Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 324

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Khuya về nhà nằm thẳng cẳng trên ghế sa lon không nhúc nhích được. Lý Thiên Mặc muốn ói... uống R*ợ*u quá nhiều, nên đã say đến bất tỉnh nhân sự rồi.
Lôi Niểu Niểu giặt khăn lông trắng lau người cho anh: “Đèn quá sáng.... chói mắt...” Anh muốn giơ tay lên che mắt, nhưng mà cánh tay ê ẩm không giơ nổi.
Lôi Niểu Niểu nhanh chóng chạy đi tắt đèn, nháy mắt trong phòng tối lại.
“Còn khó chịu sao? Mau uống canh giải R*ợ*u đi.” Lúc nãy trên đường trở về cô cố ý đi mua một chén canh giải R*ợ*u.
Cô ôm anh để cho anh ngồi dậy, bởi vì anh uống quá nhiều, cả người toàn là mùi R*ợ*u.
Đầu óc Lý Thiên Mặc quay cuồng, được cô đỡ dậy. Cô giơ ly cứng rắng nhét vào miệng anh. Anh uống đến khắp áo sơ mi toàn là nước.
Lôi Niểu Niểu nhíu mày, quần áo đều ướt, phải thay đồ cho anh mới được. Đột nhiên Lý Thiên Mặc cảm giác cô một đôi tay nhỏ bé đưa tới eo của anh.... sau đó, anh mơ mơ màng màng nghe cô nói: “Mau *** áo.”
*** áo? Nháy mắt Lý Thiên Mặc đỏ mặt, cả người cũng khô nóng.... hôm nay con bé chủ động như vậy.... anh uống say mèm, dán người sát cô, thành thành thật thật để cho cô *** áo giúp anh.
Lôi Niểu Niểu đỡ anh ngồi ổn, nhanh chóng cởi hai cái nút áo của anh ra. Bàn tay nhỏ bé của cô nắm vạt áo, trực tiếp lôi quần áo của anh ra ngoài.
Lý Thiên Mặc lập tức đẩy ngã cô, tìm được đôi môi mềm mại liền hôn xuống.
“Trời ạ ---” Lôi Niểu Niểu bị anh làm sợ hết hồn, vội vàng đẩy anh ra:”Điên à! Đứng lên.... ngô....”
Lôi Niểu Niểu tức giận, giơ tay đập lên bả vai anh.
Lý Thiên Mặc hoàn toàn không để ý, vừa hôn cô vừa kéo quần áo cô xuống. Lôi Niểu Niểu dùng hai chân đạp: “Anh! Anh --- đừng làm rộn! Anh uống say rồi ---”
Lý Thiên Mặc không hài lòng: “Chúng ta là quan hệ tình nhân, em không thể luôn kêu anh là anh được!”
“Bá”, Lý Thiên Mặc kéo quần áo của cô xuống, nháy mắt Lôi Niểu Niểu tan vỡ, tên này là mượn R*ợ*u giả điên sao?
Nháy mắt Lý Thiên Mặc nhào lên giống như một con sư tử vậy, cả người đầy mủi R*ợ*u, Lôi Niểu Niểu không thèm để ý nhiều như vậy, nhấc chân lên liền đạp bên hông anh “Bành --- ai nha --- ùm---” Hai người từ ghế sa lon lăn xuống đất.
Sau lưng Lý Thiên Mặc đập xuống đất: “Ngô....” Cơn đau này! Không biết có phải cột xương sống sau lưng đã hãy hay không.
Đột nhiên Lôi Niểu Niểu té lên, suýt chút nữa đè bẹp Lý Thiên Mặc.
Lúc này Lý Thiên Mặc đã tỉnh R*ợ*u hơn phân nửa, anh ôm bụng rên hừ hừ.... cũng may lúc nãy không có ăn bao nhiêu cơm, nếu không thật sự sẽ ói hết ra... cú té lần này quá độc ác!
Lôi Niểu Niểu nhanh chóng bò dậy, đi mở đèn, lúc cô bò dậy cùi chỏ chống lên bụng của anh: “Ngô ---” Lại một cú nữa....
Lý Thiên Mặc hoàn toàn tỉnh lại.
Lôi Niểu Niểu chạy ra mở đèn, “bá” đèn sáng, bi kịch là, hai người bọn họ đều không mặc quần áo.
Anh là ở trần, cô tốt hơn anh, còn mặc áo ***. Lý Thiên Mặc bối rối, đây là xảy ra chuyện gì? Lúc nãy anh đã làm gì sao?
Anh không để ý được nhiều như vậy, lập tức nhảy cỡn lên đi kéo rèm cửa sổ....
“Bá” sau khi rèm cửa sổ khép lại, anh nhìn sang cô: “Cái kia.... lúc nãy.... anh uống nhiều quá, anh cho là mình bắt được một con thỏ.”
Lôi Niểu Niểu đi tới bên cạnh dùng sức nhéo mặt anh. Cô nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Có phải thỏ mắt đỏ không?”
Lý Thiên Mặc suy nghĩ, nháy mắt sắc mặt đỏ bừng. đột nhiên.... anh thành thật gật đầu: “Hình như là vậy.”
Lôi Niểu Niểu giận muốn điên lên! Hai mắt đỏ bừng! Cô nhấc chân đạp lên đùi anh!
Lý Thiên Mặc oan uổng, nhưng mà không dám phản kháng: “Anh uống say quá... anh thật không biết gì cả...”
Lôi Niểu Niểu nghiến răng nghiến lợi, cô biết anh uống say rồi, nhưng mà, vẫn tức giận, cô cầm quần của mình mặc lên vung quả đấm về phía anh.
“Được, lại đây! Đánh anh đi!” Lý Thiên Mặc nâng cánh tay lên đưa tơi trước mặt cô: “Dùng sức cắn, lại đây ----”
Lúc nãy là tay phải phạm lỗi, cô cắn đứt nó anh cũng sẽ không nói hai lời.
Lôi Niểu Niểu tức giận trợn mắt nhìn anh, đột nhiên Lý Thiên Mặc nói: “Nếu như vậy không được.....”
Anh đi nhanh đến bên bàn máy tính, cầm tờ giấy nợ bên trong ra, anh nói: “Hay là như vầy nha.... 304 vạn tiền, đổi thành số điểm, đây chính là 304 điểm. Hôm nay anh chiếm tiện nghi của e, liền trừ mười điểm. Bây giờ biến thành 294 điểm. Như thế nào?”
Lôi Niểu Niểu dùng sức trừng anh, tên này phúc hắc cỡ nào nha! Xem như là điểm....
Cô xách eo, tức giận: “Dựa vào cái gì, anh chei61m tiện nghi lớn như vậy, mới trừ mười điểm? Ít nhất phải mười lăm chứ?”
Lý Thiên Mặc nhìn cô hồi lâu, cũng không biết nghĩ tới điều gì, đột nhiên cười.
Anh nói: “Cũng được, mười lăm thì mười lăm, ai bảo em nhỏ hơn anh đâu. Anh nhường em.”
Lôi Niểu Niểu trợn mắt nhìn anh, đột nhiên ngáp lên, cô mệt ૮ɦếƭ rồi, thật là mệt.... buổi sáng, biểu diễn hết mấy tiết mục, buổi chiều lại thi, chú ý tập trung thời gian dài như vậy, đột nhiên bây giờ cảm thấy mệt quá.
Lý Thiên Mặc hấp tấp nói: “em mau đi tắm rồi ngủ đi, buổi sáng ngày mai còn có trận thứ ba đâu.”
Lôi Niểu Niểu bĩu môi, buồn bã nói: “Em còn muốn luyện tập một hồi nữa.... lâm trận mài kiếm, không vui cũng sáng!”
Lý Thiên Mặc nhíu mày: “Không cần luyện, tài nghệ của em tùy tùy tiện tiện liền có thể bỏ qua họ đến cả trăm con phố. Trận thứ ba ngày mai, là lấy năm mươi người trước, Năm mươi người em còn sợ cái gì? Em nhưng là đệ nhất nha!”
“A... đúng nha, chỉ cần không bị đào thải là được.”
Lời nói của Lý Thiên Mặc làm cho Lôi Niểu Niểu ý chí sục sôi....
Cô vui vẻ nói: “Anh không nói, em cũng quên em là đệ nhất.... ngủ, ngủ!”
Lôi Niểu Niểu cầm quần áo ngủ, tung tăng đi tắm. Lý Thiên Mặc mở máy tính ra trò chuyện về sáng tác “Bạch Lộ Vi Sương” với Lăng Vi.
Lôi Niểu Niểu tắm xong, Lý Thiên Mặc nói với Lăng Vi: “Trễ rồi, mình ngủ trước.”
Anh sợ có tiếng động quấy rầy Lôi Niểu Niểu. Liền tắt máy vi tính cầm quần áo đi tắm.
R*ợ*u nha, thật không phải là đồ tốt. Lý Thiên Mặc vừa tắm vừa khó chịu. Cánh tay, chân cũng đau bừng bừng, đầu lại mơ mơ màng màng, nhưng mà phân tử R*ợ*u cồn để cho tế bào não của anh đặc biệt sống động. Trong đầu, đều là hình ảnh cô đứng dưới đáy đèn, làm da sáng bóng, bàn tay nắm lại, gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy tức giận.
Lý Thiên Mặc bi kịch phát hiện, có lẽ anh phải phá công! Chính nhân quân tử cái gì, nhất định là phải nghẹn ૮ɦếƭ. Thật không nghĩ tới, dáng người của Lôi Niểu Niểu cái tên đàn ông giả này lại tốt như vậy.... bình thường, cô luôn mặc đồ rằn ri, vô cùng che giấu dáng người. Nếu không phải cô không có mặc áo khoác, cho anh nhìn thấy, anh cũng không tin tưởng thân thể cô lại đầy đủ như vậy!
Lý Thiên Mặc phiền lòng nha! Nếu chưa từng xem có lẽ anh sẽ không có ý đồ.... nhưng mà, trong nửa tháng, đã cho anh nhìn hai lần. Mặc dù, chỉ là nhìn lướt qua, nhưng mà cũng là thấy nha!
Là người đàn ông nào cũng không chịu nổi! huống chi, anh là thật lòng yêu Lôi Niểu Niểu, đương nhiên phải có cảm giác.
Lý Thiên Mặc tâm loạn như ma.
Cảm giác của anh và Lôi Niểu Niểu đang xảy ra biến hóa. Chủ yếu là anh đang phát sinh biến hóa.... anh thật là càng ngày càng yêu cô, có lúc không thấy được cô liền khó chịu trong lòng, cô giống như là không khí của anh vậy, không có cô bên cạnh anh không hít thở được.... cả người nóng bừng khó chịu!
Trước kia cũng sẽ không như vậy, từ sau khi chắc chắn quan hệ người yêu, anh giống như lấy được một loại năng lượng đặc thù gì đó, có thể làm nhiệt độ cơ thể cao lên, tùy thời đều có thể làm anh căng cứng đến muốn nổ tung.
Anh là bạn trai của cô nha.... nghĩ đến đây, anh liền nhiệt huyết dâng trào! Đáng tiếc, bọn họ vẫn là quan hệ người yêu trong sáng, đến nay còn không có tiến triển thực chất gì. Ô ô....
Lý Thiên Mặc tắm xong đi ra, đang muốn tới ghế sa lon ngủ, đột nhiên nghe được trong phòng có giọng nói, tiếng còn không nhỏ! Có vẻ như niểu Niểu thật tức giận.
Lý Thiên Mặc dừng bước lại, anh nhìn vào phòng ngủ, có vẻ như Niểu Niểu đang mắng người. Anh bước chân nhẹ nhàng đi đến phòng ngủ.
Anh bước đến cửa, cánh cửa khép hờ, anh nhìn bên trong, Lôi Niểu Niểu ôm cái gối nghiến răng nghiến lợi nói: “Không cần cậu nói xin lỗi, bây giờ tôi không muốn nghe thấy giọng của cậu! Tôi muốn cúp điện thoại!”
“...” Không biết đối phương nói cái gì, cô tức hừ hừ nói: “Kim Lập! Cậu giải thích cái gì nha? Giải thích có ích không? hôm nay bên trong lễ đường có bao nhiêu người cậu biết không? Tên Lôi Niểu Niểu của tôi đã truyền khắp tất cả các trường học!”
“...”
“Im miệng đi cậu! Đó là thành danh tốt sao? Ý của cậu là, tôi còn phải cảm ơn cậu?”
“...”
Đột nhiên cô nhíu mày: “Cậu cút cho tôi --- tôi lười nói nhảm với cậu! Bây giờ tôi rất phiền cậu! Cũng bởi vì cái kịch ngắn đó của cậu, buổi chiều vừa thi xong tôi mở điện thoại ra liền có mấy nam sinh gọi điện thoại quấy rầy tôi! Bây giờ tôi phiền cậu ૮ɦếƭ mất! Cậu đừng gọi điện thoại đến nữa! Tôi muốn cúp!”
“...”
“Tôi không có gì đáng nói với cậu cả, cậu đừng luôn gọi điện thoại cho tôi! Tôi tắt máy được chưa? Tôi đập điện thoại được không?” Hiển nhiên Lôi Niểu Niểu tức giận muốn ૮ɦếƭ!
Sắc mặt Lý Thiên Mặc giống như mực tàu vậy, anh bước dài, đi tới bên cạnh cô đưa tay: “Đưa điện thoại cho anh.”
Lôi Niểu Niểu sợ hết hồn, cô chỉ lo mắng chửi người không chú ý Lý Thiên Mặc đi tới.
Đột nhiên Lý Thiên Mặc giơ tay về phía cô, cô cũng chuyển hướng không ném điện thoại lên mặt đất.
Lý Thiên Mặc ngoắc ngoắc ngón tay với cô: “Đưa điện thoại cho anh.”
Lôi Niểu Niểu vô cùng nghe lời, đưa tới trước mặt anh.
Lý Thiên Mặc cầm điện thoại của cô, mở loa lên.
Kim Lập đối diện gào khóc: “Niểu Niểu --- tôi không cầu cô tha thứ, tôi chỉ là muốn xin lỗi. Tôi biết lỗi rồi..... tôi thật lòng biết lỗi mà! Tôi thật sự không phải lừa cô, tôi là vô cùng có thành ý xin lỗi! tôi rất đáng đánh, tôi tự đánh tôi được không, cô đừng nóng giận được không?”
Trong điện thoại truyền đến tiếng tát tai “ba ba”. Lôi Niểu Niểu nhíu mày, có chút không đành lòng.
Lý Thiên Mặc nhìn biểu tình kia của Lôi Niểu Niểu liền vô cùng khó chịu! Liền cái chuyện mà Kim Lập đã làm lúc sáng kia, còn đáng giá cô không đành lòng sao? Còn nữa, lúc nãy những cú điện thoại quấy rầy kia cô cũng không nói cho anh!
Lúc này, Kim Lập nức nở nói: “Niểu Niểu, tha thứ tôi? Hôm nay tôi thật sự là bị gì rồi, trước khi diễn kịch tôi không suy nghĩ nhiều như vậy.... chủ yếu tôi chỉ muốn bày tỏ với cô, không nghĩ tới sẽ có nhiều người quấy rầy cô như vậy...”
Đột nhiên Lý Thiên Mặc hừ lạnh nói: “Không phải đánh mặt sao? Sao không đánh tiếp? Không phải cậu thành ý xin lỗi sao? hôm nay có bao nhiêu người trên lễ đường, cậu liền tự tát mình bấy nhiêu bạt tai, thiếu một người, cũng đừng tự *** mặt nói có thành ý! Giả mù sa mưa nói xin lỗi, giả tạo!”
Lý Thiên Mặc cúp điện thoại, Lôi Niểu Niểu ςướק điện thoại lại nhấn nút tắt máy.
Vốn là muốn ngủ một giấc, nhưng bây giờ tức giận không ngủ được.
Lý Thiên Mặc ngồi bên cạnh an ủi cô: “Anh tin tưởng trước khi diễn kịch ngắn Kim Lập sẽ không nghĩ nhiều như vậy. Suy nghĩ của đàn ông và phụ nữ không qáu giống nhau, đàn ông mà.... không tinh tế như vậy. Anh cảm thấy, điểm xuất phát của cậu ta là muốn gợi lên sự chú ý của em, mà không phải giống như bây giờ, để cho em bị nhiều nam sinh quấy rầy như vậy.”
Lôi Niểu Niểu phồng má tức giận, cô dùng sức trợn mắt nhìn anh: “Anh còn nói chuyện thay cậu ta sao! Không phải anh vừa bảo cậu ta tự tát mình ૮ɦếƭ sao?”
Lý Thiên Mặc nói: “Đó là hai chuyện khác nhau, nói xin lỗi thì xin lỗi, nhưng sự thật là sự thật.”
Anh đưa tay vỗ sau lưng cô: “Đừng nóng giận, ngày mai còn có tranh giải. hôm nay phải nghỉ ngơi cho tốt, nếu không ngày mai sẽ không có tinh thần.”
Lôi niểu niểu vẫn còn tức giận: “Giận đến không ngủ được!” Cô bĩu môi, dựa vào *** anh: “Em muốn ôm anh một hồi.”
NHáy mắt Lý Thiên Mặc cứng đờ, còn chưa kịp phản ứng cô đã ôm eo anh.
Lý Thiên Mặc ngồi yên không nhúc nhích.
Cảm giác được, bàn tay nhỏ bé của cô ôm eo anh, khuôn mặt nhỏ nhắn dán vào bả vai bên trái của anh.
Mùi thơm của cô, chui vào lỗ mui anh. Phân tử R*ợ*u cồn quấy phá, làm cho tế bào trong thân thể anh nhảy lên.
Nháy mắt Lý Thiên Mặc cảm thấy nóng quá.... anh cảm giác được, hơi thở anh thổi ra giống như mang lửa, mang theo làn khói trắng.
Đẩu nhỏ của cô xoay xoay trong *** anh, cô vô cùng buồn bực nói: “Ngày mai em phải đổi số điện thoại!”
Giọng nói buồn rầu, hiển nhiên vô cùng không vui. Lý Thiên Mặc nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên nói: “Không cần đổi số điện thoại, anh giúp em chặn những số xa lạ. Qua mấy ngày những người kia không gọi được thì sẽ không gọi nữa.”
Lôi Niểu Niểu lập tức vui vẻ, ánh mắt cô xẹt qua ánh sao, cô nhìn anh chằm chằm gật đầu: “Đúng đúng, sao em không nghĩ tới cái này...”
Lý Thiên Mặc đưa tay, dùng sức nhéo lên má cô, làm cô gào khóc kêu to.
Anh cười lên, nhẹ hôn lên trán cô: “Mau đi ngủ.”
Lôi Niểu Niểu lại không cam lòng buông tay: “Anh ở cùng với em một hồi đi. Tâm tình của người ta không tốt, anh còn không để ý người ta!”
Cô ôm eo, dựa vào trong *** anh, loại cảm giác này quá tốt.... Cô không nỡ buông tay, chỉ muốn vẫn luôn ôm anh như vậy, chỉ muốn vẫn luôn dựa vào anh như vậy.
Cô ngẩng đầu, hôn lên chiếc càm lấm tấm râu của anh: “Em muốn ôm anh một hồi.”
Lý Thiên Mặc hít sâu một hơi, trong đầu nghĩ: Không phải là anh không muốn ôm em nha.... em có từng nghĩ tới, em ôm anh như vậy, sẽ không sợ anh phạm sai lầm à? Men R*ợ*u mà đi lên anh cũng không khống chế được nha!
Anh giơ tay lên chà sát mặt, làm cho mình tỉnh táo, anh nhìn ánh mắt cô chằm chằm nói: “hôm nay anh uốn R*ợ*u, anh sợ là sẽ không quản được chính mình....”
Lôi Niểu niểu hơi kinh ngạc, cô ngoẹo đầu nhìn anh, thật giống như không quá tin tưởng anh có thể nói ra những lời này, đột nhiên cô đưa tay sờ trán anh: “Không lên cơn sốt, không có sao! Em tin tưởng nhất định thiên sứ chính nghĩa của anh sẽ chiến thắng ma quỷ tà ác!”
Đột nhiên biểu tình Lý Thiên Mặc phức tạp cười: “Lỡ như không chiến thắng nổi thì sao? Anh cũng không tin chính mình, em lấy cái gì tin anh nha?”
Lôi Niểu Niểu vẫn dùng ánh mắt kinh ngạc đó nhìn anh, một lúc lâu sau cô mới nói: “Không sợ, nếu anh thật không chiến thắng nổi, như vậy liền không chiến thắng nổi đi.”
Phốc --- lời này, là ý gì? Lý Thiên Mặc kinh ngạc nhìn cô chăm chú!
Đột nhiên Lôi Niểu Niểu nhảy cỡn lên, đi tắt đèn, Lúc trở về lập tức đẩy anh ngã nhào.
Cô ôm cổ anh, hai chân siết chặt chân anh lại, cuốn chặt anh giống như một con rắn vậy.
Lý Thiên Mặc.... nóng nha! Đổ mồ hôi nha.... con bé này chỉ uống một ly R*ợ*u, sao dường như có vẻ càng say hơn anh uống cả chai vậy?
Cô để trán sát trán anh, hơi thở cũng phun trên mặt anh, cô cười nói: “Ngủ ngon.” Nói xong, cô từ từ lại gần cắn môi anh: “Hôn chúc ngủ ngon, chúc anh mơ đẹp.”
Mơ đẹp cái quỷ gì! Cô cắn anh cái này, làm cho tế bào trong thân thể anh nổ oanh oanh! Hơi thở anh nóng như lửa, nháy mắt đã đẩy ngã cô, hung hăng hôn lên.
Cô ôm cổ anh, dùng sức hôn sâu.
Nhưng mà.... trong chốc lát, Lý Thiên Mặc nghe được tiếng hít thở đều đều của cô.
Con bé này, không tim không phổi, ngủ quá nhanh!
Lý Thiên Mặc vô cùng muốn đập đầu vào tường, cái con tiểu yêu tinh này, làm hại anh đổ mồ hôi, chính cô lại ngủ trước
Anh nằm xuống, từ từ bình phục hơi thở. Tác dụng của R*ợ*u làm cả người anh nóng đến sắp mất mạng! Con bé xấu xa, chỉ biết đốt, mà không phụ trách tắt lửa! Hôm nay anh uống R*ợ*u hơi chóng mặt.
Anh đành phải bò dậy, vào phòng tắm tắm lại.
Anh vừa nhúc nhích, đột nhiên cô tỉnh lại, ôm anh gắt gao.
“...” Lý Thiên Mặc muốn điên rồi, trong đầu nghĩ, Niểu Niểu nha, có phải em cố ý không? Hôm nay anh không chạm vào em em không hài lòng đúng không?
Lý Thiên Mặc tức giận quyết định, nếu như vậy, thì không đi nữa!
Anh xoay người, đối mặt với cô. Lôi Niểu Niểu lập tức dán tới, thân thể hai người dính sát. Vô cùng ấm áp, thoải mái.
Mồ hôi của Lý Thiên Mặc tuôn rơi. Anh cứng ngắc không dám động đậy, rốt cuộc sức mạnh hơi men của rượ đi lên đột nhiên mệt mỏi vô cùng.
Anh ôm chặt cô vào lòng, chân dài cuốn lấy bắp chân của cô, kéo cô lại vào trong ***, cứ ôm như vậy, hai người gần gũi giống như một người vậy, anh dùng sức hôn lên mặt cô mơ mơ màng màng ngủ.
Buổi sáng thứ hai, hai người giống như hai đứa bé song sinh vậy, ôm chặt.
Cánh tay của Lý Thiên Mặc cũng sắp gãy, bị cô ép tới chua xót đau nhức, cảm giác đau nhói để cho anh không nhúc nhích được.
Lôi Niểu Niểu đều quên vì sao cô ngủ chung với anh....
Cô thấy bên cạnh mình có một người nằm sợ đến hét to: “A----” nhấc chân, liền đạp lên đùi anh.
“A....” Cả người Lý Thiên Mặc cũng tê dại nha... một cước này không nặng, nhưng tuyệt đối cũng không nhẹ!
“Em làm gì vậy?” Lý Thiên Mặc bất mãn tố cáo: “Sáng sớm, còn chưa mở mắt đâu em đã đạp người!”
Nghe được giọng nói của Lý Thiên Mặc, đột nhiên Lôi Niểu Niểu thanh tỉnh: “Nha.... em quên, em quên... tối ngày hôm qua, hình như là em muốn ôm anh.”
...
Lý Thiên Mặc trở mình, đứng lên đi vệ sinh! Sợ đánh thức cô, anh nhịn cả buổi tối. Anh đi xuống đất rửa mặt.
Anh mới vừa đi vệ sinh xong, còn chưa rửa mặt đâu đã thấy cô ngáp vươn người tới.
Lý Thiên Mặc 囧, cũng may anh đi vệ sinh nhanh, nếu không, lại bị cô nhìn thấy!
“Lôi Niểu Niểu! em không biết anh đang đi vệ sinh sao? Đột nhiên em đi vào như vậy, sẽ làm anh sợ đến nín lại hết có biết không?”
Lôi Niểu Niểu nói: “Em đã nghe anh dội nước rồi.”
Cô cầm quần áo đi vào, tối hôm qua quên tắm.
“Di?” Sao quần áo lại ướt, còn đang nhĩu nước đâu....
Lý Thiên Mặc nói: “Anh thấy em chưa giặt quần áo, nên đã giặt giúp em.”
Nháy mắt mặt Lôi Niểu Niểu đỏ lên, anh giặt quần áo cho cô, còn giặt thật sạch sẽ! Chủ yếu là.... anh không chỉ giặt áo ngoài cho cô... còn có hai cái mặc bên trong nữa.
“Cái kia cái kia... giặt cũng đã giặt, cám ơn a....” Cô 囧 囧 nhìn anh cười toét miệng. Cô đi tới sân thượng phơi quần áo, Lý Thiên Mặc đi theo ra ngoài.
“Ai!” Đột nhiên cô kêu, gấp gáp hỏi anh: “Anh giặt quần áo của em, sẽ không dùng điểm để đổi chứ?”
“...” Lý Thiên Mặc không nói gì, anh là người như vậy sao? Đột nhiên, lại cảm thấy đề nghị này của cô không tệ.
Anh suy nghĩ nói: “Vậy chỉ thu 1 điểm là được. Tối hôm qua là 304 điểm, trừ 15 là còn 289 điểm, hôm nay thu 1 điểm là 290. Được cái số chẵn, dễ nhớ.”
Nháy mắt Lôi Niểu Niểu trợn to mắt, cô thật là ngu ngốc nha! tự mình đào cái hố nhảy xuống!
Nhưng mà.... không đúng nha!
Lôi Niểu Niểu suy nghĩ, đột nhiên cảm thấy cái hố này hơi lớn nha!
Cô vội vàng nói: “Có vẻ như chúng ta tính điểm không đúng? Một điểm, tương đương với mười ngàn đồng! Anh chỉ giặt mấy bộ quần áo liền lấy mười ngàn đồng sao?”
Cái tên hố cha này!
Lý Thiên Mặc nói: “Không sai nha, hôm qua anh ***ng em, em còn thu 15 điểm đâu.”
Lôi Niểu Niểu ngây ngẩn, đột nhiên cô níu cổ áo của anh nói: “Anh, sau này đừng giặt quần áo nữa, cũng tính cho em đi! em giặt cho anh một tháng, là có thể kiếm ba trăm ngàn rồi!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc