Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 99

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Lăng Vi nói xong, Chu Vân quay đầu cười hoà nhã.
Chu Vân tức đến nỗi mặt trắng bệch, lớp trang điểm trên mặt không khác gì một bảng màu.
Lăng Vi che miệng, lại nói: “Các bạn phóng viên ở đậy chắc đều đã biết rồi, cô bước ra từ biệt thự của Ngô tiên sinh, có thể đơn giản là tới thưởng thức đồ cổ của ông ấy, tuyệt đối không làm chuyện khiến người khác khó coi. Ngô tiên sinh cũng tuyệt nhiên không thể nào có suy nghĩ quá giói hạn với cô được, đúng không?”
“Phụt” Nhiều người không nhịn được liền bật cười.
Đây gọi là ác lai ác báo.
Mặt của Chu Vân tối sầm lại, quay đầu trừng mắt nhìn Lăng Vi như muốn ăn tươi nuốt sống: “Nói như vậy là ý gì đây? Cái gì gọi là làm không làm chuyện khiến người khác khó coi?”
“Oh? Đó gọi là gì nhỉ?! ” Lăng Vi cố ý nói lớn, hy vọng ông ta có thể nghe thấy.
Ngô Đạt Lợi tức đến đầu bốc khói, không thể không thừa nhận đứa trẻ này, lớn lên vô cùng xinh đẹp! Trong lòng nhớ cô ấy ૮ɦếƭ đi được!
Một lúc sau, Lăng Vi đột nhiên giơ Ng'n t cái lên nói: “Ngô tiên sinh chính là long phụng trong loài người, là nhà lãnh đạo tài ba và còn là nhân tài của đất nước. Người như ngài ấy chính là người tài đức vẹn toàn. Cho dù cô Chu nhan sắc động lòng ngời đây có chủ động tiếp cận ngài ấy, thì ngài ấy cũng không chút động lòng đâu. Quả thật là đáng ngưỡng mộ!”“Ha Ha Ha”
Mọi người bật cười bởi những lời của Lăng Vi.
Chu Vân thực sự rất muốn mắng người, nhưng mà….lúc này thì, có nhiều phóng viên ở hội trường như vậy, cho dù có muốn cũng phải ráng nhẫn nhịn!
Vừa hay, buổi triển làm sắp bắt đầu, người vào hội trường ngày càng nhiều, rất nhiều người tụ họp lại xem náo nhiệt.
“A! Mẹ! Mẹ mau nhìn xem, đó là Chu Vân kìa! ” Một học sinh phấn khích chỉ tay về phía Chu Vân.
Mẹ cô ấy ngó về phía trước: “Quả thật là cô ấy! Người phụ nữ không biết xấu hổ này, chuyên đi quyến rũ đàn ông! Để mấy đứa trẻ ở đây nhất định chúng sẽ học hư theo cô ta! “ Sau đó, người phụ nữ quay lại la con mình: “Có gì mà con phải phấn khích vậy chứ? Dáng vẻ lười nhát này của cô ta, con không được học theo đâu đó! Cái gì mà thần tượng với không thần tượng chứ! Loại tiện nhân chuyên cắm sừng như cô ta, vậy mà vẫn còn mặt mũi để đi đóng quảng cáo sao?!”
Nói xong, liền xắng tay áo lên, tiện tay lấy hộp sữa chua trên tay con gái, cứ vậy ném lên đầu của Chu Vân rồi bỏ về.
“Vụt” một tiếng, đầu của Chu Vân bị đổi thành màu trắng tinh.
“A” Chu Vân hoảng hốt la lớn. Cô ta ôm lấy trán, trừng mắt phẫn nộ với người phụ nữ vùa bỏ đi.Vị phu nhân đó chỉ Chu Vân, mắng: “Tiện nhân chỉ biết dạy hư trẻ con như cô, bà đây không xé cô thành trăm mảnh đã là quá dễ dàng với cô rồi!”
Lúc này, những phu nhân tham gia buổi triển lãm đầu quay đầu lại nhìn. Những vị phu nhân có tuổi, ghét nhất chính là bộ dạng hồ ly tinh của Chu Vân. Đồng loạt mắng chửi cô ta: “Đuổi Chu Vân không biết xấu hổ này đi đi, chúng tôi tới đây xem triển lãm xe, chứ không phải xem cô ta diễn kịch!”
Hội trường bỗng chốc nhốn nháo.
Người quản lý nhanh chóng kêu người bảo vệ Chu Vân: “Cuộc triển lãm sắp bắt đầu rồi, Anya, mau đi trang điểm lại, rồi còn chuẩn bị để cắt băng nữa.”
Lăng Vi nhanh chóng giải quyết ổn thoả ở hiện trường.
Bất luận cô có ghét Chu Vân như thế nào đi nữa, thì cô cũng phải làm tốt công việc của bản thân.
Lăng Vi chạy tới phòng âm thanh, kêu người chỉnh nhạc đổi một bài hát nhẹ nhàng êm dịu.
Khi ca khúc được phát, các tiếng mắng chửi cuối cùng cũng vơi dần.
Lăng Vi đi tới trước sân khấu, chủ trì cuộc triển lãm. Cô cầm micro, cúi đầu chào mọi người, vừa nói vừa nở nụ cười: “Kiểu xe mới trong buổi triển lãm hôm nay, đã khiến cho mọi người chờ đợi lâu rồi. Vì để chúc mừng cho sự kiện lần này, công ty chúng đã thiết kế cẩn thận một chương trình Cosplay.”
Tiếp đến, liền có các nhân vật hoạt hình từ sau khán đài xuất hiện! Lăng Vi giới thiệu với mọi người: “Chủ đề kỳ này của chúng tôi lấy ý tưởng từ Iron Man, như mọi người đã thấy, kỳ này, mẫu xe chúng tôi đưa ra thị trường đều là chú trọng tính thoải mái và thời thượng. Mặt khác, xin mời Đại Vệ bên chúng tôi, giới thiệu chi tiết hơn về dòng xe này cho các vị!”
Buổi triển lãm cuối cùng cũng náo nhiệt trở lại, những phu nhân tham dự triển lãm cũng bỏ chuyện của Chu Vân.
Chu Vân không kịp gọi đầu, nhưng lại không muốn bỏ lỡ cơ hội này, tìm đại một cái mũ để đội, cắt bớt phần bị dính đến trước mặt Lăng Vi, giận dữ nói: “Lăng Vi! Cô đợi đấy cho tôi.”
Lăng Vi cười nhạt: “Được thôi! Cô nghĩ tôi sợ cô sao?!”
Lăng Vi thật sự sợ không đủ ầm ĩ! Chơi đùa với loại người IQ kém như cô ta, đúng là không có gì có thể đơn giản hơn!
Chu Vân tức giận bỏ đi, Lăng Vi vô cùng thích thú. Cảm thấy buổi triển lãm này tổ chức vô cùng thành công.
Lúc buổi biểu diễn kết thúc, không ít quý bà đến tìm Lăng Vi, nhờ cô ấy chú ý giùm. Lăng Vi vô cùng kiên nhẫn, dựa theo yêu cầu của mỗi người, giới thiệu từng kiểu xe phù hợp.
Cái mua cho con cháu, Lăng Vi giới thiệu những kiểu dáng thời thượng, động cơ mạnh.Cái mua cho cha mẹ, Lăng Vi giới thiệu những mẫu xe máy ổn định, kiểu dánh nhã nhạn.
Cái dành cho gia đình, Lăng Vi giới thiệu những mẫu xe có không gian rộng rãi, thoải mái.
Bận rộn cả một ngày, doanh số hôm nay rất cao!
Hoa Thiếu Kiền sau khi tiễn những vị khách cuối cùng, giả bộ không cố ý đi đến bên cạnh cô: “Lăng Vi, hôm nay em làm rất tốt.”
Lăng Vi quay đầu nhìn anh: “Anh cũng làm rất tốt! Triển lãm lần này không phải công sức của một người, mà là thành quả của tất cả mọi người.”
Hoa Thiếu Kiền khẽ mỉm cười, gật đầu. Nhưng vẫn nói: “Không ai có thể toả sáng được giống em.”
Mặc dù cô mặc bộ đồng phục rất bình thường, nhưng cả người luôn tràn đầy sức sống! Ánh mắt cô đầy lanh lợi và khôn ngoan, lại mang đến cho mọi người cảm giác tin tưởng.
Lúc này, nhân viên bộ phận thiết kế đều đã đến hết
Nhưng mà, Hoa Thiếu Kiền dù gì cũng là cấp trên của họ, bọn họ cũng không dám nói gì nhiều. Chỉ dám dùng ánh mắt hiếu kỳ lúc nhìn Lăng Vi, lúc thì nhìn Hoa Thiếu Kiền.Hoa Thiếu Kiền không biết phải nói gì, chỉ nói với Lăng Vi vài câu rồi đi mất.
Trợ lý Tiểu Cầm của Lăng Vi vô cùng hiếu kỳ hỏi: “Sếp à, không phải Hoa tổng thích chị đó chứ? Chị xem ánh mắt của anh ấy kìa, ấm áp biết bao, thâm tình biết bao. Nếu hai người ở cùng nhau, anh ấy nhất định sẽ rất yêu chị, nhất định sẽ đem tất cả những gì tốt nhất trên thế giới để tặng cho chị.”
Lăng Vi nhìn cô ấy mỉm cười: “Chị có chồng rồi, chị cũng đã có những thứ tốt nhất trên thế giới này rồi.” Cô ấy cảm nhận được tình cảm của Diệp Đình, so với bất cứ thứ gì trên thế giới này cũng đều tốt hơn rất nhiều,cũng đều đáng trân quý!
“Cái gì? Sếp à, chị kết hôn rồi sao? ”
Lăng Vi lấy ví của mình ra, lấy ra một tấm hình của cô và Diệp Đình “Em thấy rồi chứ! Chồng của chị quả thật rất đẹp trai!”
“A, để em xem cái nào! “ Bà tám ông tám của bộ phận thiết kế quả nhiên nhiều chuyện. Lăng Vi lần lượt đưa bức ảnh đến trước mặt bọn họ.
“Xem xong rồi phải không? Chồng của chị chính là người đẹp nhất trên đời này! “Dáng vẻ của cô lúc này hết sức kiêu ngạo.
Đáng tiếc, cô ấy chỉ đưa tấm hình thoáng qua, mọi người còn chưa kịp nhìn rõ.
Lúc này, Tang Du và Lộ Toa đột nhiên ồn ào, hai bọn họ tranh cãi đến mức đánh nhau! Lăng Vi quay đầu lại giáo huán bọn họ thì đột nhiên Tiểu Cầm sợ hãi la lớn: “Trưởng phòng, cẩn thận! “ Lăng Vi chỉ cảm thấy đầu mình tự dưng tối sầm lại, giống như có một vật nặng đè xuống đầu cô vậy. Là Tang Du không cẩn thận làm rớt cái bảng quảng cáo! Tiểu Cầm muốn chạy lại kéo Lăng Vi ra, nhưng đã không kịp nữa rồi.
Lăng Vi bất ngờ khi nhìn thấy Hứa Tử Huân vội vã chạy đến, anh dang tay cố gắng đẩy nó ra- chợt phát hiện cái bảng quảng cáo bất ngờ được một người đàn ông cao lớn khác đã chặn lại rồi!
Tất cả mọi người đều dường như ngừng thở nhìn về hướng đó, Hứa Tử Huân nhìn thấy Diệp Đình! Anh ta đang đỡ bảng quảng cáo qua một bên: “Ầm” Anh ta ném nó sang một bên. Tay của Hứa Tử Huân vẫn chưa buông xuống, càng khó xử vì dáng người của anh ta không cao bằng Diệp Đình, tấm bảng quảng cáo đó anh căng bản không thể nào chạm tới được.
“Ôi mẹ ơi” Tiểu Cầm đột nhiên la lên, chỉ chỉ Lăng Vi đang ở phía sau: “Sếp à! Người đàn ông của chị đúng là đẹp trai nhất trên đời này mà!”
Lăng Vi lập tức quay đầu lại, liền nhìn thấy Diệp Đình thần sắc khó coi đang liếc nhìn xung quanh! Ánh mắt của anh đang nhìn chằm chằm Tang Du. Tang Du nhìn về phía Hứa Tử Huân liền thấy Hứa Tử Huân đang giận dữ nhìn cô ta! Bởi vì trước đó là do anh sắp xếp cho Tang Du đẩy tấm bảng quảng cáo! Nhưng mà, tiện nhân Tang Du này, lại đẩy bảng quảng cáo sớm hơn dự tính! May là Diệp Đình đến kịp, nếu không thì cho dù anh có đỡ nỗi tấm bảng quảng cáo cũng không thể đỡ cho Lăng Vi!
“Chuyện này là sao?” Mặt Tổng giám đốc Lưu Quảng Nguyên trắng bệch, đi qua đi lại: “Diệp tiên sinh, anh không bị thương chứ? ”
Hoa Thiếu Kiền cũng chạy tới: “Trưởng phòng Lăng, cô không sao chứ?”
Lăng Vi thật sự bị dọa một phen, sắc mặt nhợt nhạt, sợ hãi từ từ nắm lấy tay của Diệp Đình, tay của anh bị xước một miếng.
Mọi người xung quanh đều đang nhìn bọn họ. Người đàn ông trước mặt khôi ngô tuấn tú, nét mặt lại lạnh lung! Họ giống như một đôi uyên ương vậy! Khiến cho người khác tự giác phải rút lui. Có một số cô gái dường như quên cả thở.Diệp Đình lạnh nhạt liếc nhìn xung quanh, toàn bộ các cô gái của bôn phận thiết kế đều cuối đầu xuống! “ Woa” mọi thứ có vẻ đều ngay ngắn.
Hứa Tử Huân cố ý chất vấn Lưu Quảng Nguyên: “Mấy người không có não sao? Để cái bảng quảng cáo to như vậy, là cố ý để hại người khác sao?”
Lưu Quảng Nguyên nói: “Tấm bảng này buổi sáng vẫn chưa bố trí ở đây. Ai biết người nào đã đem nó tới dây không? “ Nói xong, đột nhiên trừng mắt kêu Lộ Toa qua.
Lộ Toa cảm thấy oan ức ૮ɦếƭ đi được, trợn mắt nói: “Chuyện này liên quan gì đến tôi chứ?”
Dường như tất cả mọi người ở bộ phận thiết kế đều cho là do Lộ Toa làm.
Lúc này, Diệp Đình đột nhiên cười lạnh nhìn về phía Tang Du, anh ấy không nói gì, quay qua nhìn Lăng Vi: “ Em tan sở rồi phải không?”
Lăng Vi gật đầu, Diệp Đình đột nhiên nở một nụ cười xấu xa, cúi người nói nhỏ vào tai cô: “Ông chồng đẹp nhất thế gian tới đón em tan sở, em có vui không?”
Lăng Vi nhếch môi: “Vui vô cùng!”Cô giơ tay vẫy chào mọi người: “Chồng tôi đến đón tôi rồi, tôi về trước đây.”
“...”
Hoa Thiếu Kiền, Hứa Tử Huân nét mặt rất phức tạp, nhưng tuyệt nhiên tâm tình không hề tốt.
Lưu Quảng Nguyên như vừa tỉnh mộng, ánh mắt của Diệp tiên sinh khi nãy nhìn Tang Du là ý gì chứ? Lẽ nào là do Tang Du làm sao? Chuyện này nhất định phải điều ra kỹ.
Diệp Đình và Lăng Vi đã rời đi.
Mọi người bàn tán sôi nổi: “Hoá ra chồng của sếp chúng ta lại đẹp trai đến như vậy!”
Tiểu Cầm kích động nói: “Đẹp đến nỗi khiến mọi người phải tức giận ghen tị mà!”
Đột nhiên, Trương Mộng Dương la lên: “Ôi mẹ ơi, tôi hình như đã gặp chồng của trưởng phòng trước đây rồi.”
Anh ta vội vàng lấy điện thoại lên mạng tìm kiếm: “Mẹ của tôi ơi, sếp của chúng ta, chồng của cô ấy là là là….”
“Là ai vậy?”
“Là là là đại Boss của công ty quốc tế Đỉnh Phong- Diệp Đình!”
Oh, hèn gì Lưu Quảng Nguyên lại gọi anh ta là Diệp tiên sinh!
Bộ phận thiết kế lập tức trở nên ồn ào!
Sếp của bọn họ vừa quay về chưa được bao lâu, bọn họ vẫn chưa biết cô ấy đã kết hôn rồi, không thể ngờ, chồng của cô ấy lại là ông chủ lớn của quốc tế Đỉnh Phong nổi tiếng nhất toàn câu.
Tôi phối hợp làm việc cả một ngày với trưởng phòng Lăng, thật là có quá nhiều chuyện khiến bản thân đau tim quá mà!
Diệp Đình ôm Lăng Vi đi từ buổi triển lãm cho đến khi cô ngôi lên ngoài xe Ultra màu đen phiên bản giới hạn của anh, Diệp Đình cười nói: “Hôm nay anh vùa có danh hiệu mới, chúng ta đi ăn mừng nào.”
Lăng Vi che mặt, cô khi nãy nói anh ấy là: “Đẹp trai nhất thiên hạ.”
Người này đúng là cầm long gà mà cứ tưởng là lệnh tiễn!
Lăng Vi che mặt, cười một cái, vui vẻ nói: “Được thôi, vậy trước tiên chúng ta đi ăn xiên nướng đi! Vừa hay có Tiểu Hi và Thiên Ma cùng ở đó!”
Diệp Đình cau mày: “Xiên nướng thì….”Anh ấy không nói gì, chỉ cần vợ vui là được rồi.
Điều thứ 7 khi theo đuổi vợ là: Vợ thích ăn xiên nướng…phải chiều theo ý vợ.
Sau khi Hiệp Đinh khỏi động xe, Lăng Vi khẽ hát: “Xiên nướng, xiêng nướng, xiêng nướng, la la la.”
Diệp Đình bỗng quay lại nhìn cô: “Em cố ý phải không?”
“A? “ Lăng Vi ngạc nhiên hỏi: ” Sao vậy anh?”
Diệp Đình cười gian xảo, dang rộng cánh tay, đột nhiên ôm lấy cô, anh cắn tai cô nói: “Hay là mình đổi địa điểm ăn xiên nương đi? Như ở nhà chẳng hạn? Hoặc nếu em vội chúng ta ăn trên xe cũng được.”
“A ” Lăng Vi đẩy anh ấy ra “ Mau lái xe đi, sao ấy cứ nói mấy câu vô nghĩa vậy chứ!”
Diệp Đình nhìn má cô ấy ửng hồng, từ từ mỉm cười, ôm lấy cô, hôn lên khuôn mặt đang ưng hồng của cô, giơ tay vuốt tóc cô. Cô vợ nhỏ này của anh thật là….
Đáng yêu ૮ɦếƭ đi được.
Lăng Vi được anh ôm, tim cứ đập loạn nhịp, cứ như có một con mèo nhỏ đang quậy phá trong đó vậy.
Diệp Đình cúi xuống nhìn cô, ánh mắt của cô long lanh, đang ngẩng khuôn mặt không tự nhiên nhìn anh. Vốn dĩ anh chỉ định giỡn với cô mà thôi, nhưng mà bây giờ, anh đột nhiên muốn, anh cuối xuống cắn vào tai cô, những âm thanh mê hoặc nhẹ nhàng vang lên bên tai cô: “Ở trên xe nha?”
Lăng Vi mặt đỏ như gấc, lấy tay đẩy anh: “Vẫn nên đi ăn thôi, đi ăn mỳ chua cay cũng được.”Diệp Đình nhìn sâu và mắt cô, đột nhiên cười: “Ăn mỳ chua cay cũng có thể ăn trên xe.”
Nói rồi liền nắm bàn tay nhỏ của cô lại, khiến cô ghi nhớ sau sắc cái gì gọi là “cay”.
……..
Ở tiệm mỳ chua cay, Lăng Vi vừa ăn vừa lấy tay quạt, đột nhiên xúc động. Ông chủ, mỳ chua cay này của ông, ông có sức hấp dẫn bằng của chồng con!
Nước mắt Lăng Vi dính đầy mặt, tay của cô lúc này vừa đau vừa nóng.
*
Trong một căn phòng riêng, Hứa Tử Huân đẩy Tang Du vào bức tường,” ầm” một tiếng, đầu của Tang Du đập vào tường.
“Hứa Tử Huân, anh như vậy mà cũng là đàn ông sao? Anh tự mình muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân, cứu không thành, lại lấy tôi ra để trút giận sao?”
Hứa Tử Huân hét lên: “Tôi kêu cô đẩy tấm bảng lên, tôi cho phép cô làm tổn thương cô ấy sao? Tôi còn chưa qua tới, cô đẩy cái gì chứ?”
Tang Du tức giận nói: “Tôi còn đang cãi nhau với Lộ Toa, không nhìn thấy rõ anh có đi tới hay chưa, dù gì thì tôi cũng chỉ có hai con mắt thôi làm sao có thể nhìn thấy hết được chứ.”
Hứa Tử Huân tức giận: “Cầm lấy chi phiếu rồi cút cho tôi.”
“Ồ!” Tang Du cầm lấy tờ chi phiếu, mắng: “Chị đây có là Lăng Vi cũng không thèm chọn người như cậu! Đồ ngốc!”
Vào buổi sáng của ngày thứ 2, trong phòng khách của Diệp Đình, Từ Phi khuôn mặt rạng rỡ bước vào: “Ông chủ, có tin tốt!”
Diệp Đình Và Lôi Tuấn đang thảo luận về tai nạn lần trước thì liền thấy Từ Phi khuôn mặt rạng rỡ bước vào: “Ông chủ, có tin tốt!”
Diệp Đình và Lôi Tuấn bị làm cho giật cả mình!
Từ Phi vui vẻ lấy ra một xấp tài liệu, vội vàng nói: “Mau xem mau xem đi! Đây có thể là tin tức tốt nhất hôm nay đó!”
“Cái gì mà tin tốt chứ?“ Lôi Tuấn hiếu kỳ hỏi: “Lẽ nào bệnh của chị dâu đã tìm được phương pháp chữa bệnh rồi sao?”
Từ Phi cười cởi mở: “Đến 8,9 phần là vậy rồi!”
Anh ta vui vẻ lấy ra một xấp tài liệu để tới trước mặt Diệp Đình: “Ông chủ, đây là tài liệu thông tin mật vừa tìm được!”
Diệp Đình cầm xấp tài liệu lên xem, là của một vị trung y: “Thuốc bắc sao?”
Từ Phi xúc động gật đầu: “Đúng vậy, mặc dù bệnh của phu nhân có chút phức tạp nhưng mà không phải là không thể chữa, anh xem những bệnh án này, còn phức tạp hơn phu nhân rất nhiều.”Diệp Đình xem một cách tỉ mỉ, quả thật có rất nhiều người bị bệnh tương tự như Tiểu Vi, hơn nữa còn phức tạp hơn cô ấy nhiều, uống thuốc bắc đều đã khỏi hết rồi sao?
Lôi Tuấn hoàn toàn không dám tin: “Không thể nào? Nhiều chuyên gia như vậy đều nói không thể chữa khỏi, anh không phải nói cái gì mà tắc ống dẫn trứng sao, uống thuốc bắc được sao? Anh không phải là đang gạt chúng tôi đó chứ?”
Từ Phi chắc nịch nói: “Chứng cứ trước mắt anh đó còn gì!”
“…” Lôi Tuấn lắc đầu: “Tôi không tin. Trừ phi anh có thể tìm được những người này bế con của họ đến đây, còn không tôi thật sự không tin nổi.”
Từ Phi không thèm nói với anh ta, quay đầu nhìn Diệp Đình: “Ông chủ, anh thấy sao?”
Diệp Đình chống cằm. Từ Phi nhìn anh ấy không có gì có vẻ vui mừng, càng cho thấy anh ấy vốn dĩ không tin tưởng chuyện này chút nào.
Từ Phi nói: “Tình hình hiện nay của phu nhân, mặc dù việc phẫu thuật Tây y rất giỏi nhưng cũng không thể bảo đảm có thể trị hết được. Hiện nay bác sĩ trung y có thể chữa khỏi, tại sao lại không thử chứ? Nếu thực sự không thể trị khỏi thì lại làm phẫu thuật cũng không muộn mà!”
Diệp Đình có chút lo lắng: “Loại thuốc bắc này có ảnh hưởng gì đến sức khoẻ không?”Từ Phi nhẫn nại giải thích: “Bác sĩ Trung y giải thích là thuốc này phải điều trị lâu dài, đều là những thuốc tốt cho cơ thể, cộng thêm việc rèn luyện sức khoẻ, thì cơ thể sẽ càng ngày càng tốt. Anh sợ uống thuốc này sẽ ảnh hưởng tới sức khoẻ là do anh nghĩ nhiều quá thôi.”
Diệp Đình gật đầu: “Oh, cậu đi lấy hai gói thuốc về đây, để cô ấy uống thử xem sao.”
Từ Phi cười khổ: “Ông chủ à, chữa bệnh không phải chữa như vậy đâu” Từ Phi lấy ra mấy bệnh án, để trước mặt Diệp Đình nói: “Anh xem, bệnh của mỗi người đều không giống nhau, vì vậy bác sĩ khi bốc thuốc cũng không giống nhau. Anh muốn trị bệnh cho phu nhân, thì phải dắt cô ấy đến chỗ Hồ tiên sinh khám thử xem sao. Bốc thuốc không phải chuyện đùa được đâu. Tình trạng của mỗi người đều không giống nhau, mỗi lượng thuốc cũng khác biệt. Hơn nữa theo dõi lâu ngày thì lượng thuốc cũng có lúc thay đổi. ”
Diệp Đình cuối cùng cũng đã hiểu: “Cậu nói có lý”
Từ Phi thấy Boss đã thay đổi suy nghĩ, liền biết anh ấy trong lòng đã muốn đi rồi., liền thành thật nói: “Đây là địa chỉ của tiên sinh, anh dành thời gian đưa phu nhân đi khám thử đi, khám rồi có thể giải toả được phiền muộn. Em đúng ra tính mời thầy đến khám cho phu nhân luôn, nhưng như vậy gây chú ý quá sợ phu nhân sẽ không vui.”
“Oh, cậu làm tốt lắm.”
Diệp Đình mở máy tính lập kế hoạch. Đầu tiên, khiến cô ấy chịu rèn luyện sức khoẻ. Tiếp đến là uống thuốc cộng với chế độ ăn uống ổn định. Mấy ngày tháng 10 có thể nghỉ phép để ra ngoài dạo chơi, như vậy quá tốt rồi.
Lôi Tuấn và Từ Phi liếc mắt nhìn nhau, rồi lặng lẽ ra khỏi phòng.
Khi cửa phòng vừa đóng lại thì Diệp Đình đột nhiên cười phá lên! Anh chịu đựng nãy giờ khổ ૮ɦếƭ đi được! Anh H**g phấn! Anh kích động! Anh vui! Thật sự rất vui!!! Ha ha ha! Anh muốn hét lên, muốn nhay dựng lên thậm chí còn muốn quăng cả đồ đạc xung quanh!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc