Cảm ơn em đã rời xa anh

Tác giả:

Em cho anh được nếm trải hương vị ngọt ngào của tình yêu nhưng cũng đầy đau khổ và nước mắt. Những tháng ngày đó có lẽ suốt cuộc đời anh không bao giờ quên.
Giống như bao đôi tình nhân khác anh và em cũng trải qua cãi vã, giận hờn và cả những lời chia tay. Anh vẫn linh cảm rằng con đường chúng ta đi sẽ thật ngắn và đến hôm nay đã dừng lại rồi. Em rẽ sang một con đường mới bỏ lại anh vẫn đang loanh quanh trốn tránh thực tại và đắm chìm trong những kỷ niệm của hai ta cùng nỗi nhớ em vô bờ. Em cứ đi đi đừng quay đầu lại nhé. Anh sẽ tự mình bước qua con đường đầy trông gai dẫu không biết có những gì đang chờ anh phía trước.


Vậy là cơn bão đã đi qua được mấy ngày rồi em à. Bầu trời trong xanh, không còn những đám mây đen u ám, không còn những cơn mưa mang theo chút se lạnh... Nhưng cơn bão trong lòng anh đến bao giờ mới dịu bớt? Nó đến bất ngờ quá, vào lúc mà con người ta hi vọng nhất, hạnh phúc nhất. Anh yếu đuối chống trả nhưng trái tim run rẩy và hoàn toàn gục ngã. Để trái tim bớt đau anh tìm đến hơi men mong sao quên hết cuộc đời nhưng hình như mỗi chén rượu lại chất đầy hình ảnh em trong đó, càng uống thì nỗi nhớ em lại càng xâm chiếm. Trong lòng anh ngổn ngang những tâm sự khiến tim anh thắt lại, anh muốn buông xuôi mọi thứ, anh thấy mình chìm dần trong cái hố sâu tuyệt vọng...
Tạm gói ghém những ký ức đã qua, ngày hôm nay anh tìm về con đường mà ngày xưa hai ta vẫn cùng đi. Nhìn con đường quen thuộc hôm nay sao mà như dài vô tận. Anh lặng lẽ bước đi không biết khi nào sẽ dừng lại, có cái gì đó không muốn níu giữ bước chân. Ngồi xuống gốc cây mà ngày trước anh vẫn hay cùng em kể chuyện cùng ngắm cánh đồng lúa và thưởng thức những hương thơm miền quê đó. Một cơn gió mát thổi qua làm anh trôi về quá khứ.
- Anh có mệt không? Trời hôm nay nắng quá anh nhỉ!
- Anh không. Chắc em mệt lắm hả?
- Em không sao. Thôi mình cùng cố một lát nữa nhé!
Nhìn những gốc lúa được em khéo léo cắt xuống anh khẽ mỉm cười, anh thầm ước ngày ngày được cùng em sống cuộc sống vui vẻ bình yên như vậy. Em ngẩng đầu lên nhìn anh cũng bằng một nụ cười yêu thương như thế và trong mắt em như thấu hiểu hết những suy nghĩ của anh. Bàn tay em nhẹ nhàng lau những giọt mồ hôi đang lăn trên trán anh. Anh đưa tay nắm lấy nhưng chỉ chạm vào khoảng không vô định, hình ảnh em bỗng nhạt nhòa dần rồi biến mất. Anh hụt hẫng, có cái gì đó trên khóe mắt cay cay. Kỷ niệm ngày hôm qua chợt ùa về như những cơn sóng, từng đợt, dồn dập... trái tim anh như bị Ϧóþ nghẹn, đau nhói. Nắng chiếu qua kẽ lá của những hàng cây ven đường. Hít một hơi thật sâu, anh tiếp tục bước trên con đường hoang vắng đó sau lưng tiếng gió thổi nghe xao xác...
Mới đây thôi mình còn hẹn với nhau cuối năm sẽ có một đám cưới thật đẹp, em sẽ là cô dâu xinh nhất lộng lẫy nhất trong bộ váy trắng tinh khôi và anh sẽ thật hạnh phúc trong ngày lễ thiêng liêng của hai đứa mình. Nếu em cưới anh mình sẽ được ngủ và thức dậy cùng nhau. Buổi sáng em sẽ vào bếp nấu bữa sáng cho cả hai đứa mình còn anh sẽ đứng bên cạnh phụ giúp em. Nếu em cưới anh em sẽ sinh cho anh những đứa trẻ thật thông minh khỏe mạnh và mình sẽ cùng nuôi dạy chúng nên người. Nếu em cưới anh mình cùng vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống...và còn rất nhiều điều nữa. Những lời em nói vẫn in sâu trong tâm trí anh chỉ như ngày hôm qua.
Từ ngày yêu em anh thấy cuộc sống thật tươi đẹp thật ý nghĩa, mỗi ngày trôi qua là tình yêu là nỗi nhớ đong đầy thêm một chút. Anh có rất nhiều dự định và anh sẽ cố gắng mang lại cho em thật nhiều tiếng cười thật nhiều niềm vui. Anh không ngại khó khăn vất vả, chỉ cần mỗi khi đi làm trở về ngôi nhà của chúng mình có em mỉm cười đợi anh sẵn sàng lau đi những vất vả mệt nhọc như vậy là anh mãn nguyện lắm rồi. Vậy mà em vô tâm quên đi những lời đã hứa những kỉ niệm êm đềm và quên cả trái tim anh...
Nhưng thôi dù sao thì mọi chuyện cũng đã qua rồi cố níu giữ cũng không thể trở lại, cuộc sống không phải lúc nào cũng như ta mơ ước. Ngày mai anh sẽ không còn ở đây nữa, sẽ đến một nơi anh có thể bắt đầu cuộc sống mới những thói quen mới không em. Đem tất cả yêu thương xếp vào quá khứ, có những miền ký ức muốn được lãng quên. Em ở nơi đây hạnh phúc và bình yên nhé!
Anh dang đôi tay anh nắm lấy em
Anh đang cố níu yêu thương trở về
Nhưng sao đôi tay buông lơi quá nhanh
Anh không thể giữ yêu thương ở lại
Hôm nay em đi em có nhớ không
Từng lời hẹn ước yêu thương mặn nồng
Bên trong con tim anh như khóc òa
Trên gương mặt đã ướt đẫm lệ nhòa
Em hãy nín đi đừng làm anh khóc theo
Anh không trách gì em hãy cười lên đi
Trông thấy em cười lòng anh cũng thấy vui
Em hãy bước đi đừng ngoảnh lại làm chi
Anh sẽ đưa mình chìm vào trong giấc mơ
Để bước bên em như lời hứa ngày xưa ...
[email protected]