Ừ, mình cứ yêu nhau vừa phải em nhỉ!

Tác giả:

Khi yêu người ta thường hay đòi hỏi ở nhau nhiều thứ, cứ muốn được nhận tất cả từ người mình yêu dù trước đó luôn bảo rằng yêu cứ yêu thôi là đủ rồi, nhưng hình như chẳng mấy người làm được điều này. Và anh cũng là một trong những người như thế, cũng bình thường thế thôi khi cứ muốn em phải thế này, thế khác. Nhỏ bé mà cứ tưởng mình to tác, tự phụ quá mức em nhỉ!

Nhưng anh sẽ khác, sẽ đổi thay, không phải để anh hoàn mĩ hay cao cả gì đâu em à, mà anh muốn mình yêu thương em nhẹ nhàng thôi, nhẹ nhàng theo đúng nghĩa đen lẫn nghĩa bóng để em được bình yên như đã từng.
Anh sẽ vẫn yêu thương em, vẫn nhớ, vẫn mong từng phút giây gặp gỡ, và vẫn ánh mắt trìu mến gửi về em khi mình đối diện, nhưng sẽ như thế thôi. Sẽ không vồ vập, không hối hả, không đòi hỏi ở em quá nhiều điều khi con tim em vẫn còn đó bao điều nghĩ ngợi ௱o^ЛƓ lung. Có những điều cần phải rõ ràng, có những việc cần phải rạch ròi, nhưng anh biết với em điều đó bây giờ là không thể, nên tốt nhất mình hãy yêu thương như vậy, yêu được thì yêu, thương được thì thương thay vì bắt em phải khẳng định rõ ràng một mối quan hệ.
Anh không muốn mình yêu nhau để rồi sau đó em phải day dứt lòng. Ừ thì em cứ nửa vời đi, cứ yêu anh không trọn vẹn như em vẫn hay nói, cứ gần mà xa, cứ xét suy thật kĩ càng xúc cảm mình đang có rồi hãy quyết định là yêu hay chỉ là một chút thương thôi. Dẫu biết, anh sẽ buồn đấy, sẽ là những lời nói ngắt quãng, hay sẽ có những lúc lặng thinh vờ như không nghe thấy gì, nhưng anh sẽ không hờn trách em đâu, anh hứa anh sẽ vậy. Yêu đôi lúc cần nên nghĩ cho nhau là thế, bởi đơn giản một điều chẳng ai có thể mỉm cười khi biết rằng đằng sau nụ cười của người mình yêu là giọt nước mắt vì yêu mình.
Nén lại yêu thương như muốn vỡ bờ, nén lại những đòi hỏi vô chừng của kẻ đang yêu, anh sẽ nén lại tất cả điều này, còn nếu không thể, anh sẽ chạy đến một nơi nào đó chỉ anh với anh để nó chảy tràn và cuốn trôi. Khó thở đấy, nhức nhói đấy và có lẽ ***g *** sẽ có lúc câm lặng, dừng lại nhịp thở, nhưng anh sẽ không vật vã trong cơn đau, không bi lụy trong nước mắt để em hiểu rằng yêu em, anh đã mạnh mẽ hơn rất nhiều!
Ừ, thì cứ thế này đi em nhỉ!
Mình cứ yêu nhau vừa phải vậy và chờ cái hẹn của sau này rồi hãy là một đôi tình nhân thật sự như bao người…
Mình cứ cho nhau yêu thương, rồi dừng lại ở nhớ mong, và xây một giấc mộng là của nhau đến khi nào anh, em cảm thấy không thể sống thiếu nhau thì hãy mở rộng vòng tay để giữ nhau thật chặt…
Và em hãy cứ giữ, hãy cứ nâng niu, hãy cứ yêu một ai đó như em đã từng đến khi nào có thể xếp hẳn người ta vào một góc thì hãy tìm đến bên anh, vì anh vẫn chờ, vẫn đợi…