nha-vong-thien-duong-1-thichtruyenvn.jpg

Nhã Vọng Thiên Đường

Tác giả: Tứ Nguyệt

Chuyên mục: Truyện Ngôn Tình

Chương: 20 | Full

Thể loại:

Nguồn: Sưu tầm

Đọc Truyện

nha-vong-thien-duong

“Anh hi vọng, kiếp sau nhất định chúng ta sẽ gặp lại.

Lúc đó, anh nhất định sẽ chờ em.

Lúc đó, em không đến, anh không già.

Lúc đó, nhất định em đừng để lạc mất anh”

“Cậu sinh như hoa trời hạ, yêu như lạnh giá ngày đông, cuối cùng không đợi được đến lúc xuân về.”

“Một người đã đợi, nhưng đợi chờ quá sớm

Một người đã về, nhưng lại trở về quá muộn.

Chỉ trách duyên phận mỏng manh, không trọn ngàn năm.”

“ Đôi khi, chỉ chậm trong chốc lát đã để lỡ cả đời Lần sau gặp lại, có lẽ là kiếp sau?”

Nếu có thứ gì hiền dịu nhất thế gian này thì đó là số phận…để ta được gặp nhau.

Nếu có thứ gì ác độc nhất thế gian này thì đó là số phận…để ta phải chia lìa nhau.

Số phận là thứ mà chúng ta chỉ có thể chấp nhận dù cho có phản kháng cũng cách nào thay đổi. Nhắc đến số phận người ta thường nói “nếu như”, dù biết “nếu như” không bao giờ là sự thật.

Thư Nhã Vọng là nữ chính của câu chuyện “Nhã Vọng Thiên Đường”. Cô gái xinh đẹp ấy có một cuộc sống mà mọi thiếu nữ đều ao ước: một gia đình để yêu thương, một cậu em trai để chăm sóc, một niềm say mê mỹ thuật để theo đuổi và một tình yêu thanh mai trúc mã chờ ngày nở hoa. Vậy mà một ngày định mệnh, dường như số phận cảm thấy mình đã quá ưu ái với cô gái này nên vô tâm lấy lại không chỉ từng chút mà là tất cả mọi thứ của cô.

Hai mươi hai tuổi, cánh cửa tương lai rực rỡ chưa từng mở rộng đến vậy, khi cô và Đường Tiểu Thiên vừa đính hôn. Tưởng như ngày bông hoa tình yêu đã đến ngày kết trái nhưng Khúc Uất Nhiên một tên quỷ dữ mà số phận mang đến, đã ngang nhiên đóng sập cánh cửa tương lai ấy không chút lưu tình.Ánh sáng tưởng rằng đã là nhanh nhát nhưng bóng tốt mãi mãi chờ nó ở phía trướcDù cho con người đó đã chịu đừng nhiều nỗi đau thế nào? Dù cho anh ta thù hận cuộc đời đến đâu? Tại sao người đàn ông đào hoa tà ác đó lại muốn dây dưa với bạn gái của người anh em mình? Số phận đã sắp đặt Khúc Uất Nhiên xuất hiện như thế, ác độc đến thế? Tôi không thể hiểu nổi. Số phận rất khéo léo trêu đùa Thư Nhã Vọng, mang đến một Khúc Uất Nhiên tà ác nhưng cũng mang đến một Hạ Mộc, như một tia sáng rực rỡ nhất xua tan những bi kịch và đau khổ của Nhã Vọng.Đau khổ nhất là khi người ta có thể nhìn thấy nhau, biết mình cần nhau, mà phải lẳng lặng chôn vùi yêu thương, vì những duyên cớ số phận sắp đặt an bàiLần đầu gặp gỡ, Hạ Mộc là một cậu bé mười tuổi u buồn vì quá khứ, từ chối giao tiếp với mọi người, còn Nhã Vọng lại là một cô bé mười sáu tuổi có một cuộc sống màu hồng và vô cùng hiếu động. Như những gì đối lập thường thu hút lẫn nhau, qua thời gian tình cảm giữa họ càng bền chặt. Tuy nhiên, đối với Nhã Vọng đó chỉ là tình chị em đơn thuần, đối với Hạ Mộc lại là một tình yêu âm thầm mà sâu đậm. Đến nỗi, Hạ Mộc không cho phép ai làm tổn thương Nhã Vọng. Thậm chí cậu đã giết người đàn ông đã đang tâm chà đạp Nhã Vọng của cậu. Không cần tương lai, không mong báo đáp, Hạ Mộc đã yêu Nhã Vọng bằng một tình yêu thuần khiết, trong sáng mà lại sâu đậm như vậy.

Khúc Uất Nhiên không tin tình yêu có thật trên đời nên đã hủy hoại Đường Tiểu Thiên bằng Thư Nhã Vọng, rồi lại hủy hoại Thư Nhã Vọng bằng Hạ Mộc, anh ta cũng muốn hủy hoại cả cậu bé mười bảy tuổi Hạ Mộc nữa. Nhưng anh ta có thể hủy hoại được Hạ Mộc không? Thực tế, Khúc Uất Nhiên đã bị chính Hạ Mộc hủy diệt. Hạ Mộc chết đi, mang theo tình yêu của Nhã Vọng chôn cùng dưới ba tấc đất, mang theo tuổi thanh xuân tươi đẹp của cô gái cậu yêu hơn sinh mạng mình và cả niềm vui đã bảo vệ được cô. “Cả cuộc đời anh hiếm khi nào nở nụ cười, vậy mà sau khi chết, khóe môi lại mang một nụ cười đẹp đến như vậy, giống như anh chỉ đang ngủ, mơ một giấc mơ đẹp trong mơ anh đã trải qua những chuyện vui vẻ nhất, trong mơ có người anh yêu nhất, anh quyến luyến nơi đó, anh không muốn tỉnh lại.”Những người yêu nhau sẽ không bao giờ lạc mất nhauĐường Tiểu Thiên vẫn sống, sống với những kỷ niệm ngọt ngào của tình yêu thanh mai trúc mã.

Thư Nhã Vọng vẫn sống, với tất cả ngọt ngào và đau đớn, cười rồi lại khóc. Chỉ là không còn ai lau nước mắt giúp cô, nhẹ nhàng nói “Nhã Vọng, đừng khóc”. Nhưng thời gian rồi cũng sẽ xóa đi những đau buồn, và sẽ chỉ để lại trong Nhã Vọng những hồi ức tươi đẹp về Đường Tiểu Thiên, và về Hạ Vọng của cô.

Chỉ có Khúc Uất Nhiên, không sợ chết chỉ sợ khi chết ngay cả một người rơi nước mắt vì hắn cũng chẳng có một ai. “Nghe nói, khi chết, trước mắt người đó sẽ hiện lên khoảng thời gian vui vẻ nhất trong cuộc đời. Nhưng vì sao, khi hắn nhắm mắt lại, thì không nhìn thấy gì cả… Tại sao? Hắn không nhìn thấy gì cả?”. Tên quỷ dữ ác độc này chết rồi cũng không có một thứ gì mang theo dù chỉ là chút thương hại từ người phụ nữ hắn yêu.Có lẽ trong cuộc đời, có người nào đó luôn mang theo hình bóng một người khác,muốn xóa bỏ cũng không được. Giống như định mệnh, ràng buộc họ với nhau suốt cuộc đời. Đến với câu chuyện này hoàn toàn tình cờ, vì biết được Ngô Diệc Phàm đã nhận vai Hạ Mộc nên tôi tìm “Nhã Vọng thiên đường” để đọc, không ngờ lại chìm đắm trong bi kịch số phận của Thư Nhã Vọng đến vậy. Thực ra, tôi không thích một Nhã Vọng yếu đuối chỉ biết nhìn số phận đưa đẩy, nép dưới bóng bảo vệ của Đường Tiểu Thiên rồi lại Hạ Mộc. Tôi cũng không thích một Đường Tiểu Thiên chỉ biết yêu mà không biết bảo vệ tình yêu của mình, thứ mà anh ta muốn chứng minh là một người đàn ông chân chính nên đã gia nhập quân đội, gặp gỡ Khúc Uất Nhiên, anh ta không biết rằng có lẽ Nhã Vọng chấp nhận và nương theo ước mơ ấy nhưng thứ cô ấy cần chỉ là một người bạn trai ở bên chia sẻ cuộc sống hàng ngày với cô ấy thôi. Tôi không thích Hạ Mộc vì yêu mà bất chấp lí trí không màng hậu quả, chính tình yêu mang chút cố chấp tiêu cực như vậy đã đưa cậu đến bên người cậu yêu và rồi lại đẩy đi xa mãi. Tôi lại càng không thích Khúc Uất Nhiên, vô tình ngang ngược, thứ mình muốn có thì phải giành lấy, không được thì phải hủy hoại. Nhưng trên hết tôi vô cùng yêu thích “Nhã Vọng thiên đường” với các nhân vật đó, với trò đùa của số phận, với muôn hình vạn trạng của tình yêu và hạnh phúc.Yêu thương là cái gì đó vĩnh cửu“Hạ hữu kiều Mộc, Nhã Vọng thiên đường”

“Nơi nào có anh, nơi đó mới là thiên đường”.

Tôi tin một ngày nào đó, Thư Nhã Vọng, Đường Tiểu Thiên, Hạ Mộc hay Khúc Uất Nhiên và cả mỗi chúng ta đều sẽ tìm được thiên đường của riêng mình.

Đọc Truyện

Thử đọc