Ẩn Sát - Chương 221

Tác giả: Phẫn Nộ Đích Hương Tiêu

Một mình sống trong căn biệt thự rộng như vậy, nhất là khi đến mùa đông như bây giờ, mặc dù là có máy điều hòa, nhưng có những lúc nàng bước vào cửa, đứng ở đó, thậm chí có thể nghe thấy tiếng vọng của chính mình, ngoài nàng ra chẳng có một ai. Điều đó khiến cho nàng bất giác cảm thấy một sự sợ hãi ngấm vào tận xương tủy.
Nàng biết thứ mình cần không phải là những con vật nuôi, cùng không phải là một ai khác, mà là một người nàng luôn cố gắng quên đi nhưng lại chưa bao giờ làm được. Hôm nay đến trước cửa hàng bán thú nuôi, vô tình dừng lại ở đó, nhìn chúng nó được chải chuốt rất đáng yêu, thơ thẩn từng đôi từng cặp, vừa lúc đó Linh Tĩnh từ đâu đến, cuối cùng cũng mua được hai con rùa rất vừa ý. Mà thôi, có lẽ đặt chúng ở trong phòng có thể sẽ tăng thêm chút sinh khí... Nhưng căn phòng rộng như vậy, buổi tối có khi sẽ chúng sợ đến phát khi*p mất thôi...
Sụt sịt mũi, nàng bật cười, nhẹ nhàng gục đầu lên vô lăng, sau đó lấy khăn tay ra liều mạng lau tất cả mọi thứ chất lỏng có thể chảy ra, hơi mệt, hơi lạnh, hơi không thoải mái, là bị cảm sao...
Nàng thử kiểm tra nhiệt độ cơ thể, may mắn là không nghiêm trọng lắm, tối nay uống thuốc rồi trùm chăn cho ra mồ hôi, hẳn là sẽ không có vấn đề gì.
Trong lòng nghĩ vậy, xe hơi chậm rãi khỏi động đi về một hướng khác với chiếc xe bus vừa rồi, sau một lát liền biến mất ở cuối con đường người xe náo nhiệt. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Đêm khuya, Nam Trung Quốc hải.
Gió không lớn lắm, nhưng những cơn sóng biển thì vẫn không thể xem thường, trong tầm mắt tối đen như mực, hai chiếc tàu với dáng vẻ hơi cũ nát nối đuôi nhau lắc lư trên biển, trên thuyền không có nhiều ánh đèn, giống như hai u hồn lang thang trên biển.
Bên trong khoang thuyền, lại là cảnh tượng rất hiện đại, những vách ngăn bằng kim loại rất chắc chắn, máy móc tiên tiến các loại, rađa được điều khiển phát huy ra công năng tương ứng. Trong khoang lái, vài người đang ngồi quanh một chiếc bàn, trên bàn là một tấm hải đồ. Người đứng đầu chính là Chư Thần Vô Niệm, ba người còn lại là Thản Khắc, Bạch Na Na, và Độc Xà Nạp Tạp đã từng đến Giang Hải.
"Kế hoạch đã bàn xong rồi, đã qua mấy ngày ở cùng nhau, tôi thấy rất hài lòng, còn có gì muốn bổ sung thêm không?"
Chư Thần Vô Niệm cười thành tiếng. Thản Khắc một mực lắc đầu. Nạp Tạp đưa ngón tay lên bản đồ vẽ vẽ, vẫn không ngừng diễn giải theo kế hoạch, nhưng kết quả cuối cùng vẫn không có thay đổi gì nhiều:
"Không có bao nhiêu phần thắng, chúng ta vẫn là đang đánh cuộc mà thôi."
"Chúng ta hiển nhiên là đang đánh cược."
Chư Thần Vô Niệm cười nhấn mạnh.
"Rõ ràng là không thể xác định được đối phương ai là kẻ mạnh nhất, hơn nữa cô ta cũng đã đánh bại được Nguyên Lại Triêu Sang, vậy bất luận là kế hoạch gì đi nữa thì chúng ta cũng đều đang đánh cuộc. Hơn nữa... Hành động lần này bất kể là thành công hay thất bại, nếu cãi lời cấp trên, chúng ta đều có thể trở thành kẻ thù của tổ chức, tôi nghĩ ý nghĩa của lần hành động này nằm ở chỗ... Hai giờ đồng hồ trước chúng ta đã tiến vào hải vực của Trung Quốc. Nạp Tạp, tôi từng nghe nói về sự cẩn trọng cô, nhưng tôi không hy vọng rằng sự cẩn trọng đó trở thành lý do để cô rút lui."
Đối điện với lời nói mang đầy ý uy Hi*p của Chư Thần Vô Niệm. Nạp Tạp ngẩng đầu lên, tỏ vẻ không hề yếu thế nhìn hắn:
"Tôi hy vọng anh cũng có thể hiểu rằng, đù là đánh cuộc thì tôi cũng hy vọng rằng khả năng thắng cuộc có thể cao hơn một chút, anh không cần nói với tôi bằng giọng điệu đó! Nếu không tôi sẽ lập tức Gi*t anh."
"Ồ, tôi xin lỗi."
Chư Thần Vô Niệm cười nhún vai.
"Trải qua sự việc lần này, tôi nghĩ tôi sẽ thích một người có tính cẩn trọng như cô."
Ngồi bên cạnh, Bạch Na Na cúi đầu lau súng, vẻ mặt không biểu hiện thái độ gì, lặng lẽ nói một câu:
"Thằng nhóc Cố Gia Minh đó là của tôi."
"Dĩ nhiên, chỉ cần cô thích, có gì là không được chứ."
Chư Thần Vô Niệm tỏ ra rộng lượng, cười tươi rói.
"Nhưng mà, tuy chúng ta đã có thể xác định Nguyệt Trì Huân và Cố Gia Minh đó là đệ tử của tiểu thư Giản Tố Ngôn, lúc đó chắc chắn đã cho hai người đó một lần thử tài, nhưng người cuối cùng ép các người đến bước này, không ai khác chính là Giản Tố Ngôn."
"Tôi hẳn là đánh không lại cô ta, về cô ta xin để lại cho anh."
Đặt khẩu súng lên bàn, Bạch Na Na ánh mắt lạnh lẽo.
"Tôi chỉ muốn thằng nhóc đó..."
"OK, được thôi, nếu như cô muốn..."
Chư Thần Vô Niệm cười nói.
"Tôi có thể chuẩn bị cho mọi người một căn phòng ấm áp."
Liền sau đó. Bạch Na Na bật cười, trong cái lạnh lẽo mang theo cả sự quyến rũ ma quái:
"Tại sao lại không chứ?"
Trong tiếng cười của mấy người họ, chuông báo động chợt vang lên, chạy ra khỏi khoang thuyền, một người từ đầu bên kia chạy tới, nhìn thấy nhóm người này liền vẫy tay:
"Cảnh sát biển Trung Quốc, tưởng là có thể lách qua được, không ngờ vẫn bị phát hiện."
Người đó vừa nói vừa vỗ vỗ vào xung quanh khoang tàu, sau đó bước ra là những tên lính thuê cõng trên lưng ống phóng rốc-két hoặc cầm theo súng máy các loại.
Nạp Tạp lắc đầu nói:
"Xuất quân bất lợi..."
Chư Thần Vô Niệm thì cười cười:
"Tôi thích kiểu kích động này, đi, ra ngoài xem."
Từ cầu thang tới boong tàu, ánh đèn sáng ngòi đã rọi sang, xen lẫn tiếng phát thanh thật lớn.
"Chúng tôi là cảnh sát biển Trung Quốc, tàu thuyền không rõ lai lịch ở phía trước nghe đây, các anh đã tiến vào hải vực của Trung Quốc, mời dừng ngay tàu lại để chúng tôi kiểm tra, vui lòng dừng ngay tàu lại để kiểm tra...Chúng tôi là cảnh sát biển Trung Quốc..."
Tiếng loa phát ra lặp lại hai lần, mấy người trên tàu nhìn nhau. Chư Thần Vô Niệm nhìn chiếc thuyền hải quan ở phía trước cười nói:
"Tôi thích cảm giác này..."
Bước lên cửa cầu thang, chìa tay về phía tên lính thuê đang cầm ống phóng rốc-két: "Này, người anh em, cái đó dùng tốt không?"
"Ống phóng rốc-két đời M72E4 66 li của Mỹ, trang bị đạn phá giáp với tính năng cao, tốc độ hai trăm mét một giây, có thể dễ dàng xuyên thủng tấm thép dày ba mươi xen-ti, dọn sạch những rác rưởi khiến anh không vừa mắt. Trước giờ tôi rất thích, anh có muốn thử không?"
"Thật sự rất muốn!"
Ngay lập tức, dưới ánh đèn, tên đàn ông mặc chiếc áo hoa hơi điên cuồng đó nâng ống phóng rốc-két lên, sau một tiếng "hây a...", chùm tia sáng màu đỏ phá vỡ bầu không khí bình lặng trên mặt biển, liền sau đó, loại pháo hoa cao quý nhất phóng lên...
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc