Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 56

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Lăng Vi nhắm mắt, thành tâm lặng lẽ đọc. Kaya xếp bài xong, Lăng Vi rút ba lá.
Kaya đưa tay lật bài: “Lá thứ nhất: Số mệnh chi luân. Lá thứ hai: Thánh bôi ace nghịch vị…” Kaya nhíu mày, lật lá thứ ba: “Tình nhân…”
Cô ta cười nói: “Lá bài tình nhân là lá bài hỏi tình cảm tốt nhất.”
Kaya thấy chân mày của Diệp Đình đột nhiên giãn ra một ít… Ha, giả bộ không thèm để ý, thật ra để ý hơn ai khác!
Kaya cố ý nói lớn tiếng: “Một lá bài rất tốt, ngụ ý tình yêu hai người vô cùng tốt đẹp.”
Diệp Đình không nhìn về phía cô ta, nhưng Kaya biết anh nghe vô cùng chuyên chú.
Ha… Vẫn là người khó tính như vậy nha…
Kaya nhìn Lăng Vi, tay chỉ hình ảnh, nghiêm túc nói: “Bài tình nhân, nhân vật là Adam và đứa bé ở bên dưới. Biểu tình của bọn họ đều vui vẻ, chứng tỏ quan hệ hai người hài hòa! Hai người thân mật, nồng nhiệt, có thể được thiên sứ chúc phúc.”
Kaya liếc hai người, thấy hai người đều nghe rất nghiêm túc, biểu tình cũng rất ôn hòa. Cười nói: “Tình yêu của hai người là một tình yêu hoàn toàn không bị vật chất hay *** thế tục làm vấy bẩn, vô cùng thuần khiết, tốt đẹp…”
“…” Lăng Vi gật đầu, thật sự rất chính xác.Diệp Đình nhìn Lăng Vi, ánh mắt ngày càng ôn nhu.
Kaya mỉm cười, nói với Lăng Vi: “Em và bạn đời của em hoàn toàn bị tâm hồn và bên trong đối phương thu hút, không pha trộn bất kỳ dục niệm gì, đây chính là tình yêu thuần khiết nhất loài người. Ha ha…”
Lăng Vi: “…” Thật sự là tình yêu thuần khiết nhất sao? Hoàn toàn bị tâm hồn và bên trong đối phương thu hút…
Quả thật như vậy nha!
“Nhưng mà…” Kaya nói một nửa, dừng lại.
Lăng Vi và Diệp Đình nhìn cô ta.
Lăng Vi nhíu mày, cũng biết có… “Nhưng mà”…
“Nhưng mà…” Kaya chỉ mặt đứa bé trên lá bài: “Cây phía sau đứa bé… gọi là trí tuệ thiện ác, quả trí tuệ thiện ác trên cây này là quy định không thể nếm thử, nếu ăn trộm, sẽ mất đi tình yêu chân thành. Đây là thần linh khảo nghiệm loài người, loài người ăn quả này, sẽ bắt đầu suy xét về quan hệ tình cảm và nghi ngờ người yêu.”
Cô ta lại chỉ sau lưng đứa bé: “Sau lưng đứa bé còn có rắn… Chứng tỏ cô ấy còn có những cám dỗ khác, mà người đàn ông nhìn người đàn ông, anh ấy một lòng một dạ với cô ấy, muốn nhìn thấu tâm tư người đàn bà, muốn biết cô ấy có thể bị người khác cám dỗ hay không. Còn người đàn bà nhìn thiên sứ, nhưng thiên sứ nhắm mắt lại, không tiết lộ điều gì… Như vậy… người đàn ông quyết định thế nào, hoàn toàn do chính cô ấy. Cô ấy quyết định thế nào, sau đó dùng thái độ gì đối mặt với tình cảm này? Tất cả lựa chọn của cô ấy đều ảnh hưởng quan hệ của hai người.”
Diệp Đình nhíu mày.
Lăng Vi hít một hơi thật sâu.
Không khí vô cùng thần bí làm cho cô có chút khẩn trương.
Kaya vỗ tay cô, an ủi, sau đó chỉ vào lá bài trước mặt, hỏi hai người: “Chọn được chưa?”
Diệp Đình và Lăng Vi nhìn nhau.
Kaya chỉ ngọn núi trong hình tự hỏi tự trả lời: “Ngọn núi này tượng trưng cho tình cảm mãnh liệt. Nhìn vậy thôi nhưng sức dãn bên trong rất lớn, khiến cho người con gái không thể đưa ra sự lựa chọn. Đây là minh chứng cho một loại vì lựa chọn mà tình huống sẽ có thay đổi. Hai người sau này sẽ phát triển như thế nào, là giống như tình yêu trên đời này sao? Thật ra vẫn không thể hiểu hết nhau…rốt cuộc vẫn phải xem sự lựa chọn của người con gái.”
Kaya ngẩng đầu nhìn Diệp Đình đang nhíu mày liền nói: “Nhìn thì có nhiều thứ hụ hoặc nhưng thật ra người con gái chưa chắc đã bị dụ dỗ. Lá bài tẩy chủ yếu là nói, có một loại tình yêu cao thượng và chiều sâu cảm giác thần bí cho nên trắc nghiệm tình yêu này thì đây là một lá bài tốt nhất, tôi nói vậy chỉ là nhắc nhở hai người chú ý nội dung ẩn sâu bên trong.”
Lăng Vi gật đầu, loại tình yêu cao thượng và chiều sâu cảm giác thần bí… nghe không tệ.
Lăng Vi chỉ vào một lá bài hỏi: “Vận mệnh lá bài này có ý nghĩa gì?”
“Ý nghĩa của lá bài này chính là… cô gặp được người có duyên chú định với cô.”
“Sao cơ?” Lăng Vi có chút kinh ngạc “Người có duyên chú định mà có thể bói ra được sao?”“Đương nhiên có thể.”
Kaya cười nói: “Bài Tarot ngoại trừ sinh tử thì cái khác đều có thể bói ra. Chẳng qua đoán chính xác nhất là chuyện xảy ra tương lai trong vòng ba năm, năm năm, bởi vì tôi vừa giải thích, bài Tarot chỉ đoán tình trạng trước mắt sẽ có kết quả gì, mỗi lần cô lựa chọn đều thể ảnh hưởng đến chuyện sẽ xảy ra cho nên cũng ảnh hưởng cả kết quả nữa.”
“Hiểu…”
Kaya thấy cô gật đầu mới tiếp tục giải thích: “Vận mệnh lá bài này rất tốt. Nó ám chỉ vận mệnh chuyển động, là biến hóa tốt.”
Khóe môi căng chặt của Diệp Đình mới buông lỏng một chút.
Kaya lại cố ý cường điệu: “Tuy hiện tại là trạng thái may mắn nhưng phải chú ý trạng thái này không được củng cố liên tục, biến cố được giấu đằng sau hình ảnh giống như nơi này có rắn, nó đại biểu cho dự dụ hoặc tồn tại…”
Hai tấm đều có rắn…
Diệp Đình nhìn Lăng Vi đột nhiên nghĩ tới Hoa Thiếu Kiền.
Nhất định anh ta là con rắn này.
Kaya nhìn Diệp Đình, thấy sắc mặt anh âm trầm, trong mắt lóe sáng như muốn tính kế ai.Kaya không nói nữa, hòa hoãn một lúc thấy Diệp Đình lấy lại tinh thần mới tiếp tục nói: “Tuy rằng có dụ hoặc nhưng vận mệnh kết hợp người chọn bài là một tổ hợp bài tốt nhất. Chứng minh các người là duyên phận trời định, tràn ngập ấp ám.”
Lăng Vi gật đầu lại hỏi: “Vậy lá bài giữa thì sao?”
“Lá bài giữa… là Chén Thánh nghịch vị.”
“Là không tốt sao?” Lăng Vi cẩn thận hỏi.
Kaya không trực tiếp trả lời.
Lăng Vi vội vàng nói: “Cô nói đi, tôi nghe đây.”
Kaya chỉ vào cái ly đựng đầy nước trong tấm hình, giải thích: “Chén Thánh, ý nghĩa của nó là tình cảm. Chen Thánh đai biểu cho: yêu, vui vẻ, là bắt đầu cho tình yêu mới. Cô xem bên trong chén Thánh có năm dòng nước chảy ra, tượng trưng năm cảm quan của con người. dòng nước dưới lá bài rất bình tĩnh, không một gợn sóng, chứng minh nước này nhất định có chiều sâu, biểu hiện tình cảm sâu rộng đủ đầy.”
“Nói dễ hiểu một chút thì lá bài này đại biểu dùng tình sâu vô cùng.”
Lăng Vi nhìn chằm chằm hình ảnh, nhìn rất cẩn thận, giống như cảm thấy có đạo lý, ngay cả ánh mắt của Diệp Đình cũng dừng ở lá bài.
Kaya lại nói: “Cô nhìn đóa hoa S***g, nó đang duỗi về phía trước, duỗi đến mặt nước rồi, tượng trưng cho linh hồn thức tỉnh, chứng minh là bạnh tình linh hồn của cô.”
Lăng Vi gật đầu tỏ vẻ hiểu.
Kaya lại nói: “Cô nhìn xem, chén Thánh chỉ do một bàn tay đỡ lấy, nhẹ nhàng dùng ngón tay đỡ lấy chén Thánh mà không phải dùng sức bắt lấy cho nên lá bài đại biểu… người đó cẩn thận che chở cô, không phải là cậy mạnh bắt ép, bởi vì người đó hiểu được nếu cậy mạnh bắt ép thì chỉ làm đoạn tình cảm này không thoải mái mà thôi.”
Nói xong Kaya nhìn Diệp Đình như đang nhắc nhở anh.
Thấy ánh mắt anh thâm thúy mới nói: “Tôi vừa giải thích đại biểu của chén Thánh, còn nghịch vị, đại biểu tuy tình cảm hợp nhau nhưng trải qua rất nhiều trắc trở…”
“Ừ…” Lăng Vi gật đầu.
Cô nhìn chằm chằm lá bài, bên trong ánh mắt đầy quật cường và cứng cỏi.
Đột nhiên Kaya cảm động.
Tuy Lăng Vi chưa nói gì nhưng Kaya cảm nhận được nội tâm cứng cỏi của cô, giống như trong lòng cô cỗ lực lượng mạnh mẽ vọt từ trong người cô ta.
Cảm giác này cực kì kỳ diệu. Cô vốn muốn đề tỉnh hai người này nhưng hiện tại xem ra là dư thừa rồi.
Trong lòng hai người cực kì kiên định, giống như không có gì có thể ngăn cản được hai người yêu nhau.
Nhất thời Kaya bị hai người bọn họ làm cho chấn động.Cũng không biết vì sao đột nhiên Kaya cảm thấy muốn rơi nước mặt, thực tế cô cũng muốn có được tình yêu như vậy.
Trong lòng cô như gợn sóng, duỗi tay cầm Pu't trên bàn từ từ viết một câu: “Chim chóc sở dĩ có thể bay có đôi khi không phải ao ước trời cao rộng lớn mà bởi vì không có một nhánh cây cho nó có thể đậu.”
“...” Lăng Vi lặp lại câu nói này, trong lòng như có mạch nước ngầm cuồn cuộn.
Lại thấy Diệp Đình cầm Pu't viết một dòng.
Lăng Vi nhìn qua liền thấy anh viết: “nhìn này đoạn lời nói, ở sâu trong nội tâm mạch nước ngầm cuồn cuộn.
Liền thấy Diệp Đình cũng cầm lấy Pu't, viết một hàng tự.
Lăng Vi triều trên giấy nhìn lại, liền thấy, hắn viết: “Không để cho người đó phải chịu đau khổ, nguyện làm nhánh cây làm bạn cùng người đó vượt qua mọi tháng ngày.”
Đột nhiên nước mắt Lăng Vi rơi như mưa.
Cô hít hít mũi cố gắng nhẫn nhịn.
Kaya nhéo má cô cho cô nụ cười cổ vũ: “Cố lên tôi xem trọng cô.”“Cảm ơn.” Lăng Vi rung động nước mắt mỉm cười nhìn Kaya.
Đột nhiên Kaya ôm lấy Lăng Vi, hôn lên má cô một cái, cô gái đáng yêu…
Chính Hiền vào cửa đột nhiên dừng chân kêu lên: “Má ơi…”
Quân Dương ***ng vào người anh ta: “Trời ạ, cậu đi đường kiểu gì thế?”
Lúc Quân Dương dừng chân nhìn trong phòng khách liền thấy Lăng Vi và Kaya đang ôm hôn nhau.
“Tình huống gì vậy? Tình huống gì vậy? Hai người đàn bà sao lại hôn nhau? Đình ca, anh mặc kệ không để ý sao?”
Quân Dương như nghĩ tới điều gì, vỗ đùi một cái.
Anh ta hoảng sợ mở to mắt: “Hai người muốn làm bách hợp sao? Mấy vạn đồng bào nam chúng tôi là chó độc thân làm sao mà chịu nổi?”
Lăng Vi thật muốn cho Quân Dương biệt danh mồm to, cô nhìn anh ta nói: “Nam nữ tỉ lên 3:1, tình nhân cần một đôi, anh muốn thoát khỏi kiếp FA nhưng muốn làm đồng tính sao?”
“Ọe…” Quân Dương buồn nôn.
Đột nhiên Chính Hiền che mặt, xấu hổ tới mức đỏ mặt xuống tận cổ.
Quân Dương đột nhiên cười to: “Ha ha ha —— cái này có thể có! Chờ tôi nhìn xem người an hem nào có hứng thú với tôi...”
Anh ta vừa cười vừa quay mặt nhìn Chính Hiền.
Thấy Chính Hiền đỏ mặt, Quân Dương hỏi anh ta: “Sao thế? Sao mặt đỏ như vậy? Nhìn mặt cậu như ௱ôЛƓ khỉ vậy.”
Xuyên qua kẽ ngón tay, Chính Hiền nhìn anh ta.
Chính Hiền và Quân Dương, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh.
Chính Hiền đột nhiên duỗi tay “bốp” một phát tát vào miệng Quân Dương sau đó lộc cộc lên lầu.
Quân Dương che mặt sửng sốt nửa ngày.
Hơn nửa ngày, một lúc lâu mới há miệng gào lên:“*** nó ——tật xấu gì vậy hả?! thằng nhãi ranh nhà cậu, dám tát lão tử!”
“Đừng gào nữa!” Tần Sênh đá vào ông anh ta: “Nhanh chân lên lầu đi.”
Mấy người kia “Phần phật” tất cả lên lầu. Kaya cũng đi theo tìm Tần Sênh.
Đại sảnh lầu một nháy mắt an tĩnh lại.
“...” Đây là chuyện gì vậy? Lăng Vi ngây ngốc: “Hình như em chưa nói cái gì mà?”Đột nhiên Diệp Đình Pu'ng trán cô: “Nghiêm túc học tập! Đầu mấy tên này đều không bình thường, không cần để ý đến bọn họ.” Thấy vẻ mặt áy náy của cô, Diệp Đình lại nhỏ giọng nói một tiếng: “Chính Hiền thật ra... Là con gái...”
“Hả?” Lăng Vi không thể tưởng tượng ngẩng đầu nhìn anh.
Diệp Đình đặt ngón tay bên môi, ý bảo cô đừng lên tiếng. Hạ giọng nói nhỏ bên tai cô: “Gia tộc của Chính Hiền trọng nam khinh nữ, vẫn luôn xem cô ấy là con trai mà nuôi. Lúc cô ấy ra nước ngoài du học cũng dùng thân phận con trai. Nhóm 10 người bọn anh... Quân Dương tiến vào cuối cùng nên không biết Chính Hiền là con gái, mỗi ngày kéo kéo ôm ôm người ta, hết sờ lại hôn, buổi tối còn kéo người ta ngủ cùng. Vốn Chính Hiền muốn nói cho cậu ta nhưng sợ cái mồm Quân Dương sẽ như cái loa truyền khắp nơi nên vẫn chưa nói…”
“...” miệng nhỏ của Lăng Vi há thành chữ O.
Diệp Đình duỗi tay nhéo nhéo má cô, buồn cười nhìn.
Lăng Vi cũng cảm thấy hứng thú.
Diệp Đình chỉ chỉ máy tính của cô: “Lo học tập đi!”
Lăng Vi vội vàng cúi đầu xem biểu đô K, nhìn trong chốc lát, lại hỏi anh: “Diệp Đình, anh nhìn cổ phiếu này như thế nào?” Cô nhìn trúng một loại cổ phiếu, tính toán mua 5 vạn trước, cung không đủ cầu thử xem vận may.
Diệp Đình giương mắt thoáng nhìn.
Nhìn lướt qua một lúc sau, lại cúi đầu xem văn kiện, không nói chuyện.
Lăng Vi chọc chọc cánh tay anh, anh lạnh giọng nói: “Tự mình xem đi! Tất cả mọi thứ anh đều nói cho em rồi, em còn chưa hiểu sao?”
“...” vậy thì sao, hung dữ như vậy làm cái gì?
Lăng Vi nghĩ nghĩ: “Em cảm thấy cổ phiếu này rất ổn định, sức mạnh có thừa, em đoán ngày mai sẽ một đường thẳng tắp nên muốn mua nó!”Diệp Đình không có bình luận gì.
Một hồi lâu, lại nhịn không được nói cho cô: “Mặc kệ là kiếm thêm hay bù vào đều không cần vượt qua 10% tiền vốn.”
“Được!” Lăng Vi gật đầu, viết trên notebook lại vỗ vỗ ***, tỏ vẻ dụng tâm nhớ kỹ.
Buổi sáng đang muốn mở ra, Diệp Đình có việc gấp cùng Tần Sênh đi ra ngoài.
Lăng Vi nhìn chằm chằm màn hình máy tính, H**g phấn chờ. Lúc mở ra, Lăng Vi liền chuẩn bị mua thêm năm vạn.
Tin nhắn di động đột nhiên gửi tin báo.
“Tài khoản 62200..., gửi vào tài khoản 62200... số tiền 2000 vạn, thủ tục phí đã khấu trừ...”
2000 vạn?
Ai cho cô 2000 vạn?!
Lăng Vi sửng sốt, giật mình!
Cô nhìn thẳng màn hình, vừa thấy tên, tài khoản người gửi... Diệp Đình!
Tiếp theo lại có một tin nhắn, là Diệp Đình gửi tới.
Bên trong viết ba chữ: Tiền tiêu vặt
Phụt.,..
Bình tĩnh như Lăng Vi đều nhịn không được phun trào...
Tiền tiêu vặt!
2000 vạn tiền tiêu vặt!
Cay mắt a a a... Có tiền anh cũng không thể tùy hứng như thế chứ?!
Đừng nói hai ngàn vạn, chính là hai tệ cô đều không tùy tiện cho người khác người khác. Liền tính là có người đưa quà cho cô đều cần tìm cơ hội để đưa.
Diệp Đình đột nhiên ném tới 2 ngàn vạn, Lăng Vi sợ tới mức đều muốn “Mang thai”.
Nàng che lại trái tim nhỏ đang đập loạn, cường em nó bình phục xuống.
Nhìn chằm chằm hai ngàn vạn, sầu đến phát hoảng. Không cần anh nói, nhất định anh muốn cười nhạo cô cứ làm ra vẻ, dùng đến chính là chạm tới nguyên tắc của cô, chạm vào điểm mấu chốt trong lòng cô.
Nghĩ nghĩ, cô quyết định viết giấy nợ cho anh.
Cô viết trên tờ giấy trắng: “Hôm nay tổng giám đốc Diệp Đình của Đỉnh phong quốc tế đầu từ cho Lăng Vi 2000 vạn, lấy giấy này làm chứng mình, nửa tháng sau trả lại.
Cô không viết thành giấy nợ cũng không biết viết có đúng hay không, dù sao ý của cô là như vậy…
Cô nhìn kĩ lại, không viết sai chỗ nào.
Chấp Pu't, phía dưới trịnh trọng kí tên: “Lăng Vi ngày *** tháng *** năm 20***.
Viết xong cho người cầm đưa cho Diệp Đình kí tên.
Chỉ một lát sau… Lăng Vi nhận được tin Diệp Đình gửi tới…
Dấu ba chấm, chính là bất đắc dĩ…Lăng Vi nhắn lại cho anh: “Anh không kí em không cần.” cô còn dùng icon than thở.
“Kí rồi, dùng đi.”
Không bao lâu có người cầm giấy nợ trở về, bên cạnh tên của cô là chữ kí của Diệp Đình.
Chữ của anh cực kì tiêu sái, nét chữ cứng cáp,
Lăng Vi nhìn thấy anh kí, lúc này mới chấp nhận 2000 vạn này.
Một lúc sau Diệp Đình về ăn sáng với cô.
Lăng Vi nhìn chằm chằm máy tính ngay cả cơm cũng ăn không ngon.
Diệp Đình gõ đầu cô ý bảo cô ăn đi.
Lăng Vi ăn không vô, Diệp Đình chỉ vào ly sữa bò.
Lăng Vi: “...”
Lãng phí đáng xấu hổ, sữa bò còn bỏ thêm tổ yến... Lăng Vi cầm ly sữa bò ực ực uống sạch.
Ném tiền vào được một lúc, cô nhìn chằm chằm màn hình khẩn trương nắm chặt tay, hy vọng cổ phiếu sẽ lên.
Kết quả, cổ phiếu đều rớt..
Lăng Vi gấp tới độ muốn khóc.
Vì cái gì chứ?
Vì sao vừa ném vào nó lại ngã xuống?
Vì sao hả?
Mắt thấy, sắp ngã xuống 100 vạn!“Không cần ngã nữa! Một trăm vạn đó!”
Lăng Vi thật muốn đập đầu vào máy tính.
Tiền này là cô mượn đấy..huhu...100 vạn, trong nháy mắt thành bọt nước!
Quả nhiên, cổ phiếu có nguy hiểm, phải vô cùng cẩn thận nha!
Nháy mắt liền hối hận: “Vì sao không ném 5 vạn thôi mà lại ném 2000 vạn chứ?!”
Thật là, nếu ban đầu gửi 5 vạn đồng cũng mới tổn thất 2 ngàn 5 trăm tệ mà thôi...
“Có nên bán đi mua cổ phiếu khác không nhỉ?” Cô rối rắm muốn ૮ɦếƭ!
Nhìn cổ phiếu một đường ngã thảm, trong lòng Lăng Vi nôn nóng, dày vò.
Nhưng cô vẫn luôn chịu đựng không bán.
Từ đầu đến cuối cô vẫn tin tưởng cổ phiếu sẽ lên vì trước khi ra tay cô đã điều tra kĩ tường tận lắm rồi. Cổ phiếu này vẫn luôn ổn định, lợi nhuận công ty liên tục tăng lên, cổ phiếu tăng là sớm hay muộn mà thôi.”
Không cần cấp! Còn chưa tới 10%, có thể quan sát thêm một chút.
Nhìn đống tiền cứ ít đi rồi lại ít đi...
Lăng Vi đau lòng muốn ૮ɦếƭ, ruột gan cồn cào!
“Rốt cuộc là ai nói, đầu cơ cổ phiếu có thể kiếm tiền, bà muốn cùng hắn liều mạng!”
Lăng Vi chịu đựng đau lòng, chờ tới 10 giờ sáng vẫn là đường màu xanh!
(Đường màu xanh ai không hiểu cứ lên sàn chứng khoán mà xem nha)
Cô cắn môi, thật muốn khóc lớn một hồi! Chỉ cảm thấy cả người nhức mỏi, giống muốn phát sốt.
Không nghĩ tới phải bù vào nhiều như thế...
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc