Vợ Ơi, Chào Em

Vợ Ơi, Chào Em

Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh

Chuyên mục: Truyện Ngôn Tình

Chương: 114 | Full

Nguồn: thanhdaocac.wordpress.com

Đọc Truyện

vo-oi-chao-em

Anh hỏi một cách khó hiểu: Anh có nhà, có xe, có tài, có mạo, có chỗ nào không tốt?

Cô trả lời: Những ưu điểm này của đàn ông đều hấp dẫn kẻ thứ ba, có chỗ nào tốt?

Đầu tiên, anh xấu hổ, sau đó nghĩ lại rồi nói: Anh còn có thể một lòng một dạ, biết dọn dẹp nhà cửa, biết nấu ăn, biết lái xe, biết trải giường chiếu, em muốn ra ngoài, anh hộ tống

Cô nghe vậy, thương xót nói: Vậy em đành cố mà không chê bai anh.

***

Đàn ông tốt không được để cho người phụ nữ mình yêu tranh đấu với kẻ thứ ba, mà phải tự giác đá văng cô ta.

~*~
Giới thiệu của Pink:

Đây là câu chuyện tình của "cô bé lọ lem" và "hoàng tử".

Chuyện kể rằng, ngày nảy ngày nay, ở một thành phố nọ, có một cô bé tên là Lọ Lem, một cô gái mạnh mẽ và độc lập. Bố mẹ ly hôn từ nhỏ, một mình cô học được cách may áo, đóng giày để đi dự dạ hội mà không cần đến bà tiên vẫy đũa thần. Một hôm, sau một ngày làm việc vất vả, cô trở về nhà và nhìn thấy bạn trai mình đang quấn lấy mụ phù thủy độc ác. Anh ta dùng chính sự tự lập của cô để biện minh cho sự phản bội của mình. Lọ Lem mạnh mẽ quyết định bỏ đi không quay đầu nhìn lại.

Rồi một ngày, Lọ Lem gặp lại Hoàng Tử, một người đàn ông không có khuyết điểm trong mắt mọi người. Anh thông minh, có tiền, có địa vị, sống trong một thế giới khác hẳn với Lọ Lem. Vốn tưởng rằng Lọ Lem và Hoàng Tử là hai đường thẳng cắt nhau, gặp nhau một lần rồi vĩnh viễn xa cách. Nhưng bằng tình yêu của mình, Hoàng Tử đã vượt qua muôn trùng khó khăn, chiếm được trái tim người đẹp. Bị cảm động bởi tình yêu của Hoàng Tử, Lọ Lem quyết định tin tưởng vào cuộc sống một lần nữa, cuộc sống vẫn có thể đẹp như truyện cổ tích nếu người ta là chính mình và sống hết mình vì nó.

Và từ đó, họ sống bên nhau hạnh phúc mãi mãi.


Câu chuyện "cô bé lọ lem" phiên bản Ngụy Sở: "Cô bé lọ lem kia không thật sự là một cô bé lọ lem, tuy rằng cô ấy ngủ trong phòng bếp, nhưng đối với bên ngoài, thân phận cô ấy vẫn là con gái của bá tước, chuyện này không thể thay đổi, cho nên thân phận của cô ấy xứng đôi với hoàng tử. Vì vậy, ý nghĩa chân chính của câu chuyện này cũng không phải là tình yêu giữa quý tộc và người dân nghèo hèn", "anh không phải hoàng tử, em không phải cô bé lọ lem, cho nên chúng ta là một đôi trời sinh".

Cô bé lọ lem phiên bản Tô Nhạc: "Bà đây không đánh mi, mi ngứa da, giờ đã thoải mái chưa?" Giơ cao túi xách trong tay đánh thẳng vào người Trang Vệ, trong nháy mắt, Tô Nhạc cảm thấy thể xác và tinh thần thật thoải mái, sung sướng, phong độ là cái thá gì, có thể ăn được sao?

P/s: Câu chuyện này có thể là một miếng sô cô la hoặc cũng có thể là một miếng phân trâu khô, còn tùy cảm nhận từng người. Đối với Pink, đây là miếng sô cô la tràn đầy năng lượng :X
 

Đọc Truyện

Thử đọc