Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 323

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Kim Lập cầm bó hoa tươi, quỳ một gối xuống đất.
Anh đưa một tay ra: “Bảo bối, em nguyện ý gả cho anh sao? Anh sẽ đối xử với em thật tốt.”
Trên đài, nữ sinh giả vờ Lôi Niểu Niểu kia mang mặt nạ, trên mặt nạ viết ba chữ Lôi Niểu Niểu.
Bên dưới đài, truyền đến từng trận cười.
Nữ sinh kia hai tay ôm ***, dịu dàng nói: “Ghét ghê.... người ta cũng đã đeo chiếc nhẫn rồi, anh bị ngốc sao? Đi ---- chúng ta đi đăng ký đi!”
“Được rồi --- chúng ta đã nói xong, bây giờ anh đi mua ngay hai cây nến!” Kim Lập kéo bàn tay nhỏ bé của cô.
Nữ sinh kia hỏi: “Mua cây nến làm gì nha?”
Kim Lập lắc lắc cái đuôi, vô cùng mị hoặc nói: “Đêm - động - phòng - hoa - chúc nha!”
“Ha ha ha....” Người dưới đài đều cười điên rồi.
“...” Nháy mắt Lôi Niểu Niểu nổ tung! Cô giận đến đỉnh đầu bốc khói! Lôi Niểu Niểu giận muốn điên lên, cô trợn mắt đứng dậy, ba bước thành hai bước “Đặng đặng đặng” chạy lên đài, còn chưa chờ cô chạy tới, chỉ thấy Lý Thiên Mặc từ bên cạnh đi ra, anh một tay nắm lấy cổ áo Kim Lập: “Cậu có bệnh à?”
Kim Lập cứng cổ, trợn mắt nhìn anh lớn tiếng hét lên: “Anh có thể trị sao?”
Lý Thiên Mặc cắn răng: “Chúc mừng cậu, trả lời đúng rồi!” Lý Thiên Mặc giơ quả đấm lên đánh “Bành ----” vào mắt trái Kim Lập.
“Ngô.... mẹ nó...” Kim Lập đau đến che mắt hét to, anh không nghĩ tới Lý Thiên Mặc lại ra tay thật, dù sao đây cũng là đang ở trên dài nha!
Mặc dù anh rất đau, nhưng không chút nào sợ hãi, giơ quả đấm đánh lên mặt Lý Thiên Mặc. bỗng nhiên Lý Thiên Mặc bắt được tay anh vặn lại “Ca----” Lý Thiên Mặc dùng sức, trực tiếp vặn tay Kim Lập ra đằng sau lưng.
Kim Lập nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt cũng xanh biếc!
“A ---” Nữ sinh bên cạnh sợ đến hét chói tai, cô lấy mặt nạ trên mặt xuống hoảng sợ nhìn Kim Lập đau đến chảy mồ hôi, cô sợ đến mặt mũi trắng bệch, không tự chủ được lui về sau hai bước.
Lúc này, dưới đài nổ tung: “Xảy ra chuyện gì? Không phải diễn kịch ngắn sao? Sao lại đánh nhau?”
Kim Lập bị Lý Thiên Mặc đẩy ngã xuống đất, đau đến run lẩy bẩy, ánh mắt anh toát ra vô số ngôi sao.... mắt trái không nhìn thấy gì cả. Kim Lập che mắt kêu rên “Ách....a...ách....a....”! Khóe mắt bên trái của anh đều bị đánh tét! Máu lẫn nước mắt chảy lên tay anh.
Nữ sinh kia sợ đến mặt mũi trắng bệch, cô nâng tay lên chỉ Lý Thiên Mặc nghiêm nghị chất vấn: “Anh là ai nha? Sao lại chạy lên đài?”
Lý Thiên Mặc trợn mắt lạnh lùng nhìn cô: “Tôi là cha nó! Cuộc hôn nhân này lão tử không đồng ý! Hiểu chưa?”
Nữ sinh kia bối rồi, trong lòng tức giận: Đây là thêm kịch bản nha?
Lý Thiên Mặc vén tay áo lên, ali5 phải đánh người, lửa giận của anh còn chưa tan! Dám lấy Niểu Niểu nhà anh trêu đùa, nghĩ thật đẹp nha! Trước mặt nhiều người như vậy! Trận diễn hôm nay, trước mặt biết bao nhiêu học sinh và giáo viên của các trường nha!
Lý Thiên Mặc càng nghĩ càng giận, lửa giận đằng đằng nhảy lên, anh đưa tay lập tức kéo Kim Lập lên, đột nhiên Lôi Niểu Niểu xông lên ôm eo Lý Thiên Mặc.
“Đừng đánh, đừng tính toán với cậu ta.” Lôi Niểu Niểu ôm eo anh, Lý Thiên Mặc muốn động lại không nhúc nhích được.
Nữ sinh diễn kịch ngắn kia lại chỉ Lôi Niểu Niểu hỏi: “Cô là ai nha? Các người có bị bệnh không?”
Lôi Niểu Niểu nói: “Tôi là mẹ nó! Cái thằng nhóc này lá gan không nhỏ! Chưa được lão nương đồng ý lại dám tư thông với con tiểu yêu tinh cô?”
“Cô nói ai là tiểu yêu tinh?” Nữ sinh kia cũng không diễn nữa, xách eo hỏi Lôi Niểu Niểu.
Lôi Niểu Niểu tức giận: “Nói cô đó thì sao? Mang mặt nạ Lôi Niểu Niểu là có ý gì? Dám nói bà có bệnh, bà có bệnh thì sao? Bà có bệnh mới sinh ra đứa con không có đầu óc như vậy! Nhìn bà hôm nay làm sao thu thập nó!”
Nháy mắt dưới đài có người ồn ào: “Gia pháp xử lý! Đạp lão nhị của cậu ta----”
Các bạn học bên cạnh: “...” LẬp tức cách xa người này ngoài hai mét.
Trên đài, Kim Lập che mắt gào lên: “Cho dù ngài đánh ૮ɦếƭ tôi, tôi cũng phải cưới!”
“Nghĩ thật đẹp!” Lý Thiên Mặc đạp một cước ra ngoài, hiệu trưởng Yến đại cũng bị sợ đến bối rối, Lý Thiên Mặc không phải người thích đánh nhau nha! Sao gần đây lại náo loạn hai chuyện? Cũng là vì Lôi Niểu Niểu, lần trước đánh Lý Khắc Gia, lần này đánh Kim Lập. chẳng lẽ, thằng nhóc Lý Thiên Mặc này, chuyên dùng vũ lực giải quyết tình địch?
Giáo viên, hiệu trưởng nhìn thấy sắp ồn ào lớn, lập tức lên đài kéo bốn người này ra sau.
Dưới đáy đài, đột nhiên truyền đến tiếng vỗ tay như sấm ----
“Tất cả tiết mục, chỉ có tiết mục này K**h th**h nhất! Đẹp mắt nhất!”
“Đúng đúng! Tôi chỉ muốn nói! Các tiết mục khác chẳng ra làm sao, chỉ có cái tiết mục này là tôi nhìn không chớp mắt!”
“Ha ha ha --- tôi có thể nói, tôi cũng như vậy sao?”
Tiết mục biểu diễn xong, đến thời điểm bình chọn cuối cùng, rất nhiều bạn học bỏ phiếu cho anh, cái kịch ngắn này của Kim Lập đoạt được hạng nhất....
Trong góc, có hai người gật đầu: “Bốn người này nha, trừ nữ học sinh đeo mặt nạ, ba người còn lại rất có thiên phú biểu diễn.”
“Đúng, đúng.” Một người khác nói: “Nhất là thằng nhóc diễn vai cha kia, quả đấm đó, thật hả giận! Dáng vẻ cũng rất đẹp trai!”
“Phải phải, còn có cô gái đó, mấy câu xưng lão nương kia, thật là ngang ngược. Cái phong phạm đó, lộ ra một cỗ khí thế mạnh mẽ, còn mang một tia dịu dàng. Cái sự kết hợp này thật là không nhiều lắm.”
“Đúng đúng.” Người nọ lại gật đầu: “Còn có thằng nhóc Kim Lập kia, biểu hiện lúc bị đánh kia thật là tuyệt!”
Anh giơ Ng'n t cái nói: “Cái biểu tình kia.... quật cường, lại không chịu thua! Nhìn thấy gương mặt đó của cậu ta, sẽ để cho người ta càng muốn đánh ૮ɦếƭ cậu ta!”
Hai vị nhìn nhau: “Phim mới của chúng ta cần một công tử nhà giàu lưu manh, thằng nhóc này thật thích hợp. Cậu ta không cần diễn, chỉ cần đứng im ở đó chỉ trong vòng một giây đã có thể kéo đầy thù hận.”
“Đúng đúng, lát nữa chúng ta đi tìm cậu ta nói chuyện.”
Náo loạn cả ngày, mặc dù khóe mắt Kim Lập bị đánh tét, nhưng mà, bất ngờ là.... cậu lại được Tinh Tham nhìn trúng, phim điện ảnh và đài truyền hình của người ta còn thật là rất có danh tiếng. Các bạn học hâm mộ vô cùng nha!
Vây quanh Lý Thiên Mặc “cầu đánh” nha!: “Đại thần, anh cũng đánh tôi đi, anh đánh tôi, tôi sẽ nổi tiếng nha....”
Chịu một trận đánh, là có thể làm diễn viên, ai không muốn nha..... học viện nghệ thuật A đại bọn họ làm diễn viên không ít, nhưng mà nổi tiếng thì đến nay vẫn chưa có.
Kim Lập nói chuyện với Tinh Tham xong, ngày mốt đi đế đô thử máy.
Buổi chiều ba giờ, cuối cùng cuộc tranh tài vòng loại giải máy tính cũng bắt đầu, Lôi Niểu Niểu là một trong hai tuyển thủ có hy vọng nhất Yến đại.
Ngựa đen số một là Lưu Kiện, số hai là Lôi Niểu Niểu và thứ ba là Thái Tử Du. Bây giờ thứ hạng của cô là ở trước Thái tử Du, hiện tại dù là kỹ thuật hacker hay là biên trình hay là kỹ thuật hoạt họa đều ở trên những bạn học khác.
Trừ Lưu Kiện đột nhiên giết ra ngoài này, các bạn học khác đều không phải đối thủ của cô. Về phương diện kỹ thuật biên trình và hoạt họa Lưu Kiện lợi hại hơn cô chút xíu. Nhưng mà ở phương diện hacker cô là nghiền ép Lưu Kiện.
Nhưng mà, cuộc tranh tài thứ hạng giải máy tính này, chủ yếu là khảo sát các phương diện biên trình, chế tạo hoạt họa, thiết kế phần mềm.
Cuộc so tài vòng sơ loại bắt đầu, tất cả các bạn học dự thi đều tiến vào ghế dự thi.
Bầu không khí lập tức khẩn trương ---- Lôi Niểu Niểu hơi lo lắng....
Thời gian huấn luyện và chuẩn bị dài như vậy, có thể vào trận chung kết hay không, chỉ nhìn kết quả hiện tại.
“Mời thí sinh tiến vào trường thi.” Tiếng kêu trên loa phóng thanh nhắc nhở mọi người ngồi vào ghế theo thứ tự.
Hơn một trăm máy vi tính xếp hàng chỉnh tề, Lôi Niểu Niểu tìm được vị trí của mình, cô là số 36. Thái Tử Du số 78, Lưu Kiện số 12, Lý Khắc Gia số 27.
Lôi Niểu Niểu vừa ngồi xuống, đột nhiên nhìn thấy người bên cạnh.... xếp số 37 kia....
”Anh Tào Duệ!” Lôi Niểu Niểu kinh ngạc! Lại có chút không dám tin tưởng.....
Tào Duệ là người cùng cô lớn lên ở một học viện, Tào Duệ lớn hơn cô năm tuổi. Khi cô còn bé, ngày ngày giống như một con trùng nhỏ vậy, đi theo sau lưng Tào duệ và các đứa bé khác cùng nhau leo cây, phá ổ chim gì đó....
Tào Duệ đối với cô rất tốt, luôn giúp cô đánh nhau. ai khi dễ cô Tào Duệ liền đánh người đó gần ૮ɦếƭ.
Sau đó, lúc Tào duệ lên trung học, cả nhà bọn họ đều dọn đi. Từ đó về sau bọn họ chỉ gặp hai lần, một lna62 là Tào Duệ thi lên đại học mời bọn họ uống R*ợ*u.
Lần thứ hai là lúc Lôi Niểu Niểu thi đậu Yến đại, Lôi Thiếu Tu mở tiệc đãi khách, Tào Duệ đi cùng ba của anh. Lúc ấy Tào duệ còn thật không vui hỏi cô: “Sao em không thi vào B đại.”
Trong đầu Lôi Niểu Niểu nghĩ, tại sao em phải đi B đại....
“Anh Tào Duệ, không phải anh đã tốt nghiệp từ sớm sao?” Lôi Niểu Niểu nhìn Tào Duệ bên cạnh, nháy mắt đầu đầy chấm hỏi....
Tào Duệ lớn hôn cô năm tuổi nha! Tào Duệ đã tốt nghiệp từ sớm, tại sao hôm nay còn có thể tham gia tranh giải?
...
Lôi Niểu Niểu nhìn anh chằm chằm, Tào Duệ không nói gì. Dáng người của Tào Duệ rất cao to, nhưng gương mặt lại vô cùng đẹp trai. Anh mặc đồng phục học sinh của B đại thật đúng là giống học sinh, cũng không giống người trong xã hội.
Nhưng mà.... Lôi Niểu Niểu vẫn càm thấy không được tự nhiên!
Một chuỗi vấn đề dài của Lôi Niểu Niểu, Tào Duệ không đáp một câu. Chẳng qua anh chỉ gật đầu bày tỏ chào hỏi, liền nhìn màn ảnh máy vi tính trước mắt chằm chằm để chuẩn bị cuộc thi.
“...” Trong đầu Lôi Niểu Niểu tràn đầy nghi vấn, nhưng mà, lúc này tiếng chuông reo, ý nghĩa, cuộc thi sắp bắt đầu.
Cô nắm lấy quả đấm nhìn Tào Duệ khích lệ nói: “Anh Tào Duệ, cố gắng lên nha!”
Tào duệ không lên tiếng, giám khảo liền “khụ khụ”: “Sắp bắt đầu thi, không cho phép châu đầu ghé tai!”
Lôi Niểu Niểu đàng hoàng nhìn màn hình máy vi tính của mình.
Cuộc thi vòng loại hôm nay chia làm ba trận, trận đầu biên trình.
Quan chấm chi cho một mệnh đề, mọi người biên soạn thủ tục.
Ai hoàn thành trước xem như là thắng.
Cuộc tranh tài này đào thải ba mươi người. Lôi Niểu Niểu vô cùng có lòng tin, cô tuyệt đối không phải là ba mươi người chậm nhất.
Đối với đề thi này các bạn học Yến đại đều không lo lắng, hơn nửa tháng này bọn họ ngày ngày ngồi viết biên trình trò chơi, bọn họ luyện, đều là những thứ mà trong trường học không học được.
Chủ yếu nhất là giáo viên lợi hại, Lý Thiên Mặc cùng Hàn Phi đều là những co thủ biên trình đứng đầu.
Yến đại có tổng cộng 33 người tham gia tranh giải, kết thúc cuộc so tài thứ nhất, 33 người toàn bộ thông qua!
Hiệu trưởng Yến đại vô cùng kinh ngạc: “33 người thông qua hết?”
Ông nhìn sang Lý Thiên Mặc, trong lòng khen một câu, được nha.... cậu nhóc này, thật là lợi hại!
Trường học khác, ít nhiều đều phải có vài học sinh bị đào thải, chỉ có Yến đại thông qua tất cả!
“Yến đại lợi hại nha.... không hổ là NO.1 máy tính nha....”
“Ưu thế của Yến đại rất rõ ràng nha!”
“Đúng vậy, thực lực toàn thể rất mạnh!”
So sánh mãnh liệt với bọn họ là B đại, B đại chỉ có tổng cộng 7 người vào vòng trong.
Một người trong đó là Tào Duệ, Tào Duệ thu được hạng nhất ở vòng đầu tiên.
H đại lấy được hạng nhì, Lưu Kiện thứ ba, Lôi Niểu Niểu thứ tư, Thái Tử Du thứ tám.
Mặc dù Tào Duệ được hạng nhất, nhưng sắc mặt hiệu trưởng của B đại cũng không dễ nhìn.
“So sánh với Yến đại, chênh lệch của chúng ta rất rõ ràng nha!” Hiệu trưởng B đại nói với phó hiệu trưởng: “Người ta 33 người toàn bộ thông qua, nói rõ tài nghệ của toàn thể rất cao. Trường học chúng ta mới bảy người thông qua! Không phải chỉ kém nửa điểm nha.... mặc dù Tào Duệ là đệ nhất, nhưng mà....”
Tào Duệ là ngoại viện bọn họ mời về, nếu không phải tìm Tào Duệ trở về tranh giải, có lẽ hôm nay mặt mũi của B đại bọn họ sẽ mất hết.
Kết thúc cuộc thi so tài thứ nhất, 30 người bị đào thải. Cuộc tranh tài thứ hai lập tức bắt đầu.
Lôi Niểu Niểu ngồi tại chỗ, ánh mắt thấy Tào Duệ nhìn cô chằm chằm.
Cô không nghĩ tới Tào Duệ lại hoàn thành cuộc thi trước mình, lúc công bố kết quả, Lôi Niểu Niểu giật mình!
“Anh Tào duệ, anh là đệ nhất nha?”
Tào Duệ nhàn nhạt gật đầu, bày tỏ “Cái này rất bình thường.”
“...” Lôi Niểu Niểu rất kinh ngạc! Trước kia, cô nghe nói Tào Duệ là cao thủ máy tính, nhưng mà.... cô không biết anh lại lợi hại như vậy!
Vốn là Lôi Niểu Niểu thật cao hứng lấy được thứ tư, nhưng mà, bị Tào Duệ K**h th**h như vậy, nháy mắt cảm thấy mình không là cái rắm gì....
Cuộc tranh tài thứ hai lập tức bắt đầu. Lôi Niểu Niểu hơi mắc vệ sinh, cũng không biết vì khẩn trương hay là do lúc nãy uống nước nhiều quá, đột nhiên muốn đi nhà vệ sinh.
Lúc này, đột nhiên tiếng chuông vang lên, bắt đầu tranh tài --- Lôi Niểu Niểu hít sâu một hơi, vẫn là nhịn đi.
Cô chịu đựng mắc tiểu, bấm nút bắt đầu. tiếp theo, trên màn hình máy vi tính xuất hiện đề mục.
“Xin nhấn vào miêu tả cảnh tượng, làm một tổ hoạt họa.”
Thời gian là 90 phút. Cảnh tượng là một đứa bé đến bờ sông chơi, nửa đường bị té lộn mèo. Sau đó, đi tới bờ sông, cùng nhau bơi lội với các bạn nhỏ khác trong nước.
Đề mcu5 đơn giản như vậy, xem ai làm được tốt nhất.
Lôi Niểu Niểu xem kỹ đề mục liền bắt đầu làm hoạt họa.
Cuộc tranh tài này không bấm thời gian giới hạn, mà là xếp hạng theo chất lượng. Nói cách khác, dù mình là người nộp bài thi cuối cùng, nhưng mà chất lượng của mình tốt, như vậy cũng có thể lấy được hạng nhất.
Lôi Niểu Niểu mắc vệ sinh nha, cô gấp gáp đi nhà vệ sinh, nên chịu đựng mắc tiểu “bá bá bá” làm thật nhanh!
Mời vừa qua nửa giờ, cô đã nộp bài thi.
Lúc cô chạy ra ngoài, giáo viên giám khảo cũng bối rồi... sao lại nhanh như vậy? Là không biết làm?
Thầy nhíu mày! Không biết làm, vậy tới so tài làm gì?!
Vị giáo viên này ghét nhất là học sinh kém, trên mặt ông tràn đầy sương lạnh mở bài thi của Lôi Niểu Niểu ra.
Kết quả.... ông bị chấn nhiếp!
Cái hoạt họa này của Lôi Niểu Niểu làm vô cùng sinh động, trên đó vẽ một bé trai xinh đẹp đạo trúng một miếng dưa hấu té lộn mèo.
Cậu đi tới bờ sông, bơi lội cùng các bạn bè.
Sau đó.... những người bạn nhỏ trên thượng du nghịch ngợm đi tiểu trong nước... bé trai dưới hạ lưu vừa vặn tiếp nhận hết!
“Ai nha, cái tên xấu xa này!” Bé trai tức giận đến trên đầu bắn ra “tia chớp”.
Ánh mắt cậu chuyển vòng vòng, bơi lên thượng du của người bạn dẵ đi tiểu đó.
Cậu ở trong nước dùng sức “phốc ---” ị một đống phân, theo nước sông chảy đi xuống.... sau đó, người bạn nhỏ nghịch ngợm nắm lỗ mũi nổi lên mặt nước.
Chỉ thấy... đỉnh đầu của cậu, chỉ vào một nơi tràn đầy tiên khí... thở phì phò....
“Ha ha ---” Giáo viên giám khảo không nhịn được cười ra tiếng.
Các bạn học đang thi giật nảy mình, giáo viên giám khảo lập tức dùng tờ báo che mặt, giả vờ như chưa từng có gì xảy ra...
“Trời của tôi ơi!” Một giờ tiếp theo, trong đầu giáo viên giám khảo tràn đầy hình ảnh cậu bé nhô đầu lên thở phì phò....
Lúc công bố thành tích, Lôi Niểu Niểu lại ----
Hạng nhất!
Hạng nhất đứng đầu!
Lời bình của thầy là: “Hoạt họa tinh mỹ, cảnh tượng dung hợp tự nhiên. tình tiết sinh động, thú vị. Làm người ta khắc sâu ấn tượng!”
Thật là đệ nhất!
Lần này thành tích của Yến đại vẫn là rất tốt. Làm người ta kinh ngạc là, vòng thứ hai.... là là toàn bộ thông qua ----
“Trời của tôi! 33 người toàn bộ thông qua?” Hiệu trưởng Yến đại che ***, quá kích động nha! Ông sắp lên huyết áp rồi --- mau mau mau, ai tới đỡ ông, bây giờ ogn6 cần thuốc hạ huyết áp...
“Lý Thiên Mặc... cậu nhóc này cũng quá lợi hại rồi chứ?” Phó hiệu trưởng hoàn toàn bối rối.
“B đại, mới có 3 người thông qua nha.... trường học chúng ta 33 người thông qua! Đây quả thật là kỳ tích nha! Có phải Lý Thiên Mặc cho bọn họ uống tiên đan diệu dược gì hay không?”
Học sinh Yến đại vô cùng H**g phấn! Nhiều ngày như vậy, luyện tập thâu đêm suốt sáng ngày ngày, hình ảnh trò chơi bọn họ có thể làm rất tốt, đừng nói là đề mục đơn giản như vậy.
Quá trẻ con rồi!
Lợi hại hơn là, Thái Tử Du hạng ba! Số điểm chỉ thấp hơn thứ hai Tào Duệ chút xíu.
Tào Duệ vốn cho rằng mình vững vàng là đệ nhất đâu, không nghĩ tới.... Lôi Niểu Niểu lại đứng trước anh?
Con bé này là làm cái gì? Bàn về độ tinh tế, sao con bé này có thể cao hơn anh nha!
Nhưng mà, thầy lại cho Lôi Niểu Niểu hạng nhất!
Trận thứ ba cuộc thi sơ loại, là cử hành vào xế chiều ngày thứ hai. Cho nên, hôm nay tranh giải đã kết thúc.
Tào Duệ về đến nha, mở máy tính lên. Lục soát cái hoạt họa đó của Lôi Niểu Niểu.
Sau khi xem xong, lỗ mũi suýt chút nữa đã tức giận đến bốc khói!
Chuyện này.... không phải là khi còn bé, anh đi tiểu trong nước... tiểu Niểu Niểu tức giận. Sau đó nén giận chạy lên thượng du đi ị sao....
Bây giờ Tào Duệ còn có thể nhớ rõ.... dáng vẻ mình ngậm bãi phân ấy từ trong nước chui ra ngoài.
Đứa bé bên cạnh, cũng cười to ha ha, vừa chạy lên thượng du vừa tạt nước anh....
Mẹ nó! Tào Duệ giận đến không ngừng cắn răng! Chỉ với chuyện này, trải qua mười mấy năm nhưng anh còn không thể quên.
Được nha! Niểu Niểu à Niểu Niểu ----- em em em em em em em! Em thật là tức ૮ɦếƭ anh! Đau tim.....
Tào Duệ che ***, giận đến không nói ra lời.
Bên kia Lôi Niểu Niểu còn đang vui vẻ đi ăn mừng đâu! Hiệu trưởng bỏ tiền túi ra mời khách ----
“Tới tới, Yến đại chúng ta, hôm nay thật hãnh diện! 33 người, hai cuộc thi tranh tài toàn bộ đều thông qua!” Hiệu trưởng vô cùng kích động. Cuộc thi so tài máy tính này, hai năm cử hành một lần, cho tới bây giờ Yến đại còn chưa bao giờ được thành tích tốt như vậy.
Mặc dù hai lần trước, Lý Thiên Mặc cũng cầm hạng nhất, nhưng mà, tài nghệ toàn thể kohng6 có cao như vậy! Bởi vì, có thể thông qua hai đợt tranh tài, tuyệt đối không vượt qua mười người.
“33 người, toàn bộ thông qua rồi!” Hiểu trưởng cười to “ha ha”, thật là vui đến sắp lên cơn động kinh rồi.
Lý Thiên Mặc xem như công thần, bị rót R*ợ*u một lu tiếp một ly.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc