nha-nang-o-canh-nha-toi-thichtruyenvn.jpg

Nhà Nàng Ở Cạnh Nhà Tôi

Tác giả: Li Ni Thông Minh

Chuyên mục: Truyện Teen

Chương: 25 | Full

Thể loại:

Nguồn: Sưu tầm

Đọc Truyện

Tên truyện: Nhà Nàng Ở Cạnh Nhà Tôi

Tác giả: Li Ni Thông Minh

Thể loại: Truyện Teen, Hài Hước

Tình trạng: Hoàn Thành

Website: WWW.ThichTruyen.VN

Nguồn: VOZ


Trích đoạn:

Về đến nhà, vứt cặp xuống bàn, ngồi thườn ra ghế. Cũng thấy lo lo. Để mặc nhỏ cho hai thằng mặt lợn, nghĩ cũng ghê. Nhỡ đâu nhỏ có mệnh hệ gì mình cũng ăn năn cả đời. Nhưng nhỏ này cũng lắm trò, không biết có thoát thân được không nữa. *Văng tục*. Vì gái mà mấy ngày nay đau hết đầu. Còn đâu những tháng ngày yên ả hưởng thụ của mình ngày xưa. Cuộc sống của mình vốn dĩ êm như một cuộn len. Tự nhiên nhỏ xuất hiện như con mèo điên, vò rối tung cuộn len ấy lên. Giờ làm sao ngồi cuộn lại từ đâu bây giờ ?

Ra cổng hóng, vẫn chửa thấy nhỏ về. Chẳng nhẽ lại phóng xe ra xem ? Dở người ! Như thế nhỏ chửi điên. Mà hôm nay lại làm nhỏ lên cơn rồi. Không biết tối về có bị nhỏ hành không. Đi tới đi lui vẫn chưa thấy nhỏ hiện hình. Máu trong người mình chuẩn bị sôi lên rồi đấy.

Kia rồi. Nhỏ lững thững đằng xa. Ủa sao xe có không đi mà dắt bộ kia ? Mình náu ở cổng nhìn nhỏ. Thấy có lỗi quá. Chợt nhớ đến sáng qua nhìn thấy nhỏ khóc lúc mình sửa xe. Là khóc thật chứ không phải giả bộ gì. Một phút duy nhất trong ngày thấy nhỏ bé bỏng yếu ớt. Giờ một phút ấy lại quay lại. Nhỏ bé như một con mèo, con mèo này tạm thời không điên. Nhìn nhỏ đi chậm chậm dưới bao nhiêu là lá rụng, tim mình cũng rụng từng mảng rồi. Mong nhỏ nhanh về tới cổng chứ tim mình rụng hết lấy gì mà thở.

Nhỏ mở cổng đi vào. Coi bộ bị hai thằng mặt lợn kia chèn ngã xe rồi. Tay áo bẩn toàn đất. Đang nghía nhỏ, tự nhiên nhỏ quay ra lườm mình. Mình giật người đứng thẳng lên, đầu cụng vô thành tường đau nứt óc. Nhỏ lườm mình lâu lắm. Mình lúc đầu không biết làm gì, đứng xoa đầu nhìn nhỏ. Gì chứ ? Hại mình từng ấy vụ, giờ mình đập lại một lần mà nhìn nhau thù hận thế ? Vô lý ! Nhỏ dựng xe đi vào nhà. Bỏ mặc mình ngoài sân, đứng dưới bao nhiêu là lá dụng.

Ơ....

Tối nay ăn cơm chẳng ngon gì hết. Trệu trạo nhai cơm như nhai vải. Mẹ quay sang kể chuyện

- Qua Hoàng ngủ say thế ? Không nghe tiếng gì à ?

- Tiếng gì mẹ ?

- Chồng cô Thi về gây sự. Say khướt. Đánh đập hai mẹ con nó đến khổ.

- Dạ...

- Dụ thằng mất dậy nó kí đơn li hôn mãi không được. Ừm... Cứ như bố mày.. chính ra lại hay...

Mình ứ ở cổ không nuốt được thêm gì luôn. Uống xong hớp nước canh, chào mẹ đi lên phòng. Ngồi online chẳng thấy nhỏ đâu. Mình hối hận về chuyện hôm qua quá. Mình đúng là thằng đàn bà. Đi chấp đứa con gái, không biết ngượng.

Đọc Truyện

Thử đọc