buoi-chieu-tinh-yeu-1-thichtruyenvn.jpg

Buổi Chiều Tình Yêu

Tác giả: Nhất Đóa Ỏan Đậu Hoàng

Chuyên mục: Truyện Ngôn Tình

Chương: 59 | Full

Nguồn: Sưu tầm

Đọc Truyện

buoi-chieu-tinh-yeu

Tuổi thanh xuân, anh cho em biết tình yêu là gì.

Cùng nhau hoài niệm quãng thời gian tươi đẹp đã qua.

Ở thời điểm thích hợp gặp được người tốt nhất (*)

Tuổi thanh xuân vẫn luôn là khoảng thời gian tràn ngập bao kỷ niệm đáng nhớ đối với cuộc đời của mỗi người. Tuổi trẻ ấy, có người đã khóc đã cười, có người lại ôm ấp tất cả tình cảm với một người bạn cùng lớp. Đó là mối tình đầu non nớt chân thật lại khắc sâu. 

Khi ấy, ta vẫn còn dại khờ và ngây ngô đối với mọi thứ, thật khó tìm được một người thích hợp có thể cùng nhau sánh bước đến trọn đời. Nhưng cho dù tìm được thì việc ở bên nhau dài lâu càng khó hơn. Nhưng cho dù có ra sao, khi bước qua quãng thời gian tươi đẹp ấy, mỗi lần nhớ lại ta đều có thể mỉm cười cảm thán rằng mình đã có một tuổi trẻ đáng ngưỡng mộ và thật tuyệt vời. Cũng giống như thanh xuân của Cố Lự và Mộc Đóa.

Cố Lự chuyển đến lớp Mộc Đóa khi cả hai học năm cuối cấp 3. Cô và cậu có thể coi như quen biết, bởi cả hai từ nhỏ đã chung một nhà trẻ, sau đó học chung trường từ cấp 1 đến cấp 3, rồi lại học cùng các lớp luyện thi Olympic. Tuy vậy nhưng hai người chẳng nói với nhau được mấy câu, có thể xem như là xa lạ.

Cố Lự là một chàng trai có thể gọi là xuất sắc, ngoại hình lẫn thành tích đều nổi bật hơn người. Việc cậu chuyển từ lớp chọn xuống lớp phổ thông của Mộc Đóa luôn khiến mọi người không khỏi thắc mắc. Mộc Đóa là một cô gái không mấy chú tâm vào việc học, tuy vậy nhưng thành tích vẫn khá tốt. Điều khiến Mộc Đóa đau đầu chính là chứng "học lệch" của mình. 

Các môn Toán Lý Sinh Văn của cô đều tốt, chỉ có môn Hóa học và Tiếng Anh là mất căn bản trầm trọng. Mộc Đóa có thể vượt qua bao kỳ thi trước đều là do gian lận trong thi cử. Tuy vậy nhưng điểm số của cô vẫn không được cao. Giáo viên đã nhiều lần nhắc nhở nhưng cô vẫn không thể cải thiện được.

Cố Lự chuyển lớp đến, ngồi ở phía sau Mộc Đóa. Không hiểu sao cậu lại luôn bất giác mà chú ý đến cô gái nhỏ này. Có lẽ là khi cả lớp đều đang chú ý vào bài học, chỉ có mình cô là nằm dài lên bàn học mà ngủ gật, bộ dáng ấy quá nổi bật chăng? Hay khi cậu nghe thầy giáo nói về cô rằng "Mộc Đóa lớp chúng ta là nữ sinh có khả năng tiếp thu tốt nhất, nhưng cũng là người lười nhất... " Khi ấy, có lẽ cậu đã âm thầm khắc ghi.

Biết được Mộc Đóa yếu Hóa học và Tiếng Anh, cậu liền tình nguyện làm gia sư giúp cô học tốt hơn. Cố Lự kiên nhẫn dạy Hóa cho cô từ những kiến thức căn bản của cấp 2 cho đến hiện tại. Anh Văn cũng tỉ mỉ sửa lại các lỗi sai của Mộc Đóa, còn yêu cầu mỗi ngày cô phải dịch nội dung một câu chuyện Tiếng Anh rồi gửi lại cho cậu.

Ngày ngày cứ như vậy mà cả hai tiếp xúc nhiều hơn, Cố Lự cũng dần dần động lòng với cô bạn Mộc Đóa. Cậu thích Mộc Đóa nên luôn quan tâm cô, luôn chú ý đến cô mọi lúc mọi nơi. Chẳng hạn như khi thấy buổi trưa cô ăn rất ít, ngay tiết học sau cậu liền mua cho cô rất nhiều đồ ăn vặt phòng khi cô đói bụng. Hay khi cô đứng nhất, Cố Lự tặng cô trọn bộ đồ chơi tặng kèm của KFC vì biết cô thích sưu tầm những thứ trẻ con này. Bởi thích một người, là ánh nhìn và sự chú ý luôn hướng về phía người đó, muốn làm người đó có thể luôn vui vẻ, có thể vì mình mà nở nụ cười.

Cố Lự nhận ra Mộc Đóa đã dần quen với cuộc sống có sự hiện diện của cậu, lập tức liền không kìm được mà thổ lộ tình cảm của mình. Lần thứ nhất, Cố Lự viết dòng chữ "Mình thích cậu" lên vở của cô. Mộc Đóa bất ngờ chẳng biết làm sao mà chỉ biết trốn tránh rồi lại vờ như không có chuyện gì xảy ra.
...

Trích đoạn nhỏ lần thứ hai tỏ tình của Cố Lự:

Hai người một trước một sau, Mộc Đóa ngơ ngác nhìn tay hai người nắm lấy nhau, ngẩn ra một lúc rồi vội rút tay ra. Cố Lự lại mạnh mẽ nắm chặt, bất ngờ xoay người lại, nắm lấy tay kia của cô, dịu dàng nói, “Mộc Đóa, mình thích cậu.”

“Mình, mình biết.” Hai má Mộc Đóa đỏ bừng, ánh mắt đảo khắp nơi, nhưng không dám nhìn thẳng vào người trước mặt, đỉnh đầu truyền đến tiếng cười khẽ, Mộc Đóa càng thêm bối rối.

Cố Lự chỉ cười, vuốt vuốt mái tóc ngắn của cô, “Ừ, biết là tốt rồi.”
...

Mộc Đóa cũng dần nhận ra trong lòng mình có bạn học Cố Lự. Giống như khi cậu gọi mình là Tiểu Đóa, Đóa Nhi, cô oán thán cậu cứ coi cô là chó mèo, nhưng ý cười trên môi lại xua mãi không tan. Và khi hiểu lầm rằng Cố Lự đã có bạn gái, Mộc Đóa thật sự rất khó chịu. Trong đầu cô nảy sinh vô số câu hỏi và thắc mắc. Tại sao cậu đã có bạn gái xinh đẹp, nhưng vẫn chăm sóc cô một cách dịu dàng như vậy? Sao cậu lại quan tâm cô trên cả mức bạn bè? 

Và khi Cố Lự biết được những suy nghĩ trong đầu Mộc Đóa, cậu dở khóc dở cười giải thích cho cô hiểu để giải quyết hiểu lầm. Biết được trong lòng cô cũng có cậu, Cố Lự liền nắm chắc cơ hội mà tỏ tình lần nữa. Cả hai liền xác nhận mối quan hệ, chính thức hẹn hò.

Thanh xuân của Cố Lự mang tên Mộc Đóa, tuổi trẻ của Mộc Đóa dành trọn cho Cố Lự. Thuở thiếu thời ấy, nhờ có sự hiện diện của cô và cậu mà rực rỡ khó quên. Họ đã ở bên nhau từ buổi chiều hôm ấy cho đến hết tuổi học trò, họ cùng nhau nắm tay bước về phía trước và mở ra một trang mới cho chuyện tình của cả hai. 

Xuyên suốt câu chuyện là quá trình gặp nhau, nảy sinh tình cảm cho đến ở bên nhau của cặp đôi nhân vật chính Cố Lự và Mộc Đóa. Mạch truyện diễn biến chậm rãi nhưng không nhàm chán, chuyện tình của họ nhẹ nhàng và hầu như không có biến cố gì. 

Tác giả Nhất Đóa Oản Đậu Hoàng đã viết lên thanh xuân của họ, nhưng cũng phần nào tái dựng được tuổi học trò của chúng ta năm ấy. Không chỉ là tình yêu mà tác giả còn tô vẽ những yếu tố như tình bạn, tình thầy trò và tình thân hết sức sinh động khiến mình có cảm giác như bắt gặp bản thân đâu đó trong câu chuyện.

Cuối cùng khi khép lại "Buổi chiều tình yêu", mình hiểu được tác giả đã muốn truyền tải rằng hãy sống hết mình với tuổi trẻ, yêu một người cũng hãy yêu hết mình. Dù là đúng người sai thời điểm hay dù là người đó chẳng thể cùng đi với bạn đến khi trưởng thành thì bạn cũng có thể mỉm cười và nói rằng: "Tuổi thanh xuân, người ấy đã cho bạn biết tình yêu là gì."

Đọc Truyện

Thử đọc