Ai Đem Ai Là Thật - Chương 19

Tác giả: Thủy Thiên Thừa

Warning: H, 18+
Bạn nào chưa đủ 18 tủi, đừng đọc một mình, hãy rủ bố mẹ đọc cùng =))))))
- -----------------------------------
Ánh mắt Triệu Cẩm Tân sáng lấp lánh, không chớp mắt nhìn sâu vào con ngươi Lê Sóc, khát vọng giống như hạn hán gặp mưa xuân, lặng yên không một tiếng động thẩm thấu vào làn da Lê Sóc, xâm nhập vào mỗi tế bào thần kinh.
Lê Sóc mỉm cười: "Thôi, phục cậu rồi! Cậu.... cứ làm đi!"
Triệu Cẩm Tân mạnh mẽ dùng hai tay ôm chặt Lê Sóc, cất cao giọng hỏi: "Thật sao?"
"Cho cậu cơ hội để chứng minh bản thân mình." Lê Sóc niết cằm hắn lung lay, "Nếu mà kỹ thuật không tốt..."
Anh muốn nói nếu làm anh khó chịu, sẽ không có lần sau, nhưng nửa câu sau tự nhiên khó mà nói ra miệng, vì sẽ rất tổn thương người. Anh rất thích Triệu Cẩm Tân, nhưng về phương diện này hài hòa hay không với anh mà nói cũng rất quan trọng. Nếu hai người thực sự không qua được cửa này, thì thừa dịp cảm tình chưa sâu sớm tách nhau ra cũng tốt. Và nếu cái gì cũng chưa làm mà đã buông nhau ra thì cũng không phù hợp với tính cách Lê Sóc. Để làm được người đàn ông rộng lượng, Lê Sóc cảm thấy chính mình phải nghĩ thoáng.
Triệu Cẩm Tân rõ ràng hưng phấn đến mặt đỏ hết lên, hắn dùng sức hôn Lê Sóc đến mấy lần, mới cười tà nói: "Anh sẽ không hối hận đâu."
Hắn xoay người một cái, đè Lê Sóc dưới thân, nhẹ nhàng hôn lên khoé miệng anh, sau đó đầu lưỡi ấm áp tiến vào trong miệng, suồng sã càng quét, bàn tay không chút khách khí kéo khoá quần duỗi vào bên trong, bao lấy tính khí Lê Sóc, cách lớp ҨЦầЛ ŁóŤ ra sức xoa nắn.
Lê Sóc một mặt đáp lại nụ hôn nóng bỏng kia, mặt khác dùng lòng bàn tay cảm nhận cơ bắp săn chắc của Triệu Cẩm Tân, xúc cảm cường tráng lại trơn mướt khiến người muốn ngừng mà không được.
Dưới kỹ xảo vỗ về chơi đùa của Triệu Cẩm Tân, bảo bối của Lê Sóc rất nhanh đã có phản ứng, dưới ҨЦầЛ ŁóŤ nhô lên thành một gò núi nhỏ, ngón tay Triệu Cẩm Tân vói vào ҨЦầЛ ŁóŤ, rồi trêu đùa bao lấy tính khí mềm mại, nặng trĩu nóng hầm hập của anh trong lòng bàn tay, hắn như đang nắm giữ trong tay mình vận mệnh của người đàn ông này.
"A~..." Lê Sóc phát ra một tiếng thở, hạ thân bất giác hất hất lên phía tay Triệu Cẩm Tân.
Triệu Cẩm Tân túm lấy quần Lê Sóc kéo xuống, lại тһô Ьạᴏ giật xuống ҨЦầЛ ŁóŤ trắng bên trong, thân thể thon dài mạnh mẽ của anh không còn chút che đậy phơi bày trong không khí.
Khung xương Lê Sóc không nhỏ, nhưng thân hình thiên gầy, cơ bắp phân bố đều đều mà không khoa trương, đường cong cơ thể hoàn hảo, lúc mặc tây trang đã mê người đòi mạng, khi ૮ởเ φµầɳ áo quả thực khiến Triệu Cẩm Tân muốn nuốt trọn anh.
Triệu Cẩm Tân một bên tiếp tục trêu chọc tính khí của Lê Sóc, một bên cúi người, lưu lại một chuỗi dấu hôn và dấu răng nhỏ trên Ⱡồ₦g иgự¢ bóng loáng của anh. Lê Sóc nhịn không được ôm lấy đầu Triệu Cẩm Tân, ngón tay xuyên qua tóc hắn, hưởng thụ mỗi một lần ᴆụng chạm, mỗi một nụ hôn của Triệu Cẩm Tân, đôi môi bị hôn đến sưng đỏ của anh khẽ mở, không ngừng hít ra thở vào, máu huyết khắp người đều vội vã không nén nổi mà chạy thẳng xuống bụng dưới, dục hoả tăng vọt.
"Da của anh nóng quá." Triệu Cẩm Tân khẽ cắn phần đầu tính khí, dùng đầu lưỡi liếm lên liếm xuống, hắn thậm chí có thể cảm nhận được vật trong miệng hắn đang dần dần mà ¢ươиg ¢ứиg lên. Lê Sóc thở mạnh một cái: "Cậu cũng rất nóng...." Anh dùng chân dài cuốn lấy "chân nhỏ" của Triệu Cẩm Tân, tình sắc mà cọ lên cọ xuống.
Triệu Cẩm Tân ngẩng đầu, chóp mũi hơi phiếm hồng do hưng phấn, cặp mắt đào hoa đã nhuộm dần Dụς ∀ọηg, quả thực xuân sắc vô cùng, hắn thoả mãn liếm môi một cái, sau đó duỗi dài cánh tay, từ trong ngăn kéo nhỏ trong giá sách lấy ra một chai dầu bôi trơn. Lê Sóc nhìn bao bì quen thuộc kia, tâm tình có chút phức tạp, đây cũng là nhãn hiệu anh thường dùng nhất, nhưng thật không ngờ có một ngày lại dùng trên chính bản thân mình.
Triệu Cẩm Tân dùng miệng cắn mở nắp chai, đổ ra một vũng lớn trong lòng bàn tay, sau đó tách hai chân Lê Sóc ra. Lê Sóc có ý muốn thả lỏng một chút, nhưng vẫn cảm thấy da mặt nóng lên, thực đã sắp bốc cháy rồi.
Triệu Cẩm Tân cúi xuống, dán bên tai Lê Sóc trêu đùa: "Mặt của anh đỏ hết rồi, thật là đẹp mắt."
Lê Sóc ôm lấy cổ hắn, nói giọng khàn khàn: "Nhẹ nhàng một chút, biết chưa."
Đôi môi mềm mại của Triệu Cẩm Tân ôn nhu hôn lên gương mặt Lê Sóc: "Giao cho tôi!"
Hắn dùng đầu gối mở rộng hai chân Lê Sóc ra, sau đó gác một chân anh lên khuỷu tay mình, một tay mò vào khe ௱ôЛƓ đang hở ra.
Lê Sóc cảm thấy có một bàn tay ấm áp dán lên kèm theo một chất lỏng trơn trượt lạnh buốt. Anh nhất thời cảm thấy ngượng vô cùng, nhịn không được đưa cánh tay che trên mắt. Phải thật thoải mái, anh nghĩ, không phải chính vì có duyên phận với Triệu Cẩm Tân, anh cũng chỉ có thể nén đau mà chia tay.
Triệu Cẩm Tân dùng dầu bôi trơn xoa đi xoa lại nơi cửa huyệt, ngón tay nhẹ nhàng đè nếp uốn xuống, sau đó thò vào bên trong dũng đạo.
"Ư...." Lê Sóc nhíu mày thật sâu. Tuy rằng không đau nhưng loại cảm giác quỷ dị này lại làm cho người da tóc tê dại, anh theo bản năng bài xích vật đang xâm lấn mình.
"Thả lỏng một chút." Triệu Cẩm Tân nằm sấp trên người anh, môi hắn liên tiếp hôn lên mặt anh trấn an: "Tôi cam đoan không để anh đau."
Lê Sóc chịu đựng cảm giác bị dị vật chen vào, miễn cưỡng nhếch miệng cười cười: "Đây chỉ là yêu cầu cơ bản nhất."
"Sẽ còn khiến anh dục tử dục tiên." Triệu Cẩm Tân cắn cắn bên tai anh, cười thấp nói, đồng thời ngón tay lại tiếp tục tiến vào chỗ sâu trong thành ruột, chậm rãi khuấy đảo.
Lê Sóc vô thức nâng eo lên, lại bị Triệu Cẩm Tân ép trở về, anh hung hăng hôn mạnh lên môi Triệu Cẩm Tân như xả giận, dùng sức ʍúŧ, răng môi trao đổi hơi thở cho nhau, giữa họ lúc này, bất luận là khoảng cách linh hồn hay khoảng cách thể xác đều đang từ từ đến gần nhau. Triệu Cẩm Tân đưa tiếp ngón tay thứ hai chui vào bên trong huyệt đạo chặt chẽ, hạ thân của hắn đã sưng đến kịch liệt, thật hận không thể thoải mái mà làm một phen, đây hẳn là lần mà hắn nhịn cực khổ nhất.
Hai ngón tay khuấy đảo cũng không gặp nhiều trở ngại, Lê Sóc lúc này đã bắt đầu cảm thấy có chút khó chịu, nhưng anh biết với kích thước của Triệu Cẩm Tân, mức độ khuếch trương này còn thiếu rất nhiều, anh cau chặt lông mày, nghĩ đến tất cả những việc sắp sửa phát sinh, trong lòng cũng có chút sợ hãi. Chỉ cần nằm yên tiếp nhận sự phục vụ thì đã có thể nhận được khoái cảm, mà cảm giác quả thật không tệ, nhưng lỡ như bị thao mà không thoải mái thì sao.......
Bên trong huyệt đạo đã thêm đến ngón thứ ba, dầu bôi trơn chảy dọc theo khe ௱ôЛƓ xuống chiếu tatami tạo thành một bãi nhỏ dâm thuỷ, ngón tay ươn ướt không ngừng xoay chuyển khuếch trương trong thành ruột đỏ hồng, dần dần đã mở rộng cái động chưa từng bị khai thác qua thành một miệng nhỏ.
"Thật chặt a....." Triệu Cẩm Tân trầm giọng nói: "Bảo bối, anh muốn ép ૮ɦếƭ tôi." Lê Sóc không nói chuyện, anh cắn răng chịu đựng. Quá trình dạo đầu dài dằng dặc, anh đã không còn dám nhìn thẳng vào mắt Triệu Cẩm Tân, cũng không dám nghe âm thanh mang theo tiếng nước khi ngón tay của hắn không ngừng ra vào ngay tại cửa huyệt của mình. Nhưng khi Triệu Cẩm Tân dùng ngón tay mô phỏng chuyển động của tính khí bắt đầu rút ra thụt vào, anh cảm nhận được một loại cảm giác khó mà hình dung, dâm mị xen lẫn khô nóng, kích thích..... nhất là kích thích về mặt tâm lý, khiến thân thể anh phát nhiệt, eo chân nhũn ra. Triệu Cẩm Tân bắt lấy cẳng chân thon dài vô lực của anh gác lên vai mình, hạ thân Lê Sóc mở rộng, phơi bày toàn bộ không chút nào che đậy dưới tầm mắt gần như đã phát cuồng của Triệu Cẩm Tân.
Lê Sóc khẽ mở khoé mắt, anh muốn xác nhận hiện thực một chút, xác nhận mình vẫn hoàn toàn tỉnh táo, nếu không anh thật cảm thấy mình đã điên rồi. Khi ngón tay Triệu Cẩm Tân đột nhiên gập cong bên trong vách ruột, Lê Sóc phát ra một tiếng rên khẽ, ngoại trừ cảm giác đau đớn, còn có một cảm giác gì đó khác lạ, anh kìm không nổi muốn khép chân lại, nhưng lại bị Triệu Cẩm Tân mạnh mẽ banh ra.
"Đừng sợ, sẽ rất thoải mái." Ba ngón tay hắn linh hoạt như đầu rắn, vuốt ve thăm dò nơi khó nói kia của Lê Sóc, càng lúc càng mạnh mẽ khai thác, đè ép thành ruột lúc này đã nóng như lửa. Cảm giác được tầng tầng vách ruột ấm nóng bao phủ quả thực khiến người nổi điên, hắn hận không thể lập tức thay mấy ngón tay kia thành đồ thật của mình, hắn sắp nhịn không nổi nữa rồi.
Lê Sóc bắt đầu cảm thấy được một khoái cảm kì lạ, ngón tay kia càng chuyển động càng linh hoạt, cho đến khi nó chạm trúng một điểm mẫn cảm nào đó, toàn thân anh tê dại như bị điện giận, hung hăng rùng mình một cái, anh liều mạng cắn chặt răng mới không để phát ra âm thanh rên rĩ.
Triệu Cẩm Tân cảm thấy bụng dưới của hắn trướng đến phát đau rồi, hắn cắn răng nói: "Thích không? Yên tâm, tôi sẽ không tặng lần đầu tiên của anh cho ngón tay tôi đâu, tôi muốn đi vào, Lê Sóc anh nghe rõ không, tôi muốn đút bảo bối của tôi vào ௱ôЛƓ anh."
"Đừng nói nhảm......" Trên thân trên mặt Lê Sóc đã che kín một tầng mồ hôi, gương mặt anh lúc này có sự ẩn nhẫn pha lẫn trong nét anh tuấn mạnh mẽ, khiến người nhìn thôi đã cảm thấy như một hồi thịnh yến.
Triệu Cẩm Tân rút ba ngón tay ra, một mảnh tình sắc ẩm ướt ngay tại miệng huyệt, cái miệng nhỏ ngay động thịt ấy bị ép mở ra trong không khí đang khẽ co rúm lại, chặt chẽ mà dụ hoặc đến cực hạn.
Lê Sóc hé mắt, lông mi ướƭ áƭ, con ngươi đen nhánh, trầm mặc nhìn Triệu Cẩm Tân.
Mặc dù anh không nói gì, nhưng sự bất an lộ ra trong ánh mắt anh phút chốc đánh thẳng vào trái tim Triệu Cẩm Tân. Một Lê Sóc luôn có vẻ ôn hoà hiền hậu lại mạnh mẽ, thế mà cũng có vẻ mặt như thế, đáng thương như một con thú nhỏ.....
Triệu Cẩm Tân cúi người, dịu dàng hôn lên khoé miệng anh: "Đừng sợ." Hắn dùng sự kiên nhẫn lớn nhất đời mình, cầm lấy tính khí của mình, chậm rãi thăm dò vào nơi mà hắn khát vọng đã lâu.
"A...a....." Cả gương mặt Lê Sóc đều nhíu lại. Tuy rằng đã chuẩn bị kỹ càng, nhưng khi Triệu Cẩm Tân dùng đao thịt của mình ૮ưỡɳɠ éρ đẩy vào cửa huyệt mềm mại kia, định một đường thúc thẳng vào, anh vẫn cảm nhận được đau đớn khiến người run sợ.
Triệu Cẩm Tân môi hôn dồn dập như mưa rơi trên hai gò má Lê Sóc: "Đừng sợ, anh đau tôi lập tức dừng lại."
"Mẹ nó......" Lê Sóc nhịn không được mắng một câu thô tục, thật sự là rất đau!
Triệu Cẩm Tân cười, hắn khẽ cắn bờ môi Lê Sóc. Tuy rằng nãy giờ cố nhịn đến sắp nổ tung rồi, nhưng nhìn vẻ mặt thống khổ của người đàn ông này cũng cực kỳ mỹ vị, hắn không dám vọng động, chỉ có thể từng chút từng chút thăm dò tiến vào, để Lê Sóc dần thích ứng với mỗi một tấc xâm lấn của hắn.
Lê Sóc cắn răng, cái cảm giác quỷ dị bị dị vật xâm nhập so với đau đớn còn mạnh mẽ hơn, anh cũng không biết phải hình dung nó như thế nào, suy nghĩ duy nhất trong đầu lúc này là, hoá ra làm 0 là như vậy sao?
"Thật chặt....." Triệu Cẩm Tân thở gấp nói, "Bảo bối, anh thả lỏng một chút, giao cho tôi."
"Vẫn rất khó...." Lê Sóc hít sâu một hơi, cố nén khó chịu mà giễu cợt.
"Ngoan, đau không?" Triệu Cẩm Tân hôn, hôn, rồi lại hôn lên mặt Lê Sóc, "Rất nhanh sẽ hết đau, tin tưởng tôi được không."
Lê Sóc nhịn không được bật cười một tiếng, cười xong lại đau đến thở gấp: "Tiểu tử cậu..... đừng dùng giọng điệu này dỗ tôi....." Bị một cậu nhóc nhỏ hơn mình nhiều tuổi "an ủi" kiểu này quả thực so với việc bị hắn nằm trên còn mất mặt hơn.
Triệu Cẩm Tân cũng cười, trong mắt tràn đầy ôn nhu: "Anh là người của tôi mà, đương nhiên tôi phải dỗ anh, tôi còn muốn cho anh có được trải nghiệm tuyệt vời nhất." Hắn gập một chân Lê Sóc lên, đầu gối chạm đến иgự¢, tư thế khiến thân thể người nằm dưới càng dễ tiếp nhận vật của mình, tính khí hắn từng chút từng chút đẩy vào lỗ nhỏ vừa chặt vừa nóng kia, khi đầu thịt thô to tiến được vào trong, cả hai người đều đổ đầy một thân mồ hôi.
Lê Sóc thở gấp không thôi, cảm giác được vài giọt mồ hôi đã chảy vào mắt, khiến cảnh tượng trước mặt anh đều trở nên mơ hồ, đau đớn dưới thân lúc này cũng không phải không thể chịu được, ngược lại, cái hiện thực là bây giờ anh đang thật sự bị thượng, đối với anh lúc này lại như một chấn động đánh thẳng vào não.
Lê Sóc tự an ủi mình, nếu như không có chút thoải mái nào, thì coi như một trải nghiệm mới trong đời, dùng cặp mắt bao quát để nhìn mỗi một sự vật mới có thể thoát ra khỏi cái hỉ bi tiếu nộ thông thường. Nhưng anh rất nhanh đã không có cách nào dùng giác ngộ triết học để di chuyển sự chú ý khỏi cái vật vừa to vừa dài vừa cứng của Triệu Cẩm Tân, mỗi một lần hắn tiến vào anh đều có ảo giác như thân thể mình bị xỏ xuyên qua.
Ngay lần đầu tiên đã khiêu chiến đến độ khó cao nhất, Lê Sóc cũng rất bội phục bản thân mình.
Triệu Cẩm Tân kéo gối ôm qua lót dưới lưng Lê Sóc, khiến eo anh nâng lên cao, ௱ôЛƓ càng dán sát vào vị trí côn th*t của hắn. Tính khí đã đỉnh tiến vào hơn phân nửa, mỗi một lần nhẹ nhàng ma sát đều mang đến khoái cảm mãnh liệt, thực ra là hắn đã nhịn đến phát đau rồi, hắn cố định eo Lê Sóc, chậm rãi rút ra một chút, sau đó lại đỉnh vào một tấc.
"Ô....." Lê Sóc kinh ngạc thở dốc, ngón chân kìm không được mà cuộn tròn lại.
Triệu Cẩm Tân một tay nắm lấy tính khí anh, vừa tuốt vừa vỗ về chơi đùa, ý muốn làm giảm sự khó chịu nơi anh, tay còn lại nắm lấy cổ chân anh, hôn lên chân anh, khàn giọng nói: "Tôi muốn di chuyển."
Lê Sóc cắn chặt răng, xem như ngầm đồng ý.
Triệu Cẩm Tân khẽ động eo, bắt đầu chậm rãi ra vào. Nhìn thấy tính khí của mình bị mật huyệt sít chặt kia phun ra nuốt vào, cảm nhận được sự ấm nóng khi được vách thịt tầng tầng lớp lớp bao chặt lấy, khoái cảm kéo đến cực nhanh, hung ác đánh thẳng vào lý trí hắn. Hắn quả nhiên không nhìn lầm, từ lần đầu tiên nhìn thấy Lê Sóc, hắn đã biết người nam nhân này là cực phẩm, bất kể là gương mặt hay là thân thể, thậm chí là tính cách ôn nhu trầm tĩnh lý trí kia, đều thiếu thao không chịu nỗi. Cho dù bỏ qua khoái cảm khi chinh phục, thì chỉ cần chính cơ thể này thôi cũng đủ cho hắn một trải nghiệm tuyệt diệu, đủ khiến hắn điên cuồng rồi.
Lê Sóc rốt cuộc không khống chế nỗi nữa, vòng eo run rẩy đến mất lực, nhờ dịch bôi trơn mà côn th*t đã triệt để lưu loát ra vào thành ruột, mỗi một lần ma sát hắn đều hướng chỗ sâu nhất mà thúc vào, cho đến khi cái miệng nhỏ tiêu hồn kia nuốt đến tận gốc côn th*t mới thôi.
"A.... ư..... Cẩm Tân.......đau......." Lê Sóc cau mày thật sâu, hai chân dài bất giác muốn khép lại, nhưng lại thành kẹp chặt eo Triệu Cẩm Tân.
Triệu Cẩm Tân nặng nề thở ra một hơi, miễn cưỡng chậm lại động tác, nhưng mỗi lần thúc vẫn chọn chỗ sâu nhất mà đỉnh vào: "Thật thoải mái..... vừa nóng lại vừa chặt.........."
Lê Sóc nghẹn đến đỏ bừng cả mặt.
Triệu Cẩm Tân lại tăng thêm tốc độ mà vuốt ve tính khí Lê Sóc, từ chậm đến nhanh mà vuốt, dần dần hắn cảm thấy thân thể Lê Sóc thả lỏng ra, khiến hắn mừng rỡ, kìm lòng không được mà muốn tăng thêm tốc độ chinh phạt.
Đau đớn và khó chịu dần qua đi, nhường chỗ cho sự kích thích giác quan rất kỳ lạ. Lê Sóc khó mà hình dung ra mình cảm nhận được cái gì, không đơn thuần là đau đớn, cũng không đơn thuần là khoái cảm, đó là một thứ cảm xúc kỳ quái mà lạ lẫm, tựa như thân thể hiện giờ chẳng còn là của mình nữa.
Đợi động thịt kia hoàn toàn tiếp nhận thứ của mình, Triệu Cẩm Tân cảm thấy đã có thể thả cái thú tính trong người mình ra, hắn mạnh mẽ cố định eo ௱ôЛƓ Lê Sóc, bắt đầu cuồng mãnh mà đâm vào rút ra.
Lê Sóc còn chưa thích ứng được tốc độ khi nãy, đối mặt với đợt tiến công mãnh liệt bất ngờ này của Triệu Cẩm Tân, thân thể anh bị thúc đến không ngừng tiến về phía trước, nhưng eo lại bị Triệu Cẩm Tân ghì chặt trong tay, không thể động đậy, bị ép tiếp nhận mỗi một lần nặng nề đỉnh vào của hắn, anh cảm thấy thân thể mình sắp bị côn th*t nóng như lửa kia đâm xuyên qua rồi.
"Cẩm Tân.....a...a...chậm một chút.......ư...." Lê Sóc nhịn không nổi trầm giọng kêu thảm thiết.
Triệu Cẩm Tân lúc này đã mất vẻ làm nũng đáng yêu thường ngày, ánh mắt hắn trở nên tham lam như dã thú, thậm chí giọng nói cũng đã trở nên khàn khàn: "Anh thích mà."
Lê Sóc ngửa đầu ra sau, cổ căng lên thành một đường thẳng duyên dáng, hiện tại tất cả những cảm giác anh cảm nhận được đều rất khó tin, đao thịt kia mỗi một lần ra vào trong cơ thể anh đều mang theo tầng tầng lớp lớp khoái cảm như thuỷ triều dâng trào, anh chưa bao giờ có được cảm giác kích thích đến vậy, cơ thể lúc thì trở nên nhẹ hẫng, lúc thì lại nặng nề, hai chân mềm nhũn đến nỗi không còn cảm giác là của mình nữa, phải nhờ cánh tay của Triệu Cẩm Tân giữ chặt lấy.
Eo Triệu Cẩm Tân giống như là có điện, phát ra lực khiến người tê dại da đầu, không ngừng kéo theo hạ thân chuyển động nhanh chóng, hữu lực, hung tợn điều khiển lấy người dưới thân, tính khí đâm rút vào ௱ôЛƓ đang ưỡn lên tạo ra tiếng ba ba rung động, dịch bôi trơn đã bị động tác kịch liệt này tạo thành bọt nhỏ, khiến nơi ɠเασ ɦợρ của hai người một mảnh ướƭ áƭ, dâm mị không chịu nổi. Hắn theo trí nhớ mà lần tìm đến nơi mẫn cảm của Lê Sóc, không chút lưu tình hung ác đâᗰ ᗰạᑎᕼ vào, hắn muốn nhìn thấy người đàn ông này vì hắn mà điên cuồng, hắn muốn thao người đàn ông này đến phát ra những âm thanh dâm đãng nhất!
" A...... a a......" Lê Sóc khó mà điều khiển thân mình, bất giác thấp giọng phát ra tiếng kêu, âm thanh kia ẩn nhẫn, nặng nề, khàn khàn, nghe như tiếng ՐêՈ Րỉ trầm thấp, rót vào tai Triệu Cẩm Tân quả thực như là một liều tình dược mạnh nhất, làm cho hắn điên cuồng xâm chiếm lấy mật huyệt cực kỳ tiêu hồn kia, muốn từ đó chiếm được càng nhiều, càng nhiều khoái cảm.
Kích thích ngập đầu xé nát lý trí Lê Sóc, tình dục Triệu Cẩm Tân mang đến cho anh như cơn thuỷ triều lúc dâng lúc hạ, từng đợt từng đợt lúc yên tĩnh lúc cao trào, thậm chí anh còn chưa thể thích ứng với đợt khoái cảm này đã bị đợt tiếp theo ập đến giày vò khiến toàn thân co rút, công kích dày đặc liên tiếp thế này quả thực như là cực hình ngọt ngào nhất, anh chẳng biết mình đã chủ động kẹp chặt eo Triệu Cẩm Tân khi nào, ௱ôЛƓ tự động phối hợp theo động tác đâm rút của Triệu Cẩm Tân mà lắc lư, trong cổ họng luôn phát ra tiếng ngân ՐêՈ Րỉ kéo dài....
"Lê Sóc....... Lê Sóc..........." Triệu Cẩm Tân liên tiếp kêu tên anh, mỗi một lần kêu là một lần hắn hung hăng đâm côn th*t đến nơi tận cùng, đổi lấy sự co rút siết chặt kịch liệt của động thịt kia.
Sảng khoái......... sao lại sảng khoái như thế, sướng như thế...... người đàn ông này, thật mẹ nó.........
Khoé mắt Lê Sóc chẳng biết khi nào đã thấm ra nước mắt, ánh mắt anh tan rã, thần trí cũng từ từ mất đi, thân thể anh theo Triệu Cẩm Tân mà nhấp nhô lên xuống, sa vào trong Dụς ∀ọηg cực hạn khó kiềm chế.
Hai thân thể Tʀầռ tʀʊồռɢ điên cuồng triền miên, đầu óc, ngũ quan, thân thể họ tựa như đã không còn có thể cảm nhận được thế giới bên ngoài, chỉ có lẫn nhau, tất cả, tất cả đều chỉ còn có nhau....
- -------------------
Một giấc tỉnh lại, Lê Sóc hơi hơi mở một bên mắt, trước mắt là một mảnh tối đen.
Trời tối rồi...? Lê Sóc còn không kịp để ý đến khái niệm thời gian, lập tức bị sự đau nhức của thân thể tập kích.
Mẹ nó, đau quá a...!
Triệu Cẩm Tân là người sao, đó là thể lực của con người sao...!
Trong lòng Lê Sóc mắng thầm vài câu, trong não xuất hiện hàng loạt ký ức cùng hình ảnh ướƭ áƭ, tùy tiện nhớ lại vài cảnh cũng có thể khiến người đỏ mặt.
Anh cùng Triệu Cẩm Tân..., anh lần đầu tiên trong đời làm 0...
Trong lòng Lê Sóc có vài phần xúc động, tuy rằng anh không muốn thừa nhận, nhưng Triệu Cẩm Tân đúng là nói được làm được, anh đã cảm nhận được những cảm xúc anh chưa bao giờ có. Anh từ trước cũng từng hưởng thụ, nhưng những cảm xúc Triệu Cẩm Tân đem lại cho anh, so với những thể nghiệm trong quá khứ vượt hơn hẳn, làm anh rung động không thôi.
Tuy nhiên, một đêm điên cuồng kia cũng khiến lòng anh sợ hãi, khi ở cùng độ tuổi của Triệu Cẩm Tân anh cũng không có thể lực đáng sợ như vậy.
Lê Sóc nằm trên giường, tư thế hình chữ "đại" (大),một cử động nhỏ cũng không dám. Trong đầu luôn tự hỏi, là kỹ thuật của Triệu Cẩm Tân tốt hay là thực ra bản thân anh thích hợp làm 0? Suy nghĩ nửa ngày cũng không ra đáp án, nhưng tâm trạng anh đã thoải mái rất nhiều.
Lúc này cửa phòng ngủ mở ra, Lê Sóc ngẩng đầu lên, nhưng chỉ với một động tác nhỏ này cũng khiến toàn thân anh đau tê tê.
" Lê thúc thúc!" Triệu Cẩm Tân vài bước đi đến bên giường, sờ sờ mặt Lê Sóc, ôn nhu nói, "Khó chịu phải không, anh đừng cử động, lát nữa tôi mang cơm đến đút anh ăn."
Lê Sóc cảm giác hai má nóng bừng, cũng may đúng lúc Triệu Cẩm Tân đứng lên kéo rèm nên không bị nhìn thấy nét mặt này, anh ra vẻ trấn định nói: "Không có khoa trương như vậy, tôi chỉ là ngủ không đủ, lười dậy."
Triệu Cẩm Tân nở nụ cười, cúi đầu hôn anh một cái: "Thật sự không đói bụng sao?"
"Không đói bụng."
Triệu Cẩm Tân xốc chăn lên chui vào, ôm lấy Lê Sóc.
Lê Sóc lúc này mới phát hiện mình đã được thay đồ ngủ, trên người cũng thật khô ráo, thân thể Triệu Cẩm Tân càng ấm áp hơn.
"Tôi đến nghiệm thu thành quả, tối hôm qua anh thoải mái không? Không được nói dối nha!" Triệu Cẩm Tân khẽ cắn tai Lê Sóc, giọng nói tràn đầy cưng chiều.
"Ừ..." Lê Sóc ngượng ngùng nói, "Có lẽ tôi thật sự thích hợp làm 0, trước kia tôi thật sự không nghĩ tới, bởi vì tôi làm 1 cũng đã rất tốt." Anh thậm chí có chút hối hận trước kia không thử qua, như thế chẳng phải đã lãng phí nhiều năm hưởng thụ sao.
"Cũng phải xem là ai." Triệu Cẩm Tân nhẹ nhàng xoa eo cho anh, "Anh không phải thích hợp làm 0, mà là thích hợp làm người của tôi!"
Lê Sóc cười nhạo nói: "Khẩu khí không nhỏ."
"Thật mà, cho nên, không cho anh tìm người khác!" Triệu Cẩm Tân giống con cún nhỏ, thân thân liếm hai má Lê Sóc, "Tôi sẽ mỗi ngày cho anh được ăn no!"
Lê Sóc ho nhẹ một tiếng, cường độ như tối hôm qua mà mỗi ngày một lần, anh có khả năng sẽ ૮ɦếƭ trẻ mất.
"Lê thúc thúc à, anh có biết tối hôm qua anh xuất đến mấy lần không?" Triệu Cẩm Tân phát ra một trận cười xấu xa.
"Hửh, mấy lần?" Lê Sóc nhướn mày nhìn Triệu Cẩm Tân, chính anh cũng rất ngạc nhiên.
"Tôi cũng không đếm, nhưng dù sao cũng là rất nhiều lần." Triệu Cẩm Tân quả thực là ôm anh yêu thích không buông tay, " Tôi không lừa anh đâu, anh cùng một đám đàn ông yếu đuối kia thì có cái gì thú vị, thân thể của anh đúng là cực phẩm, rất thích hợp để bị người khác..."
Lê Sóc quay đầu dùng lực hôn hắn một cái, ngăn cản cái miệng của hắn tiếp tục ba hoa. Triệu Cẩm Tân càng thêm dùng lực hôn đáp lại. Hai người thật sự là ăn ý, chỉ cần một nụ hôn cũng có thể tạo ra lửa tình.
Vì phòng ngừa súng sẽ thực sự lại phát hỏa, Triệu Cẩm Tân xoay người anh hướng phía ra ngoài, từ phía sau ôm eo anh, lấy mặt cọ cọ mặt anh.
Lê Sóc nhẹ mỉm cười, tuy rằng thân thể rất không khoẻ, nhưng trong lòng như có dòng nước ấm áp chảy vào, thích ý cực kỳ. Thế giới lớn như vậy, có thể gặp được một người đồng hành ăn ý trên mọi phương diện, khả năng này thực sự rất hiếm, vậy mà bọn họ lại trùng hợp có duyên phận quen nhau. Triệu Cẩm Tân đã làm đảo lộn tiêu chuẩn kén vợ kén chồng của anh, đảo lộn hình thức yêu thương chung sống anh từng nghĩ, đảo lộn nhận thức của anh. Những chuyện Triệu Cẩm Tân làm đều là việc người khác không thể làm, không dám làm. Nam nhân như cậu thật kì lạ, cũng thật quá hấp dẫn người, giống như một loại độc dược khiến người khác một khi đã nếm sẽ không ngừng lại được. Nếu, nếu anh cùng Triệu Cẩm Tân có thể mãi bên nhau như thế này, thì thực sự là một điều tuyệt vời.
Hai người ngọt ngào âm ấp, trong lúc mơ mơ hồ hồ có chút buồn ngủ, Lê Sóc đột nhiên nói: "Đúng rồi, tháng sau tôi muốn về nước."
Triệu Cẩm Tân lập tức mở mắt, hỏi: "... Tại sao?"
"Tôi cảm thấy lúc này chắc là chuyện rắc rối của mình đã lắng đi ít nhiều rồi, cũng không thể cứ ở mãi bên này mà giải quyết công việc. Cậu theo tôi cùng trở về không?"
"Đừng về."
"Sao?" Lê Sóc nói, "Tôi sẽ đến lúc đó sẽ xem tình thế..."
"Ở chỗ này không phải đang rất tốt sao, trở về làm gì."
"Cũng không thể cứ ở mãi bên này, chi nhánh công ty của cậu ở Bắc Kinh tuyển dụng cũng chưa được nhiều người, mọi người cũng phải làm việc mà."
Trong mắt Triệu Cẩm Tân cất giấu cảm xúc làm người ta nhìn không thấu: "Không nhanh như vậy, mà cũng không gấp."
"Cậu không gấp nhưng tôi thấy ba cậu sốt ruột rồi." Lê Sóc ngáp một cái, "Tôi biết đây là lần đầu tiên cậu tự quản lý một công ty, yên tâm đi, ba cậu đã phái vài người quản lý cao cấp đến giúp cậu, tôi cũng sẽ giúp cậu, đừng sợ."
Triệu Cẩm Tân trầm mặc một chút, làm nũng nói: "Tôi không muốn làm việc, chỉ muốn cùng anh mỗi ngày, hết ăn lại nằm thôi."
Lê Sóc nở nụ cười: "Hết ăn lại nằm lâu ngày cũng mệt ૮ɦếƭ đi." Nói đến "ăn", Lê Sóc thật sự cảm thấy đói bụng, "À, có cái gì ăn không? "
"Đói bụng sao." Triệu Cẩm Tân hôn anh một cái, "Tôi đã nấu cháo, tôi đi hâm nóng, bưng lên đút anh ăn".
"Tôi có phải là bị bệnh đâu." Lê Sóc nói xong định đứng lên, Triệu Cẩm Tân ấn anh trở về trên giường, cưng chiều nói: "Tôi muốn hầu hạ Lê thúc thúc của tôi, anh cho tôi cơ hội đi."
Lê Sóc bật cười một tiếng: "Được rồi, tôi cho cậu cơ hội."
Triệu Cẩm Tân đi đến phòng bếp, cháo bỏ cháo vào trong lò vi sóng. Hắn đứng ngẩn người một lát, rồi lấy di động trong túi ra, tay nhanh chóng bấm chữ trên bàn phím, sau đó gửi đi.
Mà tên người nhận tin nhắn, là —— Thiệu Quần.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc