Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 92

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Trong phòng khách lớn như vậy rơi vào yên tĩnh quỷ dị. Chân Chu Vân đột nhiên mềm nũn! Cô ta nghe thấy tiếng nước chảy, nghe thấy tiếng gió, nghe thấy tiếng tim đập của mình, ‘Ầm’ một cái quỵ xuống đất.
Lăng Trí mặt lạnh như sương, hỏi cô ta: “Cô họ gì?”
Chu Vân ngước mắt ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy khiếp sợ! Cô không nghĩ đến Lăng Trí sẽ hỏi câu hỏi như vậy! Càng không nghĩ đến, Lăng Trí nói chuyện sẽ có khí thế như thế này!
Chu Vân cũng đã nhìn thấy xã hội, nhưng không biết tại sao… đột nhiên có một áp lực ép khiến cô ta không ngẩng đầu lên được, không mở được miệng.
Cô liếc mắt nhìn Chu Xung đang thương tích đầu mình, lại len lén liếc mắt nhìn về phía Lăng Trí đang ngồi trên ghế thái sư.
Trong đầu cô ta hoàn toàn tê dại! Nhận Chu Xung, không biết thế lực sau lưng Lăng Trí có khiến cô ta thân bại danh liệt hay không? Nhận Lăng Trí, vạn nhất chuyện này không thành, cô ta còn phải nhờ vào Chu Xung nuôi…
“Bành…” Lăng Trí dột nhiên vỗ lên lưng ghế! “Cô họ gì?”
“Cha, con họ Lăng!” Nói xong liền ‘bụp bụp bụp’ dập đầu với Lăng Trí mấy cái. Chu Xung ngẩng đầu nhìn cô ta, hung thần ác sắt mắng: “Chu Vân! Đồ tiện nhân cô! Ông mày nuôi cô mười mấy năm! Cô lại trở mặt không chịu nhận người thân!”‘Bụp…’ Chân Dũng nhấc chân đạp bay Chu Xung: “Có phần của ông nói chuyện sao?”
Chu Vân bị dọa sợ kinh hoảng thất thố, đùng đầu gối đi đến bên cạnh Lăng Trí, trong mắt đầy hoảng sợ nói: “Cha, con sai rồi! Con họ Lăng, con gọi là Lăng Vân! Là con hỗn đản! Con không nên động thủ đánh cha! Con biết lỗi rồi…”
Lăng Trí đứng lên, đi đến bên người Lăng Vi: “Nhận sai với chị cô!”
Lăng Vân ngẩng đầu lên, trong mắt hiện lên tia máu đỏ, cô ta nhìn chăm chú vào Lăng Vi, hận không thể nói ra câu nào.
Lăng Trí tức giận nói: “Bác trai cô, bác gái cô qua đời, mặc dù chân tướng không rõ, nhưng có thể là mẹ cô xúi giục người phá hư xe của bọn họ! Cô luôn miệng mắng chị cô là bạch nhãn lang! Cô mới là bạch nhãn lang! Sau khi bác trai bác gái cô qua đời, tất cả sản nghiệp của bọn họ là tôi sang tên cho các người! Là Lăng Trí tôi vô năng! Tôi bị mù mắt! Bị mẹ cô lừa gạt! Làm hại anh chị tôi bị mất mạng, còn táng gia bại sản! Còn nuôi ra một đứa con gái bất hiếu như cô!”
Lăng Trí càng nói càng giận, nổi gân xanh nói: “Tôi Lăng Trí vô phương dạy con gái! Hôm nay người làm cha nh tôi phải dậy dỗ thật tốt đồ không có liêm sỉ nhà cô!” Lăng Trí siết chặt thước trong tay, giận dữ chỉ vào Lăng vân: “Thước thứ nhất: Cô ăn của người ta, uống của người ta! Còn không biết cảm ơn! Còn nhục mạ ân nhân của mình! Thước đầu tiên của tôi đánh cô không có tôn ti!” Lăng Trí chợt giơ tay lên, ‘ba’ một thước hung hăng quất vào lưng Lăng Vân! ‘A…’ Lăng Vân đau nằm rạp lên đất. Cô đâu đớn nước mắt chảy ra, muốn chạy, nhưng xung quanh có ba mấy tên vệ sĩ áo đen! Chạy thế nào? Cô ta sợ cả người run rẩy, sau lưng đau đớn, quần áo dính vào lưng, đại khái là có máu chảy ra.
Lăng Trí cầm thước tức giận chỉ, căn răng nói: “Thước thứ hai: Tôi là cha cô! Cô động thủ đánh tôi! Tôi đánh cô tội bất hiếu!” Lăng Trí tức giận vung thước, lại ‘ba’ một tiếng đánh vào lưng Lăng Vân. ‘A…’ Lăng Vân điên cuồng rống lên!
“Thước thứ ba: Cô mất trí cố tình tìm người muốn lấy mạng tôi vào chị cô!”‘Ba…’ thước quất vào lưng Lăng Vân vang dội!
‘A…’ thật là đau! Lăng Vân nước mắt chảy ra như suối trào! Cô ta muốn tránh, muốn chạy trốn, nhưng trong nháy mắt bị người ta ấn xuống. Cô ta kêu thảm thiết, trong lòng sợ hãi đến cực điểm!!!
Lăng Trí cắn răng tức giận nói: “Nhận sai với chị cô!”
“Chị, em sai rồi!” Lăng Vân cắn răng nói, sau đó bò đến bên cạnh Lăng Vi, cúi đầu xuống, chịu đứng khuất nhục, quỳ trước Lăng Vi.
Trong ***g *** Lăng Vi nhiệt huyết sôi trào! Tay Lăng Trí cầm thước đi đến trước Lăng Vân chỉ một cái: “Lăng gia tôi nuôi ra một thứ bại hoại như cô!”
Konina nhìn thấy sợ mất hết hồn vía! Bây giờ là xã hội gì? Còn có người sử dụng gia pháp đánh người… còn đánh ác như vậy… còn đánh chính là một đại minh tinh…
Một nhà này, thật sự không sợ chuyện gì!
Bọn họ không sợ Chu Chỉ Vân trả thù sao? Dẫu sao, vị đại nhân vật kia để ý được một lần, không quản được cả đời! Lần này ra tay giúp Lăng Trí, lần sau thì sao? Sẽ không sợ Chu Chỉ Vân trả thù sao?
Sau lưng Chu Vân rỉ ra từng giọt máu.
Cả người cô ta run cầm cập.
Tay Lăng Trí cầm thước đập mạnh lên bàn một cái: “Cô tỉnh táo lại cho tôi! Chị cô phạt cô như thế nào! Cô nhận cho tôi!”
Lăng Vi ngước mặt nhìn Lăng Vân một cái: “Cố ý thuê người *** không thành công. Liền quỳ một nén hương đi!”
Giám đốc cầm một lư hương đến, đốt một nén hương…
Konina sững sờ, nói thật, trước khi đến… Cô ta không nghĩ đến sẽ như vậy. Cô ta cho rằng đi vào, bồi người ta ăn một bữa cơm, bồi một lễ, chuyện liền được giải quyết trên bàn R*ợ*u… Nói cái gì mà dập đầu, cũng chỉ là hù dọa Chu Vân… Lại không nghĩ đến! Nhà này lại ác đến như vậy! Đây quả thực là khủng hoảng gấp trăm lần so với dập đầu!Trong phòng khách an tĩnh quỷ dị. Lăng Vi ngồi bên cạnh Lăng Trí, Lăng Vân bị áp giải nằm quỳ trên đất. Ước chừng quỳ xong một nén hương. Lăng Vi còn nói: “Còn không phục, quỳ thêm một nén hương nữa. Quỳ đến khi nào phục mới thôi.” Lăng Vân kinh hoảng ngẩng đầu: “Chị, em biết lỗi rồi! Chị tha thứ cho em lần này!”
Lăng Vi nhìn chằm chằm vào cô ta một lát, vẫy tay nói: “Sau này thật hiếu thảo với cha cô! Làm người thật tốt! Cút đi ra ngoài đi.”
Konina vội vàng đỡ Chu Vân ra ngoài. Tiếp theo, Chu Xung cùng với sau người kia cũng bị ném ra ngoài. Konina sợ người nhận ra Chu Vân, không trực tiếp xuống lầu mà cô ta gọi điện thoại cho người đi lên, cầm theo quần áo vây kín đầu Chu Vân, cõng cô ta đi ra ngoài.
Tiếp theo đó, ‘Hạo Vũ Ảnh Nghiệp’ tổ chức họp báo, Konina thay mặt Chu Vân làm sáng tỏ: “Tát cha đó là một cảnh trong bộ bộ phim về luân lý gia đình, mọi người nhìn thấy video đó, là có người hâm mộ len lén đến hiện trường quay phim chụp hình. Quan hệ của Chu Chỉ Vân chúng tôi với cha mình vô cùng tốt, xin mọi người không cần đoán lung tung. Ngoài ra, hai ngày nay Chu Chỉ Vân bận chuyện hôn lễ, không an bài thông cáo, cũng không muốn bị ai vây xem, xin mọi người đưa lời chúc phúc, cũng mong Chỉ Vân có được một gia đình hạnh phúc, cảm ơn các vị.”
Chu Chỉ Vân nằm trong bệnh viện dưỡng thương, sau lưng chua xót đau đớn! Càng nghĩ đến càng cảm thấy tức giận, như vậy hồ đồ bị đánh cho một trận! Nhưng dù gì ‘sự kiện tát cha’ kia cũng được giải quyết.
Mặc dù chuyện đóng phim tạm thời không cần, nhưng chuyện Lục gia cô ta còn chưa giải quyết được! Hôn lễ ngày mốt phải làm sao? Tuyên bố hủy hôn, danh dự của cô toàn bộ sẽ bị quét sạch!Lúc này, Vương Hân Bình đi vào, bà ta cầm một tờ đơn, ra vẻ đắc ý đi đến trước mặt Chu Vân ngồi xuống: “Tiểu Vân, con thật sự không chịu thua kém! Con mang thai!”
Chu Vân biết đây là bà ta tạo giả, nhưng khi cô ta nhìn thấy mẹ Lục Thiên Minh – Tương Lệ đứng ở cửa muốn đi vào, liền vội vàng nói: “Thiên Minh vẫn muốn có con, con cũng không nghĩ đến sẽ có con… anh ấy giải trừ hôn ước với con, con vẫn nên bỏ đứa trẻ này thôi…”
Tương Lệ đi vào trong phòng bệnh, quan sát Chu Vân, bà ta đưa tay nhận lấy phiếu siêu âm, cười lạnh nói với Vương Hân Bình: “Bà đến tìm tôi, chính là muốn cho tôi nhìn thấy cái này?”
Mắt bà ta lạnh lùng quét qua khuôn mặt Chu Vân, cười lạnh một tiếng nói: “Phụ nữ muốn sinh con cho Thiên Minh nhà tôi không thiếu. Cô không muốn, liền bỏ đi!”

Sau khi Tương Lệ đi, Chu Vân tức giận muốn đập đồ: “Mẹ, không phải người nói, làm hư Lục Thiên Minh sao? Vì sao bây giờ?”
Vương Hân Bình đâm vào cô ta: “Con có phải ngu quá rồi không! Con còn chưa thực sự mang thai với Lục Thiên Minh, mẹ làm anh ta không sinh được, con làm sao có thai? Con còn không biết tạo ra dư luận kìm kẹp anh ta sao?” Chu Vân nhịn đau, lập tức bò dậy đăng lên weibo: “Nói cho mọi người một tin tốt, tôi với Thiên Minh có bảo bảo! Mới vừa biết được! Ngày mốt chính là hôn lễ, mau đến chúc phúc chúng ta đi! Hì hì…”
Tin tức này một khi được phát ra, Lục gia từ trên xuống dưới đều ồn ào! Cha Lục Thiên Minh đập bể một bình hoa cổ: “Chuyện đã thành như vậy! Vứt bỏ phụ nữ đã có thai như vậy, cho dù là vì lí do gì, mặt mũi của Lục gia chúng ta cũng không còn nữa! Anh muốn Lục gia chúng ta sau này làm ăn như thế nào?”
Tương Lệ cả giận nói: “Cái đồ phụ nữ không biết xấu hổ, không biết đứa trẻ có phải là của Thiên Minh nhà chúng ta không, chuyện đó còn không nói được! Cô ta có thai thật hay không cũng còn chưa chắc chắn!”
Cha Lục cả giận nói: “Bất kể trong bụng cô ta có thai hay không, dự luận đã đứng về phía cô ta! Tôi đang nói đến một vụ làm ăn lớn, các người đứng kéo tôi lại! Trước tiên trấn an dư luận lại cho tôi, đừng để cô ta làm loạn!”

Trong phòng khách tầng chót Quan Hải Đại Hạ. Sau một trận náo loạn oanh oanh liệt liệt, chỉ còn lại hai người Diệp Đình và Lăng Vi.
Lúc này, trăng sáng treo cao, trăng giăng đầy trời, Lăng Vi gối lên cánh tay Diệp Đình, hai người nằm trên ghế, ngửa mặt ngắm sao. Lăng Vi đột nhiên nói: “Tắt đèn đi, đèn sáng quá, nhìn không rõ…”
Diệp Đình vung tay lên ‘ba’ một cái tắt đèn. Trong bóng tối, bọn họ ngửa mặt lên ngắm trăng, tựa như rất gần trời, giống như đưa tay một cái là có thể hái sao trên trời.Diệp Đình hạ xuống một nửa màn thủy tinh xung quanh, trong nháy mắt gió đêm thổi vào. Lăng Vi ôm chặt anh ta, tựa như đặt mình vào giữa không trung…
Diệp Đình đột nhiên hỏi cô: “Hả giận rồi chứ?”
Lăng Vi buồn buồn không lên tiếng, suy nghĩ chuyện hôm nay, chỉ thấy trong lòng nghẹn nghẹn. Không biết có phải lòng cô quá tham, vậy mà cảm thấy vẫn chưa hết giận!
“Không hả giận sao… muốn làm thế nào?” Diệp Đình đưa mặt đến, nửa người đè lên trên người cô.
Hô hấp của anh ta đốt nóng mặt cô, Lăng Vi đẩy anh ta: “Tâm tình em không tốt, chớ lộn xộn!”
Diệp Đình hôn lên khuôn mặt cô, đưa tay vào *** áo cô, đi lên phía trên xoa xoa: “Tâm tình không tốt mới muốn náo, để chồng khai thông, tâm tình lập tức sẽ tốt lên.”
Lăng Vi muốn ngăn cản anh ta, lại thấy anh ta dứng lên, Dáng vẻ thân sĩ khom người đưa tay về phía cô: “Nữ sĩ xinh đẹp, có thể mời người nhảy một điệu không?”“…” Lăng Vi mím môi cười.
Anh ta giơ tay xoa eo cô: “Dưới bóng đêm nhìn em… thật đẹp…” Nhất là ánh mắt, giống như sao trên trời. Anh ta đưa tay kéo cô lên, nhấn mở âm nhạc, mở ra ánh đèn mờ ảo. Anh ta ôm cô khiêu vũ từng vòng từng vòng, Diệp Đình nhìn chăm chú vào cô, đột nhiên đưa tay thả tóc cô ra. Mái tóc của Lăng Vi giống như yêu tinh bay lượn trong gió.
Trong nháy mắt khuôn mặt Lăng Vi đỏ lên.
Lông mi thật dài của Diệp Đình rủ xuống, nhìn chằm chằm khuôn mặt trơn bóng yêu kiều của cô, giơ tay lên mở một nút áo của cô: “Bộ quần áo hôm nay quá cường thế, đổi bộ khác.” Diệp Đình rút bỏ kính đen của cô xuống. Dùng ngón tay cuốn sợi tóc của cô, âm thanh trầm thấp nói bên tai cô: “Lỗ tai cũng muốn mang thai… là cái gì?”
Khuôn mặt Lăng Vi cháy sạch hồng như cánh hoa đào, anh ta ôm cô, kéo cô ra ban công bên ngoài kính thủy tinh, bên ngoài gió rất lớn! Giống như có thể thổi bay người vậy!
Từ ban công nhìn về phía xa, có thể nhìn thấy ngọn hải đăng ngoài biển. Lăng Vi nắm chặt lan can nhìn xuống… đột nhiên cảm thấy chân mềm nhũn… từ tầng sáu mươi tám của tòa nhà này nhìn xuống, từng tòa nhà của thành phố mọc lên san sát như rừng, cảm giác thật khác bình thường. Thật giống như nửa thành phố nằm cả trong tay cô vậy.
Diệp Đình *** cô ra, kéo *** cô. Lăng Vi nắm chặt tay anh ta, đưa tay kéo anh ta đi vào bên trong: “Coi như muốn làm, cũng không thể để cả thành phố vây xem chứ?”
Diệp Đình nhưng kéo cô lại, đem người cô dựa trên lan can, thanh âm trầm trầm nói: “Ở nơi này.” Ánh mắt của anh ta giống như một vòng xoáy! Đốt sáng kinh người! Anh ta đưa tay nhấn một cái nút, bên ngoài ban công chậm rãi kéo lên một bức màn màu xanh nhạt. Gió thổi vào tấm màn vang lên tiếng ‘phần phật’ vang dội, trái tim Lăng Vi đập như trống đánh! Nhưng vẫn nghe thấy thanh âm anh ta trầm thấp nói: “Mang em bay…”
Lăng Vi từ tầng 6 đi xuống, hơi choáng váng...
Cô quay đầu lại, buồn cười nhìn Diệp Đình, không nghe nhầm đúng không? Anh muốn tại đây?
Còn nói cô phóng khoáng? Hừ —— anh không biết xấu hổ à?!
Chân Lăng Vi mềm nhũn, nhưng cũng không sợ hãi. Nhưng... Dù sao cũng là bên ngoài... Còn là tầng 6, ban công không xây rào bảo hộ, chỉ có một hàng lan can nghệ thuật.
Cô có lãng mạn, có lớn gan thế nào đi nữa cũng không dám đứng lâu ở đó.
Hơn nữa... Anh muốn...
Lăng Vi tránh anh chạy vào trong, Diệp Đình dùng sức giữ chặt cổ tay cô.
Cô quay đầu lại, nhìn thấy... gió xuyên qua bức mành màu lam nhạt thổi qua quần áo anh, quần áo anh giống lá trúc đập vào *** anh.Lăng Vi cảm giác da đầu từng đợt run lên, cũng không biết là vì... gió thổi tung tóc cô, hay là vì lúc này Diệp Đình rất bá đạo mê người...
Anh nắm chặt của tay cô, gương mặt tuấn mỹ như thiên thần trong bóng đêm lộ ra một hơi thở thần bí, anh nhìn chằm chằm vào mắt cô nói: “Vui vẻ một chút, Vi Vi. Khiến cho kẻ địch thống khổ nhất, không phải làm cho kẻ đó quỳ xuống xin tha, mà là em sống tốt hơn kẻ đó. Cuộc sống của em là của em, em vui vẻ hay không chỉ mình em có thể cảm nhận. Người khác ai cũng không thể nhúng tay vào.”
Gió, thổi át giọng anh, chợt xa chợt gần.
Anh dùng lực kéo cô về, Lăng Vi ngã vào lòng anh, ngửa đầu nhìn anh. Mắt anh sáng như sao, tràn đầy thâm tình. Anh bế cô lên ban công, đưa tay chỉ cô xem: “Đối với thành phố này mà nói, chúng ta rất nhỏ bé. Mà thành phố này đối với vũ trụ mà nói, chẳng qua chỉ là hạt bụi. Cho nên chút phiền não nho nhỏ này của chúng ta thật sự bé nhỏ không đáng kể.”
Anh kéo cô khiêu vũ, một vòng lại một vòng, bỗng nhiên lại nhét vào tay cô một cây S***g phun nước: “Đến...” Anh nắm tay cô bắn nước lên trời, ánh bọt nước lóe lên rực rỡ như pháo hoa nở rộ.”Bọt nước nhiều màu” rơi xuống trên mặt, trên vai, khiến cô run lên, lại cực kỳ đã nghiền!
“Ha ha ——” Cô nơi nơi bắn nước, thoải mái cười to, tưới cây, sàn nhà đều ướt sũng. Thật sự vui vẻ nha! Mưa nhân tạo nè!
Cô cười lớn, xoay người... Diệp Đình bị cô bắn nước ướt hết người... Quần áo anh ướt đẫm, anh giống người khổng lồ dưới nước, ***, quăng quần, đứng ở trong nước nhìn cô chăm chú. Người này... Thật sự... Rất muốn ૮ɦếƭ!
Lăng Vi ném S***g bắn nước, lạch bạch chạy tới nhào vào lòng anh. Hai tay ôm cổ anh, hai chân quấn lấy thắt lưng anh.Diệp Đình ôm cô, một vòng một vòng—— cả phòng đều quanh quẩn giọng cười như tiếng suối của cô.
Cũng không biết là choáng đầu hay tại sao, đột nhiên nghe thấy giọng anh chợt xa chợt gần chui vào tai, anh nói: “Anh không chỉ muốn em vui vẻ, anh còn muốn em cảm thụ đến cực hạn!” Diệp Đình đột nhiên buông cô ra. Con ngươi đen nặng nề nhìn chằm chằm vào cô, cô xoay người hai tay chống lên lan can ban công, qua tấm rèm che màu lam nhạt nhìn ráng mây nhiều màu, đột nhiên cảm giác anh từ sau ôm chặt lấy cô, giữ chặt cô.
Diệp Đình luôn nói cô là hồ li tinh, thật ra chính anh mới là yêu tinh!
Anh đã mê hoặc thần trí cô! Mê hoặc đôi mắt cô, hơn nữa anh ôm cô, thanh âm động tình lại từ tính vang lên bên tai cô: “Vì sao yêu em đến thế nào cũng không thấy đủ...”
Lăng Vi nháy mắt hóa thành một vũng nước. Cuối cùng cũng hiểu ra vì sao Diệp Đình lại nói... Muốn dẫn cô bay. Hóa ra... Là thật! Nếu không có bức mành chống đỡ, cô thật sự sẽ ngã từ trên này xuống! Cô muốn bay —— cô giống như được siêu thoát, phiền não gì cũng không còn nữa.
Cô nhắm mắt lại, cảm nhận gió thổi qua bên tai, cảm nhận cực hạn của sinh mệnh! Lúc mở mắt lại đã ngâm mình trông suối nước nóng... Được anh ôn nhu ôm.
Anh và cô mười ngón đan nhau, đầu tựa đầu, nằm ngắm sao.
“Tối nay sao trời đẹp thật...”
Cô cười nhẹ, không phải sao trở lên đẹp hơn, mà là vì... Bên người có anh.
Sáng sớm hôm sau, Diệp Đình đưa cô đến công ty đi làm, cô tựa vào lòng anh, lưu luyến không rời hôn tạm biệt. Anh xoa khuôn mặt cô, ở bên tai cô nói: “Ngày mai có kinh hỉ.” Nói xong, nháy mắt với cô. Lăng Vi bật cười: “Lần sau hẳn là đến phiên em.” Diệp Đình nhướn mày, nhìn cô, cong môi cười: “Được, anh chờ em.”
Cô vẫy tay với anh, bước vào cổng công ty. Thầm nghĩ: Cô nên dùng cách gì bây giờ?
Vừa mới vào ban thiết kế, chợt nghe có người đang nghị luận Chu Vân.
“Trời ạ, Chu Vân ngày mai sẽ tổ chức hôn lễ! Nếu mình được tham gia thì tốt quá!”
“Không đúng? Cậu không thấy tin tức à?”
Có người nghi hoặc: “Hai hôm trước không phải báo Chu Vân và hôn phu đòi chia tay sao? Sao lại có hôn lễ?”
“Đúng rồi! Chu Vân không phải đánh ba cô ta à? Còn ngại ba cô ta nghèo, đuổi ông ấy đi! Mình xem video rồi, giờ mình cực kỳ ghét cô ta!”
“Mình cũng vậy, khuôn mặt kia nhìn đã thấy tâm cơ!”“Này —— mấy người nói chuyện chú ý một chút được không? Cô ấy là thần tượng của tôi đấy!”
Nữ sinh này hầm hừ nói: “Lời mấy người nói là giả! Mấy người vào xem bài mới đăng trên Weibo của Chu Vân đi, cô ấy bác bỏ tin đồn, cô ấy nói đoạn video kia là cô đang quay một bộ phim. Người cô mắng là vai diễn trong phim. Tôi không tin chị Vân của tôi lại là người chanh chua như vậy.”
“...”
“Ha ha...”
Nhìn thấy fan não tàn này, rất nhiều người đều cười ha ha.
Lúc này, có người nhìn thấy Lăng Vi tiến vào, đột nhiên hô một tiếng: “Trưởng phòng Lăng! Chào buổi sáng!”
Mấy cô gái đó lập tức nói: “Trưởng phòng Lăng, vừa rồi quản lí tới nói cuối tuần sau chúng ta có buổi triển lãm ô tô Lan Mị, quản lý bảo chị qua đó thảo luận tổ chức như thế nào.”
“Không thành vấn đề. Đều đi làm việc đi. Mấy ngôi sao đó như thế nào không liên quan gì đến chúng ta.”
Lăng Vi nhìn mọi người một cái, đoàn người cúi đầu lập tức vùi đầu vào làm việc.Lăng Vi về nước, liền trực tiếp thăng lên làm trưởng phòng ban thiết kế.
Loại chức vị lên theo đường hàng không này rất dễ khiến người ta ghét. Tình hình chung là rất khó phục chúng, muốn hoàn toàn chinh phục đám “thiên chi kiêu tử” trong ban thiết kế, đó chính là chuyện khó hơn cả “hòa tan băng nam cựu”! Nếu không Lăng Vi cũng sẽ không cố ý đeo kính đen ăn mặc như bà cô thế này.
Giữa trưa thời gian nghỉ ngơi, lướt một vòng Weibo, phát hiện Chu Vân vừa mới đăng bài, nội dung là: “Cảm ơn mọi người quan tâm, tôi và Thiên Minh quan hệ rất tốt. Mọi người không cần phỉ báng chúng tôi nữa. Lấy việc tư của người khác ra làm đề tài nói chuyện là không tôn trọng đương sự. Mặt khác, tin tức tốt là ~ hôn lễ ngày mai cử hành. Cảm ơn mọi người đã chúc phúc!”
“...”
Buổi tối tan tầm, Diệp Đình và Lăng Vi vừa mới vào đại sảnh tiếp khách đã thấy Lăng Trí ngồi trên sô pha, bộ dáng u sầu.
“Chú làm sao vậy ạ?” Lăng Vi đi về phía ông.
Lăng Trí vẻ mặt rối rắm nói: “Ngày mai là hôn lễ Tiểu Vân. Chú mới nhận được thiếp mời của con bé...”
“Cô ấy mời ngài đi?”
Lăng Trí lấy ra hai cái thiếp mời: “Cô ấy không chỉ mời chú, còn mời con nữa.” Anh đem thiếp mời đưa tới: “Con xem...”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc