tieu-bach-duong-thichtruyenvn.jpg

Tiểu Bạch Dương

Tác giả: Thủy Thiên Thừa

Chuyên mục: Truyện Ngôn Tình

Chương: 121 | Full

Thể loại:

Nguồn: Sưu tầm

Đọc Truyện

tieu-bach-duong

Văn án:


Một tên công tử bột hết ăn rồi lại nằm bị gia đình tống vào quân đội. Ở cái chỗ khỉ ho cò gáy này Bạch thiếu gia vô phương cầu cứu. Khóc lóc thất thểu cuối cùng cũng phải chấp nhận số phận của mình. Mỗi ngày ngoài rèn luyện khổ cực còn phải chịu đựng lòng tự trọng bị đả kích đã khổ sở lắm rồi. Vì sao còn lòi ra một tên Du sát tinh khắp nơi làm phiền cậu, còn canh me cái mông của cậu chứ. Cái loại sát tinh mặt người dạ thú đó, trong bụng đầy ý nghĩ xấu xa, cậu nhất định sẽ không khuất phục đâu!

Đây là câu chuyện về một tên trói gà không chặt bị quân ngũ rèn giũa thành một anh hùng Tiểu Bạch Dương, hãy xem thiếu gia họ Bạch làm thế nào từng bước trở thành người lính đủ tư cách với cộng hòa nhân dân!

Câu chuyện có nhiệt huyết, có tình yêu, có khóc cũng có cười, cố gắng lột tả hết hình ảnh một người lính Trung Quốc chính trực, dũng mãnh, cương nghị, đạo đức cùng dung mạo đều xinh đẹp.

Chưa bao giờ truyện của Thủy Thiên Thừa làm mình thất vọng nổi, và bộ này với đủ combo “quân đội - cường cường - ngược tâm” càng khiến mình phát cuồng vì ẻm. Truyện được tác giả trau chuốt sâu sắc, đặc biệt là về mảng kiến thức trong quân đội. Trước đây mình cuồng thể loại quân nhân cực, nhưng hầu hết các bộ mình đọc thì đa phần truyện được viết ở bối cảnh lúc công hoặc thụ đã là “đàn anh” hoặc “quân nhân chuyên nghiệp rồi” như mấy bộ Trọng sinh chi huynh đệ tình thâm, Thượng ẩn, Kim bài đả thủ, Đặc chủng dong binh… Còn bộ này lại viết về những ngày đầu tiên của một tân binh, khi Bạch Tân Vũ vẫn còn là một “đống bùn nhão không trét nổi tường”, hoàn toàn không thể dậy sớm trước 5h, hay thậm chí không thể chạy nổi dù chỉ là 3km… Truyện cũng không theo hướng bàn tay vàng, mà Bạch Tân Vũ phải trải qua trăm ngàn đắng cay lên lên xuống xuống, có đến nửa năm vì thành tích quá tệ mà bị tống xuống ban bếp núc để đi chăn heo, nhưng cũng nhờ vậy mà kích thích bản thân, khiến cậu ngày một bức mình rèn luyện chăm chỉ để tiến bộ. Lấy bối cảnh từ một tân binh ngày đầu không biết gì, đến lúc trở thành một bộ đội đặc chủng chuyên nghiệp của TQ, có thể thấy, Thủy Thiên Thừa đã cực dụng tâm vào bộ này đến như nào khi cố gắng đưa đến cho người đọc một góc nhìn sâu sắc hơn về đời sống khổ cực và đầy hy sinh của người lính.

Tiểu Bạch Dương
thuộc loại chủ thụ. Kể về những ngày đầu khi Bạch Tân Vũ vừa bị gia đình tống vào quân đội để cải tạo bản thân. Tại đây, cậu gặp Du Phong Thành - một công tử thế gia xuất thân từ gia đình quân nhân, là một người vô cùng bản lĩnh và xuất sắc, luôn lấy việc phải vào được Báo Tuyết đại đội (một trong những đội quân đặc chủng chuyên nghiệp và giỏi nhất ở TQ, có thật ngoài đời luôn) là mục tiêu cả đời của mình.

Ban đầu, Du Phong Thành ngứa mắt Bạch Tân Vũ yếu đuối, không có phẩm chất quân nhân, nên thường hay bắt nạt, trêu chọc cậu. Dần dần, hoàn cảnh quân đội đưa đẩy, hai người trở thành bạn giường cố định của nhau, thường giúp nhau tuốt súng để đỡ nghẹn. Nhưng trớ trêu, cuối cùng, Bạch Tân Vũ nhận ra, cậu đã thật sự thích Du Phong Thành từ lúc nào không hay. Mà phàm ở đời, lời người xưa dạy chưa bao giờ sai: Ai yêu trước người đó nhất định chịu thiệt, ai yêu nhiều hơn người đó đã định trước là sẽ thua.

Khác với Du Phong Thành, Bạch Tân Vũ sống 22 năm không hề có mục tiêu và lý tưởng. Nhưng từ ngày động tâm với Phong Thành, cậu đã quyết bám theo bước chân của hắn. Hắn muốn đi đến Báo Tuyết đại đội - nơi nguy hiểm bậc nhất khiến không ít người hy sinh hàng năm, cậu cũng bất chấp mạng sống, bất chấp hiểm nguy, liều mạng tập luyện cũng như tham gia sát hạch để được đi đến đó cùng Du Phong Thành. Quá trình đó, chỉ có đọc thì mọi người mới cảm nhận được, Bạch Tân Vũ đã phải trả giá nhiều như nào. Để rồi, mọi sự cố gắng của cậu gần như vỡ vụn khi một người đồng đội thân thiết đã nhắc nhở: *“Ánh mắt của cậu vẫn cứ mãi theo sau Du Phong Thành, nhưng cậu lại không biết đôi mắt Du Phong Thành luôn dõi theo ai ư?”. *

Đúng vậy, Bạch Tân Vũ là vì Du Phong Thành mà liều mạng để vào được Báo Tuyết đại đội, nhưng Du Phong Thành dốc sức để vào được đó, lại là vì người cậu ruột của mình: Hoắc Kiều - đội phó đại đội Báo Tuyết. Thật ra, công bằng mà nói, có lẽ Du Phong Thành không thật sự thích cậu của mình, chẳng qua chỉ vì từ bé hắn lớn lên trong vầng hào quang của người cậu, chứng kiến Hoắc Kiều anh dũng, vĩ đại như nào, khiến bản thân lầm tưởng giữa sự ngưỡng mộ, sự sùng bái cùng tình thân gia đình. Nhưng tiếc là, lúc Bạch Tân Vũ đau đớn thốt ra câu hỏi “cậu thích Hoắc Kiều à?” với Du Phong Thành, hắn không trả lời được. Im lặng không thừa nhận, nhưng cũng không phản đối. Sự im lặng này đã đủ bào mòn trái tim của Bạch Tân Vũ.

Nhưng đỉnh điểm là, trong một trận chiến ác liệt ở núi Côn Lôn, cả Bạch Tân Vũ lẫn Hoắc Kiều đều gặp nguy hiểm thập tử nhất sinh, đặc biệt là Bạch Tân Vũ còn vừa đỡ hộ Du Phong Thành một phát đạn ngay vai. Nhưng khi tình huống khẩn cấp cần đưa người xuống núi tuyết ngay lập tức để tìm bác sĩ, sự lựa chọn của Du Phong Thành lại là Hoắc Kiều…

Đọc Truyện

Thử đọc