Tản Mạn Chuyện Facebook

Tác giả:

Tôi là một kẻ lập dị, sống khép kín, nội tâm, không bạn bè, không có gì đặc biệt.



Tình cờ , tôi biết được Facebook. Tôi lập một tài khoản. Cũng giống đời tôi, bắt đầu cũng là 0 friends, 0 note, 0 inbox. Ngày qua ngày tôi dành hàng giờ chỉ để chơi game trên đó. Một hôm, có 1 người add friends tôi. Không thể tin được, người ta add friends tôi đấy. Người đó hàng trăm bạn, mỗi status đều có ít nhất 5 likes. Tôi muốn được như vậy. Thế là tôi kết bạn với tất cả những người trong list friends của gã. Có nhiều người thờ ơ, có nhiều người chấp nhận lời kết bạn. Rồi tôi lại kết bạn với bạn của những người tôi add. Chẳng mấy chốc tôi trở nên nổi tiếng. Vào trường, một vài người đã nói chuyện với tôi. Nhưng tôi muốn được hơn như vậy, 2000 bạn là chưa đủ.. Tôi vẫn còn thấy buồn.. Những kẻ không chấp nhận lời mời kết bạn của tôi.. tại sao chứ, tôi chỉ muốn làm bạn với họ..
Phải trừ khử chúng!
Tôi vẫn còn nhớ tiếng hét trong trẻo và hốc mắt đen láy của nạn nhân đầu tiên của mình .
Những nạn nhân sau đó đều mang cho tôi cảm giác *** như vậy , thật hạnh phúc! Bọn họ sẽ mãi ở bên tôi và bầu bạn với tôi
Nếu một người lạ nào đó add bạn, thì đó là tôi đấy, đừng dại dột nhấn từ chối nhá ...
Ta nhìn thấy nhau trong cuộc sống này đã là một cái duyên vậy tại sao ta không làm cho cái duyên ấy càng tốt đẹp hơn. Đừng ngần ngại kết bạn với nhau , biết đâu một cái nhấp chuột xác nhận của bạn sẽ làm mọi người thấy vô vàn hạnh phúc.
* Bài viết này được sưu tầm có chỉnh sửa và bổ sung về nội dung từ một stt trên facebook.
__ Nước Mùa Thu __