Hạnh Phúc Nhé, Người Tôi Yêu

Tác giả:

Chuyện mình nên bắt đầu từ đâu nhỉ zk. Có lẽ là từ lúc ck chuyển vào lớp 11c4. cũng phải cảm ơn mấy cái bọn trẻ trâu _c8.. không có bọn nó quậy sao mà cái lớp 10c8 bị tách lớp và ck đc chuyển vào _c4 và gặp zk chứ. Cũng chẳng có chuyện để mà ck kể như bây h.
Thời gian cứ trôi đi êm đềm nếu như không có cái zụ đó sãy ra.hum đó đang học tôi xin phép ra ngoài và khi vô lại, thì nghe đc câu chuyện ma 2 đứa con gái đang xì xào chỉ chỏ vào mình , nghe loáng thoang tôi cũng nhận ra đc 2 đứa đó đang nói xấu mình
"người gì đâu ma ăn mặc lôi thôi lếch thếch, chả ra sao cả…..bla…bla” tính tôi rất là nóng, không thích bị ai nói xấu cả.tức khí tôi bước xuống gằn giọng "2 ng vừa nói j. thích thì cứ nói trước mặt tôi nè”. 2đứa con gái co vẻ sợ, k nói j cả. Cả lớp quay xuống nhìn tôi cứ như tội phạm mới ra tù ý. Hệ quả là tôi bị đuổi ra ngoài và nằm ở xổ đàu bài.
Tôi hay giận nhưng cũng nhanh quên lắm, k để bụng chuyện đó lm j. buổi tối sau khi đi học thêm về tôi đang xen tv cùng gđ thì có tn tới, 1 sđt lạ.( hùi đó mới ra gói cước sms 100 nên nt thoải mái) và bắt ngơ hơn người gửi lai là L. ak là ng nói xấu mình hum trước đây mà. Đìu khiến tôi thắc mắc là tại sao cô ta lại có số mình, tôi mới chuyển tới lớp nên ít ng bít sđt dao cô ta lai có đc nhỉ.
"Có gì k. mà pm tôi z?”
"chuyện hum bữa cho mình xl nha. Tui k có ý nói ông như z.”
"ak, k có j đâu, tôi quên hít rùi.vs lại tôi cũng hơi nóng tính.xl nha”
"hi. Z đc ùi,cứ tưởng, ông k thèm nhìn mặt tui chứ..”
Qua cách nói chuyện tôi thấy cô bạn này cũng k phải là ng xấu tính.kể từ lúc đó tôi và l hay nt cho nhau. Lúc đầu cũng chỉ la tn bình thường , rữa những ng bạn vs nhau. Rồi tui nhận ra mình đã thích L tư khi nào mà k hay. Khổ nổi tôi bản tính nhút nhác định bụng sẽ k nói ra. Chỉ mình bít ma thui. Nhưng mà cuộc đời k thiếu những bất ngờ khiến ta phải đau đớn, đang lơ ngơ lau bảng chuẩn bị cho tiết 2, thì đc đứa bạn đẩy vai tôi
" ây mày nhìn xem kìa”
" xem j” tôi trả lời yếu ớt mà k nhin lại
" mày k bít con L và thằng T đang iu nhau ak”
Nghe xong câu đó tôi k tin nổi nũa, vì sao ư k phải vì L có ng iu, mà vì ng L iu lại là ng bạn thân nhất của tôi. Ông trời thật là bít cách chêu đùa mà, sao là T mà k phải ng khác.chợt nghĩ tới những lời nói của T vs tôi lúc trước " mày thích L hả, có cần tao làm ông tơ cho k” thật là giả dối, nó ngĩ đùa cợt vs tc là zui lắm sao. Tình bạn bao nhiu năm, k đáng 1xu vs nó hay sao chứ. Kể từ biết đc sự thật đó tôi như ng mất hồn, học hành bê bết nhìu lần bị thầy cô nhắc nhở. Đến lớp ư tôi phải đối mặt vs 1ng mình iu, 1ng bạn thân(h thì k còn nữa rùi) tôi bất lực vô vọng dữa cs đầy rẫy sự lừa gạt. tôi vẫn thường xuyên nt vs L, cố tỏ ra như k có chuyện j cả dù rằng trái tim tôi đau đớn. quạnh đau mỗi khi nhớ về bóng hình ai đó.
" rạo này ông s zậy? tui thấy ông bùn bùn sao ak! Ông có j mún nói vs tui k, có j thì noi ra đi, để trong lòng k tốt dâu.”
Lúc đó tôi sốc toàn tập, chột dạ chẳng nhẻ pít mình thích cô ấy hay s.tôi ngại ngùng, bối rối
" k có j hít ak. S pà hỏi z?”
"thịt k có j k. ông có j dấu tui phải k. nếu ông k mún nói thì thui, toi k ép”
" uh, k có j mà, tui vãn ỗn”
" z đc tùy ông”
Tối ngủ tôi cứ suy ngĩ về những j đã sãy ra, mọi chuyện sãy ra quá bất ngờ, đói vs thằng con trai mới lơn như tôi thì ngoài sức tưởng tượng. sáng đến lớp vs bộ dạng như thằng bệnh lâu năn, có lẻ vì mất ngủ cả đêm.chưa kịp yên vị trên nghế thì tôi thấy đám ba tám đang bàn tán vụ j đó rất xôi nổi. hỏi ra mới bít là L và t đã ct. tôi nên pùn hay zui đây, tôi cũng chả bít nữa. quay sang chỗ L bắt gặt ánh mắt vô hồn của L. thấy zậy tôi cũng k dám hỏi, chỉ lặng lẽ quan sát mà thiu.cảm giác nhìn thấy ng mình iu đau khổ, khóc nhìu như zậy, rất là khó chịu tui là thằng con trai bất tài, yếu đuối. những ngày sau L vẫn đi học nhưng ít nói và đôi mắt mang nổi pùn xăm, dường như nc mắt đã cạn khô. Lúc đó tôi rất mún chạy lại ôm cô ấy vào lòng, sưởi ấm cõi lòng đã nguội lạnh. Sau này L vẫn thường hỏi tui câu hỏi lúc trước " ông vẫn k có j mún nói vs tui sao. 1 ngaỳ,2 ngày câu trả lời vẫn la "uh, k có j đau mà, pà hoi hoài” đến ngày thứ3, tôi quyết định sẽ nói ra hít nhũng j mình mún nói. Nói hít k sót câu j cả.
"L nè , pà mún bít ng con gái tôi vẫn thường ngày nhớ mong, muốn đc nắm tay bước đi trong cơn mưa mùa hè mà tôi từng nói vs pà k”
"ông nói đi, tui cũng mún pít chứ”
Là pà đó, pà pít k,………….”
" tui pít từ lâu ùi, nhưng tại sao k nói ra”
" lâu nay tôi k can đãm nói ra, vs lại pà iu T ng pạn thân nhất của tôi nữa”
" ông cho tui t/g suy nghĩ đc k. thực sự bây h tui k mún iu ai nũa, tui k còn niềm tin vào nữa”
"uh, pà cứ suy nghĩ đi, tôi sẽ đợi”
Những ngày sau đó là cực hình đối vs tôi, đám bạn nhìu, luôn lấy chuyện tc của tui ra làm đề tài bàn tán, chỉ chỏ, tui mún hét lên: tui mệt mỏi lắm ùi. Ng ta nói chờ đợi là hp mà sao tôi thấy 1 ngày trôi qua dài như cả 1 thế kỉ đúng lúc tui tưởng trừng như mình hết hi vọng, sẽ chẳng có j thì 1 bất ngờ L đồng ý làm ng iu tui
" zk suy nghĩ kĩ ùi chứ, sẽ không hối hận vì bất cứ đìu j”
"dạ, zk chấp nhận tất cả”
còn j hp hơn khi đc ở bên cạnh ng mình iu, sẽ chia zui pùn hp của cs. Chúng tôi đã chải qua nhũng năm cấp ba trong hp và đầy cảm súc như vậy đấy. dù có những lúc giận hờn, cãi vã, ánh mắt k mấy thiện cảm từ bạn bè, nhưng tất cả chỉ là hương vị của cs mà thui. 

Rồi tôi cũng bước vào thế giới sinh viên đầy thư thách và chông gai.vậy là ck đã là sinh viên ùi zk nhỉ, phải cách xa zk, ck k muốn đâu, nhưng vì tương lai, ck sẽ cố gắng vượt qua mọi khó khăn của cs, đợi ck nhé. "dạ zk sẽ đọi ck mà”. Nhưng số phận thật nghiệt ngã, t/y dành cho nhau tưởng như sự cách xa về mặt địa lý k có ý nghĩa, cớ sao nó vẫn làm cho con ng thay đổi. 2 năm iu nhau k phải là nhiều, cũng chẳng ngắn sao zk có thể nói ra hai từ ct rể ràng quá vậy. lý do ư " zk iu ck lắm, nhưng mình đến vs nhau sẽ k có tương lai, liệu gđ zk có chấp nhận k” zk nói đúng tôi nghèo thì làm có tương lai chứ.tương lai ư tương lai tôi là con số 0 tròn chỉnh. Vậy nên tôi k chách e, chỉ chách chính bản thân mình mà thui, tôi thật ích kỉ khi cứ níu kéo em. 

Trong khi k đem lại hp cho ng mình iu. Nc mắt rơi khóe mắt cay cay, khóc nức nở như một đữa trẻ con. Tôi chán nản nên tìm đến quán bar, uống R*ợ*u, cắn thuốc, nhưng mà càng có quên đc đâu càng làm cho tôi nhớ tới em mà thui. Tôi sống trong nổi tuyệt vọng k bạn bè, gia đình ng thân. Trong một lần đi mùa hè xanh do trường tổ chức, tôi mới nhận ra giá trị của cs là như thế nào. thấy những em bé vùng cao, hp khi đc đến trường, ê a trong những câu hát. Dù cs còn nhiều khó khăn nhưng họ vẵn sống,hài lòng với những j mà mình có còn tôi thì sao, đc đi học sống cs k lo nghĩ mà lại ủ rủ suốt ngày, như ng điên. tôi mới nhận ra mình thật ngu ngốc, nông cạn như thế nào. Chợt mĩn cười, tự nhủ sẽ làm lại từ đầu nào. 

"tc k tn vỡ, chỉ có niềm tin tan vỡ thành trăm nghìn mảnh rồi tự ta nghĩ tự ngẫm tự làm đau chính mìn, k ai khiến ta tổn thương cả k ai có khả năng đó trừ chíh ta.” Tạm biệt nhé ng tôi iu. 

Thử đọc