gioi-han-cua-tuoi-tre-1-thichtruyenvn.jpg

Giới Hạn Của Tuổi Trẻ

Tác giả: Hồng Thiêu Kê Thoái

Chuyên mục: Truyện Ngôn Tình

Chương: 49 | Full

Nguồn: Sưu tầm

Đọc Truyện

gioi-han-cua-tuoi-tre

Vào kì thi chọn lớp năm lớp mười một, Ngô Du Du đã tỉnh ngộ hẳn, quay lại con đường học tập bỏ bê bấy lâu, cuối cùng vào được lớp chọn, học cùng những con người thông minh. Trong môi trường này, mỗi ngày đến lớp là một ngày vui, hết lần này đến lần khác thách thức giới hạn của tuổi trẻ. Tuổi trẻ không có giới hạn, sự nỗ lực mãi mãi không bao giờ muộn!(giống ánh sao duy nhất)

Giới hạn của tuổi trẻ là một câu chuyện về cặp nam nữ chính: Thẩm Đàm và Ngô Du Du, cùng những người bạn 12-1 của năm cuối cấp 3 tươi đẹp. Đọc xong chỉ muốn phỉ nhổ cấp 3 của chính mình không yêu đương, học hành cũng chẳng bằng một phần của người ta. :D

Ngô Du Du lúc mới thi vào trường M đứng thứ 4 của lớp, hết năm lớp 10 tụt hạng xuống thứ 15, hết lớp 11 phân ban tự nhiên, cô nàng tụt xuống tận vị trí thứ 28. Bị cô giáo mắng cho một trận, chỉ biết ngồi xổm ở cầu thang khóc, bị Thẩm Đàm bắt gặp. Từ hôm ấy, Ngô Du Du quyết định thay đổi, theo lớp học bổ túc của thầy Mai Hiểm Phong, thuận lợi thi vào lớp chọn 12-1 của trường M, bắt đầu một cuộc sống học sml nhưng vui hết biết của mình.

Truyện cũng có chút buff các nhân vật theo kiểu logic những người vào lớp chọn toàn đại thần soái ca mỹ nữ + chỉ số thông minh cao nói cái là hiểu, nhưng không phải quá lộ liễu. Tác giả cũng có đầu tư vào cơ sở để buff nhân vật nên người đọc không bị phản cảm mà lại thấy phục họ. Ngô Du Du có khả năng tính nhẩm khá đỉnh, đỉnh hơn nữa là ở việc tác giả cho Du Du giải thích cách tính nhẩm của mình, khiến tớ nửa đêm đọc còn phải dừng lại động não tính nhẩm theo xem có nhanh được như người ta không (tất nhiên là không :))) hoặc những bài toán liên quan đến logic cũng thỉnh thoảng được “lộ đề” để anh em ngồi xoắn thử não xem vắt ra được tí chất xám nào.

Các nhân vật cũng phải trải qua những khó khăn nhất định mới có thể thành tài. Quan Doanh từ cấp 2 đã đi làm phụ mẹ và thậm chí là suýt bị mẹ cho thôi học vì quá nghèo. Giả Thiên Lâm - thiên tài tin học - gặp rắc rối với chính sự kiêu ngạo của mình. Ngô Du Du sau buổi tập huấn chợt phát hiện sở trường của bản thân lại chỉ là xoàng xĩnh so với người khác. Truyện còn đề cập nhiều hơn đến vấn nạn học lệch, một vài tranh chấp nhỏ giữa các giáo viên, tình nghĩa thầy - trò, những việc làm lén lút rất ngây ngô của những cô cậu mới lớn. Điều đặc biệt hơn cả là sự trong sáng của truyện, trong sáng đến hoài niệm và thèm khát.

Một trong số những điểm sáng của truyện là thầy giáo Mai Hiểm Phong. Đã từng là lính, tốt nghiệp thủ khoa trường đại học A (trường quân đội mà sau này Ngô Du Du sẽ theo), được mệnh danh là “Binh Vương” - truyền kỳ của đại học A, giờ khi đứng trước đám học sinh ngây ngô lớp bổ túc hay kể cả ở trường, thầy thẳng thắn và có chút ngoa ngoắt, chẳng ngần ngại gạch tên những cậu học trò không đạt chỉ tiêu hay giải thích với học sinh về việc nếu lớp chọn không có tỉ lệ 100% đỗ đại học trường điểm thì sẽ ảnh hưởng đến lương thưởng của các giáo viên. Mỗi ngày đi học Mai đại ca là một ngày kiểm tra, thầy còn đưa ra chế độ tích điểm và trừ điểm khiến đám học trò nghiến răng nghiến lợi. Để học sinh củng cố khả năng tính nhẩm của mình, mỗi sáng sớm thầy Mai lại bắt cả lớp chạy theo hàng, lưng bạn nào cũng dán một bảng bình phương thập phương để người sau vừa chạy, vừa thở hổn hển, và vừa học thuộc. Một ông thầy khắc nghiệt như thế, nhưng lại vắt chân chữ ngũ úp mũ nằm ngủ, khuyến khích đám học sinh của mình chơi những trò bị các giáo viên khác coi là quá thân mật gần gũi, ngăn cản mẹ Quan Doanh cho con gái nghỉ học, nhường khăn cho Ngô Du Du và cõng cô suốt chặng đường đến bệnh viện. Những tháng ngày cuối cấp, thấy đám học trò bị phạt vì mang đồ ăn đến lớp vừa ăn vừa học, Mai Hiểm Phong còn chuẩn bị bánh và sữa để học trò có thể ăn trong giờ thể dục sáng rồi vận động nhẹ tiết kiệm thời gian. Thầy Mai còn thức khuya bận rộn thu thập tư liệu thực tế cho môn Văn để giúp học sinh tránh học lệch, đưa ra những cách thức kiểm tra khác nhau để đem lại những bài học ngoài lề và kỹ năng mềm, định hình nhân cách và chí hướng của học sinh. Những ưu điểm và tình thương của thầy luôn được Ngô Du Du và các bạn trong lớp 12-1 tinh ý thấy được, để càng ngày càng tôn trọng, yêu kính người thầy đã cho họ không biết bao nhiêu bài học đắt giá, cũng hoàn toàn tin phục mà cúi gập người trước thầy.

Giới hạn của tuổi trẻ không phải là câu chuyện dành cho những thần đồng trời sinh đã thông minh tuyệt đỉnh (nam chính thì có hơi hơi như thế). Những đứa trẻ khi bước vào ngưỡng cửa lớp chọn, đứng trước Mai Hiểm Phong, dẫu có kiêu ngạo đến đâu thì cuối cùng vẫn phải cắp đít mà học hộc máu. Sự thu hút của truyện nằm ở cách miêu tả sức trẻ của những cô cậu học trò này, cách họ khát cầu tri thức và cố gắng không ngừng, trước hết là để ở lại lớp chọn, sau cùng là tiến về một tương lai xán lạn cho chính bản thân mình. Điều đặc biệt của truyện nằm ở những chi tiết vụn vặt li ti trong cuộc sống hàng ngày của đám học trò, cách chúng học bài trong nhà vệ sinh vì trường tắt đèn, hay lén đi ra ngoài uống bia bị thầy giáo túm được, và cả ở cách họ thích nhau mà chẳng dám nói, giúp đỡ nhau khi hoạn nạn khó khăn, và ủng hộ nhau bước trên những cung đường của tuổi trẻ, gặp và đột phá giới hạn của mình.

Truyện cực kỳ phù hợp với các em cấp 3 đang cần động lực để thi và học, cũng phù hợp với các bà chị đã già vừa đọc vừa hoài niệm vừa than thở về một thời của mình. Những thử thách mà cặp chính trải qua không đáng kể, chủ yếu nhấn mạnh vào năm tháng học trò tươi đẹp. Một bộ khá tương tự với cuốn này là Bá Chủ Học Đường, tuy nhiên theo cá nhân mình thì không hay bằng.
———
Một số câu nói của Mai đại ca:
“Ai mong đối thủ của mình là thằng đần độn thì đó mới là kẻ ngu.”
“Những gì các em đã học được hôm nay, hết thảy lên đại học đều không dùng đến, thậm chí sau này đi làm cũng không dùng đến.”
Thầy vừa nói hết câu, cả đám học trò ngồi dưới liền ồ lên, ông thầy này thật là thẳng thắn.
“Nhưng mà!” Thầy đổi giọng, “Ba năm qua các em đã học được phương pháp học tập, học được tinh thần chịu khó chịu khổ, những thứ này sẽ làm lợi cho các em cả đời. Cả đời này, mỗi khi nhớ lại những ngày tháng mình đã từng liều mạng phấn đấu không ngừng, sẽ thấy người tràn ngập sự tự tin. Bất kể thành bại thắng thua, chỉ có nỗ lực mới khỏi phải hổ thẹn với chính bản thân mình.”
“Không ai có thể độc lập chiến đấu mà thành công, càng không ai có quyền được kiêu ngạo. Khiêm tốn và biết cảm ơn là những phẩm đức vô cùng có lợi cho tương lai các em sau này.”
———-
Và những khoảnh khắc vô cùng đáng yêu của thầy trò:
“Ra ngoài hết cho tao! Rảnh đâu chơi diễn sư đồ tình thâm với chúng mày! Đang vội đây!” Thầy Mai Hiểm Phong đập đập bàn, trên tay thầy còn cầm dăm ba bài làm của học sinh.
Nhưng mọi người chẳng ai thèm đi, tốt nghiệp cả rồi! Sợ quái gì nữa!
“Thầy đi làm một chén với bọn em đi ạ!”
“Đúng đấy! Thầy ơi! Chúng ta làm một bữa! Bọn em mời thầy!”

Đọc Truyện

Thử đọc