Ám ảnh hư hỏng

Tác giả:

“Khi còn trẻ, bạn có quyền được sai vì bạn còn đủ thời gian để sửa chữa lỗi lầm”. Đây là câu nói mà tôi từng rất tâm đắc.
Nhưng rồi, chuyện đó xảy ra, tôi mới hay rằng: Ta có thể sai nhưng là sai trong giới hạn cho phép. Còn một khi nó đã vượt quá giới hạn rồi thì chẳng thể nào sửa được.

Tôi xin kể lại câu chuyện này cho bạn, như một ám ảnh khó nguôi…
Trẻ trung, có một công việc nhiều người mơ ước, phải nói thật là tôi kiêu hãnh và cực kỳ tự tin vào nhan sắc và cả sự thông minh của mình. Bạn trai sắp cưới của tôi – một anh chàng cực bắt mắt, mà tôi biết anh ta vẫn khoe với bạn bè là “vợ” ăn đứt cả hàng ngon trên mạng! Anh ta hay la cà diễn đàn web đen, nhưng tôi với tư tưởng thoáng, và tin tưởng tuyệt đối khi anh nói rằng: “Em ơi, đàn ông thích chém gió cho ra vẻ, chứ ham hố gì mấy trò ấy đâu? Anh xem là cho vui thôi.” nên cũng chẳng bao giờ quan tâm. Tôi nghĩ đàn ông xem phim ***, biết mà về chiều bạn gái có gì lạ đâu?!
Nhưng rồi sự so sánh nửa đùa nửa thật của anh cũng khiến tôi tò mò. Tôi bắt đầu lần sờ vào web đó. Tôi ngạc nhiên nhận ra mình cũng bị cuốn hút vào những trò “chém gió” như anh nói của cánh đàn ông. Nhưng rồi tôi sốc hoàn toàn khi nhìn thấy những hình ảnh trần trụi, tuy che mặt song tôi nhận ra đó là bạn trai tôi – những bức ảnh minh chứng cho anh ta trong những lần đi “check hàng”.
Tôi xem đi xem lại những tấm ảnh. Cô gái trong đó già hơn, xấu hơn tôi cả chục lần. Cô ta hấp dẫn ở điểm gì chứ? Những thắc mắc, bứt rứt, khó chịu cứ quay trong đầu tôi. Càng xem, tôi càng thôi thúc ý định biến mình thành một cô gái để được “check”, tôi muốn khám phá cái mức độ thèm khát của những gã trai trong diễn đàn này, điên hơn nữa là tôi muốn thử hư hỏng, để xem những cô gái hư hỏng cuốn hút tới cỡ nào.
Tôi đóng vai một người “cho hàng”, post lên đó số điện thoại của chính mình. Tất nhiên, theo luật của web, số điện thoại sẽ chỉ post một nửa. Người muốn “share” thì phải đăng ký bên dưới. Tôi chọn bừa một vài nhân vật “xin hàng” để gửi họ số điện thoại của tôi (là một số sim rác mà tôi mới mua). Và chẳng phải đợi lâu, họ đã gọi điện cho tôi. Ngã giá một hồi, tôi chấp nhận với giá 400.000 đồng/lần.

Lần đầu tiên đi làm gái, tôi vừa bẽ bàng lại vừa hả hê. Bẽ bàng là bởi đường đường một cô gái có bằng cấp đẹp, đang làm ở một công ty lớn lương tháng gấp 100 lần số tiền một lần đi khách. Hả hê vì rồi anh sẽ thấy hình ảnh một “hàng mới” đẹp gấp tỉ lần những cô khác – mà chính là bạn gái anh. Khách hàng đầu tiên của tôi là một cậu nhóc năm nay mới học năm thứ 2 nhưng ra vẻ rất sành sỏi. Lần đầu tiên ngủ với người đàn ông khác không phải bạn trai mình, mình không quen, thân hay có tình cảm khiến tôi sợ hãi và thấy ghê.
Nhưng suy nghĩ phải khiến anh sợ tôi, khiến anh nhận ra tôi đáng được *** thế nào cứ như ma tuý K**h th**h tôi ghê gớm. Về đến nhà, tôi mệt đến rã rời, lao vào buồng tắm xả nước cho trôi hết mọi nhơ nhớp. Nhưng rồi tôi lại háo hức chờ đợi trên diễn đàn những bài viết “thu hoạch” về chính mình.
Chẳng cần đợi lâu, ngay trong đêm, một bài viết kèm hình ảnh cơ thể tôi rõ nét đã được post lên. Tôi tưởng bạn trai tôi sẽ phải nhận ra tôi ngay cơ, nhưng không, anh ta chẳng có thái độ gì đặc biệt trong ngày hôm sau cả. Tôi còn bất ngờ hơn khi anh ta đăng ký xin hàng.
Và quả nhiên, trong một buổi tối bảo tôi rằng phải bận đi gặp khách hàng với sếp, anh ta đã gọi cho tôi. Nhìn số điện thoại của anh trên chiếc máy gắn sim rác khi ấy, tôi thấy đau đớn. Đúng là tôi ngây thơ thật, cứ nghĩ rằng anh ta vào web chỉ để cho biết. Tôi quyết định ngửa bài với anh ta.
Dập máy, tôi nhắn tin lại là tôi đang rảnh, để tôi chọn địa điểm rồi anh ta qua. Đến nơi, tôi vào phòng và lên kịch bản cho cuộc gặp này. Tôi hình dung ra anh sẽ ngỡ ngàng như thế nào, tôi sẽ nói gì và tôi sẽ làm gì. Tất cả. Nhưng rất lộn xộn. Tôi thật sự không biết mình đang làm gì nữa. Tiếng gõ cửa. Tôi giật thót mình. Anh ta đến. Rất đúng giờ. Tôi mở cửa. Anh xuất hiện trước mặt tôi, khuôn mặt sợ hãi… Tôi tát anh ta, anh ôm mặt, nhưng điều kỳ lạ mà tôi không lý giải nổi là H*m mu*n trong tôi gần như cũng không thể kiểm soát. Chúng tôi lao vào nhau, ngấu nghiến. Tôi phải thú nhẩn rằng, chưa bao giờ với nhau, chúng tôi thấy khao khát đến thế này…
Nhưng điều gì đến vẫn phải đến. Đó là lần cuối cùng chúng tôi bên nhau. Mọi việc đã quá rõ ràng, tôi không bao giờ chấp nhận lấy một người đàn ông ham chăn gối với những phụ nữ xã hội. Tôi trở lại cuộc sống, giữ bí mật “gái hư” cho riêng mình và cố chôn nó theo mối tình vừa mất. Tiếc một con người như anh ta thì tôi không tiếc, nhưng tôi chỉ nhớ mình đã ở lại nhà nghỉ đó khóc một mình, khi anh ta đã đi, và chỉ nói với tôi 1 câu: “Anh cũng không thể xin em tha thứ, nhưng anh cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho em vì đã làm điều này.” Thỉnh thoảng, tôi vẫn dùng nick đó vào diễn đàn, vẫn có thêm những comment, xin hàng và hứa hẹn cho nhau số của tôi, nhưng tôi không còn thấy anh ta vào nữa.
Đã 2 năm qua rồi, nhưng tôi vẫn như người mất cảm giác H*m mu*n, mất cả niềm tin vào đàn ông. Những người đến với tôi, tôi đều sợ khi nghe họ nói rằng tôi đẹp, hơn bất cứ người phụ nữ nào họ gặp. Tôi sợ sẽ lại gặp họ một ngày nào đó trên diễn đàn, và họ sẽ gọi vào số máy của gái hư như tôi…