Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 296

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Lôi Thiếu Dục lại nhìn về phía Diệp Đình nói: “Lúc cha nhìn thấy ảnh của con, đã rất khi*p sợ, cha vạn vạn không nghĩ tới... Trên thế giới này còn có người có dáng dấp giống cha... Dĩ nhiên, ngoài Thiếu Tu. Cậu ấy là anh em sinh đôi với cha, lúc ấy cha đã phỏng đoán... chẳng lẽ con là con trai của Thiếu Tu? Nhưng cha lại suy nghĩ lại... Không đúng. Con lớn hơn so với Niểu Niểu sáu tuổi, lúc con ra đời, Thiếu Tu còn chưa kết hôn. Sau đó, cha lập tức điều tra về con, không ngờ rằng... mẹ của con là... Diệp Khanh! Chuyên gia sinh vật học tế bào... đã mất tích hai mươi mấy năm trước, đến nay không rõ tung tích...”
“Vì vậy, vào lúc con nguy nan, cha đã giúp con?”
Lôi Thiếu Dục nói: “Cũng không thể nói là hỗ trợ được, chúng ta vốn phải có động tác lớn, làm như thế coi như là để diễn tập.”
Diệp Đình có thể hiểu được ý trong lời nói này của ông, người có tính cách một lòng chỉ muốn hiến dâng mạng sống của mình cho đất nước như ông, sao có thể vì tình cảm cá nhân mà lạm dụng quyền lực được.
Lôi Thiếu Dục nhìn lướt qua trong kho hàng, nói: “Lần gặp mặt với các con hôm nay rất khẩn cấp. Với cha mà nói, những thông tin tình báo hôm nay con đã trao đổi vô cùng hữu dụng.”
Diệp Đình đột nhiên nói: “Không đúng... sao chỉ có con trao đổi với cha, mà cha không trao đổi gì với con? Không... là sao cha không nói gì!”
ĐM... bây giờ Diệp Đình mới phản ứng được, lão hồ ly này! Anh đã tiết lộ bao nhiêu thông tin cho ông? Anh vẫn luôn bị bẫy cho đến bây giờ, vậy mà trong lòng còn tràn đầy cảm kích và kính yêu lão hồ ly này nữa chứ!
Lôi Thiếu Dục cười lúng túng, giải thích với anh: “Thói quen nghề nghiệp...” Ông suy nghĩ rồi nói: “Bây giờ cha sẽ trao đổi bước đầu kế hoạch với con, chúng ta sẽ lần theo con đường người phụ nữ da đen này để bắt được Hoắc Ân, chúng ta phải cố gắng bức bách người phụ nữ da đen này đi tìm Hoắc Ân trong vòng một tuần lễ.”
“Vâng...” Diệp Đình gật đầu, anh không hẹn mà cùng có cùng ý tưởng với ông.
Lôi Thiếu Dục tiếp tục nói: “Sau khi bắt được Hoắc Ân, chúng ta sẽ bố trí gián điệp tiếp ứng ở bên trong, nhân cơ hội này gây ra hỗn loạn. Với những thế lực lớn mạnh như đế quốc hắc dạ, chúng ta không thể công kích từ bên ngoài được, mà phải làm tan rã từng phần từ bên trong!”
Ông đưa tay ra miêu tả một cây đại thụ to lớn, giải thích: “Giống như một cái cây đại thụ ngàn năm thâm căn cố đế, muốn dùng sức mạnh trừ bỏ nó, là chuyện rất khó! Nhưng nếu chúng ta dùng chiến thuật đi đường vòng, đào cái lỗ ở trên thân cây, sau đó từ từ móc sạch thân cây. Chỉ cần thân cây trống rỗng, còn lại lớp vỏ bên ngoài, chúng ta cũng có thể dùng đầu ngón tay để đẩy ngã nó. Hiểu không?”
“Con hiểu!” Lăng Vi ςướק tỏ thái độ trước, cô nghe rất kích động, còn có cả ngạc nhiên nữa.
Cô chưa bao giờ tiếp xúc với giới hắc đạo gì gì đó, thế lực ngầm gì gì đó... Bây giờ cô cảm giác như mình sắp tham gia vào một hành động cực kỳ to lớn! Cô thật sự rất phấn khích.
Diệp Đình nói: “Năm đó cha chỉ ra mặt làm quản lý nửa năm thôi à, sao cha lại đột nhiên xuống chức? Nếu cha vẫn ở trên cái vị trí đó, không phải là càng có lợi hơn cho cuộc chiến chống lại đế quốc hắc dạ sao?”
Lôi Thiếu Dục nói: “Sự phức tạp của đế quốc hắc dạ, chắc chắn không đơn giản như con tưởng tượng đâu. Trong nửa năm đó, ngày nào cha cũng phải đối mặt với các vụ ám sát! Hơn nữa, một tổ chức lớn như vậy, sẽ không thể để cho đứa con riêng ra mặt quản lý lâu được, nếu cha không tự phát triển một thế lực mạnh mẽ sau lưng, chắc chắn ngay cả nửa năm cha cũng không làm được. Không thể không thừa nhận, lúc ấy cha vẫn còn nghĩ rất đơn giản. Không vào đầm rồng, sao biết đầm rồng hung hiểm. Lúc ấy, mặc dù cha không bị bại lộ thân phận thật sự, nhưng mà, tất cả những thiên la địa võng cha bày lúc trước, đều bị người ta đoán được. Lần đó cha bị mấy ngàn người vây công! Trong sân rộng của đế quốc Hắc dạ, trận gió to nổi lên, mưa như thác đổ! Mấy ngàn người đều giơ súng chĩa vào đầu cha.”
Trái tim Lăng Vi nhảy lên “Thình thịch“.
Cô đặc biệt lo lắng, vô thức giật mình: “Vậy sao cha vượt qua được kiếp nạn đó?”
Lôi Thiếu Dục nhớ lại nói: “Tình hình lúc đó đặc biệt hung hiểm, tất cả mọi người đều muốn mạng của cha! May nhờ một nòng cốt bên ta nằm vùng ở đó bắn một phát đạn vào cha, anh ta cố tình bắt trật một chút xíu, sau đó, cha bị người ta chôn sống. Một người khác tiếp ứng, cứu cha ra lúc nửa đêm, cha mới may mắn thoát ૮ɦếƭ trong đường tơ kẽ tóc.”
Lăng Vi tựa vào trong иgự¢ Diệp Đình, mặc dù cha nói quá trình cực kỳ đơn giản, nhưng... sự hung hiểm trong đó, thật sự làm người ta run sợ!
Diệp Đình hỏi ông: “Nếu cha đã giả dạng làm con riêng của thủ lĩnh, sao cha vẫn không biết được ai mới là người nắm đế quốc Hắc dạ trong tay? Đó không phải là "Thủ lãnh cha" của cha sao?”
Lôi Thiếu Dục nhìn Diệp Đình nói: “Tất cả mọi người trong chúng ta đều cho rằng là ông ta, nhưng, thì ra là không phải! Còn người này là ai, cha ẩn núp trong đám nòng cốt của đế quốc Hắc Dạ bao nhiêu lâu, cũng chưa từng nhìn thấy mặt mũi thực của người đso.”
“Người này che giấu quá tốt...”
Lăng Vi cảm giác như mình đang nghe sách trời, nhưng điều làm cô kinh ngạc là, cô lại nghe hiểu quyển “Sách trời” này, ha ha...
Cô chợt có cảm giác mình thật thông minh!
Diệp Đình suy đi nghĩ lại những lời của Lôi Thiếu Dục, cảm thấy hơn bận lòng, vừa rồi cha anh nói một tràng rất nhiều thông tin, nhưng có vẻ như chẳng có thông tin gì hữu ích! Suy nghĩ kỹ lại, cũng đúng... sao ông có thể tùy tiện tiết lộ hành động cơ mật như thế này cho người khác.
Lôi Thiếu Dục tạm biệt, ông nhìn Diệp Đình nói: “Khi nào có kế hoạch hành động cụ thể, cha sẽ lại dùng phương pháp cũ liên lạc với con.”
Diệp Đình chợt nghĩ đến một cảnh tượng... anh đang chuyên tâm dồn chí chăm chú nhìn vào máy vi tính xem báo cáo, đột nhiên —— “Bụp”... Màn ảnh tối sầm, văng ra một hàng chữ to: “Kẻ trộm —— kế hoạch đã được hoàn thành, chuẩn bị hành động!”
Diệp Đình lập tức ý thức được... Trái tim nhỏ bé của mình vừa mới bị đầu độc...
Lôi Thiếu Dục ôm bả vai Diệp Đình, vỗ vỗ.
Ông đặc biệt nghiêm túc nói: “Chúng ta lần này hành động, nhất định phải nhanh, chuẩn, độc! Không thể do dự nửa phần. Một khi do dự sẽ bỏ lỡ thời cơ. Kế hoạch của chúng ta là trong một tuần là bắt được Hoắc Ân, một tháng làm tan rã thế lực của Hắc Dạ đế quốc! Nằm vùng ta giấu trong trung tâm Hắc Dạ đế quốc toàn bộ chuẩn bị thu võng.”
Trái tim của Lăng Vi đập “thình thịch”, phụ thân tuy nói nhẹ nhàng như vậy, nhưng lần hành động này ông đã chuẩn bị từ rất lâu rồi!
Tuy thu lưới chỉ trong tháng này, nhưng tất cả công lao đều phải tính vào cố gắng lúc trước!
Diệp Đình và Lăng Vi nhìn theo ông đi ra ngoài, sống lưng Lôi Thiếu Dục thẳng tắp, không lam lũ như phần nhiều đàn ông trung niên khác. Lôi Thiếu Dục cũng không giống, thắt lưng ông thẳng tắp, thân hình cao ngất! Nhìn bóng lưng đó luôn cho ta cảm giác ông đứng trên người khác, hùng hồn đầy ngạo khí!
Lăng Vi lấy cánh tay ᴆụng ᴆụng Diệp Đình: “Chồng, anh phải rèn luyện nhiều vào, chờ đến lúc anh có tuổi như ba cũng phải có khí độ như vậy!”
Diệp Đình đột nhiên cười với cô: “Vậy luyện đi... Anh mấy tháng rồi chưa luyện với em, anh cũng sắp nghẹn thành nội thương rồi... Anh thấy nơi này cũng khá tốt...”
Anh còn cố ý nhìn quanh kho hàng một vòng...
Lăng Vi thật muốn đập cho mình một cái, tên kia nghĩ kiểu gì vậy, lại còn giả vờ nghiêm trang được nữa chứ!
Diệp Đình vươn tay ôm cô, cả người dán sát lại gần, Lăng Vi cười nói: “Suy nghĩ của anh đã vượt qua giới hạn của nhân loại rồi, em không thể dùng ngôn ngữ bình thường của nhân loại giao lưu với anh nữa!”
Diệp Đình ở bên tai cô nói: “Vậy dùng thân thể giao lưu.”
“Phốc ——” Lăng Vi hộc máu... Thái bạch kim tinh nhị gia, mau tới đem con hầu tử “Đậu bức” này đi ——‘bàn đào viên’ có phải còn thiếu người trông coi không? Mau mau mau, mau mau, tên này chạy xuống nhân gian làm loạn, Ngọc Hoàng đại đế ngài bỏ qua sao? Có thể quản hắn hay không?
Diệp Đình cười không ngừng được, anh nói: “Lại nghĩ linh tinh đúng không? Anh đang nói chúng ta lâu rồi không luyện vật, xem em nói đi đâu kìa.” Vừa rồi còn khẩn trương, xấu hổ, lập tức bị cô chọc bay hết.
Diệp Đình ôm cô, thanh âm từ tính dễ nghe ở bên tai cô nói: “Vợ à, em thật tốt.”
Lăng Vi ngạo kiều hất cằm: “Đương nhiên!”
Diệp Đình ôm cô, hôn nhẹ một cái... Thật sự luyến tiếc ra ngoài. Lăng Vi lại kéo anh: “Đi nhanh đi, nơi này nóng muốn ૮ɦếƭ!”
Kho hàng rách nát, ngay cả cái quạt cũng không có!
Hai người cầm tay nhau đi ra, thấy được nằm vùng Lôi Thiếu Dục sắp xếp ở đây —— đại thúc quản lý kho hàng!
Diệp Đình và Lăng Vi làm bộ tiếp tục đi dạo phố, Ám ảnh tiểu tổ đem mấy gói lớn nhét vào tay họ, giả vờ nãy giờ họ luôn đi mua sắm.
Chỉ chốc lát sau, những kẻ theo dõi bọn họ lại cùng đi đến, người kia rõ ràng nhẹ nhàng thở ra...
Lăng Vi, Diệp Đình, và Lôi Thiếu Dục gặp nhau không lâu, lúc này, trong tay lại cầm một đống gói to, thật khiến người ta cảm thấy bọn họ nãy giờ luôn đi dạo phố.
Lôi Thiếu Dục trở lại tổng bộ, Bạch Hạc Tường khuôn mặt lạnh lùng, đột nhiên mời dự họp hội nghị trung tâm!
Bạch Hạc Tường ở hội nghị chất vấn Lôi Thiếu Dục: “Tôi vừa nhận được tin, hôm qua ông đón một người phụ nữ về nhà? Khó trách ông nói muốn trong vòng một tháng tan rã thế lực của Hắc Dạ đế quốc, hóa ra con ông chính là ông chủ của Đỉnh Phong Quốc Tế —— Diệp Đình, cậu ta muốn tháng sau tổ chức hôn lễ! Lôi Thiếu Dục —— ông đây là muốn diệt trừ hết những thứ có thể uy Hi*p mà ông diệt trừ được, ông muốn dọn sạch tất cả tai họa ngầm cho con mình!”
Lôi Thiếu Dục giận tím mặt! “Rầm——” Ông đấm một quyền lên mặt bàn: “Lôi Thiếu Dục tôi làm ra quyết định này và Diệp Đình nó không có nửa phần quan hệ! Kế hoạch này của chúng ta đã chuẩn bị bao nhiêu năm, không ai có thể rõ hơn so với chúng ta!”
Chu Lập Thủy đứng lên, nghiêm túc nói: “Lão Bạch, cậu mới chuyển về đây không lâu, với kế hoạch của chúng ta còn chưa quen thuộc, mời cậu về xem lại kế hoạch đi. Tôi đồng ý với kế hoạch của lão Lôi!” Nói xong, nhìn xung quanh một vòng: “Ai có kiến nghị gì khác mời lập tức giơ tay đề nghị.”
Những người khác đều nhất trí tỏ vẻ đồng ý với quyết định của Lôi chủ soái.
Bạch Hạc Tường: “...” Nói thật, ông hơi bất ngờ: “Mọi người không thấy thời gian không đủ à?” Ông vừa chuyển về đây không lâu, đối với kế hoạch này quả thật còn chưa thấu đáo.
Chu Lập Thủy nghiêm túc nói: “Kế hoạch của Lôi chủ soái chúng tôi kiên quyết chấp hành! Chúng ta chuẩn bị nhiều năm như vậy, thời cơ chín muồi tất nhiên phải nhanh thu lưới một chút. Binh quý thần tốc! Chúng ta phải nhân lúc kẻ địch còn chưa phòng bị cho một kích trí mạng! Càng không thể để kẻ địch có cơ hội thở dốc! Bọn họ một khi có năng lực phản kích, chúng ta còn muốn tìm cơ hội như vậy, chỉ sợ còn phải đợi hơn mười, hai mươi năm nữa!”
Bạch Hạc Tường nhìn Chu Lập Thủy, lại nhìn Lôi Thiếu Dục vẻ mặt nghiêm túc, ông lại nhìn quan tướng đang ngồi xung quanh một vòng, không ngờ mọi người đối với lời Chu Lập Thủy nói đều không có dị nghị.
Ông gật gật đầu, hối lỗi nói: “Là tôi lỗ mãng.” Tiếp theo, nhìn về phía Lôi Thiếu Dục nói: “Mời ngài tiếp tục giảng giải kế hoạch.”
Lôi Thiếu Dục không so đo với ông nữa, Bạch Hạc Tường cũng không có ý xấu, cậu ta không biết tình huống, cũng là lo lắng nhiệm vụ có sơ xuất.
Lôi Thiếu Dục cũng không quấn lấy vấn đề đó không buông.
“Mọi người nhìn cái này xem “ Lôi Thiếu Dục lấy ra con chip Diệp Đình giao cho mình: “Con chip này là ông chủ Đỉnh Phong Quốc Tế Diệp Đình cung cấp cho chúng ta. Chúng ta có thể thông qua con chip này tới bắt Hoắc Ân!”
Lôi Thiếu Dục lại giảng giải tác dụng của mấy con chip này.
Chu Lập Thủy vừa nghe đến tên Diệp Đình, lập tức có chút không nhịn được, muốn phì cười...
Ông chịu đựng chịu đựng, cuối cùng không nhịn được: “Phốc...” Vừa rồi lão Bạch còn nói Lôi Thiếu Dục muốn thu phục thế lực của Hắc Dạ đế quốc trong vòng một tháng là trải đường cho con mình...
Giờ thì biết chưa? Diệp Đình người ta mới là người trải đường cho chúng ta kìa! Không có tư liệu của Diệp Đình, muốn bắt Hoắc Ân thật đúng là sẽ không có dễ dàng như vậy!
Bạch Hạc Tường đột nhiên ngây người, đúng là cứ như tự tát vào mặt mình… Vừa rồi ông còn nói Lôi Thiếu Dục muốn thay con mình dọn sạch tai hoạ ngầm, hiện tại xem ra... Trò đùa này cũng quá lớn rồi đấy!
Người ta không chỉ có không cần bọn họ che chở, còn có thể cung cấp manh mối có lợi cho bọn họ... Bạch Hạc Tường mặt đỏ như phát sốt, nhưng lại thấy Lôi Thiếu Dục dường như cũng không có ý muốn làm khó dễ mình. Lúc này mới làm bộ như không có việc gì tiếp tục nghe báo cáo.
Thời gian một tuần, Lôi Thiếu Dục từng bước bức bách người phụ nữ kia! Cô ta cuối cùng cũng đầu nhập Hoắc Ân, vị trí Hoắc Ân lão quỷ lập tức bại lộ!
Lôi Thiếu Dục lập tức thừa thắng xông lên ——
Dưới sự bao vây điên cuồng tiễu trừ, Hoắc Ân cuối cùng cũng sa lưới! Mãi đến khi bị bắt, Hoắc Ân cũng không biết mình bị bại lộ như thế nào.
Lôi Thiếu Dục lập tức hạ lệnh bắt tất cả tâm phúc dưới trướng Hoắc Ân, cũng từ trong thân thể những người này lấy ra hơn mười con chip!
Lôi Thiếu Dục giao con chip cho Diệp Đình, Diệp Đình đem con chip tạo thành một bức bản đồ, cũng lại trả lại cho ông. Lôi Thiếu Dục lập tức phái người tiến đến thống kê tài sản, kết quả, theo bản đồ chỉ dẫn phát hiện từng kho từng kho súng ống đạn dược, vàng thỏi! Còn có một số lượng thuốc phiện lớn khiến người ta không dám nhìn thẳng!
Trận chiến mở màn báo cáo thắng lợi! Hoắc Ân rớt đài, Hắc Dạ đế quốc lập tức như mất một chân!
Một đôi mắt trong bóng, nặng nề híp lại —— nó ngửi thấy mùi máu tươi nó thích nhất...
Lôi Thiếu Dục và Bạch Hạc Tường cả đêm thẩm vấn Hoắc Ân nhưng miệng lão già này vô cùng chặt, một chữ cũng không thèm nói.
“Đội trưởng, Hoắc Ân không chịu nói gì hết.” Không hề lấy được chút tin tức có ích từ Hoắc Ân.
Lôi Thiếu Dục ra lệnh: “Tiếp tục thẩm vấn, đến khi hắn khai ra chuyện tàn sát của thảm án 497 người dân nước ta. Còn có, dùng hết mọi cách để hỏi ra những tư liệu của thủ lĩnh X.”
Thủ lĩnh X là ngoại hiệu của người đằng sau Dạ đế quốc, X là ai, người này là thủ lĩnh vô cùng thần bí, đối với bọn họ mà nói chính là siêu cấp thần bí.
Qua ba đêm, thẩm vấn viên dùng nội tuyến báo cáo: “Lôi soái, Hoắc Ân không chịu nói gì hết, hắn ta đòi ngủ.”
Lôi Thiếu Dục đang bận rộn bày binh bố trận, cảm xúc mọi người vô cùng căng thẳng, khẩn trương, Bạch Hạc Tường tức giận nói với micro: “Ngủ gì mà ngủ, hắn còn muốn ngủ? Không cho ngủ, tiếp tục thẩm vấn.”
Cuộc chiến vừa khai hỏa, Lôi Thiếu Dục tiếp tục trình bày kế hoạch.
Trải qua mọi người nhất trí, ông lập tức hạ lệnh bốn thành viên nằm vùng ở Dạ phát động nổi loạn.
Mật lệnh thông qua cấp trên truyền tới bốn người kia.
Bốn người nằm vùng chính là những người sở hữu 7 chiếc vòng cổ mà ba người khác đã hy sinh.
Nhiệm vụ hiện tại của bọn họ chính là diệt trừ thế lực bóng tối mạnh nhất toàn cầu – Dạ đế quốc.
Gần 10 năm, bốn người nằm vùng trong các bang, mỗi người có một thân phận đặc thù.
Hiện tại bọn họ trải qua nhiều lần nội đấu, mới trở thành thủ hạ của Dạ, Thủ lĩnh của bang hội Gleet, phó bang Jacques Guild, thành viên nóng cốt liên minh thích khách Assassin League và tham mưu của bang Kurshall.
Bọn họ dẫn dắt bang hội của mình không ngừng cắn nuốt các bang nhỏ yếu kém hơn, mười mấy năm thế lực bóng tối toàn cầu thay đổi không cách nào dự đoán, các bang nhỏ hoàn toàn sụp đổ, cứ mãi như vậy chỉ còn lại một mình Dạ đế quốc.
Giống như vậy, Dạ đế quốc cũng có nội đấu, còn sót lại mười mấy bang lớn vẫn còn giữ được thực lực nhưng vì nội đấu mà có vài bang chỉ là vỏ rỗng.
Lần này, mục tiêu của bọn họ chủ yếu là bang Roths, Guilty Alliance và bang Sofie.
Ba bang này hiện tại có thực lực mạnh mẽ nhất trong Dạ đế quốc, đứng đầu trong nhóm xã hội đen toàn cầu.
Bảy người từng được giao vòng cổ trước mắt may mắn còn lại bốn người, là Lôi Thiếu Triệt, Lý Vân Hào, Vương Dần và Trần Tích Toàn.
Lúc này địa vị của bọn họ ở Dạ đế quốc là vô cùng vững chắc.
Lôi Thiếu Dục và Lôi Thiếu Triệt là anh em nhưng hai mươi mấy năm qua bọn họ chưa từng liên hệ với nhau, cũng không biết đối phương đang làm nhiệm vụ gì. Mặc dù lần này Lôi Thiếu Dục hạ lệnh, Lôi Thiếu Triệt chấp hành nhưng cũng không biết bọn họ cùng chung nhiệm vụ.
Chỉ có suy đoán, có lẽ đối phương giống mình cũng chưa từng ૮ɦếƭ.
Hiện tại Lôi Thiếu Triệt dùng tên Lôi Ân, dung mạo thay đổi rất lớn, có râu quai nón đầy mạnh mẽ, làn da ửng đỏ, mũi lớn, mắt xanh, dù đeo lens nhưng vẫn sắc bén như cũ.
Danh tính của ông là con nuôi của cựu thủ lĩnh bang Gleet – Alston, từng trùng hợp cứu mạng Alston.
Lôi Thiếu Triệt ẩn nấp ở trong bang mười mấy năm, không ngừng nâng cao thực lực bản thân, từng chút từng chút gây ra nội đấu để mấy đứa con của Alston sôi nổi Gi*t hại lẫn nhau.
Cuối cùng, ông dùng thực lực mạnh mẽ của mình ngồi lên vị trí thủ lĩnh Gleet.
Trong lúc đó, nhiệm vụ hàng đầu của ông chính là đả kích và thâm tóm các bang phái đối địch với bang mình, bản thân Lôi Thiếu Triệt đã vô cùng thông minh, có vô số nội ứng truyền tin cho mình khiến cho ông như cá gặp nước, bởi vì ra tay tàn nhẫn, tác phong như sấm rền gió cuốn dần dần mọi người trong bang Gleet càng tin tưởng.
Hiện tại trong bốn người nằm vùng thì Lôi Thiếu Triệt có vị trí cao nhất ở Dạ đế quốc.
Trên hội nghị bàn tròn của Dạ đế quốc, ông Marion chủ trì cuộc họp, những người ngồi ở đây đều là thành viên nòng cốt của Dạ đế quốc, đều là lão đại của các phân bang.
Lôi Ân (Lôi Thiếu Triệt) mắt lạnh nhìn mọi người, tới giam gia ngoại trừ Marion thì còn có 10 người nữa.
Mười ngày này thì có ba bang nửa ૮ɦếƭ nửa sống, trước đó ngoại trừ Hoắc Ân bị bwats còn có hai bang lớn nội đấu.
Hiện tại Dạ đế quốc gần như chỉ có bảy bang mạnh, trong đó có bốn bang lớn bị đám người Lôi Thiếu Triệt chiếm giữ.
Lúc ‘Lôi Ân’ đang đánh giá những người khác thì những người khác cũng đang đánh giá ông. “Lôi Ân đại nhân vẫn hăng hái khí phách như vậy, tiểu đệ đây thật bội phục.”
Người nói chuyện chính là mục tiêu kế tiếp của Lôi Thiếu Triệt: Soris, thủ lĩnh của băng đảng Sofia, đã gần 80. Nhưng khi nói chuyện với Lôi Ân vẫn tự xưng là tiểu đệ.
Bởi vì địa vị của ‘Lôi Ân’ ở trên ông ta. ‘Lôi Ân’ khống chế ‘Bang Gleet’, hiện tại có thực lực mạnh nhất ở Dạ đế quốc, cho nên các lão đại ở đây đều tự xưng là tiểu đệ.
“Lôi Ân” khách khí gật gật đầu. Thái độ của ông lãnh đạm, từ đầu đến cuối vẫn cúi đầu làm cho người ta cảm thấy ông bình thản, hoàn toàn không có uy Hi*p.
Nhưng, kỳ thật…… Tới tham gia hội nghị này, đám lão đại dều hiểu đôi mắt này là ánh mắt nguy hiểm nhất.
Không khí rơi vào cảnh tĩnh mịch quỷ dị, không ai chủ động nói chuyện.
Marion nói: “Hôm nay mới các vị tới đây, nói vậy mọi người cũng đã biết ý của người đứng đầu của Dạ đế quốc chúng ta – thủ lĩnh Hill. Hoắc An bị bắt, tôi thay mặt thủ lĩnh Hill hỏi thăm mọi người cũng thay thủ lĩnh hỏi thăm mọi người: Tiếp theo mọi người có hành động gì không?”
Marion vừa nói xong, không khí vẫn vô cùng tĩnh mịch.
Toàn bộ đại sảnh tráng lệ nhưng lộ ra hơi thở ૮ɦếƭ choc.
Đám lão đại đang ngồi chỗ ngày đều lạnh mặt, ánh mắt hung ác, loại lệ khí hung ác này vì lâu dài chìm trong cảnh ૮ɦếƭ choc mà có.
Tuy không ai nói chuyện nhưng đều đang tính kế trong lòng.
Marion không vội mà chờ bọn họ trả lời, bởi vì vấn đề này của ông ta chính là thức tỉnh đám người này.
Để cho bọn họ ngẩn ra, hiện tại đang là thời kì rung chuyển mạnh mẽ, dù thiếu mắt nhìn đại cục cũng không phải mù, nhắm họng súng tới bọn họ vậy thì không thể trách bọn họ không nương tay.
“Mở màn hình ra, đây là hiện trường thứ hai.” Marion ngẩng đầu cho người bật màn hình.
Màn hình lớn hiện ra nhiều cảnh, đều là đám người hung ác, là các lão đại bang nhỏ không được tiến vào hội nghị.
Bởi vì, địa vị chênh lệch, Dạ đế quốc chia làm ba cấp, tầng cao nhất là lão đại ngồi tại hội nghị bàn tròn, tầng thứ hai là những người có mặt trong video hội nghị trung cấp.
Tầng thứ ba ngay cả tư cách tham gia video cũng không có, chỉ có thể nhận lệnh từ cấp trên.
Đám thủ lĩnh tham gia hội nghị bằng video hàng năm đều thay đổi bởi vì bọn họ ở trong bang thường đễ bị đổi.
Nhiều thủ lĩnh hàng năm bị đuổi Gi*t, đừng nhìn năm nay vẻ vang tham gia hội nghị, sang năm không chừng mộ đã mọc cỏ xanh rồi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc