Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 301

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Chiếc xe thể thao MG phóng “Vèo” lên, giống như tên rời cung, lái thẳng về phía trước.
Khoảng cách giữa xe thể thao và xe chở dầu càng ngày càng gần!
Giang Quân ngồi ở hàng phía trước bên phải, vừa vặn có thể nhìn thấy biển số xe của chiếc xe đó: “江A 07CX1! Không sai! Chính là nó!”
Diệp Đình còn đang nhìn chằm chằm vào màn hình máy vi tính, nghe vậy anh mới ngẩng đầu lên, nhìn về phía trước. Bên ngoài đang mưa, mưa càng ngày càng nặng hạt, tài xế mở gạt nước, mưa to rơi lộp bộp vào trên cửa sổ xe.
Lăng Vi vội hét lên: “Mau vượt qua đi, ngăn bọn họ lại!”
Giang Quân lại lo lắng nói: “Đừng làm loạn! Chúng ta chỉ cần theo dõi bọn họ là được, anh đã bố trí lực lượng cảnh sát ở đầu phía trước, sử dụng rào chắn ngăn đường của bọn họ! Nếu xe của chúng ta vượt qua trước ngăn xe bọn họ lại, lấy mức độ tàn bạo của đối phương, nói không chừng, có thể sẽ đâm thẳng vào xe của chúng ta!”
Lăng Vi rụt cổ lại... Quá đáng sợ, nói không chừng đám người này thật sự có thể làm như vậy ——
Diệp Đình dặn dò tài xế: “Không cần phải cách bọn họ quá gần, phối hợp hành động với cảnh sát Giang!” Tài xế lập tức giảm tốc độ.
Giang Quân nghe thấy Diệp Đình ủng hộ ý kiến của mình, anh ta mới thở phào nhẹ nhõm, nói với Lăng Vi: “Em cái con nhóc này, đúng là hù ૮ɦếƭ anh. Em thử nghĩ xem, vỡ như, hai chiếc xe chở xăng dầu này lật qua bên cạnh, sẽ dễ dàng dẫn tới vụ nổ! Chúng ta cần phải cẩn thận chặn xe bọn họ lại.”
“Anh nói đúng... em sai rồi, bây giờ em đã biết rồi...” Lăng Vi nghe xong run lẩy bẩy, vừa rồi cô đã quá gấp gáp, thiếu chút nữa phạm sai lầm! Cũng may, anh cô và chồng cô tỉnh táo hơn so với cô.
Giang quân vừa nói chuyện, vừa gửi vị trí của mình về cho đồng đội: “Đường sông dài, đoạn đường ZX, chúng tôi đã gặp được hai chiếc xe chở xăng dầu kia. Xin mọi người nhanh chóng thiết lập rào chắn ngăn đường! Chuẩn bị chặn lại! Nhất định phải chặn chiếc xe lại ở giao lộ MM, qua giao lộ MM, có rất nhiều ngã ba, đến lúc đó sẽ không dễ đuổi theo bọn họ! Ngoài ra, mọi người phải chú ý! Chúng ta đang chặn xe chở xăng dầu! Nhất định phải cẩn thận! Bây giờ trời đang mưa lớn, đường rất trơn, nhất định phải tránh để chiếc xe chở xăng dầu bị lật!”
Hai chiếc xe chở xăng dầu kia nhanh chóng nhận ra có xe đang theo dõi bọn họ. Tài xế lái chiếc xe phía sau nhìn vào trong gương chiếu hậu: “Chúng ta bị theo dõi hả?”
Tên đầu trọc ngồi ở ghế phụ, xoa xoa đầu nói: “Chúng ta đi thần không biết, quỷ không hay, sao có thể bị người ta theo dõi được! Anh đừng có tự mình dọa mình! Vừa rồi lúc chúng ta đi qua đại lộ 201, bọn họ cũng không phát hiện ra trên xe của chúng ta có mờ ám, sao bây giờ có thể đuổi theo nhanh đến vậy?”
Tài xế kia không nói gì nữa, nhưng vẫn mơ hồ có dự cảm bất thường.
Anh ta nhấn mở thiết bị liên lạc, nói với tài xế đang lái chiếc xe đi trước: “Tôi lo lắng có người đang theo dõi chúng ta, lái nhanh lên!”
Tài xế chiếc xe dẫn đầu kia, lập tức tăng tốc!
Hai chiếc xe chở xăng dầu tăng tốc độ phóng như bay, Giang Quân nói: “Bọn họ đã phát hiện ra chúng ta đang theo dõi bọn họ.”
Giang Quân lập tức gọi điện thoại: “Đã bố trí hàng rào chắn đường thế nào rồi?”
Đầu bên kia nói: “Chúng tôi đã lập rào chắn! Cách các anh khoảng ba cây số! Chúng tôi đã bố trí băng chống trượt ở xung quanh ngắt lốp an toàn, tránh xe chở xăng dầu bị lật.”
“Được!” Giang Quân cúp điện thoại, nói với Diệp Đình và Lăng Vi: “Phía trước ba cây số, có rào chắn ngắt lốp, chúng ta chỉ cần ép cho hai chiếc xe này chạy thêm ba cây số nữa, là có thể bắt được bọn họ!”
Chiếc xe phía trước vẫn luôn phóng cực nhanh, thoáng cái đã lái đến ba cây số!
Nhưng tài xế lái chiếc xe phía trước vẫn lo lắng: “Chiếc xe thể thao phía sau kia chắc chắn là đang theo dõi chúng ta! Tốc độ của xe thể thao nhanh hơn chúng ta, nhưng bọn họ vẫn không vượt qua xe của chúng ta, nói rõ bọn họ chắc chắn có vấn đề!”
Tên đầu trọc ngồi ở ghế phụ, cũng lo lắng, vội vàng mở thiết bị liên lạc ra, nói chuyện điện thoại với anh La đang ở trong xe chở xăng dầu: “Anh La, có vẻ như chúng ta đang bị theo dõi, phải làm thế nào bây giờ?”
Anh La tức giận nói: “Cái gì gọi là có vẻ như?!”
Đầu trọc lập tức nói: “Thật sự bị theo dõi, chúng ta phải làm thế nào bây giờ?”
Anh La lau mồ hôi đang chảy đầy trên mặt: “ĐM, anh ngồi trong cái thùng này đang nóng chảy mỡ ra đây này!” Mặc dù dưới đáy thùng, cũng làm phương tiện thông gió, nhưng vẫn nóng như đang đốt lò vậy!
Anh ta nhăn mặt trợn mắt nhìn mấy người đang bị trói giống như bánh chưng: “Phi “: “Chỉ tại mấy cái đứa phiền toái này! Hại ông đây sắp bị hấp chín như con cua rồi!”
Anh ta hơi thiếu kiên nhẫn, đáp lại: “Dừng xe lại trước, *** người trong xe thể thao rồi đi!”
“Dạ! Anh La!” Đầu trọc lập tức hạ lệnh: “Dừng xe —— *** người trong chiếc xe thể thao phía sau!”
Hai chiếc xe chở xăng dầu đạp thắng xe “Két”! Nhưng mà, đường trơn, xe của bọn họ lại đang phóng với tốc độ rất nhanh, không dừng ngay lại được, lao về phía trước thêm một đoạn nữa.
Tài xế xe của Diệp Đình nhìn thấy hai chiếc xe phía trước đột nhiên đạp thắng xe gấp, ông là tài xế chuyên nghiệp, đạp thắng xe theo bản năng —— giảm tốc độ, đánh vô lăng lái sang bên trái, nhanh chóng quay đầu xe, chỉ trong khoảng khắc đã quay đầu xe lái về phía ngược lại...
Diệp Đình, Giang Quân và Lăng Vi đồng thời quay đầu nhìn về phía sau: “Pằng pằng pằng ——”cơn mua đạn đang bay về phía bọn họ ——
“Pằng pằng pằng ——” tấm thủy tinh phía sau trúng mấy phát đạn, cũng may là bọn họ bắn ở khoảng cách xa, thủy tinh không có bị bắn nát vụn, bây giờ trên tấm kính phía sau có mấy cái lỗ to, bên cạnh là vết nứt chằng chịt.
Tài xế cũng đổ mồ hôi lạnh, cũng may là ông ta tỉnh táo, nhanh chóng quay đầu xe! Nếu không chắc bọn họ đã biến thành cái rổ rồi!
Xe thể thao vừa quay đầu, người phía trước đều cười lớn “Ha ha”: “Lên xe! Đi mau —— “
Đầu trọc leo xuống dưới xe, lại nhét S***g vào dưới đáy thùng. Anh ta hứng cơn mưa to, giơ tay lên che cái đầu trọc, rồi ngồi vào vị trí ghế phụ.
Tài xế thấy anh ta che đầu, cười nhạo anh ta nói: “Anh Đầu trọc, anh nói xem... trên đỉnh đầu anh chẳng có gì cả, anh che làm cái gì?”
Đầu trọc hung ác trợn mắt nhìn anh ta: “Cậu thì biết cái gì! Chưa từng nghe thấy người thông minh tuyệt đỉnh hả? Chỉ có người thông minh, mới không mọc được tóc, cậu thì biết cái gì!”
Hai tài xế tiếp tục lái về phía trước, chỉ chốc lát sau, chiếc xe thể thao phía sau lại đuổi theo!
“ĐM!” Đầu trọc nổi giận!”Cầm bom nổ ૮ɦếƭ bọn họ đi!” Anh ta gọi điện thoại cho tài xế lái xe phía trước: “Chiếc xe vừa nãy lại theo kịp!”
Bọn họ đang gọi điện thoại, đột nhiên ——
Cảm giác xe “Ầm ầm ầm” chấn động!”Bùm bùm ——”chiếc xe phía trước đột nhiên nổ bánh xe! Xe lắc lắc lư lư ngừng lại ở giữa đường!
“Két —— ầm ——” Mặc dù chiếc xe chở xăng dầu phía sau đã đạp thắng xe, nhưng bởi vì quán tính, nên chiếc xe phía sau đã đâm thẳng vào *** chiếc xe phía trước!
Chiếc xe chở xăng dầu phía trước bị nó đẩy lên một đoạn! Cũng may, tốc độ không nhanh lắm, cũng không làm lật xe!
Giữa cơn mưa to như trút nước, cảnh sát mai phục ở hai bên nhanh chóng triển khai lực lượng: “Pằng pằng ——” có hai cảnh sát đập nát cửa thủy tinh xe chở xăng dầu: “Không được nhúc nhích! Các anh đã bị bao vây! Lập tức xuống xe —— “
Hai chiếc xe chở xăng dầu bị bao vây xung quanh! “Cảnh sát đây! Không được nổ S***g ——” hai tài xế và đầu trọc, còn cả một tên nhân viên trạm xăng bước xuống xe, bọn họ giơ hai tay lên, đặt tay ở sau ót.
“Hey——” Cảnh sát lập tức khống chế bốn người bọn họ!
Xe của bọn Diệp Đình nhanh chóng đuổi theo, Giang Quân nhảy xuống từ trong xe: “Bọn họ ở trong xe!”
Một người đàn ông mặt đầy sẹo bò ra ngoài từ trong xe, người đàn ông đó ôm một bé trai ở trong ***, cầm khẩu S***g lục màu đen dí vào đầu bé trai: “Không muốn nó ૮ɦếƭ, mau nhường đường cho ông đây!”
Vừa nói, người đàn ông vừa lên cò, lên nòng cho S***g.
Dưới cơn mưa to tầm tã, người đàn ông mặt đầy sẹo hung dữ rống to: “Lui về phía sau! Mau lui về phía sau!” Anh ta nhìn chằm chằm vào cảnh sát đang phục kích mình: “Tất cả buông S***g xuống! Nếu không tôi nổ S***g bắn ૮ɦếƭ đứa trẻ này!”
Trạng thái của người đàn ông này đặc biệt không ổn định, như có thể nổ S***g bất cứ lúc nào.
Giang Quân giơ tay lên tỏ ý bảo anh ta: “Đừng nên vọng động!” Khẩu S***g lục màu đen trong tay người đàn ông này, đang chĩa thẳng vào huyệt Thái dương của tiểu Đông Ni, Giang Quân lập tức hạ lệnh: “Đều bỏ S***g xuống, đừng chọc giận anh ta!”
Tất cả cảnh sát đều nhất trí từ từ đặt S***g xuống dưới đất, mưa to quật vào trên mặt, trên người bọn họ, mười mấy giây, đồng phục cảnh sát, cả người đều hoàn toàn ướt đẫm.
Lăng Vi cuống cuồng muốn xuống xe, nhưng Diệp Đình ngăn cửa lại, không để cho cô xuống: “Em ngoan ngoãn ở trong xe đi, anh sẽ cố gắng nghĩ cách.”
Anh đang lo lắng cho thân thể của cô, cô vừa mới hết tháng ở cữ, mưa bên ngoài rất lớn, sợ cô dính nước mưa bị cảm.
Nhưng sao Lăng Vi có thể nhịn được!
Sau lưng lại có mấy chiếc xe lái tới, là bọn Lôi Tuấn, Lôi Đình.
Lôi Niểu Niểu lấy chiếc ô đi mưa ở phía sau đưa cho Lôi Đình, còn mình thì đội mưa chạy lên phía trước.
Hoa Thiểu Kiền che chở Lôi Đình xuống xe, Hạ Tiểu Hi và Lôi Tuấn cũng đội mưa chạy về phía trước, chỉ có Lý Thiên Mặc không xuống xe, anh ta đặc biệt chuyên chú nhìn vào màn hình máy vi tính, bây giờ anh ta đang có nhiệm vụ đặc biệt! Tìm ra nguồn gốc tín hiệu của đối phương, là chuyện quan trọng nhất anh ta phải làm lúc này!
Lôi Đình bật ô đi mưa chạy về phía trước, Lăng Vi lập tức xuống xe, chui vào trong ô với cô ấy.
Lôi Đình nhìn thấy tiểu Đông Ni bị người đàn ông mặt sẹo kẹp ở trong ***, chợt che miệng lại, cô ấy thấp giọng hỏi Lăng Vi: “Chị dâu, bọn họ giấu người ở trong thùng xe? Vậy còn không phải là nóng đến ૮ɦếƭ người?”
Lăng Vi nói: “Bên trong chắc có trang bị thông gió, bây giờ phải mau nghĩ biện pháp cứu tiểu Đông Ni.”
Lúc này, Diệp Đình và Lôi Tuấn nhìn nhau, Diệp Đình nháy mắt ra dấu vị trí của mặt sẹo cho Lôi Tuấn, Lôi Tuấn lập tức hiểu ý của anh.
Lôi Tuấn uốn người xuống, ẩn giấu ở trong đám người. Diệp Đình giơ tay lên, anh đặt hai tay ra sau ót, đi về phía trước nửa bước, anh nói với mặt sẹo: “Anh bắt cóc đứa trẻ này được bao nhiêu hữu dụng, anh xem tôi thế nào? Tôi đổi với thằng bé!”
“Chồng...”
“Diệp Đình ——” Mọi người đều lên tiếng ngăn cản anh, mục tiêu của kẻ thù chính là anh! Kẻ thù muốn bắn ૮ɦếƭ anh!
Diệp Đình xua xua tay về phía sau lưng, lại đi về phía trước hai bước, anh nhìn chăm chú vào mặt sẹo nói: “Như thế nào?”
Mặt sẹo cười dữ tợn: “Anh? Đương nhiên là tổng tài quốc tế Đỉnh phong hữu dụng hơn rồi! Tuy nhiên, các anh đừng tưởng rằng dùng mấy thủ đoạn bịp bợm, là có thể bắt được ông đây! Ông đây cũng không phải là người chưa từng dính máu trên tay!”
Diệp Đình vội vàng nói: “Tới đi, anh buông thằng bé xuống, tôi đi qua.”
Diệp Đình bước từng bước đi về phía mặt sẹo, Lăng Vi đột nhiên vọt tới bên cạnh anh: “Em cùng đi với anh!”
Hạt mưa to như đá nện vào trên mặt họ, cực kỳ đau.
Diệp Đình đẩy cô trở về: “Em trở về đi!” Nhưng Lăng Vi lắc đầu: “Hai chúng ta cùng đi, càng có thể phân tán được sự chú ý của anh ta. Anh ta chỉ có một khẩu S***g! Hai chúng ta sẽ có cách đánh lạc hướng anh ta.”
Diệp Đình không muốn để cô tới, nhưng lúc này mặt sẹo đã cầm S***g chỉ vào bọn họ: “Đừng đi quá nhanh! Quỳ xuống! Quỳ xuống —— Tôi bảo hai người quỳ xuống!”
Tất cả mọi người đều hít ngụm khí lạnh, Diệp Đình và Lăng Vi đều không do dự nào, khuất tất quỳ xuống. Tất cả mọi người đều bị shock lại hít một hơi khí lạnh!
Tiểu Đông Ni khóc “hu hu “, luôn miệng gọi: “Cha... cha... mẹ... mẹ...”
Lăng Vi giơ tay lên ra hiệu cho bé đừng khóc: “Đừng sợ, bây giờ cha mẹ sẽ tới cứu con.”
Diệp Đình và Lăng Vi quỳ dưới cơn mưa to, nước mưa đã thấm ướt cả người bọn họ! Bọn họ quỳ dưới đất, mưa to quật vào trên mặt, đến ngay cả mắt cũng không mở ra được.
“Ha ha ha ——” mặt sẹo ngông cuồng cười to: “Đầu gối của đàn ông bằng vàng(*)! Hôm nay đại tổng tài quốc tế Đỉnh Phong, còn không phải đang quỳ trước mặt ông đây!”
(*)Ý muốn nói đàn ông chỉ đứng không quỳ
Giang Quân hận không thể bắn một phát S***g đánh gục mặt sẹo, nhưng mặt sẹo đang nhìn chằm chằm vào anh ta, anh ta động cũng không dám động, chỉ cần anh ta hơi nhúc nhích, mặt sẹo sẽ nổ S***g ngay lập tức!
Mấy cảnh sát bên cạnh cũng đều tức giận đến nỗi hai mắt đỏ ngầu lên! Nhưng mặt sẹo là kẻ cực kỳ hung ác, mấy cảnh sát đều không dám hành động thiếu suy nghĩ!
Lăng Vi và Diệp Đình quỳ xuống đất, hai người bọn họ nắm chặt tay nhau, Lăng Vi thấp giọng nói: “Chồng, anh hãy đi đổi tiểu Đông Ni trước đi, em sẽ giả vờ đau bụng, thu hút sự chú ý của anh ta.”
“Được!” Trong lòng Diệp Đình đang cực kỳ khó chịu, vợ anh vĩnh viễn đều không sợ gặp bất kỳ trắc trở gì, cô là người bạn tâm giao của anh, mặc kệ gặp phải bất kỳ khó khăn vướng mắc gì, bọn họ đều phải kiên định nắm tay nhau, cùng nhau đối mặt với khó khăn!
Diệp Đình giơ hai tay đặt ra sau ót lần nữa, lê bằng đầu gối đi về phía trước.
Lôi Đình đột nhiên chạy đến bên cạnh Lăng Vi, cô ấy cũng quỳ xuống. Hoa Thiểu Kiền chạy theo tới cũng nửa quỳ ở bên cạnh cô ấy, anh ta đưa tay ra ôm lấy cô ấy. Lôi Đình lặng lẽ rơi nước mắt, chiếc ô trong tay cũng rơi xuống, Lăng Vi vội vàng nhặt chiếc ô lên, che ở trên đỉnh đầu cho cô ấy.
Lăng Vi lấy ô che chắn, nhân cơ hội nói với Lôi Đình một câu. Lôi Đình chấn giật mình, vội vàng gật đầu.
Diệp Đình đã lê đầu gối đi tới bên cạnh tiểu Đông Ni, anh đưa tay ôm lấy tiểu Đông Ni. Mặt sẹo lập tức chĩa S***g vào huyệt Thái dương của Diệp Đình: “Không phải anh rất có bản lĩnh sao? Không phải anh rất lợi hại sao? À? Lợi hại cho ông đây xem nào!”
Mặt sẹo buông tiểu Đông Ni ra, rồi nắm lấy cổ áo của Diệp Đình. Anh ta cầm S***g chĩa vào đầu của Diệp Đình, nghiến răng nghiến lợi! Vẻ mặt dữ tợn giống như quái thú.
Đột nhiên, Lôi Đình phía sau lưng thét lên “Á... á...” thảm thiết, Diệp Đình nghiêng đầu, nhìn thấy dưới chân Lôi Đình chảy đầy máu... cô ấy đang ôm bụng, ngã xuống trên đất.
Lăng Vi và Hoa Thiểu Kiền đều sợ đến choáng váng: “Vợ! Vợ —— “
Lăng Vi hét to: “Tiểu Đình! Tiểu Đình! Em không thể sinh lúc này được! Đứa bé mới được bảy tháng, có phải cô ấy sắp sinh non rồi hay không!”
“Bác sỹ! Bác sỹ —— ở đây có ai là bác sỹ hay không?” Lăng Vi trắng bệch mặt, ngay cả môi cũng đã trở nên xám trắng.
Hoa Thiểu Kiền điên cuồng gào thét xung quanh: “Bác sỹ! Bác sỹ —— có bác sỹ ở đây hay không?”
Lôi Niểu Niểu cũng sợ đến choáng váng, cô ấy liều mạng chen vào đám người, vọt tới bên cạnh Lôi Đình: “Chị! Chị —— chị đừng dọa em! Em đưa chị đi bệnh viện!”
Hai chân của Hạ Tiểu Hi cũng đang run run, cô ấy run run rẩy rẩy chạy về phía trước, nhìn thấy Hoa Thiểu Kiền đang đưa tay luồn qua đôi chân của Lôi Đình, muốn bế ngang cô ấy lên.
“Á —— Thiểu kiền! Đau quá... em đau quá!” Lôi Đình thống khổ hét toáng lên! Lăng Vi, Lôi Niểu Niểu, Hạ Tiểu Hi đều vây quanh cô ấy: “Đừng sợ, bây giờ chúng ta sẽ đi đến bệnh viện!”
“Ai cho các người đi? Pằng ——”Tiếng S***g đinh tai nhức óc chợt vang lên ở sau lưng, tất cả mọi người đều ngây người!
Lăng Vi quay đầu, nhìn thấy mặt sẹo đang chỉ S***g trong tay lên phía bầu trời, nổ một phát S***g.
Mặt Sẹo cười to: “Sinh con? Không tệ không tệ, sinh ở nơi này đi, đúng lúc tôi cũng muốn xem đứa trẻ vừa mới sinh ra, bị đập nát đầu sẽ có dạng gì.”
Dáng vẻ của anh ta cực kỳ kinh khủng, ánh sáng trong mắt, giống như là ác quỷ bò ra từ trong địa ngục!
Trong cơn mưa to, mặt sẹo chiếm cứ tất cả quyền chủ động.
Những người bị anh ta khống ૮ɦếƭ vừa lo lắng, lại vừa đau lòng!
“Á ——” *** vang lên ——
Sau ót của mặt sẹo... bị cán S***g đập phải!”Bụp bụp ——” lại thêm hai tiếng động vang lên!
Là Lôi Tuấn! Là Lôi Tuấn... anh ta lén lút bò lổm ngổm đến sau lưng mặt sẹo, anh ta nhặt được một khẩu S***g trường ở trong xe.
An ta giơ cán S***g lên, đập mạnh vào sau ót mặt sẹo, liên tục đập mạnh xuống.
Tất cả mọi người đều hoảng sợ nhìn về phía Lôi Tuấn, anh ta đang giơ S***g trường lên, đập “Bụp bụp bụp ——”giống như đang đập dưa hấu!
Diệp Đình và Lôi Tuấn đã sớm có dự mưu! Vừa rồi bọn họ trao đổi ánh mắt với nhau, chính là dụng ý này.
Diệp Đình phụ trách thu hút sự chú ý của mặt sẹo, anh định dùng mình đổi lấy tiểu Đông Ni, để dẫn dắt sự chú ý của mặt sẹo.
Diệp Đình nắm bắt thời cơ ra tay! Anh nhanh chóng khống chế cổ tay của mặt sẹo.
Diệp Đình ấn vào hổ khẩu(*) của mặt sẹo, dùng sức bẻ tay, cổ tay của mặt sẹo bị sái khớp. Nhanh chóng buông S***g ra.
(*) Hổ khẩu: Hợp là sự kết hợp lại, cùng nhau. Cốc là khe, khoảng không giữa 2 dòng suối. Huyệt nằm ở khe chính giữa điểm kết nối của ngón tay cái và ngón tay trỏ, người xưa gọi là huyệt hợp cốc. Khi mở rộng 2 ngón tay cái và ngón trỏ ra, bàn tay xòe rộng như miệng hổ, nên còn được gọi là hổ khẩu.
Đột nhiên... “ Pằng ——” lúc mặt sẹo đang buông S***g ra, ngón tay kẹt ở cò S***g ——
Tất cả mọi người đều giật mình, Diệp Đình có bị bắn trúng hay không? Phát đạn này của mặt sẹo, có bắn trúng Diệp Đình hay không?
Tất cả mọi người đều ngừng thở, tất cả đều nhìn về phía Diệp Đình, mọi người đều giơ tay lên lau mắt, lau sạch nước mưa trên mặt, rồi nhìn xem Diệp Đình có chảy máu hay không...
Diệp Đình khống chế S***g của mặt sẹo, ném xuống đất, hắn sau đó anh vung mạnh một quyền vào lỗ mũi của mặt sẹo: “Phốc ——“...
Mặt sẹo phun ra máu mũi, anh ta đã bị Lôi Tuấn đập đến trời đất quay cuồng.
Diệp Đình nói: “Tôi không sao!” viên đạn kia sượt qua tóc anh, đầu tóc hơi nóng lên!
Phát đạn vừa rồi quá nguy hiểm ——
Cảnh sát nhanh chóng xông lên khống chế mặt sẹo: “Mang anh ta trở về cục! Mau —— “
Trong lòng mấy cảnh sát đều đang đánh trống! Vừa rồi, lúc Lôi Tuấn ra tay đập mặt sẹo, mặt sẹo đang chĩa nòng S***g lên trời, vì vậy phát S***g vừa nãy của mặt sẹo, không làm thương tổn đến Đình.
Nếu không, khó mà nói trước được điều gì.
Quá dọa người! Quá mạo hiểm! Cũng may tất cả mọi người đều không bị thương! Qúa may mắn quá may mắn!
“Mau mang anh ta đi! Mang tất cả bọn họ đi!” Mặt sẹo bị cảnh sát còng tay còng lại, kể cả đầu trọc và hai tài xế vừa nãy, còn cả nhân viên trạm xăng nữa, đều bị mang lên xe cảnh sát.
“Mang đi!” Giang Quân thật cực kỳ cảm kích Lôi Tuấn.
Anh ta là cảnh sát, nhưng trước tình hình vừa nãy, anh ta lại không có cách nào hành động.
Mặt sẹo vẫn luôn canh trừng anh ta, tất cả những cảnh sát ở đây đều là đối tượng giám sát của mặt sẹo, chỉ cần bọn họ hơi nhúc nhích, mặt sẹo cũng sẽ thẹn quá hóa giận!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc