Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 330

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Tào Duệ thật thích không khí ở đây, chiến đội lúc đầu của anh, không ai nói chuyện phiếm, ngày ngày chỉ muốn nội đấu, ςướק hạng. Gặp mặt đều là qua loa cho có không nói lời thừa thải.
Bảy giờ tối lại có tranh giải, Lôi Niểu Niểu nói: “Anh Tào Duệ, chồng em kêu em đi ăn cơm, lát nữa lại lên.”
“Ừ...”
Ánh mắt của Tào Duệ giống như bị đâm, nhìn chằm chằm chữ “chồng” kia, anh cũng nói gì, cũng off.
Lý Thiên Mặc dọn thức ăn và chén đũa xong hết, đặt chén canh bên cạnh cô.
Lôi Niểu Niểu cảm thấy mình thật giống một kẻ tàn phế...
Đột nhiên, lại thấy anh cầm một tấm thẻ ngân hàng đặt trước mặt cô.
Lôi Niểu Niểu ngẩng đầu, nhìn anh chăm chú, trên mặt tràn đầy nghi ngờ hỏi: “Làm gì? Tiền lương lên à?”
Lý Thiên Mặc ngồi bên cạnh đưa tay ôm cô nói: “Tiền bên trong này, cho em. Em mua một căn nhà mình thích, sửa sang lại theo phong cách mình thích, xem như phòng cưới của chúng ta. Sau này chúng ta kết hôn sẽ dời qua ở.”
Lôi Niểu Niểu sững sốt.
Lý Thiên Mặc đưa sát tới nói nhỏ bên tai cô: “Em vẫn còn nhỏ, chưa đến tuổi kết hôn, nhưng mà, ở trong lòng anh, em chính là vợ anh. Anh sẽ dùng hết sức làm tròn trách nhiệm và nghĩa vụ của một người làm chồng.”
Trái tim Lôi Niểu Niểu nhảy “bịch bịch”! Cả người đều sắp thiêu cháy! Cô nóng đến không thở nổi. Anh đối với cô, như trân như bảo, làm cho cô giờ giờ phút phút đều có thể cảm nhận được tình yêu nồng đậm và sự quan tâm lo lắng của anh.
Cô cầm thẻ ngân hàng lên, cảm thấy nặng trĩu.
Có muốn nói gì đó, lại không biết nên nói gì cho phải.
Cô ngẩng đầu, nhìn anh, thật giống như chung quanh bọn họ đều biến thành màu hồng. Lúc này anh vô cùng anh tuấn, vô cùng thâm tình.
Ánh mắt thâm tình thành thật thâm thúy mẹ người, tràn đầy tình yêu.
Trái tim Lôi Niểu Niểu rất loạn, cô hoàn toàn chưa từng nghĩ đến những thứ này, thuộc tính của cô chính là ngu ngốc, tùy tiện.
Chưa từng thận trọng như anh vậy. Đột nhiên cô hơi áy náy: “anh tốt như vậy.... em lại kém như vậy.... ngay cả cơm cũng không biết nấu!”
Lý Thiên Mặc xoa xoa tóc, nhìn ánh mắt cô chằm chằm, cười nói: “Em chỉ cần ăn, cười là được. còn nữa, buổi tối đừng gối lên cánh tay anh.... nếu không, sớm muộn gì anh cũng sẽ không đút em ăn no được.”
“...” Lôi Niểu Niểu phun, cô cười to: “Ha ha, cánh tay có đau hay không, có vẻ như không liên quan gì đến đút em ăn no chứ? Động lực của đàn ông, không phải ở cánh tay nha?”
Lý Thiên Mặc 囧, anh đỏ mặt cười nói: “Em nghĩ đến đâu rồi nha! Anh nói là, cánh tay anh đau, không tranh giải được! Anh không tranh giải được, vậy lấy cái gì kiếm tiền, không có tiền, anh lấy cái gì nôi em trắng trẻo mập mạp?”
Lôi Niểu Niểu mới 囧 đâu, cô là cô gái tốt trong sáng nha! Làm mới ngủ, ngủ với anh đã trở nên đen tối như vậy?
Buổi tối, đoàn người cũng ồn ào, để cho Tào duệ làm chủ lực, Lý Thiên Mặc vì để cho Tào Duệ sớm dung nhập vào tập thể này, quyết định cho Tào Duệ làm phụ tá.
Hôm nay, chỉ cần thắng cuộc tranh tài này thật tốt, là Tào Duệ đã có thể cắm rễ ở chiến đội L-G này.
Tranh giải vô cùng thuận lợi, hai người đều là cai thủ hacker mạnh nhất. Cùng nhau liên thủ, đó đúng là thấy thần sát thần, gặp phật giết phật!
Cát Mễ: “Thật lâu không có thoải mái như vậy! Xem so tài lại làm cho lão tử nhiệt huyết sôi trào.”
Tiểu Thao thao: “Cậu tên phế vật này, vậy mà cũng nói! Mẹ nó, tổ hợp Duệ Mặc, luôn vô địch nha! Quả thật là một đôi CP tốt! Buổi tối, truyền hiện trường trực tiếp cho chúng tôi đi!”
Lôi Niểu: “Cậu đi ૮ɦếƭ đi! Tiểu Thao, cậu ngứa da đúng không?”
Tiểu Thao thao: “Chán ghet1m lại uy hiếp người nhà...”
“...”
Trong chiến đội, lại là từng trận cười “ha ha”
A Đạt nói: “Công nha, thụ nha, quá hữu ái. Cái gì đó.... tôi mua vé máy bay buổi tối, anh Duệ, sau 12 giờ, hẳn là anh ở nhà chứ?
“Chị A Đạt, đây là muốn xem mặt thật của anh Duệ sao?” Toàn bộ người của chiến đội đều ồn ào lên.
“Chị A Đạt, bình thường thấy chị điệu thấp như vậy.... anh em chúng ta muốn chị cho xem tấm hình chị cũng không chịu. Anh Duệ mới tới chị đã chủ động đưa lên cửa nha! Chị thật là làm cho anh em chúng ta đau lòng quá đi.”
A Đạt gửi một icon liếc mắt: “Đưa lên cửa là cái quỷ gì? Bà có cái gì tốt để đưa lên cửa?”
Đột nhiên tiểu Thao nói: “Nhất định là.... cửa sau nha....”
“Phốc ----” Tên này thật không thẽn với biệt danh “Dơ bẩn cuồn cuộn.”
Mọi người đều biết A Đạt chỉ đùa thôi, ai cũng không xem là thật.
Lúc này, đột nhiên Tào Duệ nói: “Cô thật muốn đi qua sao? Nếu cô dám đến, tôi thật dám ở nhà.”
Nháy mắt, trong chiến đội truyền đến từng trận gào khóc: “A, trời ạ! Mẹ nó....”
“Anh Duệ, đúng là đàn ông chân chính!”
Lôi Niểu Niểu cười to “Ha ha”, lúc nãy cô nghịch ngợm, đổi cái tọa độ mà Tào Duệ gửi đến thành nhà vệ sinh công cộng...
Lúc này, đột nhiên A Đạt nói: “Anh Duệ, chỗ ở của anh thật đặc biệt nha, anh cũng không ngại hôi à?”
Nháy mắt Lôi Niểu Niểu phun.... địa chỉ mà chị A Đạt thấy, là cô đã thay đổi...
Lý Thiên Mặc ở bên cạnh cười, anh tận mắt thấy cô thay đổi, nhưng mà tên xấu xa này lại không nói.
Tào duệ không biết tại sao A Đạt lại hỏi như vậy, anh suy nghĩ, nhìn quanh nhà một vòng, là hơi rối loạn.... gần đây ngày nào cũng bận chạy đi bệnh viện, không có thời gian dọn dẹp nhà.
Tào Duệ nói: “Tôi vốn rất thoải mái, không quá chú trọng chỗ ở.”
“Ha ha ha ---” Lôi Niểu Niểu cười đau bụng.
Chỉ thấy A Đạt gửi tới một chuỗi dài: “Bỏ vài số.... cậu thật sự lấy nhà vệ sinh công cộng làm chiêu bài à?”
Tào duệ còn chưa có hiểu rõ, cuộc tranh giải kế tiếp lại bắt đầu. Lôi Niểu Niểu vội vàng sửa sang lại.
Tào Duệ và Lý Thiên Mặc hợp tác, một đường “giết giết giết”!
Chiến đội M-B không phải là đối thủ, vài ba phát đã bị đánh ngã.
Nháy mắt, ông chủ của M-B thấy mình làm một cuộc mua bán lỗ vốn! Cái chiến đội này không phải ông tạo ra, ông là em trai của người sáng lập Mark – Benn. Ông căn bản là không hiểu kỹ thuật hacker, cũng không hiểu quản lý.
Lúc Tào Duệ ở chiến đội của họ, ông còn không có cảm giác gì. Có Tào Duệ ở, bọn họ vẫn có thể liều mạng với chiến đội L-G.
Có lúc “Mặc” không ở đây, bọn họ còn có thể lấy được không ít điểm Dù sao Tào Duệ là đại thần hạng hai.
Bây giờ....
Đột nhiên Tào Duệ đi, đây không phải là đưa một đại thần cho đối thủ sao?
Đây cũng không đơn giản như 1+1 vậy!
Mã Đạt lập tức trò chuyện riêng với Tào Duệ: “Duệ nha, buổi sáng, là tôi đùa giỡn với cậu, trở lại chiến đội của chúng ta đi, chủ lực của chúng ta cũng là cậu, chỉ cần cậu đánh tranh giải thật tốt, nhất định chủ lực vẫn luôn là cậu. Còn nữa, tiền bội ước gì đó, tôi cũng trả lại cho cậu.”
Tào Duệ sao chép đoạn văn này gửi cho chiến đội L-G.
Lôi Niểu Niểu gửi một icon “phẫn nộ”.
Cô nói: “Mặc dù em rất thùy mị, biết mắng chửi người là không đúng. Nhưng em vẫn không nhịn được mắng một câu, anh bảo ông chủ M-B, cút con mẹ nó đi.”
Lý Thiên Mặc: “Vuốt lông....”
Anh đi phòng bếp bưng một chén nước đường đỏ cho cô.
Lôi Niểu Niểu tức giận, thật là loại người gì cũng có, không biết xấu hổ!
“Còn đau bụng hay không?” Lý Thiên Mặc kéo cô vào trong ***, đút cô uống nước đường đỏ.
Lôi Niểu Niểu ngồi trên đùi anh uống “ừng ực ừng ực”
Anh đưa tay che bụng cô: “Đừng tức giận, tức giận sẽ đau bụng.”
Bà dì của Lôi Niểu Niểu tới, tính tình rất là không tốt.
Lý Thiên Mặc vô cùng ôn nhu xoa bụng cho cô.
Mười giờ tối, kết thúc tranh tài, A Đạt nói: “Bây giờ tôi đi phi trường, chuyến bay là AD536, 12:30 cất cánh, thời gian đến đế đô là 5:10. Hy vọng sáng sớm ngày mai có người ở phi trường đế đô nhận điện thoại.”
Cô nói câu này xong liền trực tiếp off.
Trong chiến đội lập tức nổ tung.
“Đáng sợ.... chị A Đạt thật sự đi tìm anh Duệ? Vé máy bay cũng mua rồi?”
Tất cả mọi người đều dùng icon “sợ hãi” gửi lên.
“Đây là tiết tấu gì? Tốc độ của cặp CP này cũng quá nhanh rồi chứ?”
Đột nhiên tiểu Thao nói: “Mị lực của Duệ thần thật lớn nha! Chúng ta cùng hoạn nạn với chị A Đạt hai năm, ngay cả hình chị ấy cũng không cho chúng ta xem. Duệ thần vừa đến, chị A Đạt cách xa cả mười tám vạn đạm cũng chạy thẳng tới nhào vào trong *** anh Duệ!”
Cát Mễ phun nói: “Đừng nói vớ vẩn được không? Sao chị A Đạt chưa gửi hình chứ? Mặc dù chỉ là tiện tay gửi một tấm che mặt! Còn có.... ý của cậu là, muốn nói chị A Đạt là con khỉ hầu tôn... không trốn thoát ngũ chỉ sơn của anh Duệ sao?”
Tiểu Thao: “Nói chuyện đừng dơ bẩn như vậy được không? ngũ chỉ sơn là để lại cho mình, sau khi có bạn gái, ai lại còn muốn dùng ngũ chỉ sơn nha!”
“...” Mẹ nó.... Mọi người gào khóc mấy ngàn cây số.
Sau đó, bên dưới tất cả đều bị tiểu Thao dạy hư.
Lý Thiên Mặc chen vào một câu nói: “Ai đi đón máy bay nha?”
Tiểu Thao nói: “Nhất định là anh Duệ đi, người khác đi, chị A Đạt sẽ *** diệt khẩu chứ? Hơn nữa, trong nước chỉ có mấy người chúng ta, em còn cách khá xa!”
Lý Thiên Mặc nói: “Vậy chỉ có thể giao nhiệm vụ quang vin*** nề này lại cho Duệ thần.”
Bên dưới là một loạt chử: “Nhất định!”
Đoàn người cho là Tào Duệ sẽ từ chối mấy câu, kết quả người ta vô cùng rộng rãi nói: “Vậy bây giờ tôi phải chạy đi, rạng sáng 5:10 mới đến đế đô.... nếu tôi lái xe đi mà nói, bây giờ phải lên đường.”
“...”
Cái này.... kịch tình này là muốn chạy theo tiết tấu nào vậy?
Hai người này....
Tào Duệ cũng off. Để lại một đám người ngẩn ngơ.
Tào Duệ off xong, lập tức gọi điện thoại cho Lý Thiên Mặc: “Cùng đi chứ, cậu thân là đội trưởng, tiếp đón đội viên không thể đổ trách nhiệm lên đầu người khác nha!”
“...” Lý Thiên Mặc đã sớm biết anh sẽ có chiêu trò như vậy, anh và Lôi Niểu Niểu đã thay quần áo xong chuẩn bị ra cửa.
Tháng mười có hơi lạnh, hai người mặc áo choàng dài đến dưới lầu chờ Tào Duệ.
Tốc độ của Tào Duệ rất nhanh, chỉ chốc lát đã lái xe đến.
Ba người cùng đi phi trường.
Đến phi trường mới hơn ba giờ... Tào Duệ lái xe vào bãi đậu xe. Lôi Niểu Niểu ngoan ngoãn ngồi đằng sau ngủ.
Lý Thiên Mặc hỏi Tào Duệ: “Trước kia cậu có quen biết với A Đạt?”
Nếu là không quen biết, với tính cách của Tào Duệ, hẳn là sẽ không tùy ý đồng ý tới đón máy bay.
Tào Duệ gật đầu nói: “Cô ấy là con gái của mẹ kế tôi.”
“...” Nháy mắt Lý Thiên Mặc nhớ tới một chuyện, mẹ kế của Tào Duệ chính là người phụ nữ tự xưng là “Hạ Bạch Mai” kia! Bây giờ bà đang ở trong bệnh viện, dùng tên là Trần Song.
Tào Duệ thở dài.
Còn nói: “A Đạt chỉ có một người bạn là tôi. Lúc đời người cô ấy ngã đến đáy cốc, đã từng nói với tôi, cô ấy không muốn sống, muốn tự sát. Tôi lập tức bay đến đó canh chừng cô ấy. Ngày đó cô ấy uống say, sụp đổ ôm tôi khóc nói, ba của cô ấy là lão đại của thế lực hắc đạo mạnh nhất thế giới, chỉ bất quá, cô ấy lại chưa từng gặp qua. Người đàn ông kia nhiều phụ nữ như vậy, cũng không biết có người con gái là cô ấy. Cô ấy là tự mình lớn lên ở nước ngoài, mẹ cô ấy trừ cho tiền ra ngay cả điện thoại cũng không gọi cho cô ấy.”
Lý Thiên Mặc chợt giật mình, anh bắt được lời nói của Tào Duệ, A Đạt nói.... cha của cô ấy là lão đại của thế lực hắc đạo mạnh nhất thế giới? Lại nghĩ đến quan hệ của Hạ Bạch Mai và Ám Dạ đế quốc....
Chẳng lẽ, cha của cô ấy là Hi Nhĩ Vương?
Lý Thiên Mặc lặng lẽ nghe, trong lòng anh đang tính toán chuyện này.
Tào Duệ nói tiếp: “Ba tháng trước, mẹ của cô ấy bện***, tôi gọi điện cho cô ấy, cô ấy luôn muốn tới, nhưng mà visa có chút vấn đề, cho nên, bây giờ mới tới.”
“Thì ra là như vậy.....” Lý Thiên Mặc suy nghĩ, gửi một tin nhắn cho Diệp Đình.
Nếu như, A Đạt là con gái của Hi Nhĩ Vương, gần đây Hi Nhĩ Vương bị bắt, mẹ của A Đạt sẽ nhắn gửi cho A Đạt cái gì đó chứ?
Mẹ của A Đạt vẫn luôn chuyển tiền cho A Đạt, tiền này từ đâu ra?
Lý Thiên Mặc hỏi Tào Duệ: “Số tiền cho A Đạt này, là tiền của ba cậu và cậu?”
Tào Duệ lắc đầu: “Mẹ kế của tôi chưa bao giờ dùng tiền của ba tôi, mặc dù mẹ không có công việc, nhưng mà, mẹ nói chính mẹ có đầu tư.”
“Dì ấy đầu tư cái gì?”
Tào Duệ lắc đầu nói: “Không biết, tôi chưa từng hỏi. Bình thường thấy mẹ cũng không thường quản lý tài sản, nhưng mà, định kỳ lại có tiền lấy, cái này thật là kỳ lạ.”
Đột nhiên Lý Thiên Mặc nghĩ đến... nhất định “Hạ Bạch Mai” vẫn còn làm việc cho Hi Nhĩ Vương! Bà bán tình báo cho Ám Dạ đế quốc, là có thể lấy được thù lao!
Vậy bà đến gần cha của Tào Duệ.... có phải là có bí mật gì không muốn người khác biết?
Cha của Tào duệ ở trong quân đội cũng có chức vụ không nhỏ, rất có thể ông đã bị lợi dụng.
Lý Thiên Mặc kinh hãi, anh hỏi Tào Duệ: “Thân thế của A Đạt, anh chưa nói với cha mình sao?”
Tào Duệ nói: “Cha tôi đều là không quan tâm không hỏi đối với mọi chuyện, huống chi là người ngoài. Cha tôi cũng không biết còn có một người là A Đạt nữa.”
Lý Thiên Mặc kinh ngạc: “Cha anh không biết mẹ kế anh có con gái?”
Tào duệ gật đầu: “Cha vẫn luôn không biết. Tôi cũng là gần đây mới biết. Chính là ba tháng trước, đột nhiên mẹ kế tôi bện***, mẹ nói mẹ sắp không được, bảo tôi mau chóng thông báo cho con gái của mẹ, mẹ hy vọng con gái của mẹ sẽ đến thăm mẹ một lần cuối cùng. Khi đó tôi mới biết mẹ kế có con gái.”
Tào Duệ nhìn tấm bảng điều hành máy bay nói: “Đột nhiên mẹ kế tôi ngã bệnh, đã hôn mê bất tỉnh mấy ngày. Tôi liên lạc với A Đạt, A Đạt suýt chút nữa tan vỡ, cô ấy muốn lập tức chạy tới, nhưng mà, bên kia của cô ấy xảy ra chút rắc rối, bây giờ mới giải quyết xong. Trong tay cô ấy không có tiền, cho nên khoảng thời gian này cô ấy vì muốn mua vé máy bay mà ngày đêm cố gắng tranh giải, lúc này tôi mới biết cô ấy là đội viên của cậu.”
Lý Thiên Mặc từ từ chải vuốt lời nói của Tào Duệ.... mau chóng gửi những tin tức này cho Diệp Đình. Anh gửi là mật mã, là mật mã của anh với Lăng Vi và Diệp Đình, bất cứ ai cũng không giải được.
Bây giờ Lý Thiên Mặc không có cách nào tự mình tra xét, bởi vì Tào Duệ đang ở bên cạnh.
Nếu như anh Đình nhận được tin nhắn, nhất định sẽ theo con đường này tra xét tới cùng, nhất định anh Đình sẽ có thể điều tra được dấu vết gì dó.
Vốn cho là buổi sáng ngày thứ hai Diệp Đình mới nhìn thấy tin nhắn, ai ngờ Diệp Đình lập tức gửi một tin nhắn lại: “Nhận được.”
Lúc này, Tào Duệ nói muốn xuống xe hóng mát một chút.
Lý Thiên Mặc gật đầu, nhìn anh xuống xe lại gửi một tin nhắn cho Diệp Đình: “Anh, anh còn chưa ngủ sao? Là em đánh thức anh à?”
Diệp Đình trả lời: “Còn chưa ngủ, bảo bối của chúng ta mệt nhọc....”
Đột nhiên Lý Thiên Mặc muốn nói: “Có phải đang làm vận động có ích gì đó với tiểu Vi không?” Anh cười phun một tiếng, sợ Lăng Vi *** nên liền nhịn không có hỏi.
Diệp Đình lại gửi một tin nhắn đến: “Lập tức điều tra.”
Lý Thiên Mặc yên tâm, có anh Đình ở, chuyện này sẽ dễ làm.
Lúc này, đột nhiên điện thoại nhận được một tin nhắn, là Lăng Vi gửi tới: “Thằng nhóc này, hơn nửa đêm còn dám gửi tin nhắn, bà sẽ bảo Lôi Niểu Niểu bẽ gãy anh em của cậu.”
“Phốc ---” Có cần ác vậy hay không? Nháy mắt Lý Thiên Mặc cảm thấy đầu gối trúng một mũi tên!
Xem ra.... là thật sự quấy rấy đến người ta lăn lăn....
Sau đó, Lăng Vi lại gửi đến một tin nhắn: “Cậu không biết bảo bảo nhà tôi khó dỗ cỡ nào! Nửa đêm gào khóc kêu, thật rất khó để ngủ, cậu lại làm rung rung giật mình tỉnh dậy!”
“...” Lý Thiên Mặc lại mở tin nhắn của Diệp Đình ra.... giờ mới hiểu được, bảo bối mà anh nói... là hai đứa bé của anh, không phải tiểu Vi...
Mẹ của tôi ơi, quá quạ đen tồi, cũng may câu nói kia của anh còn chưa gửi đi, nếu không.... tiểu Vi còn không dẫm ૮ɦếƭ anh?
Lý Thiên Mặc kinh ngạc hỏi: “Hai người tự mình trông con sao? Bảo mẫu đâu?”
Lăng Vi trả lời nói: “Còn không phải anh Đình của cậu trúng gió, nói cái gì mà muốn trải nghiệm niềm vui làm cha mẹ.... một tháng gần đây vẫn là chúng mình tự chăm sóc hai đứa bé, mẹ của tôi ơi! Cậu không biết hai đứa bé nghịch ngợm cỡ nào đâu, nếu không phải con ruột của mình, mình thật là hận không thể P0'p ૮ɦếƭ chúng nó! Mập như vậy, mình phải hung hăng P0'p mới được!”
“Ha ha....” Lý Thiên Mặc cười sắp điên rồi, anh nói: “Vậy cậu mau đi nghỉ ngơi đi. Mình không làm ồn cậu ngủ nữa.”
Tiểu Vi “hừ:“Lần sau, đừng có mới nửa đêm đã gửi tin nhắn!”
Lý Thiên Mặc hấp tấp nói: “Sau này tiểu nhân không dám như vậy nữa...” Nói xong, đột nhiên lại cảm thấy không đúng: “Không phải nha! Hôm nay mình thật là có việc gấp! Đánh thức bảo bảo cũng không trách mình được nha, ai bảo hai người không tắt chế độ rung!”
“Đi ૮ɦếƭ đi!” Lăng Vi lại hỏi: “Cái chuyện quan trọng gì? Mà ba giờ đêm lại quấy rầy sự yên tĩnh của người ta?”
Lý Thiên Mặc trả lời: “Mình gửi cho anh Đình, cậu hỏi anh ấy.”
Bên Lăng Vi không có động tĩnh. Chỉ chốc lát sau, lại gửi tới: “Được, tin nhắn rất quan trọng, lần này bỏ qua cho cậu.”
Diệp Đình liên lạc với Vương Dần, nói đại khái tình huống.
Diệp Đình lập tức hack tài khoản của A Đạt.
Bây giờ muốn biết đường dây kiếm tiền của “Hạ Bạch Mai”, phải tìm được tài khoản của bà trước, lại truy xét tiếp xem ai chuyển số tiền này cho bà.
Diệp Đình truy xét một đường, mỗi lần Hạ Bạch Mai gửi tiền cho A Đạt đều là vòng vo mười mấy trương mục hải ngoại, cuối cùng mới đến thẻ ngân hàng của A Đạt.
Cuối cùng, Diệp Đình phong tỏa một tài khoản ở Giang thành, chủ tài khoản này là “Trần Sương”. Anh điều tra tin tức mục đích người này sử dụng tài khoản.
Lăng Vi chỉ tên Trần Sương nói: “Cái này hiển nhiên là thân phận giả của Hạ Bạch Mai.”
“Đúng.” Diệp Đình mở tin tức, anh bắt đầu điều tra là ai gửi tiền cho bà.
“Quá rải rác, không dễ điều tra...” Lăng Vi nhíu mày.
Hiển nhiên đối phương cực kỳ xảo quyệt, có đến mấy ngàn tài khoản gửi tiền cho bà.... không có lặp lại.
“Thật là cáo già!”Lăng Vi nói: “Từ từ điều tra đi, đây tuyệt đối là một công trình to lớn.”
Lăng Vi suy nghĩ, gửi tin nhắn cho Lý Thiên Mặc: “Nhiệm vụ còn khó khăn cậu tưởng gấp trăm lần. Cố gắng khách sáo nhiều. Chúng ta cần càng nhiều tin tức có ích hơn.”
Lý Thiên Mặc nhận được tin nhắn, đọc xong lập tức xóa bỏ. Lăng Vi là gửi mật mã, mặc dù người khác xem không hiểu, nhưng mà, vẫn nên cẩn thận mới tốt.
04:50 sáng, Lý Thiên Mặc đánh thức Lôi Niểu Niểu, ba người đi tới cửa phi trường đón người.
Chỉ đợi chốc lát sau, chuyến bay của A Đạt đáp xuống, lại qua nửa giờ, A Đạt kéo rương hành lý đi ra.
Lôi Niểu Niểu thấy ánh mắt Tào Duệ sáng lên, sau đó, giơ tay phất phất với một cô gái.
Cô gái kia nhìn anh, đi thẳng về phía bọn họ.
Nhưng mà.... thật không phải tóc vàng mắt xanh..... cay độc mà!
Rõ ràng chính là một.....
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc