Trích đoạn truyện ngôn tình đô thị:
Lẩu tương ớt nóng được bày trên bàn, quả ớt nổi lên phía trên khiến cô cũng há hốc mồm. Cô cũng không ngờ món này lại cay đến vậy, sau đó cô ngẩng đầu nhìn Lục Kiếm Thăng đang ngồi đối diện. Nhìn thấy anh thản nhiên cầm đũa lên dùng bữa, lại gắp từng miếng thịt sống bỏ vào trong nồi lẩu thì cô hoàn toàn sợ hãi.
Bây giờ, không biết cô đang Chọc Tới Chủ Tịch Tổng Tài?
Tần Thanh hờn giận quay đầu nhìn phía ngoài cửa sổ. Từ cửa sổ lầu ba của khách sạn, có thể thấy người ta buôn bán ở vỉa hè, lấn chiếm lòng lề đường dành riêng cho người đi bộ được coi như một việc rất bình thường. Thậm chí có nhiều người xếp hàng thành đôi, thành nhóm để tụ tập ăn uống, cảnh tượng cực kỳ náo nhiệt. Ban ngày mọi người vội vã tấp nập đi làm, đi học, buổi tối mọi thứ dường như có sức sống hơn.
Thì ra thành thị vào ban đêm lại sống động, náo nhiệt hơn ban ngày khiến lòng người cũng cảm thấy sôi sục.
Ngẫm lại thường ngày, chính mình cũng chỉ tuỳ tiện xem việc ăn cơm tối như việc chống đói mà thôi. Không đói bụng thì uống ly trà sữa là xong, còn đói bụng thì cũng chỉ tùy tiện ghé quán cơm nhỏ ngay góc đường ăn một phần cơm rang mà thôi.