Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 300

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Diệp Đình luôn liên lạc với tổ ám dạ đi điều tra, nhưng mãi không liên lạc được, tổ ám dạ đột nhiên liên lạc: “Anh Đình, chúng tôi vừa bị mất tín hiệu! Mới phá hỏng hệ thống làm mất tín hiệu của đối phương!”
Diệp Đình chỉ cảm thấy buồn phiền lắp kín иgự¢, anh đè nén lửa giận, hỏi: “Theo dõi được bọn họ chưa?”
“Báo cáo anh Đình, chúng tôi bị mất tín hiệu nên không có tiến triển. Hơn nữa… cảnh sát chặn đường ra gần đại lộ 201, cũng không phát hiện chiếc xe khả nghi nào!”
Tim Lăng Vi “lộp bộp”, kẻ địch quá giảo hoạt! Quá giảo hoạt! Cô rõ ràng cảm giác được sắc mặt Diệp Đình cấp tốc tối đen.
Đối thủ lần này quá lớn mạnh, còn có nội gián!
Lần này, bọn họ phải cẩn thận thêm gấp mười ngàn lần mới được!
Lăng Vi sợ hết hồn hết vía! Cô nắm chặt tay anh: “Bọn họ không sao, chúng ta kiên nhẫn đợi. Bây giờ tên bắt cóc Gi*t bọn họ, đối với hai bên đều không có lợi.”
Lăng Vi phát hiện lòng bàn tay Diệp Đình chảy đầy mồ hôi. Anh luôn biểu hiện rất bình tĩnh, nhưng cô biết, trong lòng anh nhất định vô cùng tức giận!
Diệp Đình nói với Lăng Vi: “Chúng ta không thể ngồi chờ ૮ɦếƭ, chúng ta phải nghĩ cách!”
Diệp Đình ngồi thẳng người, đặt laptop lên đùi, ngón tay gõ bàn phím thật nhanh, anh nói: “Không phải bọn chúng có thể làm mất tín hiệu của anh sao? Anh liền theo tín hiệu bọn chúng, tìm ra nguồn gốc! Anh muốn nhìn xem đám người này còn có tài năng gì, anh nhất định phải tra ra nội gián này rốt cuộc là ai!”

Lôi Thiếu Dục nhận được tin nhắn Diệp Đình gửi tới: “Cẩn thận người bên cạnh cha”… Lôi Thiếu Dục nhìn mấy chữ này chằm chằm, trong đầu ngàn nghĩ vạn nghĩ…
Ông đã biết vụ nổ đại lộ đường 201! Tiểu Tony, Lăng Tiểu, Kỷ Nhu, Bách Lí Phong bị bắt, ông cũng biết.
Nhưng ông không cho rằng bên ông có nội gián! Tuyệt đối không có, ông có thể dùng tánh mạng đảm bảo!
Nhưng trước kia Lăng Vi, Diệp Khanh, Diệp Đình liên tục bị người khác truy sát! Điều này lại không giải thích được… Trước khi bọn họ nhận nhau, luôn gió êm sóng lặng, ngay khi bọn họ vừa nhận nhau… lại xảy ra chuyện này.
Chẳng lẽ thật sự vì ông dẫn Diệp Khanh về căn cứ mới làm bọn họ bại lộ sao?
Lôi Thiếu Dục lắc đầu, tuyệt đối không phải!
Mỗi một người trong căn cứ, ông đều hiểu rõ đến mức không thể rõ hơn! Ông hiểu anh em mình, ông tin mỗi một người trong căn cứ đều sẽ không phản bội quốc gia! Nhiệm vụ bọn họ tiếp nhận không giống người khác. Bọn họ là những người cực kỳ kiên trì, cực kỳ trung thành. Nếu không, ban đầu cũng sẽ không chọn bọn họ để hoàn thành nhiệm vụ gần như không thể nào hoàn thành này!
Nhưng chắc chắn có nội gián! Chẳng lẽ là Bạch Hạc Tường? Tất cả nhân viên trong căn cứ, chỉ có một mình Bạch Hạc Tường mới điều tới gần đây.
Lôi Thiếu Dục híp mắt suy nghĩ kỹ càng hành động của Bạch Hạc Tường, quả thật hơi khả nghi, từ khi Bạch Hạc Tường bị điều tới, bất kể chuyện lớn chuyện nhỏ… ông ta đều nói lên một vài ý kiến bất đồng.
Mặc dù cuối cùng đều bị áp chế, nhưng… đủ thấy Bạch Hạc Tường rất bất mãn với kế hoạch hành động của bọn họ.
Còn nữa… vụ nổ lần này, tên bắt cóc dùng thuốc nổ quân dụng TNT! Đây rõ ràng chỉ mũi kiếm vào Bạch Hạc Tường? Bởi vì thuốc nổ nước J thu mua đồ phế thải thuốc nổ TNT, Bạch Hạc Tường là nhân viên ngoại giao quân sự, liên lạc với nước J…
Sao giống như muốn giá họa cho Bạch Hạc Tường?
Lôi Thiếu Dục cảnh giác.
Ông suy nghĩ từ từ, từng chút một, từng chút một, tuy Bạch Hạc Tường luôn thích làm trái với bọn họ, nhưng với thái độ làm người của Bạch Hạc Tường, vẫn chưa đến nổi đán đứng tổ chức. Độ trung thành của Bạch Hạc Tường đối với quốc gia, đối với nhân dân cực cao.
Quan trọng hơn là vì toàn bộ căn cứ cũng chỉ có một mình Bạch Hạc Tường là người mới điều tới, một khi xảy ra chuyện, tất cả mũi dùi đều sẽ hướng về ông ta, ông ta quá dễ bạilộ, sao kẻ địch lại ngu ngốc lợi dụng một người dễ bại lộ như vậy làm nội gián?
Lôi Thiếu Dục cảm thấy Bạch Hạc Tường không thể nào là nội gián! Sự kiện lần này giống như hãm hại hơn! Sau lưng nhất định có một âm mưu to lớn làm người ta không cách nào tưởng tưởng được!
Lôi Thiếu Dục trong nháy mắt cảm thấy cả sự việc không đơn giản như vậy… Xem ra lần hành động bao vây tiêu diệt Hắc Dạ Đế Quốc không thuận lợi!
Nội gián này, chắc chắn có! Không phải bên cạnh ông thì nhất định là bên cạnh Diệp Đình…
Diệp Đình sẽ đề phòng người bên cạnh chứ?
Lôi Thiếu Dục nhắn cho Diệp Đình: “Cẩn thận người bên cạnh con.”
Chữ giống nhau! Diệp Đình nhíu mày, tim Lăng Vi đập loạn, cô nắm chặt tay Diệp Đình, nói: “Ý của cha là bên cạnh ông tuyệt đối không có nội gián, ngược lại ông ấy đang lo lắng cho chúng ta. Sợ bên chúng ta có nội gián…”
Diệp Đình và Lăng Vi bốn mắt nhìn nhau…
Chợt cảm thấy khó bề phân biệt. Nhưng Diệp Đình vẫn cảm thấy anh em của anh đều tuyệt đối đáng tin!
Giống như tiến vào vòng tuần hoàn ૮ɦếƭ, Lăng Vi nói: “Bất kể thế nào, chúng ta cẩn thận hơn đi.”
Lúc này, Giang Quân tới gõ cửa kính xe bọn họ, Diệp Đình và Lăng Vi xuống xe, Giang Quân nói: “Đã chặn toàn bộ giao lộ, nhưng đối phương lại thần không biết quỷ không hay biến mất. Quá kỳ lạ, mười mấy giao lộ của đại lộ 201 đều không chặn chiếc xe nào khả nghi.”
Lăng Vi suy nghĩ một lát, nói: “Không phát hiện xe khả nghi... Hoặc là bọn họ trốn đi, hoặc là… bọn họ đổi phương tiện giao thông.”
Giang Quân không chắc chắn hỏi: “Trực thăng?” Anh ta lại lắc đầu: “Trực thăng rất thu hút ánh mắt người khác, không khác gì tấm bia. Nếu bọn họ đổi đi bằng trực thăng thì đã sớm bị đội tuần tra của chúng ta phát hiện.”
“Vậy bọn họ không đi…” Lăng Vi nói: “Nhà ở, siêu thị đại lộ 201 đều có thể là nơi ẩn núp của bọn họ.”
Giang Quân nói: “Phía anh đã đặt trạm gác trên đường, trăm thước có một cảnh sát viên, một khi bọn họ xuống xe liền bị phát hiện.”
Lăng Vi kinh ngạc nói: “Đã vậy vẫn không phát hiện bọn họ?”
“Không có.” Giang Quân lắc đầu.
“…” Đám người này cũng quá xảo quyệt, quá đáng sợ rồi!
“Anh Đình —— Chị dâu!” Lôi Đình và Lôi Tuấn chạy tới bọn họ, bụng Lôi Đình lớn, chạy rất tốn sức, Lăng Vi và Diệp Đình lập tức đi tới cô.
Lôi Tuấn chạy tới cạnh bọn họ trước, sốt ruột hỏi: “Mẹ em bị bắt cóc?”
Lôi Tuấn hơi mờ mịt, anh và Kỷ Nhu mới đoàn tụ mà… còn chưa ấm đã lạnh!
Lôi Đình ôm bụng chạy tới: “Xảy ra chuyện gì? Mẹ và Tiểu Tony, Lăng Tiêu bị bắt cóc? Còn nữa, hai người bị tập kích?”
Lôi Đình quan sát Lăng Vi và Diệp Đình từ trên xuống dưới, hai người bọn họ đều bị thương, mặc dù không quá nghiêm trọng, nhưng vải thưa còn rỉ máu.
“Hai người không sao chứ? Có nghiêm trọng không?”
Lăng Vi nói: “Anh chị không sao, bây giờ… đáng hận nhất chính là sau khi tên bắt cóc trói người đi, biến mất vô căn cứ, làm thế nào cũng không tìm ra!”
Lôi Tuấn nói: “Lục soát toàn diện! Em lập tức phái người đi lục soát!”
Lăng Vi kéo anh: “Anh Đình của cậu đã cho người đi lục soát, cậu chăm sóc tốt cho Tiểu Đình là được.”
Lôi Đình nói: “Em không cần chăm sóc, em không cần! Em vẫn khỏe, mọi người mau đi thăm dò đi, không cần phải để ý đến em!”
Lúc này, Hoa Thiếu Kiền, Hạ Tiểu Hi, Lý Thiên Mặc, Lôi Niễu Niễu cũng chạy tới. Lôi Niễu Niễu vốn đang đi học, bạn ngồi cùng bạn của cô cho cô xem một tin tức. Cô vừa nhìn liền giật mình! Người bị bắt cóc đều là người thân của anh Diệp Đình!
Cô cũng không còn tâm tư học, lập tức gọi cho Lý Thiên Mặc, Lý Thiên Mặc ở công ty, đang định đi tới cùng Hoa Thiếu Kiền, Hạ Tiểu Hi, anh nhận được điện thoại của Lôi Niễu Niễu, thuận đường đón cô đi chung.
Bốn người bước xuống xe, cách thật xa nhìn thấy trong vùng bị ngăn lại có rất nhiều chiếc xe ô tô lật hai bên đường. Trên đất đều là máu…
Lôi Đình đứng không vững, luôn ôm bụng, dáng vẻ rất khó chịu. Lăng Vi đỡ cô, nói: “Em đừng xảy ra chuyện nữa… Lên xe ngồi đi, cứ để bọn họ làm việc.”
Lôi Đình gật đầu, Lăng Vi đỡ cô lên xe gần đó, khi mở cửa, Lăng Vi nói: “Tiểu Đình, chị và anh Đình của em vừa bị truy sát, thiếu chút nữa không còn mạng… Chị thật sự rất sợ. Nhiều người cầm súng như vậy! Còn có tay súng bắn tỉa! Vừa rồi chị suýt ૮ɦếƭ.”
“Chị dâu…” Lôi Đình đau lòng nắm tay cô, cô nhìn vết thương trên cánh tay Lăng Vi, thật đau lòng.
Lăng Vi nói tiếp: “Lần này chị và anh Đình của em bị tập kích, còn có mẹ hai em bị bắt cóc, nhất định là có nội gián!”
“Hả?” Lôi Đình ngẩng đầu nhìn cô, trong mắt tràn đầy khi*p sợ.
Lăng Vi nói: “Bởi vì lần này, đối tượng tập kích chủ yếu là chị, anh Đình và dì Khanh của em!” Lăng Vi nhìn chằm chằm cô, thấy cô há to miệng, Lăng Vi nói tiếp: “Chuyện cha mẹ anh chị nhận nhau, không có bao nhiêu người biết, đối phương muốn dùng súng Gi*t chúng ta chính là muốn lợi dụng chúng ta kiềm chế cha chúng ta.”
“Hả?” Lôi Đình nhíu chặt mày, tay nhỏ nắm chặt tay cô hơn. Cô sốt ruột hỏi: “Bác em bị lộ rồi?”
Lăng Vi trong nháy mắt muốn tát miệng rộng của mình, cô nói lời này vì muốn thử phản ửng của Tiểu Đình… Kết quả, chỉ số IQ của Diệp Đình… cũng không phản ứng kịp cô đang nói chuyện nội gián…
Kệ đi, với IQ của Diệp Đình, kẻ địch cũng coi thường…
Lúc này, Lôi Đình đột nhiên hỏi cô: “Chị dâu, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Em không hiểu! Là bác em bị lộ sao? Vậy ông ấy sẽ gặp nguy hiểm đúng không?”
Lăng Vi hít một hơi: “Chắc chắn có nguy hiểm, có điều, em đừng lo lắng… Diệp Đình đã thông báo ông ấy, chúng ta cũng phải cẩn thận hơn, biết không?”
Lôi Đình liền gật đầu: “Dạ dạ dạ.” Cô lại hỏi: “Vậy chúng ta làm sao cứu mẹ? Bọn họ sẽ không có nguy hiểm gì chứ?”
Lôi Đình càng nói càng sốt ruột, Lăng Vi an ủi cô: “Mục tiêu của kẻ địch là bác cả em, nên bốn người họ tạm thời không sao. Anh Đình của em đang phái người đi tìm, em đừng lo.”
Lôi Đình ôm bụng lên xe, tìm nước uống. Không sốt ruột là giả! Cô uống nửa chai nước, xoa cổ nói: “Sao cổ họng đau như vậy…”
Lăng Vi thầm nghĩ, đây là hỏa vượng ah! Mẹ mình bị bắt, sao có thể không lo lắng được?
Lôi Đình uống nước, lấy điện thoại ra, hỏi tiểu đội của mình: “Tình hình thế nào? Có phát hiện cái gì khả nghi không?”
Đội trưởng báo cáo: “Chị Đình, tạm thời không phát hiện cái gì khả nghi!”
Lôi Đình la lên: “Cảnh giác! Có tình hình gì lập tức báo lại!”
“Dạ! Chị Đình!”
Lăng Vi trách bản thân, bỗng dưng vô cớ hoài nghi Lôi Đình… Cô hơi ngượng ngùng, thẳng thắn nói xin lỗi Lôi Đình: “Tiểu Đình… Chị dâu xin lỗi em, vừa rồi chị dâu nghĩ xấu em.”
“Hả?” Lôi Đình còn chưa kịp phản ứng, Lăng Vi khoát tay: “Được rồi, vẫn không nên cho em biết…”
Quả nhiên, t*ng trùng đông lạnh quá lâu sẽ ảnh hưởng trí thông minh…
Lại khiến Lôi Đình cứ ngốc đi như vậy!
Lúc này, có cơn mưa nhỏ. Mọi người bận rộn tìm người, ai cũng không để ý trời mưa. Bỗng nhiên nghe Diệp Đình hỏi: “Tìm được xe tên bắt cóc?”
Lăng Vi kích động, có manh mối rồi?
Bầu trời dần tối đen, nhưng không có gió lớn, mưa cũng không lớn.
Diệp Đình dừng một lúc, rồi lại cầm điện thoại hỏi: “Chỉ có xe, không phát hiện ra người?”
Không biết đầu điện thoại bên kia nói cái gì, lại nghe thấy Diệp Đình nói: “Có xe ở đó, nói rõ người đang ở gần đó. Bọn họ có nhiều người, mục tiêu sẽ lớn hơn, chú ý giám sát!”
Lăng Vi và Lôi Đình vội vàng xuống xe.
“Có đầu mối gì sao?” Lôi Đình vội vàng hỏi, Diệp Đình nói: “Vừa rồi đã tìm được xe, anh đoán có lẽ người chưa chạy được quá xa, chúng ta mau chóng qua đó thôi!”
“Được!”
Giang Quân cũng đã biết tình hình, lập tức tổ chức lực lượng cảnh sát, đuổi theo hướng của kẻ bắt cóc. Nhưng lại sợ bứt dây động rừng, nên bọn họ đều phân theo nhóm, hành động bí mật.
Trong xe, Diệp Đình giao một nhiệm vụ cho Lý Thiên Mặc: “Thiên Mặc, tiểu đội bóng tối của tôi đang điều tra, phải che giấu tín hiệu của mình. Cậu giúp tôi che giấu tín hiệu của bên ta rồi lần theo tín hiệu của đối phương.”
“Được!” Lý Thiên Mặc lập tức mở máy vi tính của mình ra, Diệp Đình dùng máy vi tính của anh kết nối với tổ đội điều tra. Cứ như vậy, tín hiệu của tiểu đội điều tra được che giấu, Lý Thiên Mặc bắt đầu thiết lập lệnh phản theo dõi.
Diệp Đình có rất nhiều chuyện phải làm, bây giờ anh không thể dồn hết tâm trí vào chuyện này. Cũng may, anh có rất nhiều anh em hỗ trợ.
Lúc chạy tới gần xe của kẻ bắt cóc, Diệp Đình nói: “Mọi người chờ ở trong xe trước, tôi đi xuống xem tình hình thế nào.”
Lăng Vi nói: “Em đi cùng với anh.”
Diệp Đình gật đầu, tiểu Vi là người tinh tế, nói không chừng, cô có thể phát hiện ra cái gì đó.
Hai người xuống xe, Lăng Vi nhìn chung quanh, nơi này là một trạm xăng tư nhân... trên cả con đường dài, ngoài trạm xăn này ra, không còn kiến trúc nào khác.
“Tại sao bọn họ lại bỏ xe lại đây?” Lăng Vi hơi không nghĩ ra. Cô quan sát kỹ trạm xăng, lúc này trong trạm xăng không có một bóng người!
Diệp Đình nói: “ Rất có thể nhân viên của trạm xăng... là người tiếp ứng bọn họ. Bọn họ nhất định đã chạy thoát từ nơi này.”
“Đúng!” Lăng Vi cũng suy nghĩ như vậy.
Diệp Đình gọi điện thoại cho Giang Quân: “Các anh đã tới chưa? Đến rồi thì mau vào đây đi.”
Giang Quân và những cảnh sát khác vội vàng đi vào, Diệp Đình nói: “Bọn họ nhất định đã chạy thoát từ chỗ này, Không phải anh đã bố trí lực lượng cảnh sát ở chỗ này sao? Có phải cảnh sát của anh cũng bị bọn họ bắt rồi hay không?”
Giang Quân lập tức liên lạc với nhân viên tổng đài: “Nhanh giúp tôi điều tra, ai là người kiểm soát ở trạm xăng XXX trên đại lộ 201!”
Đầu điện thoại bên kia truyền tới tiếng đánh máy, chỉ chốc lát sau, nhân viên trực tổng đài trả lời: “Là cảnh sát Lý Lực Hùng, nhưng bây giờ không gọi được điện thoại cho cảnh sát Lý, chúng ta đã mất liên lạc với anh ta nửa giờ rồi!”
Giang Quân toát mồ hôi lạnh, đối phương còn dám bắt giữ cảnh sát! Thật sự không biết là gan của bọn chúng lớn như thế nào!
Lăng Vi nhặt được đầu mẩu thuốc lá ở dưới mặt đất, cô nghi ngờ nói: “Không phải là trong trạm xăng không cho hút thuốc hay sao?”
Diệp Đình đi tới, cầm đầu mẩu thuốc lá kia lên xem: “Không phải phải là thương hiệu thuốc lá trong nước!” Giang Quân cũng đi tới, nhìn kỹ, nói: “Là thương hiệu thuốc lá của nước J...”
Hai người nhanh chóng hiểu ra... Tất cả những suy đoán trước đó của bọn họ, đều được chứng thật ở đây.
Lăng Vi lại phát hiện ra mấy đầu mẩu thuốc lá! Còn là của một thương hiệu khác... Nói rõ có mấy người cùng hút thuốc!
“Đám người này... điên rồi sao?” Cô phát hiện ra một đầu mẩu thuốc lá mang thương hiệu trong nước: “Các anh nhìn xem, trên đầu mẩu thuốc lá này có dính dầu, nhìn vào vị trí cầm thuốc lá này này, bọn họ hẳn là nhân viên của trạm xăng? Chắc bọn họ đeo găng tay... trên găng tay có dính dầu, lúc kẹp điếu thuốc, vết dầu dính vào đầu mẩu thuốc lá.”
Lăng Vi nhíu mày, nói: “Em chỉ không rõ, kẻ bắt cóc này không phải là kẻ bắt cóc thông thường, không sợ ૮ɦếƭ, nhưng nhân viên trạm xăng này cũng nhị như vậy? Người đó dám đứng ở trong trạm xăng hút thuốc? Lại còn nhiều người cùng hút thuốc nữa? Điều này... không thể nói bọn họ lớn gan, mà quả thực là thiếu cẩn thận? Bọn họ không sợ xăng dầu bén lửa nổ tung sao?”
Diệp Đình và Giang Quân đều đồng thời chăm chú nhìn vào cô, Lăng Vi thấy hai người bọn họ cùng nhìn về phía mình, cô không khỏi thất kinh, ba người bọn họ gần như là đồng thanh nói: “Trừ phi... Bọn họ biết trong trạm xăng này không có xăng?”
Giang Quân mau chóng gọi cảnh sát vào: “Lục soát kỹ lưỡng trạm xăng này cho tôi!”
Sau khi mấy cảnh sát lục soát trong này, có người báo cáo nói: “Mấy khoang chứa xăng dầu trong trạm xăng đều trống không! Chúng tôi phát hiện ra hai địa phương khả nghi ở bên ngoài, đội trưởng, anh tới xem với chúng tôi thế nào.”
Giang Quân đuổi sát theo anh ta đi ra bên ngoài. Cảnh sát đó chỉ vào hai khoảng đất trống ở chỗ đậu xe nói: “Đội trưởng, anh nhìn xem, hai khoảng đất trống này đều hơi khô ráo. Bây giờ trời đang mưa lác đác, mấy chỗ khác đều bị ướt, chỉ có hai khoảng đất này là khô, nói rõ có hai chiếc xe vừa mới lái khỏi đây không lâu.”
Giang Quân gật đầu: “Nhìn dấu vết xe để lại, hẳn là xe tải hạng nặng.”
Lăng Vi suy đoán nói: “Có phải là hai chiếc xe chở xăng dầu hay không? Nếu hai chiếc xe này giả vờ như đang chở xăng dầu, nhưng lại không chứa xăng dầu trong đó! Sau đó... nhét bốn người bọn họ vào một vị trí trong xe... Như vậy, bọn họ là có thể tránh được kiểm tra rồi!”
Lăng Vi nói xong, đến mình cũng không khỏi giật cả mình, cô giơ tay lên xoa xoa mái tóc của mình, cảm giác như cọng tóc của mình đã dựng đứng lên rồi. Cô cũng không biết tại sao mình lại nảy sinh ra suy nghĩ như vậy... nói không chừng kiếp trước… cô là một tên tội phạm...
Diệp Đình gật đầu, nói tiếp lời cô: “Có thể chiếc xe chở dầu đã được bọn họ cải tiến. Bọn họ đã có dự mưu từ trước, rất có thể... hai chiếc xe chở dầu này chuyên dùng để giấu người! Để né tránh kiểm tra, phía trên chứa xăng dầu, bên trong giấu người! Lúc cảnh sát kiểm tra bình xăng, sẽ không kiểm tra ra cái gì. Mà chắc bọn họ cũng muốn từ bỏ trạm xăng này, vì vậy, ở đây không có xăng dự trữ.”
Lăng Vi rợn cả tóc gáy!
Giang Quân lập tức gọi điện thoại cho người lấy video giám sát giao lộ gần đso.
Ba người trở lên xe, Diệp Đình mở máy vi tính ra, Lăng Vi và Giang Quân ngồi ở bên cạnh anh, video giám sát nhanh chóng được gửi tới. Quả nhiên, ở giao lộ thứ sáu, có hai chiếc xe chở xăng dầu đi qua!
Giang Quân lập tức hạ lệnh: “Tổng đài, xin phát lệnh truy đuổi ngay lập tức! Trên giao lộ XX ở đại lộ 201, có hai chiếc xe chở xăng dầu đang chạy, rất có thể trong xe chở xăng dầu đang giấu người bị bắt cóc! Biển số xe của hai chiếc xe đó là: 江A 07CX1, 江A 6TP53!”
Diệp Đình tiếp tục xem video giám sát, anh suy đoán nói: “Hai chiếc xe chở xăng dầu này lái từ giao lộ thứ sáu của đại lộ 201, đi ra khỏi đại lộ 201 là đến tuyến đường sông dài, tuyến đường sông dài chính là tuyến đường ra khỏi tỉnh... Một khi bọn họ chạy ra đến đó, chúng ta sẽ không dễ đuổi theo được! Bởi vì trên tuyến đường sông có rất nhiều lối rẽ! Hơn nữa video giám sát ở đó cũng không dày đặc như ở các khung đường khác! Kẻ bắt cóc có thể tùy ý chuyển người sang phương tiện khác bất cứ lúc nào, sau đó lại tiếp tục lái xe về phía trước, đây cũng không phải là điều không thể!”
Diệp Đình lên một trong hai chiếc xe thể thao, anh ra lệnh cho tài xế: “Tuyến đường sông dài! Đuổi —— “
Lăng Vi đi theo anh, ngồi lên ghế sau của xe thể thao. Giang Quân cũng lên theo, ngồi vào ghế phụ.
Trái tim của Lăng Vi đập “Thình thịch”! Khung cảnh hai bên đường nhanh chóng bị bỏ lại phía sau.
Chiếc xe thể thao MG bọn họ đang ngồi, là dùng siêu động cơ do Lăng Vi phát minh ra. Mặc dù, chiếc xe do cô thiết kế còn chưa đưa ra thị trường, nhưng Diệp Đình đã dùng động cơ của cô, cải tiến cho chiếc xe của mình.
Chiếc xe thể thao này có tốc độ cực nhanh! Nhanh như điện chớp —— chỉ chốc lát sau liền đuổi tới tuyến đường sông dài, trên đường có rất xe cộ qua lại, muốn phong tỏa hai chiếc xe chở xăng dầu, cũng không khó!
Lăng Vi chỉ về phía trước: “Phía trước có hai chiếc xe chở xăng dầu!”
“Mau đuổi theo, nhìn biển số xe xem!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc