Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 95

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Hạ Tiểu Hi ôm cánh tay Lý Thiên Mặc, nước mắt ào ào rơi xuống. Lý Thiên Mặc xoa xoa đầu cô, nhỏ giọng an ủi cô: “Tiểu Vi đừng khóc, chúng ta phải vui thay cô ấy mới đúng.”
“Ừ!” Hạ Tiểu Hi nâng tay lau nước mắt. Lúc này, Lôi Tuấn lại đưa khăn tay qua.
“Cảm ơn...” Hạ Tiểu Hi nhận khăn tay lau nước mắt, Lôi Tuấn nói: “Đừng khóc, cô khóc, chị dâu tôi lại càng không nhịn được.”
“Ừ!” Hạ Tiểu Hi gật đầu, thút tha thút thít, nhưng làm thế nào nước mắt cũng không ngừng được.
Lúc này, đột nhiên một thân ảnh đỏ rực xông tới!
“Lăng Vi —— con tiện nhân này!” Chu Vân khàn cả giọng mắng, cô ta sợ bị phóng viên biết mẹ cô ta là thủ phạm ***, cho nên trùm kín đầu ngồi trong góc! Từ đầu tới cuối không ai chú ý tới cô ta.
Lúc này, người trong toà án đi hết rồi, cô ta mới hung thần ác sát tới chỗ Lăng Vi, cô ta bị Lý Thiên Mặc cản lại, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, giơ chân mắng to! “Lăng Vi! Chính tay mày đưa cô mày vào nhà tù rồi đấy! Mày không ૮ɦếƭ tử tế được!” Chu Vân hận Lăng Vi! Hận đến muốn lột da cô, rút xương cô! Muốn xé nát cô ra, muốn giết cô, muốn băm Lăng Vi ra cho chó ăn! Cô ta bị từ hôn, sự nghiệp rơi xuống vực, mẹ, sau ba, tất cả đều bị phán tù chung thân! Tất cả sản nghiệp Chu gia bị chủ nợ chia cắt! Gia sản phần của cô cũng không có được! Công ty quảng cáo, điện ảnh né cô như rắn rết! Chu Vân phẫn nộ! Thống hận! Giống như bị toàn bộ thế giới này ruồng bỏ! Tiện nhân cô đang nắm trong tay bây giờ đều coi cô như phân chó mà phỉ nhổ ——“Lăng Vi! Giờ mày vừa lòng chưa? Mày giờ đắc ý lắm nhỉ! Mày trăm phương ngàn kế chỉnh tao thảm như thế! Mày cảm thấy mỹ mãn chưa?!”
Lăng Vi lạnh như băng liếc cô ta, cắn răng từng chữ từng chữ ngoan độc nói: “Đừng tự coi mình quan - trọng như vậy!” Lăng Vi đứng lên, từng bước ép sát Chu Vân: “Cô cho cô là ai? Nếu cô không phải con gái của tiện nhân mưu sát ba mẹ tôi, cô đối với tôi mà nói chính là một cục phân chó! Thậm chí ngay cả phân chó cũng không bằng!”
Lăng Vi khinh thường nhìn về phía cô ta: “Tất cả những gì tôi làm hôm nay, đều là vì ‘Long Đằng’ giải tội! Là thay cha mẹ tôi lấy lại công bằng! Tôi phải giúp cha mẹ tìm ra sự thật! Ô tô Long Đằng là trong sạch! Trăm phương ngàn kế chỉnh cô? Cô cho cô là cái – thá - gì?!”
Lăng Vi mặt lạnh như sương! Đi lướt qua Chu Vân, ra khỏi cửa tòa án. Lúc này không hề ít phóng viên xông tới: “Lăng tiểu thư, xin hỏi bây giờ có tiện nhận hiện phỏng vấn không?”
Một phóng viên nam chen đến trước, tranh nhau hỏi: “Lăng tiểu thư, toà án phán định Lăng Phong, Trầm Minh Nhược là bị mưu sát, cái này chứng minh ô tô Long Đằng không tồn tại vấn đề chất lượng. Lão Long Đằng có thể giải tội, có thể nói một chút cảm thụ hiện tại của cô không?”
“Lăng tiểu thư, mười hai năm, ngài có từng nghĩ vụ án của cha mẹ sẽ được phúc thẩm không? Xin hỏi ngài, vì bắt được hung phạm, ngài chuẩn bị bao lâu rồi?”
“Lăng tiểu thư, bây giờ vụ án đã đã định kết quả, xin hỏi ngài, về sau có tính toán gì không?”
Tim Lăng Vi đau nhối! Cô lao lực quá độ, cái gì cũng không muốn nói, nhưng cô vẫn nhịn đau nói: “Cảm ơn mọi người quan tâm, cha mẹ tôi bị hại...” Nói chưa nói xong, nước mắt đã rơi xuống.Diệp Đình lạnh mặt, liếc nhìn bốn phía, bộ dáng cao ngạo lạnh giọng nói: “Phu nhân của tôi cần nghỉ ngơi, có vấn đề gì, ngày mai buổi tối họp báo hỏi lại đi.”
Hai tay anh ôm cô, mạnh mẽ tạo thành một bức tường bảo vệ trong suốt bao quanh cô.
Các phóng viên không dám hỏi nhiều, vội vàng gật đầu bỏ đi.
*
Trong xe, Lăng Vi ổn định cảm xúc, lau khô nước mắt.
Cô cắn môi, nhìn chằm chằm Diệp Đình nói: “Em muốn đưa anh tới một chỗ.”
Cô dẫn anh tới một ngọn núi nhỏ, nắm tay anh, từng bước một đi lên.
Trên núi hoang có hai bia mộ cô đơn nằm đó.
Diệp Đình đem hai bó cúc trắng anh mua đặt trước bia mộ, Lăng Vi đem hoa quả dọn xong.
Lăng Vi cầm cái cuốc, sạn cỏ dại. Diệp Đình nhận cuốc từ trong tay cô, thanh âm trầm thấp nói: “Để anh.” Ngữ khí ôn nhu. Lăng Vi liền buông tay, đưa cuốc cho anh.
Lôi Tuấn cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy anh Đình làm chuyện này, lập tức cả kinh cằm cũng sắp rơi xuống đất.
Anh ta muốn gọi người lên hỗ trợ, Diệp Đình lại lắc lắc đầu. Anh không có cách nào hiếu kính ba mẹ Tiểu Vi, ngay cả việc nhỏ như dọn sạch mộ phần của bọn họ thôi cũng không làm được sao?
Diệp Đình dọn hết cỏ, trên trán thấm ra một lớp mồ hôi tinh mịn. Lăng Vi từ ba lô lấy khăn tay lau cho anh.
Giống như một đôi vợ chồng già.
Diệp Đình nhìn thấy dáng vẻ ôn nhu của cô, trong lòng mềm nhũn.
Anh cầm tay cô.
Đột nhiên... Có loại cảm giác...
Muốn cầm tay cô, cả đời cũng không buông ra.
Lăng Vi nhìn thẳng vào đáy mắt anh, nghe thấy anh nhẹ giọng nói: “Đồng ý với anh đi...” Từ trong sâu thẳm trái tim, khát vọng từ linh hồn!Lăng Vi cắn môi, liếc anh một cái: “Không đồng ý tiếp nhận anh còn mang anh đến đây làm gì? Còn dám nói em không có IQ...”
Diệp Đình vươn tay ôm cô, hai người quỳ gối trước mộ phần Lăng Phong và Trầm Minh Nhược, dập đầu lạy ba cái.
Lăng Vi đem tiền vàng bỏ vào chậu than, Diệp Đình châm lửa.
Lăng Vi nhìn ánh lửa lóe lên, nhẹ nhàng khẽ gọi: “Ba mẹ, về sau, con sẽ không còn một mình nữa...”
Nước mắt lập tức dâng đầy hốc mắt. Diệp Đình nói: “Con sẽ đối xử với em ấy thật tốt...”
Anh nói câu ấy rất bình thường, nhưng vô cùng động tình.
Cũng, vô cùng kiên định!
*
Lăng Vi lấy thân phận người bị hại tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên, cô tỏ vẻ muốn gầy dựng lại Long Đằng. Sau đó, còn có cổ đông cũ của Long Đằng gọi điện thoại cho cô, đều tỏ vẻ nguyện ý hỗ trợ trọng chấn Long Đằng.
Lăng Vi ở một khách sạn năm sao mở tiệc chiêu đãi các vị tiền bối.
Trong phòng, không khí đặc biệt hòa hợp.Các tiền bối cũng đều tỏ vẻ quan ái và ủng hộ cô.
Lăng Vi nhìn mọi người, trong lòng tràn đầy cảm động.
Cô trịnh trọng giơ chén R*ợ*u lên, kính các vị tiền bối đang ngồi: “Cháu gái xin thay mặt cha mẹ kính các vị một ly, cảm ơn mọi người ủng hộ và tin tưởng cháu. Hôm nay, cháu có thể cảm nhận rõ ràng tâm tình vội vàng muốn trọng tổ Long Đằng của mọi người. Nhưng xem xét ra, lúc này chưa phải lúc trọng tổ Long Đằng. Nếu mọi người tin cháu, xin hãy cho cháu thời gian hai năm.”
“Tiểu Vi, vì sao cháu cảm thấy còn chưa đến lúc?” Long Hằng Đạt là trưởng phòng quản lý phát triển Long Đằng khi trước. Ông nhìn Lăng Vi chằm chằm, chờ cô giải thích.
Lăng Vi nhìn mọi người nở nụ cười.
Mọi người cũng đều nhìn cô, Long Hằng Đạt còn nói: “Nói thật, chỉ cần có tài chính vận tác, Long Đằng lúc nào cũng có thể trọng tổ. Bây giờ vì anh Phong, chị Nhược bị hại mà náo loạn... Bởi vì sự kiện này mới giúp mọi người tụ lại với nhau. Đây chẳng phải là lúc có lực ngưng tụ nhất sao? Nếu, bây giờ không làm gì mà tách ra, tương lai... Mọi người đều không có lòng dạ nào giúp cháu. Cháu sẽ hối hận.”
Những người khác đều gật đầu, tỏ vẻ đồng ý quan điểm của Long Hằng Đạt.
Tất cả mọi người nhìn Lăng Vi. Đều rất muốn biết, cô còn chưa nói ra nguyên nhân trong đó là gì.
Lăng Vi trịnh trọng nói: “Chú Long, ngài nói rất đúng, lúc này quả thật thực mấu chốt, nhưng đây chỉ là mặt ngoài.”
“A?” Long Hằng Đạt có chút kinh ngạc: “Sao lại chỉ là mặt ngoài? Cháu nói một chút.”
Lăng Vi nói: “Trọng tổ Long Đằng còn cần rất nhiều khảo nghiệm. Ví dụ như mặt hàng đầu tiên đưa ra thị trường phải sản xuất xe loại hình gì? Làm thế nào có thể khiến Long Đằng sau khi trọng tổ ra mắt thị trường trong nước và quốc tế lần đầu đã thành công? Chỉ dựa vào sự nổi tiếng trước kia hay sao? Hiển nhiên không được... Không có sản phẩm có thể rung động toàn thế giới, Long Đằng cho dù trọng tổ, cũng tuyệt đối không đạt được huy hoàng như trước kia!”
Long Hằng Đạt đột nhiên nhướn mày, nhìn Lăng Vi: “Cô nói có lý.”
Ông cẩn thận đánh giá Lăng Vi, giống như cô gái trước mắt này vừa đổi thành người khác.
Vừa rồi ông chỉ cảm thấy cô gái này là một người rất anh Phong chị Nhược. Mà bây giờ... Ông đột nhiên ý thức được, cô gái trước mắt tuyệt đối không phải người bình thường!
Cô có khát vọng to lớn!
Ánh mắt những vị lão tiền bối khác nhìn về phía cô cũng thoáng biến hóa.
Vốn dĩ họ chỉ nể mặt A Phong và A Nhược đến dự một chút, lại không nghĩ rằng... Hai câu nói của cô gái này lại dấy lên ý chí chiến đấu của bọn họ.
“Con có kế hoạch rồi?” Hỏi vấn đề này là người lớn tuổi nhất ở đây. Mọi người đều gọi ông là Trầm gia.
Trầm gia nhìn chằm chằm vào cô, trong ánh mắt có đánh giá, cũng có trịnh trọng.Lăng Vi mỉm cười nhìn về phía ông, Trầm gia tuổi ngoài bảy mươi, ngay cả ba mẹ cô cũng phải gọi ông một tiếng “chú Trầm“.
Lăng Vi ngọt ngào kêu một tiếng: “Trầm gia gia.”
Thấy ông gật gật đầu với cô, ý bảo cô nói tiếp, Lăng Vi mới trịnh trọng nói: “Cha mẹ con qua đời là vì động cơ xe bị người ta phá hỏng nên nổ mạnh. Cũng vì điều này, ô tô Long Đằng mới bị người ta chỉ trích. Sau đó tồn động hàng. Cuối cùng đi đến phá sản! Xin mọi người hãy suy nghĩ một chút, chuyện này có ảnh hưởng lớn tới mức nào!”
Trầm tiên sinh gật gật đầu.
Lăng Vi còn nói: “Con có thể khẳng định, tất cả mọi người đều là nguyên lão Long Đằng. Mọi người đều là công thần của Long Đằng. Từ trong đáy lòng mọi người đều hướng về Long Đằng, trong lòng mọi người nghĩ về Long Đằng đều luôn tốt đẹp phải không?”
Mọi người trầm mặc...
Làm cổ đông, quản lí, tổng giám đốc của Long Đằng, khẳng định trong lòng đều hướng về Long Đằng, cái này... Một chút cũng không sai.
Lăng Vi cười khổ, nói: “Bây giờ, mỗi người đang ngồi ở đây đều yêu Long Đằng, mỗi người ai cũng tin tưởng ba mẹ con qua đời là một âm mưu. Mỗi người đều tin có người muốn hại ૮ɦếƭ bọn họ. Nhưng, người tiêu thụ trong lòng vẫn có nghi ngờ! Tuy chúng ta có chứng cớ chứng minh ba mẹ con bị người hãm hại, toà án cũng đã thẩm án và phán quyết, nhưng vụ tai nạn năm đó đã để lại ấn tượng quá sâu cho bọn họ! Mặc kệ chúng ta đưa ra chứng cớ chứng minh đó là một vụ án mưu sát, cũng vẫn sẽ có người nghi ngờ, ít nhất không nhanh chóng tiếp nhận sự thật này nhanh như vậy.”
Lăng Vi dừng lại, đôi mắt sáng ngời nhìn phía mọi người, đảo qua gương mặt bọn họ.Thấy bọn họ đều nếu có chút đăm chiêu trầm mặc, Lăng Vi mới thả một quả bom nặng xuống: “Chuyện bây giờ chúng ta phải làm, không phải để mọi người biết ba mẹ con bị hại là một âm mưu, cũng không phải khiến mọi người đồng tình với Long Đằng của chúng ta... Càng không thể hy vọng xa vời sau khi Long Đằng trọng tổ, mọi người sẽ vì đồng tình mà mua xe chúng ta sản xuất ra...”
Trầm gia yên lặng gật đầu, ánh mắt lợi hại như ưng nhìn thẳng Lăng Vi. Ông nói: “Cho nên, ý của con là... Chúng ta phải sản xuất ra một loạt xe có thể khiến toàn thế giới kinh ngạc, một phát trúng tâm!”
“Đúng vậy!” Lăng Vi nắm chặt tay, môi hơi mím chặt, rõ ràng có chút kích động.
Cô nhìn chằm chằm Trầm gia, bình tĩnh lại.
Vô cùng nghiêm túc nói: “Cho nên, chuyện trước mắt chúng ta phải làm không phải chiếm lấy chút thị trường nho nhỏ, mà là... Chúng ta phải đi đầu trào lưu, làm tiên phong trên thị trường! Vượt qua cả những hãng xe đứng đầu thế giới, thậm chí siêu việt hơn Laroe, trở thành người đứng đầu lĩnh vực sản xuất ô tô!”
Ánh mắt mọi người sáng quắc nhìn chằm chằm vào cô!
Lại nghe cô nói: “Chỉ có trọng chấn Long Đằng, một lần nữa nâng cao danh tiếng, Long Đằng của chúng ta mới có thể làm cho người ta nhìn với cặp mắt khác xưa!”
Trầm gia gật đầu thật mạnh, biểu tình trên mặt cũng chấn động.
Những người khác cũng không nghĩ tới cô nhóc Lăng Vi này lại có thể nói ra những lời như vậy.
Long Hằng Đạt vui mừng nhìn về phía Lăng Vi, mặc kệ cô là đang nói suông, hay thật sự muốn làm một phen, ông đều có chút kính trọng với cô gái trước mặt này. Ông đột nhiên giơ chén R*ợ*u, đứng lên, trịnh trọng nói: “Tương lai nếu có khó khăn, tôi nguyện ý dốc túi tương trợ!”
Nói xong, Long Hằng Đạt một hơi uống cạn chén.
Lăng Vi cũng bưng chén R*ợ*u lên, uống cạn một ly.
“Nhóc! Chú coi trọng con!” Một vị quản lý phát triển khác bưng chén R*ợ*u, đứng lên.
Lăng Vi uống cùng ông.
Các tiền bối khác cũng đều nâng chén với cô.Cuối cùng khi tan cuộc, Long Hằng Đạt đưa cho Lăng Vi một tấm danh thiếp. Ông nắm tay đặt trước miệng, hạ giọng nói: “Đây là danh thiếp của con chú, nó là tiến sĩ mảng chế tạo máy móc, nếu con cần có người trợ giúp thì liên hệ với nó. Nhưng... đừng cho mấy lão già kia nghe thấy. Con chú tính tình có chút cổ quái, trước kia mấy ông ấy tới tìm nó nhờ hỗ trợ, nó cũng không chịu... Cháu gái, cháu yên tâm. Trở về chú nhất định thuyết phục nó đến giúp cháu.”
“Cảm ơn! Chú Long, cảm ơn chú!” Lăng Vi hai tay nhận lấy danh thiếp, chỉ cảm thấy phần tình nghĩa này quá mức trân quý! Bây giờ đối với cô mà nói, giúp đỡ về mặt tiền bạc cũng không phải quan trọng nhất, quan trọng hơn cả là nhân lực và nhân tài!
Tạm biệt các vị tiền bối, Lăng Vi nhận được một tin nhắn, là công ty trò chơi gửi tiền bản quyền truyện tranh cho cô, sau khi trừ thuế là 102 vạn! Vốn bọn họ chỉ ký hợp đồng với《Kẻ xâm nhập》, nhưng sau đó lại phát hiện mấy bộ truyện tranh khác của cô cũng không tệ liền mua luôn.
Lăng Vi lập tức thông qua môi giới mua lại căn nhà bị Vương Hân Bình ςướק đi. Cô đứng ngoài ban công tầng 15, chậm rãi mở cửa phòng... Trong phòng tràn đầy tro bụi. Sau khi Vương Hân Bình đuổi cô đi cũng không vào đây một bước, qua tay liền treo bán, nhưng Vương Hân Bình muốn giá cao, vẫn không bán đi. Lăng Vi không chút do dự chi tiền mua về!
Trong thẻ lại trống không, giống như tất cả lại trở lại điểm bắt đầu. Nhưng... Cô đã thay da đổi thịt khác hẳn trước kia!
Cô tốt nghiệp xong có một công việc tốt, lại tìm được một người chồng tốt. Về sau có thể sẽ có con nhỏ, còn có thể sẽ trọng chấn Long Đằng!
Cô đeo tạp dề, bắt đầu lau dọn quét tước! Cô uống R*ợ*u, đầu óc choáng váng, lại làm đặc biệt hăng say!Diệp Đình gọi điện thoại, hỏi cô ở đâu, cô cười với điện thoại: “Đang chuẩn bị kinh hỉ cho anh!” Đã nói lần này đến lượt cô! Căn nhà này, Diệp Đình nhất định sẽ thích! Tràn đầy kỷ niệm!
Cô thay ga giường, đổi thành màu lam nhạt đêm hôm đó khi anh xông tới! Còn có vỏ viên đạn kia, cô cũng để ở đầu giường.
Lúc Diệp Đình chạy tới, con ngươi đen láy cũng như bốc cháy! Kinh hỉ này anh rất thích!
“Vi Vi: “ Lúc Lăng Vi quay đầu lại, chỉ thấy thân ảnh anh tuấn cao ngất của anh đứng ở cửa, cô hét lên một tiếng “A ——”, cởi tạp dề, quăng mũ, lập tức nhào vào lòng anh. Anh ôm cô nhiệt tình hôn.
Giống như quay lại mấy tháng trước, đêm đó... Anh xông tới, bị trúng Xuân dc, ép buộc muốn áp cô xuống dưới... Nhưng khi đó... Anh còn chưa giống như bây giờ ôm hôn cô, không giống như bây giờ cùng cô thân mật khăng khít!
Buổi tối bọn họ cũng không quay về biệt thự, trong phòng vệ sinh, mơ hồ còn nhớ rõ tình cảnh anh trúng đạn. Diệp Đình cầm tay cô, sờ lên vết sẹo phần eo anh, khi đó là cô thay anh lấy viên đạn ra.
Nếu khi đó, anh đoán trước được ngày hôm nay, nhất định sẽ cầm giữ không được giống như bây giờ hung hăng giữ lấy cô. A... Anh chính là cực thích cô vợ đáng yêu của mình đột nhiên vẻ mặt ngượng ngùng chạy tới cởi đồ kìa...
Lúc anh xông vào nhà cô bị trúng mị dược! Cả người đều là máu... Lúc ấy, cô nhét anh vào tủ quần áo...
Khoảnh khắc Lăng Vi mở cử ra, Diệp Đình lập tức áp cô xuống, hai người ngã lên một đống quần áo. Diệp Đình thuận tay đóng cửa, ngăn tủ nháy mắt tối đen một mảng, Lăng Vi sợ tới mức đưa tay muốn mở cửa ra, Diệp Đình giữ tay cô lại, cười vỗ ௱ôЛƓ cô: “Cho em cảm nhận cảm giác buồn bực khi bị nhốt bên trong.”
“A ——” Lăng Vi bị anh áp đảo, không thể nào thoát khỏi ma chưởng!
Trong ngăn tủ tối như mực, Lăng Vi nghe thấy Diệp Đình nói: “Thật hối hận, khi đó anh dính thuốc mạnh như vậy mà còn phải nhịn lại, không có xuống tay với em.”
Lăng Vi cố ý hỏi: “Làm sao?”
Diệp Đình nắm tay cô, cho cô cảm thụ một chút.
Lăng Vi hừ một tiếng, nói: “Anh cứ mơ đi! Nếu khi đó anh ra tay với em thì không có bây giờ đâu!”“Ừm... Nhẫn nại vẫn là đáng giá...” May mắn bây giờ không cần nhịn nữa. Diệp Đình như điên rồi chiếm lấy cô, giống như bù lại hết tất cả những thứ bỏ lỡ trước kia.
Tiện nghi chiếm đủ rồi, trong ngăn tủ tất cả đều là nhiệt khí, nóng đến mức cả người cô toát mồ hôi. Lăng Vi mở cửa chui ra, Diệp Đình lại một tay bế cô tới bàn làm việc, khi đó, cô ở đây vẽ truyện tranh... Bộ truyện 《 Kẻ xâm nhập 》, nam chính còn lấy hình ảnh của anh. Anh hôn đuôi lông mày và vành tai cô, thanh âm trầm thấp trêu chọc cô: “Nam chính hôn nữ chính như thế này sao?”
Lăng Vi đột nhiên nói: “Đúng rồi! Đã bán bản quyền! Còn phải chia cho anh 25%!” Cô quên mất phí bản quyền! A... Tiền của cô đem đi mua nhà hết rồi.
Diệp Đình nói: “Căn nhà này của em có một nửa của anh!”
Lăng Vi trừng mắt nói: “Anh chiếm tiện nghi nhiều quá rồi đấy!”
Anh đột nhiên hôn cô hỏi: “Vừa rồi đi uống R*ợ*u với ai?”
“A, mùi dấm chua nồng quá đi!” Lăng Vi ngữ khí làm nũng nói: “Hôm nay em gặp mấy vị lão tiền bối Long Đằng, bọn họ đều ủng hộ em xây dựng lại Long Đằng, anh nói em có thể không uống không?”Ngữ khí làm nũng này... Diệp Đình quả thực mê mệt, càng khiến anh bất ngờ là, cô lại nói thẳng rõ ra với anh như thế...
Trước kia, cô nhóc này có tâm sự gì cũng không chịu nói. Cô hôm nay nguyện ý nói ra những gì trong lòng! Từ từ sẽ đến, muốn cạy ra ba chữ “Em yêu anh” từ miệng cô, phỏng chừng còn phải tốn chút thời gian... Không thể quá tham lam vội vàng, cô từ trong lòng tiếp nhận anh đã là tốt lắm rồi.
Diệp Đình vươn tay xoa xoa mặt cô, đem đôi chân dài trắng nõn của cô khoác lên lưng anh. Cô nhỏ giọng lẩm bẩm nói: “Em nói với bọn họ, trọng tổ Long Đằng còn cần rất nhiều khảo nghiệm. Ví dụ như lần đầu ra mắt thị trường phải sản xuất xe kiểu hình gì? Làm sao có thể khiến Long Đằng sau khi trọng tổ ở thị trường trong nước thậm chí quốc lần đầu tiên đã thành công.”
Anh cổ vũ nhìn cô, cô lại tiếp tục nói: “Em nói, chỉ dựa vào sự nổi tiếng trước kia tuyệt đối không được... Không có sản phẩm có thể rung động toàn bộ thế giới, Long Đằng cho dù trọng tổ, cũng tuyệt đối không đạt được huy hoàng trước kia.”
Diệp Đình thật sự thực giật mình, tuy rằng những lời này đều phù hợp với tính cách của cô, nhưng anh không nghĩ tới cô lại có thể nghĩ nhiều như vậy, còn có thể nói hết những gì trong lòng với anh!
Lăng Vi *** *** môi, còn nói: “Bọn họ đều ủng hộ em, nhưng mà... em...”
Cô phát hiện, ánh mắt anh đột nhiên óng lên.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc