Âm Mưu Của Tổng Giám Đốc - Chương 17

Tác giả: Mai Tử

Bên trong phòng dạ hội, ăn uống linh đình, ánh đèn lóe sáng, tiếng nói cười lịch sự tràn đầy cả hội trường, lấy âm hưởng của vi-ô-lông và Piano làm nền nhạc, khiến cả đại sảnh hoa lệ mà cao quý.
Tất cả mọi người đều lưu luyến bữa tiệc, trừ chủ nhân của nó.
Hôm nay Úy Dương mặc một bộ Tây phục màu đen, viền bạc, vóc người cao lớn, bề ngoài điển trai cùng với khí chất cao quý, hấp dẫn tất cả phái nữ trong dạ tiệc, dĩ nhiên cũng bao gồm từ Khả Nhi mới từ Anh quốc xa xôi đến đây.
Khả Nhi có mái tóc màu vàng kim được uốn xoăn, hai lọng tóc rũ xuống vành tai, thật là xinh đẹp. Một bộ dạ phục xanh lá có cổ xẻ sâu, nếp gấp vạt áo thiết kế vừa hấp dẫn mê người lại không mất lịch sự. Cổ áo trơn bóng đeo một chuỗi dây chuyền màu xanh lá cây, làm nổi bật làn da như tuyết cùng tròng mắt xanh dương của cô.
Khả Nhi mỹ lệ cao quý khiến mọi người liếc nhìn, rối rít bàn tán về cô và Úy Dương đứng bên cạnh cô, hai người bọn họ rất đẹp đôi. Hơn nửa số người ở đây đều biết được mục đích chủ yếu của dạ tiệc này.
Vậy mà, Úy Dương thân là một trong số nhân vật chính hoàn toàn không chú ý tới tròng mắt Khả Nhi chứa đầy thâm tình,
Anh chỉ ghen tỵ nhìn tới một chỗ khác trong bữa tiệc, Tiêu Vũ Nhu và Triển Hồng Viễn trò chuyện với nhau rất vui vẻ kia.
"Nghe nói Chris có thành tích rất tốt trên thương trường." Cha của Khả Nhi - Phỉ Tỳ Kiệt La rất thưởng thức khí chất kia, nhưng chủ yếu vẫn là năng lực kiếm tiền của anh.
Crow Landeau vẻ mặt tươi cười nói: "Đúng vậy! Chris rất có tài về buôn bán, gần đây nó mới giành được vài nguồn lợi buôn bán của "Mỹ ý châu bảo"!"
Lý Tra Đức vừa nghe đến danh hiệu "Ý tốt châu báu", kinh ngạc.
"Có thể cùng "Mỹ ý châu bảo" đoạt mối làm ăn? Quả thật là hậu sinh khả úy(*)!"
Tinh nhuệ ánh mắt của gã khiến Úy Dương chán ghét.
Khả Nhi thấy cha đánh giá anh như đang chọn lựa mặt hàng, cũng có chút lúng túng.
Cô vội vã giải thích: "Cha em rất thưởng thức những thanh niên có tài." Nói xong, liền thẹn thùng nhìn Úy Dương, sợ biểu hiện của mình không đủ dịu dàng.
Trước kia cô nghe nói người Trung Quốc không coi trọng phái nữ lắm, không biết anh có để ý đến sự đường đột của mình hay không,
Trong lòng Úy Dương cảm thấy chán ghét với cuộc nói chuyện này, anh thấy mình như món hàng, mặc cho người ta xoi mói.
Ánh mắt anh chuyển một cái, nghiêng mắt nhìn Tiêu Vũ Nhu vui vẻ nói chuyện với Triển Hồng Viễn, buồn bực.
Tròng mắt anh chợt lóe, trả lời ngay:
"Quyết đoán tất nhiên quan trọng, nhưng có trợ thủ đắc lực cũng là một chuyện không thể bỏ qua, để tôi giới thiệu vài nhân viên và bạn bè cho mọi người."
Anh gọi người bồi bàn, nói nhỏ mấy câu, chỉ thấy người kia lập tức đi về phía Tiêu Vũ Nhu.
Một chỗ khác trong bữa tiệc, Tiêu Vũ Nhu và Triển Hồng Viễn tìm được một chỗ không quá dễ thấy, ngồi xuống; Vũ Nhu cầm một ly rượu đỏ, nhấp một ngụm.
"Em cảm thấy thế nào?" Triển Hồng Viễn ngẩng đầu nhìn Úy Dương và Khả Nhi trong hội trường.
Vũ Nhu cũng nhìn bọn họ.
Không thể không thừa nhận, Khả Nhi tuy không có vẻ đẹp chim sa cá lặn, nhưng cực kỳ cao quý, hợp không kém chút nào so với Úy Dương.
"Từ lời nói cử chỉ trung có thể biết được, cô ta được giáo dục rất tốt, cho nên xứng với Úy Dương." Giọng nói của cô không hề dao động, nhưng trong lòng lại không khỏi chua xót.
"Hả?" Triển Hồng Viễn âm thầm quan sát Tiêu Vũ nhu, nói: "Yêu thì sao? Nếu Úy Dương không yêu cô ta thì sao?"
"Yêu?" Vũ Nhu có chút kinh ngạc nhìn Triển Hồng Viễn "Hôn nhân chính trị không có tình yêu." Cô lại hớp một ngụm rượu đỏ, phát hiện rượu Bồ Đào vừa chua vừa chát "Nhưng nhìn ánh mắt của Khả Nhi, chắc chắn cô ta đã yêu Úy Dương."
"Cũng đúng." Triển Hồng Viễn gật đầu, tỏ vẻ đồng ý,
Lúc này, người hầu bàn chạy tới trước mặt Tiêu Vũ Nhu, lễ độ nói với cô:
"Xin hỏi cô là cô Tiêu phải không?"
Vũ Nhu để ly rượu xuống, trả lời: "Đúng vậy, có chuyện gì không?”
"Ông Chris muốn mời cô Tiêu đến để trò chuyện một chút."
Vũ Nhu nhìn về hướng Úy Dương, thấy Úy Dương mỉm cười, nhẹ gật đầu với cô, không khỏi cau mày.
Anh lại đang giở trò quỷ gì? Muốn Triển Hồng Viễn lẽ loi ở đây sao?
Giống như hiểu rõ ý tưởng của cô, Triển Hồng Viễn rất có phong độ nói: "Không sao, em đi đi."
Lúc này Vũ Nhu mới đứng dậy, người bồi bàn dẫn cô đi về phía Úy Dương:
Nhìn bóng lưng Vũ Nhu, Triển Hồng Viễn nhẹ nhõm hẳn lên.
Lúc này, lại có một giọng nói khác vang lên: "Anh Triển?"
Triển Hồng Viễn vừa quay đầu lại, phát hiện là Hải Lan.
"Xin lỗi cho sự đường đột của tôi, nhưng tôi có thể nói chuyện với anh một lát hay không? Sẽ không tốn quá nhiều thời gian của anh đâu."
Triển Hồng Viễn luôn không thích nói chuyện với người lạ, cho nên quan hệ giữa Hải Lan, vẫn duy trì trên công việc, anh có chút nghi ngờ mục đích cô tìm anh . . . . . .
"Xin hỏi là chuyện liên quan đến. . . . . ."
Hải Lan hít sâu một hơi, nhớ tới sự si tình của Úy Dương, cho dù gánh chịu tội danh của kẻ phá hoại, phá hủy tình hữu nghị giữa cô và Vũ Nhu mới vừa có được, cô vẫn phải nói ra.
"Là về Vũ Nhu ."
Dẫn Tiêu Vũ Nhu tới chỗ Úy Dương, người hầu bàn cung kính lui xuống. Úy Dương lập tức giới thiệu Vũ Nhu cho mấy người, Vũ Nhu cũng nhẹ nhàng gật đầu bày tỏ thăm hỏi.
"Cô Tiêu à? Ngưỡng mộ tiếng tăm của cô đã lâu!" Crow Landeau thấy Tiêu Vũ Nhu, mặc dù không thích cách làm của Úy Dương, nhưng tại trước mặt Khả Nhi cũng không tiện bày tỏ cái gì.
"Ông Crow biết tôi?" Vũ Nhu có chút kinh ngạc khi nghe ông nói.
"Dĩ nhiên." Ông giễu cợt nhìn Úy Dương.
Ánh mắt Crow Landeau đều trào phúng khiến Vũ Nhu ý thức được quan hệ giữa cha con bọn họ. Cô cảm thấy mình thật sự không nên đến chỗ này làm vật hy sinh.
Lúc này Khả Nhi cũng hỏi han Vũ Nhu, thái độ lễ phép khiêm tốn, không có sự cao ngạo của quý tộc: "Cô Tiêu quả nhiên là cô gái mạnh mẽ." Cô nhìn về Úy Dương, "Có thể để Chris tán thưởng nhất định là người có tài."
Không nghĩ tới cô lại quen thuộc đến mức xưng anh là Chris, trong lòng Vũ Nhu có chút phức tạp, ngoài mặt lại vẫn bình tĩnh như thường.
"Có thể để tổng giám đốc tán thưởng là vinh hạnh của tôi." Cô khách khí nói, nhìn Úy Dương, cố gắng tìm nguyên nhân anh để cô đến nơi này.
Dù sao Khả Nhi cũng là con gái, cô nhạy cảm cảm thấy ánh mắt Tiêu Vũ Nhu cùng Úy Dương không đơn giản. Cô thấy Tiêu Vũ Nhu sẽ mang lại uy Hi*p nào đó cho cô.
Có lẽ Tiêu Vũ Nhu không đẹp bằng mình, nhưng cô ta có sự thành thục, tỉnh táo, lại còn kín kẽ, chính mình cũng không theo kịp.
Nghĩ đến Úy Dương có khả năng sẽ kết hôn cùng mình mà lại có một cô gái giỏi giang ở bên cạnh, cô biết mình phải chú ý đến Tiêu Vũ Nhu.
Lúc này, có một người đàn ông tiến lên.
"Anh Chris, tôt có thể mời cô Khả Nhi nhảy một điệu hay không?"
"Tôi không ngại." Úy Dương nói.
Khả Nhi, Lý Tra Đức và Crow Landeau không đồng ý nhìn Úy Dương.
Vẻ mặt Khả Nhi có chút ai oán, khiến Vũ Nhu ngoài ý muốn nhớ lại hoàn cảnh lúc cô và Úy Dương gặp mặt.
Mặc dù không nguyện ý, nhưng vì được giáo dục tử tế, Khả Nhi vẫn mỉm cười đồng ý với người đàn ông trước mặt, cùng anh bước vào sàn nhảy. Lý Tra Đức nói chuyện: "Bạn bè trai gái cũng không thể hào phóng như vậy: "
Ông cũng không ý đến chuyện Úy Dương có tình cảm với Khả Nhi hay không, dù sao đám cưới chính trị không có tình cảm rất nhiều, nhưng nếu bây giờ Úy Dương quan tâm đến Khả Nhi thì lại càng gia tăng tính ổn định cho cuộc hôn nhân này.
Úy Dương giễu cợt cười một tiếng, "Tôi và cô ta cũng chỉ là bạn bè bình thường."
Lời của anh khiến mấy người đơ mặt tại chỗ.
Crow Landeau khinh bỉ liếc nhìn Tiêu Vũ Nhu, nói với Úy Dương:
"Khả Nhi hồn nhiên, rất hợp với con, con đừng bị mê hoặc bởi vài ả đàn bà có tâm cơ thâm trầm, cha đã chọn trúng Khả Nhi rồi."
Nghe lời nói bóng nói gió của ông ta, Vũ Nhu cảm thấy mình đứng ở đây quả thực là lựa chọn cực kỳ ngu xuẩn.
Cô bình tĩnh nói chuyện trước Úy Dương:
"Ông Crow quả nhiên là quan tâm đến tổng giám đốc, ngay cả cô con dâu cũng tỉ mỉ chọn lựa, nhưng những cô gái có "Tâm cơ thâm trầm" cũng rất khó tìm, dù sao người có kinh nghiệm phong phú trên thương trường luôn xoay sở được công việc."
Cô quyến rũ cười một tiếng "Bạn tôi đang đợi tôi, xin lỗi mọi người."
"Cô. . . . . ." Crow Landeau giận đến nỗi không nói được một câu hoàn chỉnh, ông trợn mắt nhìn Úy Dương: "Loại đàn bà này mà mày cũng ưng được sao, hừ!"
Úy Dương không trả lời, anh cũng lễ phép nói: "Xin lỗi, tôi đi rửa tay." Sau đó xoay người rời đi, để lại mình Crow Landeau sắp nổi điên.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc