dang-tiec-khong-phai-anh-thichtruyenvn.jpg

Đáng Tiếc Không Phải Anh

Tác giả: Diệp Tử

Chuyên mục: Truyện Ngôn Tình

Chương: 45 | Full

Thể loại:

Nguồn: Sưu tầm

Đọc Truyện

dang-tiec-khong-phai-anh

Đáng Tiếc Không Phải Anh
là một truyện ngôn tình khá nhẹ nhàng nhưng không kém phần hấp dẫn của tác giả Diệp Tử. Mối tình thời đại học của Hướng Huy và Diệp Tử được biết bao nhiêu người ngưỡng mộ, một mối tình đẹp biết bao. Nhưng vì biến cố gia đình mà 2 người đường ai nấy đi....

Trong suốt 4 năm cách xa cả đại dương, đáng tiếc người lúc nào cũng bên cạnh Diệp Tử là Trần Vũ Hoa chứ không phải là Hướng Huy, anh không thể bên cô trong 4 năm đó, có lẽ đó là sự hối tiếc lớn nhất của anh. Nhưng cũng may, trong 4 năm đó người mà Diệp Tử vẫn yêu sâu đậm vẫn chính là anh, vẫn là Hướng Huy.

Có lẽ nhiều người không thích Hướng Huy vì anh đã không một tiếng nào mà bỏ rơi Diệp Tử và họ sẽ đồng cảm và yêu thích Trần Vũ Hoa hơn. Nhưng tôi thì khác. Với tôi, sự ra đi của Hướng Huy chỉ là bất đắc dĩ, anh cũng muốn Diệp Tử đợi mình nhưng ngay cả bản thân anh còn không biết sự chờ đợi đó là 1 năm, 5 năm hay 10 năm hay là cả đời thì làm sao có thể bảo cô đợi anh. Anh yêu cô nhưng anh không dám chắc có thể quay về tìm cô. Cho nên, anh quyết định ra đi không giải thích.

Tôi đồng ý với cách làm của anh. Còn với Trần Vũ Hoa, tôi không thích cũng không ghét nhân vật này. Bởi lẽ trong suốt 4 năm qua ngay cả bản thân anh cũng rõ người Diệp Tử luôn yêu là Hướng Huy chứ không phải anh. Anh biết nhưng vẫn cố chấp ở bên cô. Đến cuối cùng mới chấp nhận buông tay. Mọi thứ trong truyện tôi đều hài long nhưng chỉ duy cái kết khiến tôi hơi hụt hẫng và có chút nuối tiếc, đọc hết truyện tưởng chừng như Diệp Tử đã đến muộn và Hướng Huy đã lên máy bay, coi như từ đây hai người không thể gặp lại nhau. Mãi cho đến khi đọc ngoại truyện mới thấy được một kết cục có hậu cho hai người nhưng điều đó dường như vẫn chờ chưa đủ, không giống như tôi đã hy vọng. Nhưng dù sao đây cũng là một tác phẩm rất đáng để đọc cùng với Thù Đồ mà tôi rất thích.

Đọc Truyện

Thử đọc