tức tan biến. Trừ khi em nói không yêu anh nữa…” Tình yêu của anh giống như con ngựa hoang dã được cởi cương, sẽ rong ruỗi ở trong không gian mênh ௱ôЛƓ.
"Không cần…” Cô còn sót lại tia lý trí này.
"Anh sẽ làm em thay đổi chủ ý." Anh tuyên bố như đinh chém sắt.
Sau khi đòi hỏi không biết chán, Hạ Phong rốt cuộc thả ra mầm mống Dụς ∀ọηg, đẩy hai người tới đỉnh cao nhất.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc