dang-tiec-em-khong-gap-anh-som-hon-1-thichtruyenvn.jpg

Đáng Tiếc Em Không Gặp Anh Sớm Hơn

Tác giả: Tiểu Kết Ngủ Ngày

Chuyên mục: Truyện Ngôn Tình

Chương: 9 | Full

Thể loại:

Nguồn: Sưu tầm

Đọc Truyện

dang-tiec-em-khong-gap-anh-som-hon

Trích đoạn tiểu thuyết ngôn tình mới

"Không phải, vì ở thành phố D có thứ em không thể bỏ được." Đôi mắt Hạ Cầm mơ màng, nụ cười tự nhiên hơn, cô vỗ nhẹ lên tay Hạ An đang níu tay mình mà trấn an, nói thêm: "Em sẽ về thăm chị thường xuyên. Chị cũng không có làm gì có lỗi với em cả, đừng cứ mãi tự phụ như thế được không?"

Nghe những lời dịu dàng mà lâu lắm rồi Hạ An mới nghe được, cô thấy mũi cay cay, xà vào lòng Hạ Cầm như đứa trẻ, mếu máo: "Hứa về thăm chị đấy, không được nuốt lời. Chị sẽ rất nhớ em."

Hạ Cầm cười khổ, trong lòng cũng le lói lên tình cảm ấm áp gia đình, cô thở dài. "Em cảm thấy chị vẫn mít ướt như ngày nào. Cứ hở đụng một tí là khóc."

"Hừ, dễ xúc động cơ mà, em chẳng biết phối hợp gì cả. Chí ít cũng phải rơi một tí nước mắt chứ! Đúng là Hạ Cầm khô khan!" Hạ An đứng thẳng người, chống nạnh hắng giọng quở trách Hạ Cầm vô tâm.

"Hừm, em khô khan đấy! Hai mươi sáu tuổi rồi, không thể hở một tí là khóc được, em không có như ai đó, lúc nào cũng mèo nheo." Hạ Cầm hắng giọng, liếc xéo Hạ An.

Hạ An chun mũi làm xấu, lần đầu tiên thấy Hạ Cầm thoải mái trêu đùa cùng cô, nên không khỏi tâm tình vui vẻ trở lại. Bề ngoài giả vờ không thèm ăn thua, nói giọng mèo nheo: "Chị đói rồi, chị muốn đi ăn. Ăn no xong sẽ tính sổ với em tiếp!"

Hạ Cầm chạy theo, giọng hớn hở: "Được! Em cũng đói rồi, ăn xong hai chị em ta tính sổ với nhau tiếp."

Trong buổi trưa mây xanh thẳm, hai người nắm tay nhau ra khỏi nghĩa trang, khuôn mặt nở nụ cười tươi rói như sắc thanh xuân rực rỡ.

Trên đường đi từ núi về lại Thành phố S cũng mất hơn ba tiếng đi xe, trời đã xế chiều.

Hạ An nhận được cuộc gọi từ Doãn Chí Đằng. Nhận định tối nay mời cô và Hạ Cầm ăn một buổi tối, xem như mừng Hạ Cầm trở về.

Hạ Cầm không muốn gặp, thế nhưng trước ánh mắt cầu khẩn của Hạ An đành gật đầu đồng ý. Cũng chỉ là một bữa tối, cứ xem như gặp bạn cũ vậy.
"Chí Đằng rất tốt, chỉ là chị không có phúc phần ở bên anh ấy hết đời này. Đám tang mẹ cũng là một tay anh ấy lo hết, phần đất ở nghĩa trang cũng là do anh ấy gọi cho bạn nhờ giúp, nếu không làm gì có chỗ yên tĩnh, sạch sẽ, mỗi ngày điều có người đến lao dọn và đốt nhang như thế này." Hạ An nhìn Hạ Cầm, trong đôi mắt ánh lên cảm động khi nhắc đến Doãn Chí Đằng.

Đọc Truyện

Thử đọc