App Diễn Viên Phim Kinh Dị - Chương 57

Tác giả: Hí Tử Tế Tửu

Giọng của Tạ Tinh Lan cũng không còn giữ được bình tĩnh: “Tiểu Trì à….”
Tạ Trì trộm cười, phối hợp khẽ nói: “Không dỗ anh trai, dỗ dành giống như lừa gạt, em lừa cô ấy, nhưng không thể dùng chữ này với anh được, bởi vì đây đều là những lời thật lòng, có ông trời chứng giám, có trăng sao chiếu tỏ.”
“Tặng câu chuyện của Adeline cho cô ấy, còn câu chuyện của Narcissus cho anh.”
Tạ Trì nhẹ nhàng nói: “Mỹ thiếu niên Narcissus kia tự luyến đến mức yêu bóng mình dưới nước, anh ta không thích phụ nữ, chỉ si mê lưu luyến cái bóng của mình dưới nước, cuối cùng anh ta không màng tới những lời ngăn cản, thả mình nhảy xuống làn nước, nhận lấy cái ૮ɦếƭ, vĩnh viễn làm bạn với chiếc bóng ngược.”
“Nhưng Narcissus vẫn vui vẻ chấp nhận.”
Tạ Tinh Lan trầm mặc mấy giây, mỉm cười nói: “Trì Trì, Narcissus kia cho dù không nhảy xuống nước, thì chiếc bóng ngược vĩnh viễn bầu bạn cùng. Ý nghĩa tồn tại của nó là bầu bạn cùng Narcissus. Những khi Narcissus cảm thấy cô độc, chỉ cần tới gần mép sông, hoặc là soi gương, thì có thể lập tức nhìn thấy.”
Giọng hắn quá đỗi dịu dàng.
Trong mắt Tạ Trì hơi xúc động: “Anh à…”
Tạ Tinh Lan cũng không muốn sến sẩm, khiến cậu bạn nhỏ đau lòng, hắn đổi đề tài, hờ hững nói: “Đương nhiên, nếu như Xerxes không đứng bên mép nước tự luyến mà đứng bên ao cá lớn như vậy, trong ao lại có rất nhiều cá, như vậy nhất định chiếc bóng ngược sẽ dâng cả ao cá lên, không chút do dự kéo anh ta xuống nước bầu bạn cùng mình.”
Tạ Trì kinh ngạc mấy giây, vô thức chột dạ, cảm nhận được ham muốn chiếm hữu khó nói ra trong lòng mình, anh nhếch khóe môi, vô sỉ nói: “Cho nên, bóng ngược cool ngầu Ϧóþ ૮ɦếƭ mỹ thiếu niên Xerxes kia có khả năng trở thành hải vương.”
Tạ Tinh Lan ngẩn người, cất tiếng cười vui vẻ.
Tạ Trì chuyên tâm đàn tiếp.
【Chài ơi, cục cưng còn biết chơi piano nữa! Hay quá trời!】
【Lãng mạn quá! Hâm mộ quỷ nữ huhuhu】
【Giỏi quá giỏi quá, hoàng tử dương cầm Tạ tán tỉnh.】
【Xác nhận trai đểu, rõ ràng là gay mà!】
【Thím trên đi ra đi, em cam tâm tình nguyện được Trì cưng tán đểu.】
【Đểu một cách thâm tình huhuhuhu, so với cả đời ở trong hồ nước đọng, em tình nguyện được nâng niu vào lòng sủng ái trong giây lát hahaha, em muốn nói em nguyện ý!】
【Hahaha nếu không phải đang ở góc nhìn khán giả có khi em tin luôn rồi, em có đầy đủ lý do để nghi ngờ nghề nghiệp thật của Trì cưng là diễn viên, diễn xuất này dù có là ảnh đế cũng không quá ấy nhỉ?】
【Cơ mà ảnh không tự thấy ngượng à hahaha, nói mấy lời sến sẩm tui nghe thấy ghê răng mắc ói luôn.】
【Nể mấy thím thật, ૮ɦếƭ rồi mà vẫn còn rảnh trồng cây si.】
Nốt nhạc cuối cùng vang lên, tiếng dương cầm vang vọng trong nhà hát lớn, đẹp đẽ lại dịu dàng, giống như tình yêu của thiếu niên, nhiệt tình si mê không tỉnh.
Tạ Trì làm hai việc một lúc, không rảnh bận tâm chuyện khác, đến khi tiếng đàn kết thúc mới phát hiện trên chiếc dương cầm đang phản chiếu, soi sáng hình bóng cô gái mặc bộ lễ phục đen đứng sau lưng anh.
Trên đầu cô gái đeo mạng che mặt đen, dường như đã lặng lẽ đứng sau lưng anh rất lâu rồi, điện thoại của Tạ Trì vang lên âm báo.
【Bạn đã thuận lợi tìm được quỷ nữ, bởi vì bạn chọn quỷ nữ làm cô gái mình yêu thầm, nội dung thử thách khác với những người khác, hướng đi của kịch bản không bị khống chế, mong bạn tiếp tục cố gắng, viết nên kết cục mới lạ cho khán giả thưởng thức.】
Tạ Trì tắt màn hình điện thoại.
Nhiệm vụ app giao cho chỉ là tìm quỷ nữ ẩn mình trong sàn nhảy, quỷ nữ tự nguyện tháo lớp ngụy trang xuất hiện, đương nhiên cũng coi như tìm được.
Giờ đã đi tới bước này rồi, anh cũng không còn đường lui nữa.
【Quả đúng là bật hack gian lận! Vậy mà cũng được sao?!】
【Rút củi dưới đáy nồi trong truyền thuyết hả??】
【Quả nhiên mạch suy nghĩ của đại lão khác với chúng ta.】
【Trì cưng à em đồng ý! Em là quỷ nữ, em đồng ý! Yes, I do!!】
【Cảm giác quỷ nữ cũng vô tội, Trì cưng làm như vậy không được hay cho lắm thì phải? Tại sao phải làm tổn thương một cô gái từng chịu tổn thương trong tình cảm chứ?】
【Xong nhiệm vụ còn tình cảm gì nữa đâu?】
【Thím trên nhầm rồi, Trì cưng không làm tổn thương quỷ nữ, cậu ta chỉ chứng minh tấm chân tình của mình với quỷ nữ, dỗ cô ấy vui mà thôi, chứ không nói muốn cô ấy quên đi quá khứ tới bên mình, Trì cưng vượt ải nhưng không mâu thuẫn với việc quỷ nữ được chữa vết thương lòng.】
【Để xác nhận lừa gạt thì điều kiện tiên quyết là từng chịu tổn thương đúng không? Mà chủ ý của Trì cưng lại không phải làm tổn thương cô ấy, nói thẳng ra là chuyện đôi bên cùng có lợi, tôi tô vẽ giấc mộng đẹp giúp cô, cô giúp tôi thông qua thử thách.】
【Nói như vậy Trì cưng rất lịch thiệp.】
【A, đột nhiên tui nhớ trước đó đạo trưởng Liên Khê bảo người mệnh Thủy có số đào hoa đa tình bác ái, hóa ra ý của ổng là anh trai mưa hahaha, mặc dù giả vờ là anh trai mưa hahaha】
Quỷ nữ nhìn chòng chọc thiếu niên này hồi lâu, dường như còn lâu hơn cuộc đời ngắn ngủi chớp mắt đã qua của cô.
Cô không tin.
Quỷ nữ từ từ ngẩng đầu lên, giơ bàn tay cháy xém, nắm lấy một góc mạng che mặt.
Tạ Trì không hiểu ý của cô, không xác định lên tiếng: “Chị à?”
Quỷ nữ đột nhiên nâng tấm mạng che mặt lên, gương mặt cháy khét của cô đột ngột đập vào tầm mắt Tạ Trì.
Ở khoảng cách gần như vậy, Tạ Trì hoàn toàn không chuẩn bị, đồng tử mắt rung lên, vất vả lắm mới nghiêm mặt được.
Gương mặt quỷ nữ bị chia năm xẻ bảy, như củ khoai lang nướng, lớp ngoài đen nhánh như than, dường như ngón tay quét qua là có thể tróc xuống, trong khe nứt là thịt đỏ tươi lại ố vàng, trong thịt vàng có thi dầu và mủ dính sền sệt, dính thịt hai bên lại với nhau, có phần dính dấp giống như mật ong bị móc ra, một luồng hơi hôi thối phả vào mặt, khiến người ta ngạt thở.
Tạ Trì không ngờ gương mặt của quỷ nữ sau hai trận hỏa hoạn lại thành ra nông nỗi này, trong mắt ánh lên sự không đành lòng.
Quỷ nữ hơi ngạc nhiên vì thế mà cậu ta không bị dọa lùi lại, con ngươi trong hai hốc mắt đen như mực rung lên, cô nhìn chòng chọc vào gương mặt Tạ Trì mấy giây, đột nhiên đưa tay nắm chặt lấy vạt áo Tạ Trì, cười lạnh nói rằng: “Nhìn gương mặt này của tôi, cậu còn có thể nói thích tôi không?”
Dường như cô muốn nhếch khóe môi, muốn nở nụ cười trào phúng, nhưng hiệu quả lại không như quỷ ý, khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
Tạ Trì chỉ trầm mặc mấy giây, trong giọng quỷ nữ chất chứa nỗi hận ngút trời, “Mấy cậu chỉ thích tôi trước khi hủy dung!”
Tạ Trì bình tĩnh ngước mắt lên, nhẹ nhàng mỉm cười: “Thích――” anh trai.
Vẻ mặt quỷ nữ giãn ra trong mấy giây, ánh mắt của cô đảo qua đảo lại trên gương mặt Tạ Trì, dường như muốn nhìn ra được dù chỉ là một chút sơ hở.
“Chị vẫn không chịu tin tưởng em à?” Tạ Trì cười một tiếng cô đơn.
Bàn tay trong tay áo siết lại thành nắm đấm, Tạ Tinh Lan chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
Quỷ nữ không nói gì, ánh mắt lóe lên sự hoài nghi và âm hiểm của quỷ.
“Chị muốn em chứng minh thế nào?” Tạ Trì nhún vai, dịch sát lại gần một chút, cất giọng vô cùng êm tai, “Bất luận là cách nào, chỉ cần chị nói, em đều có thể làm được.”
Đôi mắt kia trong sáng như sao, ánh mắt dường như cầm chắc phần thắng trong tay.
Quỷ nữ xác định vẻ mặt anh không có chút kẽ hở nào, ánh mắt lóe lên vẻ kinh dị, thần sắc dữ tợn: “Cậu có thể cứng với gương mặt này của tôi không?!”
Đôi chân Tạ Trì run lên, thiếu chút nữa ngã chổng vó: “……..”
Chuyện này, chỉ sợ là, không, thể, nào.
【Trì cưng bị gặp nạn hả hê quá hahahahahahahahahaha】
【Đồng-tử-mắt-co-giật.jpg】
【Hahahahaha quỷ nữ là người cậu có thể tán tỉnh dễ dàng như vậy hay sao? Quỷ nữ tăng thể diện cho tui】
【Không thể so sánh diễn xuất của bé Trì với Trì cưng được, tụi chị thông cảm cho cưng mà, mấy chế đừng cười nữa.】
【Hahaha hợp lý, mọi hành động đều có thể lừa người, nhưng phản ứng thân thể thì không.】
【Quỷ nữ muốn anh ta cứng lên một chút để biểu thị kính ý】
Tạ Trì cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng lại hết sức nóng nảy và ấm ức: “Ông đây không chơi nữa!!”
Tạ Tinh Lan phải dùng rất nhiều sức mới nhịn không cười, nghiêm túc nói: “Thế anh ra――”
“Không được!!” Tạ Trì càng nghĩ càng cảm thấy ấm ức, anh tốn công suy nghĩ như vậy, cuối cùng lại bị quỷ nữ chơi ngược lại, quá ấm ức, anh nhất định phải diễn tiếp, nếu không sẽ khó chịu trong người.
Anh nhất định phải thắng, anh lớn đến mức này mà chưa từng chịu ấm ức như vậy, càng không có chuyện nhận thua.
“Để em diễn tiếp,” Tạ Trì bình tĩnh nói, “Em cảm thấy cô ấy đang chọc em, binh bất yếm trá, chột dạ là thua, nếu cô ấy quyết tâm muốn xem, chúng ta lại nghĩ cách.”
“Được rồi.”
Tạ Tinh Lan cảm thấy hơi đau đầu, các loại hình trò chơi thi đấu và đầu tư cổ phiếu sẽ dễ bị gạch đi trong danh sách trò chơi Tạ Trì thích hợp thi đấu, bởi vì Tạ Trì dễ sinh nghiện.
Chỉ trong chớp mắt, hai người hoàn tất giao lưu, Tạ Trì ngước mắt lên, ánh mắt kiên định: “Em có thể.”
Giọng nói khí phách mạnh mẽ, văng vẳng trong nhà hát lớn.
【Diễn xuất của bé Trì cũng tốt đến mức ấy sao? Sao cậu ấy lại nhận lời?】
【Cái này diễn kiểu gì?】
Bàn tay quỷ nữ túm lấy cổ áo anh run lên, dần thả lỏng lực. Cô lùi lại hai bước, đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, dường như hơi thất thần.
Cậu trai này nói có thể.
Cho dù cô xấu xí dữ tợn đáng sợ đến mức ấy, cậu trai này vẫn một lòng yêu cô, bằng lòng chấp nhận tất cả mọi thứ thuộc về cô.
Cô đã học cách không tin tưởng, vô thức cảm thấy mình không ra gì, nhưng người này lại nói cho cô biết, dù một người biến thành bộ dạng gì, thì cũng đáng được người khác yêu thương.
Yêu không cần lý do.
Đây là đáp án mà cô khát vọng nhất, là chân tình chỉ có trong giấc mộng, là điều không tưởng rời xa hiện thực tàn khốc, là thứ cô muốn chạm vào nhưng rồi lại bất lực.
Cậu ấy không có lập trường để lừa gạt cô, bởi vì nếu cậu không bước vào nhà hát, cô sẽ không làm tổn thương tới cậu ấy.
Hoặc là cậu ấy muốn dỗ dành cô vui vẻ, hoặc là cậu ấy thật lòng yêu thầm cô.
Dù là điều gì cũng không quan trọng, đều là những lời cô muốn nghe, cho dù tới muộn đến vậy.
Cuối cùng quỷ nữ cũng không đành lòng để một chàng trai thanh tú sắc sảo rơi vào cảnh khó xử quẫn bách, cô cũng chỉ định thăm dò mà thôi.
Quỷ nữ trầm mặc mấy giây, cô đeo chiếc mạng che mặt đen lên, động tác chậm chạp, trang nghiêm cẩn trọng, cô chăm chú nhìn Tạ Trì, từ từ đi tới chính giữa sân khấu.
Sân khấu rộng lớn hoa lệ, các vong hồn khoác lên mình những bộ Hoa phục xoay xung quanh quỷ nữ, bộ váy đen của quỷ nữ có vẻ khác biệt với những vong hồn, tĩnh lặng mà thánh khiết.
Quỷ nữ đeo chiếc găng tay trắng lên, thân hình giống như một con thiên nga đen.
Cô vòng tay, nhẹ nhàng nâng lên, dương cầm lại phát ra điệu nhạc trôi chảy du dương, chính là bản “Ballade pour Adeline” mà Tạ Trì đàn trước đó.
Thiên nga đen nhảy múa theo điệu nhạc, các vong hồn múa phụ họa.
Trong nhà hát lớn u tối, cảnh tượng trên sân khấu như thật như ảo, chói lòa lóa mắt.
Quỷ nữ là sự tồn tại đẹp nhất trên sân khấu, dáng múa uyển chuyển, từng động tác đều đặn theo nhịp điệu, dường như cô đang dùng vũ khúc của mình để kể lại một đời ngắn ngủi vội vàng, truyền đạt những cảm xúc chân thật nhất.
Tạ Trì dần dần hiểu ra, quỷ nữ đang dùng cách này để cảm ơn mình.
Anh tìm một chỗ để ngồi xuống, nghiêm túc thưởng thức.
【Huhuhu, chị ấy che gương mặt xấu xí đi rồi múa cho Trì cưng xem】
【Lãng mạn quá trời huhuhu】
【Quỷ nữ khổ quá, có lẽ Trì cưng chỉ hành động bất cần, nhưng thực sự là chuyện tốt.】
【Cậu tặng tôi một khúc dương cầm, tôi trả cậu một điệu múa.】
Tiếng dương cầm dừng lại, quỷ nữ cũng dừng múa, lặng lẽ đứng giữa sân khấu.
Hình ảnh này dừng lại trước mắt Tạ Trì.
Một giây sau, Tạ Trì choàng mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm ở bãi đất bên ngoài nhà hát, trong tay cầm phím đàn dương cầm trắng đã nhuốm máu.
Trên phím đàn khắc sâu hai chữ đen ―― “Cảm ơn.”
Tạ Trì nhìn về phía cánh cổng nhà hát khóa chặt, dịu dàng mỉm cười, đúng lúc này điện thoại vang lên âm báo.
【Hoàn thành câu chuyện “Vũ hội quỷ nữ”, sắp chuyển về gian phòng ban đầu.】
Trong nhà hát, quỷ nữ ở chính giữa sân khấu nhìn về phía Tạ Trì từng ngồi.
Dù là nói thật hay nói dối không quan trọng, cô nguyện ý tin tưởng đây là sự thực.
Cậu thiếu niên này dệt cho cô một giấc mộng đẹp đẽ, xua tan cơn ác mộng bám lấy cô dai dẳng suốt mấy năm qua, cô đã mất đi khả năng yêu thương, nhưng lại tìm được niềm tin.
Thế giới này luôn đầy rẫy những điều có thể, có kẻ cặn bã, cũng có những chàng trai tốt luôn một lòng một dạ.
Chỉ là cô gặp phải một người con trai không trưởng thành, sai lầm cho rằng tất cả tình yêu đều như vậy.
Nhân gian vẫn còn rất nhiều điều đáng giá, chỉ là cô đã không còn ở nhân gian.
“Cảm ơn.” Giọng quỷ nữ khàn khàn, “Đừng bao giờ quay lại, hãy sống cho thật tốt, gặp người đáng để yêu thương và yêu cậu sâu sắc.”
Cô phóng thích cho tất cả các vong hồn bị trói buộc ở lại nơi này vì cô, các vong hồn trong suốt phiêu tán đi, giống như những sợi lông vũ lấp lánh lóa mắt của những chú thiên trắng.
Quỷ nữ muốn đóng cửa nhà hát, đi gặp cha mẹ lần cuối, sau đó rời đi đầu thai.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc