Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 326

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Một bạn học khác nói: “Người ta cần ăn cái gì sao? Người ta có một thầy giáo Lý Thiên Mặc là đủ rồi!”
Người này nói: “Em trai tôi là máy tính hệ của Yến đại, em trai tôi nói: Chỉ hơn một tháng, nó đi theo thầy giáo Lý Thiên Mặc tập luyện. Giống như mở được phần mềm hacker vậy. Bây giờ em trai tôi sử dụng máy tính tôi đều cảm thấy em trai giống như biến thành một người khác vậy, Trước kia, đều là ngày ngày tôi mắng nó là con lừa ngu ngốc, bây giờ ngày ngày nó lại mắng tôi ngu như heo!”
“Thầy giáo Lý Thiên Mặc lợi hại như vậy nha? Tôi cũng muốn lăn lộn với thầy ấy nha!”
“Tời đất ơi.... 33 học sinh Yến đại đều lên cấp hết rồi? Cũng qua trâu bò đi... mà ơi má ơi! Tôi thật hối hận nha, phải chi lúc đó thi vào Yến đại là tốt rồi!”
Một bạn học B đại đột nhiên rống lớn: “Bây giờ chúng ta chuyển trường còn kịp không?”
Hiệu trưởng Yến đại vui vẻ. Đột nhiên ông “Tê ---”, tiếc rẻ nói với Lý Thiên Mặc: thiên Mặc nha! Hối hận nhá thật hối hận nha! Hối hận chúng ta không thêm một người nữa, vậy là tốt!”
Nếu Yến đại có 34 người, ha ha ha, cái “hạng nhất đếm ngược” kia của B đại cũng không có phần rồi!
Hối hận, hối hận! Tới thêm một người nữa là tốt rồi.
“Phốc ---” Các bạn học xem náo nhiệt bên ngoài đều trào máu, trong lòng nói: “Hiệu trưởng đại nhân, ngài còn có thể phúc hắc hơn được sao?”
Hiệu trưởng B đại nghe những lời này giận đến muốn xuất huyết não nha!
“Ai mẹ ơi.... nhức đầu.”
Hiệu trưởng Yến đại bên này bỏ đá xuống giếng, al2m hiệu trưởng Lương của B đại tức giận đến.... choáng váng đầu óc.
Ông đỡ trán, cảm giác trời đất quay cuồng.
Lý Thiên Mặc hỏi ông: “Hiệu trưởng Lương, không phải lúc nãy nói chúng tôi toàn quân ૮ɦếƭ hết sao? Bây giờ rốt cục là ai toàn quân ૮ɦếƭ hết nha?”
Còn chưa chờ hiệu trưởng Lương nói chuyện, đột nhiên hiệu trưởng Yến đại vui vẻ nói: “Thiên Mặc nha, lời không thể nói như vậy.... B đại người ta vẫn là có chút thực lực, không phải có một người xếp hạng thứ 2 sao? Mặc dù chậm hơn Niểu Niểu của chúng ta một giây, nhưng thực lực cũng rất mạnh mẽ nha. Ngoài ra... có vẻ như còn 1 người cũng lên cấp, mặc dù xếp hạng “Thứ nhất - từ - dưới - đếm - lên”, nhưng mà thực lực so với mấy bạn học khác vẫn xem như là đứng đầu nha.”
Mấy chữ “Thứ nhất - từ - dưới - đếm - lên” của hiệu trưởng Yến đại nói vô cùng kéo dài... làm hiệu trưởng Lương của B đại giận đến suýt chút nữa đã phun một ngụm máu ra.
Lý Thiên Mặc tán đồng gật đầu: “Hiệu trưởng, ngài nói đúng. Lần này tất cả bạn học của chúng ta đều thông qua vòng thứ ba, có lẽ trường học lại phải tốn kém.”
Bởi vì, cuối tháng 11, các bạn học được thông qua đều phải đến đế dô thi tổng trận chung kết.
Tiền lộ phí, tiền ăn, tiền thuê khách sạn cũng đều là trường học bỏ vốn.
Hiệu trưởng Yến đại vô cùng háo phóng khoác tay: “Ai, chút chi phí này là cái gì? Các em thành công! Các em làm vẻ vang cho trường học! Đừng nói là tiền lộ phí, cho dù là tiền thưởng mỗi người cũng sẽ không thiếu!”
Hiệu trưởng Yến đại vung nắm đấm, hào hùng nói ra, lập tức cho người tài trợ...
Bởi vì, trước kia,... thật không ngji4 tới là 33 người toàn bộ lên cấp hết. Cái chi phí này cũng thật không nhỏ nha!
Lý Thiên Mặc hỏi hiệu trưởng B đại: “Hiệu trưởng Lương, có phải ngài nên nói xin lỗi với các học sinh của tôi?”
Anh càng nói càng nghiêm túc, cuối cùng tầm mắt quét qua mỗi học sinh Yến đại.
Lý Thiên Mặc nói từng chữ từng chữ rất rõ ràng với hiệu trưởng Lương: “Ai đều không có tư cách xem thường chúng tôi! Mời hiệu trưởng Lương phụ trách cho chính câu nói của mình! Lấy thái độ đúng đắn nhất của ông ra, mời ông nói xin lỗi với công sức luyện tập cực khổ mà học sinh của tôi bỏ ra.”
Hiệu trưởng Lương của B đại giận đến lỗ mũi đều lệch đi, sắc mặt ông như gan heo vậy, màu máu đỏ lại lộ ra chút tím.
Các bạn học trường khác đều không nói lời nào, các học sinh tới tham gia ai cũng muốn mình là nhân vật chính, nhưng mà.... hôm nay là khí thế sân nhà của Yến đại, cho dù là ai cũng không áp chế được.
Yến đại người ta không chỉ lấy đệ nhất, cho dù là ba mươi thứ tự trước cũng một mình bọn họ bao hết!
Thật là..... quá mạnh mẽ!
Hiệu trưởng Lương của B đại mặt đỏ bừng, ông không muốn thừa nhận mình từng nói như vậy.
Nhưng mà.... nhiều người nhìn như vậy đâu. Nhất thời ông có chút không xuống đài được.
Vốn cho là, cười ha hả lăn lộn qua là được, ai biết thằng nhóc Lý Thiên Mặc này vô cùng tích cực!
Nhất định phải cho ông nói xin lỗi! Ông cứng cổ: “Ách... các bạn học....”
“Chờ mto65 chút ---” đột nhienj6 Lý Thiên Mặc giơ tay lên bảo ngừng, tiếp theo, chỉ thấy anh lấy điện thoại ra. Phát tin tức cho người bạn ký giả của anh, để cho anh mau tới/
Chuyện tốt như vậy, sao lại không có ký giả ở đó được chứ!
Phúc hắc như Lý Thiên Mặc, thích nhất là nhìn những người mà anh chán ghét bị té ngã thật đau.
Bạn ký giả kia của Lý Thiên Mặc nhận được điện thoại lập tức như đánh máu gà vậy!
“Để cho tôi đi vào, để cho tôi đi vào, bên trong thi xong rồi, tôi là ký giả đặc biệt lần này nha!” tiểu Lộ kích động nha!
Ánh mắt tiểu Lộ sáng lên,, máu gà khắp người không ngừng chảy ra ngoài nha!
Hiệu trưởng Yến đại bảo an ninh để cho tiểu Lộ đi vào. Các ký giả của những trường học khác mời cũng đều đi vào theo.
Tiểu Lộ chen đến bên cạnh Lý Thiên Mặc giới thiệu với cậu: “Vị này chính là hiệu trưởng Lương, ái tài nóng lòng! Phải nói xin lỗi với học sinh của tôi ngay trước mặt tất cả các thí sinh.”
“Phốc ---” Tiểu Lộ phun, lúc nãy trong điện thoại không phải nói như vậy nha.
Tiểu Lộ đưa micro tới trước mặt hiệu trưởng Lương: “Hiệu trưởng Lương, ngài là hiệu trưởng của B đại, là tấm gương của tất cả học sinh, mời ngài nói những lời khích lệ vá áy náy với học sinh đi.”
Hiệu trưởng B đại giận đến cả người run rẩy, nhưng mà, ông cố nén, giả vờ cười, hắng giọng nói: “Thí sinh tại chỗ, các em tham gia cuộc tranh giải lần này, nói rõ thực lực của các em đều ở trên người khác! Cho dù lấy được thứ hạng gì, các em đều là tấm gương của những bạn học khác!”
Lý Thiên Mặc ở bên cạnh nói: “Mời ngài nói chuyện chính.”
“...” Gương mặt già nua của hiệu trưởng Lương B đại đỏ bừng giống như cái ௱ôЛƓ khỉ vậy.
“Ách... lúc nãy tôi nói.... nếu toàn bộ 33 học sinh của Yến đại thông qua cuộc thi, tôi mời đoàn người ăn bữa tiệc lớn!”
“Di? Không đúng nha?” Lôi Niểu Niểu ngồi ở số 36 đột nhiên nói: “Hiệu trưởng Lương, lúc nãy ngài không có nói như vậy nha!”
Lôi Niểu Niểu đứng lên nói: “Mấy chục học sinh chúng tôi đều nghe rõ đây!”
Cô nhìn hiệu trưởng Lương, vô cùng nghiêm túc nói: “Lúc nãy ngài nói là sẽ xin lỗi chúng tôi! Thầy Lý của chúng tôi nói: Tôn nghiêm vô giá! Chúng tôi trẻ tuổi, chúng tôi xúc động, nhưng mà, chúng tôi có tôn nghiêm! Thầy Lý của chúng tôi yêu cầu ngài nói xin lỗi chúng tôi ngay trước mặt toàn thể thí sinh, ngài sẽ không quên nhanh như vậy chứ?”
Cô nói xong, nhin2sang những bạn học khác: “Lúc nãy có phải hiệu trưởng Lương nói như vậy hay không?”
“Dạ!” Các bạn học đồng thanh!
Không chỉ có học sinh Yến đại trả lời, ngay cả những bạn học sinh khác cũng đều cùng nhau hô lên: “Nói xin lỗi, nói xin lỗi! Phải nói xin lỗi! Thầy Lý nói đúng, mặc dù chúng tôi trẻ tuổi, nhưng mà chúng tôi có tôn nghiêm! Tôm nghiêm của chúng tôi, không cho phép bất cứ ai chà đạp!”
Sắc mặt hiệu trưởng B đại đen như đáy nồi!
Ông nhìn về micro, nói từng chữ từng chữ: “Các bạn học Yến đại, thật xin lỗi! Là tôi xem thường các bạn!”
Nói xong, rời đi ---
“Ngao ngao --- thắng lợi!” Các học sinh Yến đại cũng điên rồi! nháy mắt vây quanh Lý Thiên Mặc, các bạn học hưng phấn nha! Còn kém không có ôm Lý Thiên Mặc ném lên trời.
Hiệu trưởng Yến đại vui mừng nha! Lập tức quyết định mai phải tiến hành buổi lễ ban thưởng ở đại lễ đường trong trường học ngày mai.
Phó hiệu trưởng ngáy mắt, ông vẫn còn đang ngây ngẩn.
Đây rốt cục là chuyện gì? Ông là phó hiệu trưởng Yến đại, ông đều không hiểu rõ..... tại sao 33 người học sinh Yến đại bọn họ đều thông qua cuộc thi chứ?
Thần kỳ, thần kỳ.... ông run run, vạn lần không nghĩ tới, cậu nhóc Lý Thiên Mặc này lại lợi hại như vậy...
Câu thơ kia viết được nha ----
“Trúc mới cao hơn cành trúc cũ, toàn nhờ cái kiềng mà nâng đỡ.” Quyển kinh sư dễ gặp, người sư khó cầu nha.
Mặc dù thời gian Lý Thiên Mặc giảng bài không lâu, nhưng mà, anh đích thân dạy dỗ các bạn học không phải chỉ có kiến thức, còn có phẩm đất làm người và tu dưỡng.
Mấy nhà ký giả truyền thông đã lấy được tài liệu phỏng vấn.
Báo sớm ngày thứ hai, tất cả đều là đưa tin tức này lên trang đầu
“Thí sinh Yến đại, 33 người dự thi, toàn bộ đều thông qua ---”
“Hiệu trưởng B đại, khẩu xuất cuồng ngôn, bị đánh mặt. Ngay lập tức nói xin lỗi các bạn học Yến đại trong trường thi!”
Buổi lễ ban thưởng kết thúc, Lôi Niểu Niểu vô cùng vui mừng. Về đến nhà liền lập tức nhảy vào иgự¢ Lý Thiên Mặc: “Ha ha --- em được đệ nhất rồi! Có thưởng gì không?”
Điểm điểm điểm! Em muốn điểm!
Cô nháy mắt to tràn đầy mong đợi nhìn anh, Lý Thiên Mặc ôm cô vào иgự¢, hơi cúi đầu, ôn nhu hôn lên môi cô, anh nói: “Thưởng em một nụ hôn nóng bỏng kiểu Pháp.”
Cánh tay anh ôm cô thật chặt, để cô dính sát với anh. Cô muốn phản kháng, lại bị anh đè trên ghế sa lon, anh nhiệt tình hôn cô thật lâu thật lâu.
Lúc Lôi Niểu Niểu đẩy anh ra, phát hiện môi mình sưng lên!
“Điểm đâu? em không muốn nụ hôn nóng bỏng kiểu Pháp, em muốn điểm!”
Lý Thiên Mặc cười lên: “Được được, cho em điểm. Hai cuộc tranh tài đều là đệ nhất, cho em hai mươi điểm!”
“Thật sao?” Ha ha ha --- Lôi Niểu Niểu vui vẻ dùng sức hôn lên mặt anh.
Ánh mắt cô chuyển động, đột nhiên nói: “Bây giờ em là 290 điểm! Lúc nãy anh hôn em, trừ mười nữa!”
“...”
Lôi Niểu Niểu khiêu khích nhìn Lý Thiên Mặc.
Hừ hừ... chị cũng không phải ăn cơm không, hừ hừ, anh biết kiếm nha? Lôi Niểu Niểu em cũng không phải đứa ngốc, em cũng biết!
Nháy mắt Lý Thiên Mặc cảm giác mình bi kịch... hôn cô muốn mười điểm.... mấy ngày liền sẽ trừ hết nha!
Anh cũng không có lời lắm nha, nấu cơm cho cô, khổ cực như vậy.... ba ngày chỉ mới có một điểm...
Thật là dạy học trò, sư phụ ૮ɦếƭ đói nha!
Lôi Niểu Niểu cũng không nói chuyện giặt quần áo cho anh. Giặt quần áo tốn sức như vậy mới 1 điểm. Phải lắc lư trước mặt anh để anh không nhịn được hôn cô, ha ha... mười điểm tới tay!
“Làm sao mình có thể thông minh như vậy nha?” Lôi Niểu Niểu cười gian: “Thầy, ngài dạy người không mệt!”
Trong đầu Lý Thiên Mặc nghĩ.... Anh là dạy người không mệt, còn em là hủy người không mệt sao!
Lý Thiên Mặc cũng không gấp, dù sao biện pháp là do người nghĩ ra, tâm tư quỷ quái của anh lại nhiều như vậy...
Khụ khụ --- thật giống như nói mình vậy, có chút không được tốt lắm. Khụ khụ ---
Buổi tối, bọn họ cơm nước xong chơi một hồi.
Lúc ngủ, Lý Thiên Mặc cũng không ngủ ghế sa lon. trực tiếp nằm bên cạnh cô.
Lôi Niểu Niểu nhìn anh, có ý gì?
Lý Thiên Mặc nói: “Anh dùng đổi deim963.... anh muốn đổi 15 điểm đó.”
“15 điểm đó?” Lôi Niểu Niểu suy nghĩ một hồi, a --- anh anh anh là muốn.... ngày đó cô trừ anh mười lăm, là bởi vì anh lột quần áo của cô sao, sau đó tay.... không đứng đắn.
Nháy mắt Lôi Niểu Niểu cảm thấy trước иgự¢ đau xót!
Người xấu!
“Cái số điểm này không thể trừ!” Lôi Niểu Niểu khoanh tay trước иgự¢ bĩu môi trừng anh.
Lý Thiên Mặc cười nhạt: “Em không thể trừ, vậy trừ anh.” vừa nói vừa nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô để lên khóa kéo quần anh.
“A --- má ơi! Không được!”
Lý Thiên Mặc lập tức nói: “Gọi sao! trừ mười!”
Lôi niểu Niểu trợn trắng mắt, nghiến răng nghiến lợi: “Không có tính nha, thâи áι... lại lần nữa. Thâи áι... anh vẫn là ôm em ngoan ngoãn ngủ đi, giống như hôm qua vậy. Em không làm khó, được không?”
Lý Thiên Mặc suy nghĩ, gật đầu: “Có thể.”
Anh đưa tay ôm cô vào trong иgự¢. Anh nhìn ánh mắt cô chăm chú, nghiêm nghị nói: “Sau này nhớ nên gọi anh là gì sao?”
“Nhớ, nhớ!” Lôi Niểu Niểu gật đầu: “Bảo bối, chồng...”
“Ngoan...”
Anh hôn cô, thời gian hôn vô cùng dài. Cô đưa bàn tay nhỏ bé đẩy anh: “Em sắp không thở nổi nữa rồi!”
Anh lại nói: “Mười điểm, anh phải kiếm về nha... không hôn đủ, anh sẽ không ngừng miệng.”
“Phốc ---” Ngừng miệng.... có thể đổi một từ tốt hơn được không? Lôi Niểu Niểu bực bội, cái hố này... đột nhiên cô không muốn!
Anh nói không ngừng miệng chính là không ngừng miệng. Gặm miệng cô đến sưng lên, anh còn không chịu buông.
Lôi Niểu Niểu không chịu nổi nữa, cười đau bụng.... Cô đẩy anh nói: “Em thưởng thức nhất điểm này của anh, cho dù chuyện gì, anh cũng có thể nói được là làm được. Tuyệt đối không thất hứa.”
Lý Thiên Mặc ôm cô, cảm thấy hơi thở của cô càng ngày càng nặng, phân tử trong thân thể chạy loạn khắp nơi, cả người nóng đến sắp phát nổ!
Nhất là đầu, nóng bừng bừng, trên trán cũng thấm đầy mồ hôi.
Cô quá ngọt ngào, thật giống như một món bánh ngọt ngon miệng, ăn như thế nào cũng không ngàn.
Anh cắn môi cô, đột nhiên hơi khô. Anh nhìn ánh mắt cô chằm chằm giọng trầm thấp nói: “Đó là đương nhiên, anh không chỉ nói được là làm được, anh còn được voi đòi tiên đâu.”
Nháy mắt Lôi Niểu Niểu cảm thấy иgự¢ nóng lên, lòng bàn tay anh nóng bỏng. Cô nắm tay anh lại: “Làm gì?”
Anh nhìn cô chằm chằm, thâm trầm nói: “Trừ điểm, 15 điểm.”
Hơi thở của anh phun lên mặt cô, làm cho mặt cô cũng như phát sốt. Cô nghe được anh trầm giogn5 nói: “Anh muốn hỏi, một trăm điểm có thể đổi cái gì...”
Lôi Niểu Niểu nổi giận “Oanh”!
Đột nhiên cả người chợt lạnh, cô mới phát hiện anh đang ૮ởเ φµầɳ áo của cô.
Cô cũng não rút không ohan3 kháng, mặc anh ૮ởเ φµầɳ áo cô xuống. Anh đưa tay cầm chăn, từ lòng bàn chân dắp đến đỉnh đầu cô, hai người buồn bực ở trong chăn.
Tháng mười, thật lạnh.
Nhưng mà, cô không lạnh chút nào cả. Cho dù bây giờ ném một cục nước đá vào иgự¢ cô cô cũng có thể biến nó thành nước trong nháy mắt.
Lý Thiên Mặc ૮ởเ φµầɳ áo của mình ở trong chăn. Động tác của anh vô cùng thuần thục, bá đạo, có lực độ, ánh mắt tràn đầy dã tính, để cho ánh mắt cô tràn đầy bong bóng tình yêu.... Anh ném quần áo, từng khối từng khối bắp thịt trên tay và cơ bụng vô cùng co dãn.
Ánh mắt Lôi Niểu Niểu sáng ngời. Người người đều thích, ái mộ thầy Lý, lại là bạn trai của cô nha! Anh đẹp trai như vậy, tài giỏi như vậy, thông minh như vậy, lại là bạn trai cô!
Cô cười hì hì, trong lòng tràn đầy vui mừng theo bản năng giơ ngón tay đâm đâm cơ bụng của anh. Thật giống như một thỏi socola.
Lý Thiên Mặc hít sâu một hơi, cầm lấy bàn tay nhỏ bé đang gây loạn của cô đặt lên иgự¢ mình. Tay cô thật ấm áp hơi có chút nóng.
Anh nhìn ánh mắt cô chằm chằm, mắt anh vô cùng thâm trầm, nhỏ giọng hỏi cô: “Em không biết anh muốn làm gì sao?”
Có lẽ Lôi Niểu Niểu biết anh muốn làm gì, nhưng mà, cô đơn thuần từ nhỏ đến lớn chưa từng trải qua việc này, lại có chút mơ hồ.
Cô phun hơi nóng nói: “Anh phải trùm em đổ mồ hôi, sau đó, bảo chính em ૮ởเ φµầɳ áo xuống.”
Lý Thiên Mặc nhìn cô tỉnh tỉnh mê mê, ánh mắt ti hí vô cùng khả ái, đột nhiên cười, kềm chế mình tĩnh táo lại.
Anh nhỏm dậy, cười nói: “Trả lời sai, trừ điểm. Anh chỉ là muốn khoe dáng người.”
Anh cúi người xuống, nằm càm ôn nhu hôn cô.
Bảo bối đáng yêu, khi nào em mới có thể trưởng thành, thành thục nha? Em không rành thế sự, làm cho anh không nỡ ra tay.... làm sao đây?
Lôi Niểu Niểu vừa bực mình vừa buồn cười: “Anh muốn khoe dáng người? Phải không? Có thật không? Anh nghĩ em ngu à, anh khoe dáng người sẽ khoe trong chăn sao? Trong này đen thùi lùi, không thấy rõ gì cả. Hay là, anh xuống đất đi một vòng cho em xem đi.”
Lý Thiên Mặc không nói hai lời, lập tức vén chăn xuống đất đi một vòng cho cô xem.
Cánh tay trần, nhưng phong phạm nam thần lại mười phần, anh cong môi, cười xấu xa. Trong mắt ôn nhu ngập nước, giống như mới tắm xong vậy.
Cũng không biết Lôi Niểu Niểu nhìn thấy cái gì, hay là nghĩ tới điều gì, đột nhiên cô cười to ha ha, sau đó chạy xuống đất tắt đèn.
Trong bóng tối, Lý Thiên Mặc không thấy cô nhào tới, nháy mắt cô đã áp đảo anh.
Lý Thiên Mặc còn chưa kịp phản ứng, đột nhiên bị cô lột quần!
Sáng sớm ngày thứ hai, ánh mặt trời chói chang xuyên thấu qua khe hở rèm cửa sổ chiếu vào phòng ngủ.
Lý Thiên Mặc cười đến mặt đầy rạo rực, tối ngày hôm qua, anh lại bị cô ăn sạch sẽ xong lau miệng!
Cô bé này rất mạnh mẽ, dùng sức đè anh lại không cho anh nhúc nhích! Anh muốn chạy cũng không kịp,....
Lý Thiên Mặc đang vui vẻ đâu, đột nhiên thấy mặt Lôi Niểu Niểu dán tới.
Cô còn lim dim buồn ngủ, giơ tay lên dụi mắt, bộ dạng giống như rất mệt mỏi. Đầu tóc ngắn kia của cô rối bời, anh đưa tay khẽ vuốt lại, cô bịu môi, nhíu mày, bộ dạng nhỏ nhắn vô cùng khả ái.
“Ai...” Đột nhiên cô thở dài, không muốn nhúc nhích.... nhưng sáng sớm hôm nay còn có lớp nha!
“Sao vậy?” Lý Thiên Mặc nghiêng người, ôm cô vào trong иgự¢, có chút áy náy nhìn ánh mắt cô chằm chằm hỏi: “Có phải phát triển quá nhanh hay không?”
Có chút lo lắng, cô sẽ bị anh dọa chạy...
Anh qáu gấp gáp, vẫn cho là mình rất có sức nhẫn nại, lỡ một bước chân thành thiên cổ hận nha!
Dựa thoe kế hoạch của anh, ít nhất phải yêu đương ba năm năm mới đúng nha, ít nhất cũng chờ cô hai ba hai bốn tuổi, tốt nghiệp đại học, công việc cũng ổn định mới nói chuyện cưới gả, những nghĩ lại chuyện mình đã làm tối hôm qua kia.
Nhưng mà... thuyền đến đầu cầu, không thể không thẳng nha!
Anh cho là mình kềm chế rất giỏi đâu, không nghĩ tới.... lại dễ dàng như vậy.... người ta vừa chủ động nhào tới, nháy mắt anh lại giống như con sói đói vậy.
Bất quá, anh đã sớm có quyết định, đời này anh chỉ có một người phụ nữa là cô, gnu3 sớm ngủ trễ cũng không ảnh hưởng tình yêu của anh đối với cô.
“Ai....” Mệt quá! Không muốn nhúc nhích! Bây giờ cô chỉ buồn ngủ! Thể lực đàn ông quá tốt, cũng phiền phức! Ngay cả giờ học cũng không muốn đi lên, sao bây giờ?
Vốn là Lý Thiên Mặc đang chột dạ, đột nhiên nghe được cô thở dài...
Anh dè dặt hỏi: “Bây giờ em, có phải rất muốn đánh anh một trận nhừ tử?” Anh không xác định nhìn ánh mắt cô chằm chằm.
Lôi niểu niểu trợn mắt nhìn anh, hừ lạnh nói: “Sao có teh36 chỉ muốn đánh anh một trận nhừ tử, bây giờ em hận không thể đạp ૮ɦếƭ anh!” Cả người đều đau nha!
Nháy mắt trái tim Lý Thiên Mặc thắt chặt... đã nói là quá nhanh... phát triển quá nhanh! Mặc dù cô 20 tuổi, nhưng mà tư tưởng còn rất đơn thuần nha.
Anh là cái gì? Ra tay bẽ hoa! Trâu già gặm cỏ non! Mặc dù, anh cũng không phải rất già... chỉ mới 23...
Trong lòng Lý Thiên Mặc tràn đầy cảm giác tội lỗi... còn chưa kết hôn đã gạo sống nấu thành cơm chín... cái này không nằm trong tính toán của anh nha!
Anh đang buồn rầu đâu, đột nhiên bị cô đạp một cước: “Lý Thiên Mặc? Có phải anh muốn qua sông rút cầu không nha Em cũng sao81 mệt ૮ɦếƭ rồi, bụng vừa đói vừa mệt! Anh chiếm tiện nghi xong rồi ngay cả đồ ăn cũng không muốn nấu cho em đúng không?”
Phốc --- Lý Thiên Mặc thật là say: “Được được được, anh đi nấu bữa sáng,.” Trời ơi nha, thật là hù ૮ɦếƭ, còn tưởng rằng cô chê anh đâu...
Cũng may cũng may, có vẻ như cô cũng không có ý định hỏi tội anh.
Mấy ngày này, Lôi Niểu Niểu có chút sợ sệch. Đêm hôm đó, cô và anh đều là ý muốn nhất thời, không dùng nửa điểm phòng tránh.
Nếu mà cô mang thai, vậy phải làm sao nha? Cô là rất thích anh cuồng dã, cũng rất thích anh ôn nhu, nhưng mà, lại không muốn có đứa bé sớm như vậy nha.
Càng phiền là, trong trường học có nhiều oanh yến vây xung quanh anh nha!
Cũng tốt người đàn ông này giỏi nhất là diễn trò âи áι, rãnh rỗi liền làm một ít hoạt họa gì đó.... để cho các nữ sinh trong trường đều dùng ánh mắt sắt bén như dao chém cô “lả tả”
Mỗi ngày Lôi Niểu Niểu đều sống trong các loại hâm mộ, ghen tị hận gì gì đó.
Qua một tuần lễ, đã làm các biện pháp phòng tránh rất tốt, nhưng mà, kinh nguyệt của cô lại chậm chạp chưa tới! Lôi Niểu niểu sợ đến bối rối!
Cô không dám nói cho Lý Thiên Mặc, tự mình lén lút tới bệnh viện làm kiểm tra.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc