xong-vao-ngo-am-duong-thichtruyenvn.jpg

Xông Vào Ngõ Âm Dương

Tác giả: Mộc Hề Nương

Chuyên mục: Truyện Ngôn Tình

Chương: 139 | Full

Nguồn: Sưu tầm

Đọc Truyện

xong-vao-ngo-am-duong

Truyện này thời gian gần đây quá nổi rồi, mình cũng khá thích các tác phẩm của Mộc Hề Nương nữa. Truyện là tập hợp các vụ án kinh dị huyền nghi, đọc lúc đêm nhiều khi sởn cả tóc gáy, cứ trùm đầu bất chấp thôi. y( ̄▿ ̄)y

Mộc Hề Nương thì điểm mạnh là mấy truyện thần quái này rồi, miêu tả cũng rất kĩ càng mấy cách bày trận, tập tục, điển tịch điển cố, etc. bạn edit cũng rất có tâm, chú thích tỉ mỉ. Nói chung các vụ án thì hữu kinh vô hiểm thôi, vì anh công đỉnh cấp luôn rồi, còn em thụ cũng có phải dạng vừa đâu. (›´ω`‹ )

Truyện rất dễ thương, không phải cứ cắm đầu vào phá án như một số truyện khác, mà dành rất nhiều đất diễn cho các nhân vật. Đôi trẻ xà nẹo nhau thấy cưng cực kỳ, Trần Tiểu Dương bên ngoài là cục trưởng phong độ nhẹ nhàng, tinh thông quỷ thuật, trừ yêu hàng ma thôi chứ gặp ông xã là làm nũng này, đòi kẹo này, ôm ấp uốn éo này, một năm đến hơn chục cái lễ tình nhân chứ có nhiều nhặn gì đâu. ~(‾▿‾~ )

Vậy thôi chứ đến lúc bạn ý giận thì cụ Độ cũng phải nhường, mà lí do vì sao? Vì bạn ý tưởng chồng mình làm lâu la dưới âm phủ, tốt nghiệp xong là chăm chăm kiếm tiền lo gia đình, tích công đức các kiểu cho chồng lên chức (siêu ngoan luôn (≧∇≦)) ai dè ổng là Boss cuối, là tầng lớp bóc lột chứ tay sai cái gì (╯‵□′)╯︵┻━┻

Cụ Độ tâm hồn cũng thiếu nữ lắm, đi kiếm ba cái sách thất niên chi dương về học tán tỉnh vợ, cái bản chất của cụ trong phiên ngoại càng được nghiệm chứng rõ ràng, người ta vừa tốt nghiệp là ăn sạch bách, lại còn bắt lựa chọn, hoặc là vợ chồng, hoặc ổng bỏ đi (⊙︿⊙). Trời ơi Trần Tiểu Dương lúc ấy đã chung sống với ông ý hai năm rồi, còn mỗi ổng là người thân thiết nhất thôi, chứ tính nó trả lời làm sao, làm sao ╭ (╰_╯)╮?! Buồn cười nhất là ông nội Vu mất rồi còn lo cho thằng cháu, báo mộng ba tháng liền nói Độ Sóc là bậc cha chú, Trần Tiểu Dương phải hiếu kính như cha mẹ, ông bà. Á há há há há há. (Nói thêm về nhân vật ông nội Vu này, cũng là một người già rồi không nên nết, cho Trần Tiểu Dương một đồng tiền cổ, nói là pháp khí chân truyền gì gì đó, thằng bé coi như báu vật, đến khi bị mất, được anh chồng cho một chuỗi 20 đồng mà ngơ luôn)

Bà tác giả có vẻ thích vụ trâu già gặm cỏ non nè, nhiều tác phẩm của bả cũng theo motip này, trong truyện cũng còn một cặp khác như thế, mấy lão hồ ly sống đến bao nhiêu năm rồi, số lẻ còn lớn hơn tuổi người ta thật sự không biết xấu hổ gì hết, đã thế còn add Wechat giao lưu trao đổi với nhau nữa chứ (‾-ƪ‾). Cái vụ chênh lệch này làm cho có lần hai người đang chuẩn bị lau cò cướp súng bị đạn xịt luôn đến nỗi quy định là bỏ qua cái này đi, quên vụ đó đi luôn đi, sau này đừng nhắc tới nữa 〔´∇`〕

2 CP phụ cũng rất đáng yêu, trong chính văn thì cũng không nhiều đất lắm đâu, chủ yếu là phiên ngoại hoy.

Các nhân vật phụ cũng rất đáng yêu, cục phó Mã, Ngỗi Tuyên, mèo Đại Béo (tui không thể tưởng tượng được 1 con mèo mà nặng đến 25kg, thật sự). Truyện phá án kinh dị nên các mối quan hệ người – người của các nhân vật trong truyện rất hòa hợp, không âm mưu, ghen ghét gì đâu, tag sảng văn mà. Nói chung cái phân cục ban đầu cũng nề nếp, càng về sau càng gà bay chó sủa.

Truyện rất dài và trong mấy trăm từ này của mình chẳng thể nào diễn tả hết được tâm trạng của mình khi đọc cả, có khi hồi hộp, sợ hãi, có khi bị dồn ồ hố vào họng, có khi cười lăn, rồi khinh bỉ mấy anh công già mà không nên nết, lại có khi bị manh không chịu được.

Truyện rất đáng đọc, đề cử. Tác giả có tâm, editor cũng có tâm. Thích nhất là mấy bạn thụ ngoài cường nhưng với công nhà mình thì siêu ngoan thế này nhé, anh công thì là lão thanh niên lâu năm rồi siêu cưng siêu sủng bạn ý luôn, chọc trúng điểm manh của mình rồi | O(∩_∩)O |

Đọc Truyện

Thử đọc