Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 282

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Lôi Niểu Niểu là một cô gái thông minh, làm sao không nhìn suy nghĩ của anh.
Cô “Hứ” một tiếng: “Anh không chạm vào tôi, tôi lớn tiếng kêu cái gì chứ? Tôi cùng bạn học tổ chức sinh nhật, đều ngủ như vậy a, ngổn ngang, giống như nồi sủi cảo vậy.”
“...” Lý Thiên Mặc không biết đang suy nghĩ gì, sắc mặt trầm trầm. Anh xuống đất kéo mở một cái ngăn kéo, cầm ra bàn chãi đánh răng, khăn lông ném cho cô: “Đi rửa mặt đi, hôm nay cô phải đến trường chứ? Tôi cũng phải đi làm.”
Lôi Niểu Niểu nói: “Buổi sáng tôi không có tiết, tôi phải về nhà tắm, thay đồ đồng phục. Anh mau đi làm đi.”
Hai người dọn dẹp một chút, cùng đi ra cửa. Lôi Niểu Niểu đi ván trượt về nhà, Lý Thiên Mặc đi theo sau cô, anh đột nhiên hỏi: “Thứ bảy cùng tôi đi mua bàn ăn chứ? Có rãnh không?”
Lôi Niểu Niểu quay đầu, nhìn anh.
“Tôi nói cùng anh đi mua, nhất định là tôi rảnh!” Trong giọng nói còn có chút không hài lòng, thật giống như không được tin tưởng.
Lý Thiên Mặc lập tức cười, vẫy tay với cô: “Đi nhanh đi ——” dưới ánh mặt trời, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô giận đến cổ cổ. Làn da cô trong suốt nhìn rất đẹp.
Lý Thiên Mặc bị ánh mặt trời chiếu sáng đến không mở mắt ra được, bởi vì tối hôm qua trời mưa làm cho thời tiết có chút bực bội.
Anh cảm giác hô hấp có chút khó khăn... Anh dùng sức hít một hơi. Nhìn cô giống như mang theo đôi cánh: tên ván trượt “Bay” đi.
Lý Thiên Mặc lặng lẽ đi làm, đột nhiên... Cảm giác... Anh phải cần mua một chiếc xe? Trước đây đến Lan Mị anh kiên quyết không mua xe bởi vì công ty rất gần, bây giờ đến Long Đằng lại càng gần hơn. Như vậy càng không cần phải dùng xe nên anh quyết định không mua xe.
Nhưng là... Sau này, Lôi Niểu Niểu muốn tới nhà anh chơi chứ? Cũng không thể để cho cô ấy trợt tám ván kia... rất mệt, lại không an toàn!
Nhưng là, suy nghĩ lại một chút... Nếu anh có xe, phải đưa cô về nhà sớm, cô không thể cùng anh ngủ một cái giường rồi!
Tôi đi... Lý Thiên Mặc giật mình! Anh bị chính suy nghĩ của mình làm cho kinh sợ!
Từ lúc nào anh lại trở nên cầm thú như vậy? Anh đường đường là chính nhân quân tử? Những suy nghĩ vừa rồi cũng là suy nghĩ của người bình thường a?
Anh hận không thể tự tát mình một cái thật mạnh, nhưng là... Vừa nghĩ tới tối hôm qua ôm cô một cái, lại nhận nhiệm vụ tình duyên, ngủ trên một giường, còn đắp chung một cái chăn...
Tại sao... Trong lòng cảm thấy lâng lâng như vậy?
Lý Thiên Mặc vừa đi vừa cười... Tâm tình trở nên tốt lạ kỳ! Đẹp đến nước mũi muốn nổi bọt...
Đang vui vẻ, đột nhiên anh lại muốn tát mình, chuyện gì xảy ra nha? Anh một mực thích Chính Hiền tiểu huynh đệ! Đột nhiên lại muốn thay đổi mục tiêu? Anh thay lòng cũng thật là nhanh?
Lý Thiên Mặc mất hứng, cảm giác mình thật giống như có chút mê gái.
Anh buồn bực đi làm, đến phòng làm việc bộ kỹ thuật, anh đi vào phòng làm việc riêng của Tổng thanh tra.
Bên ngoài, có người thấp giọng bàn tán,“ Tổng thanh tra của chúng ta thật ngạo mạn, trẻ tuổi như vậy lại rất lợi hại!”
“Đúng vậy, hai ngày trước, tôi còn không phục anh ta, nhưng là... Người ta thật là lợi hại. Không thèm đặt khó khăn của chúng ta vào trong mắt, cũng không nói đến. Thật ngạo!”
“Ừ sao... Tôi biết rất nhiều đại thần kỹ thuật, tôi cũng không phục ai, nhưng tôi liền phục "Mặc Thần".”
Lý Thiên Mặc không để tâm tới những lời bàn tán sau lưng, đi vào phòng làm việc, chỉ thấy Lăng Vi theo anh đi vào. Lăng vi đem bữa ăn sáng đặt ở trên bàn, cười nói: “Lôi Niểu Niểu mới vừa gọi điện thoại cho mình, nói sáng nay cậuvẫn chưa ăn sáng...”
Lý Thiên Mặc lúng túng mặt đỏ rần.
“Ây da...” Lăng Vi cười trêu chọc anh: “Thế nào? Tối ngày hôm qua, hai người ngủ chung một giường sao? Phát triển cũng thật là nhanh a... Nhổ lông chân cũng không nhanh bằng tốc độ của hai người...”
Lý Thiên Mặc không giải thích, con gái người ta... Là ngủ ở nhà anh... Còn đắp chung một chăn! Giải thích cái gì? Không cần.
Lăng Vi cười, trở lại phòng làm việc, cô cầm ra mấy sợi dây chuyền, suy nghĩ một chút, gọi điện thoại cho Diệp Đình.
Chuyện kinh doanh của công ty, cô cũng hết sức giúp anh, cho nên, cô hết khả năng giúp anh giải quyết vấn đề khác như giúp anh tìm ba, tìm mẹ... Ở phương diện sinh hoạt hằng ngày cô càng quan tâm anh nhiều hơn, lo lắng cho anh, yêu thương anh, cho anh ấm áp.
Diệp Đình nghe điện thoại, Lăng Vi có chút kích động nói: “Ông xã, gần đây em nghĩ tới một ý kiến của của ba rất hay!”
Diệp Đình giúp cô đi kiểm tra nhà xưởng, cô bây giờ đi lại vô cùng bất tiện, dù là lên lầu hay xuống lầu, hoặc là đi bộ, toàn bộ đều do Diệp Đình làm giúp.
Anh bây giờ luôn lấy gia đình làm trọng, sự nghiệp phát triển hoàn toàn không mở rộng mạnh mẽ như trước.
Lúc Diệp Đình trở về, Lăng Vi thấy anh hôm nay không mặc áo khoác vest, anh chỉ mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây màu đen.
Áo sơ mi kia là cô mua cho anh, thật là mê hoặc ૮ɦếƭ người không đền mạng!
Cổ đứng nhỏ, kẻ sọc đen, thiết kế bó sát cơ thể, làm nổi bật dáng người cao lớn, vóc dáng đẹp trai của anh.
Quá đẹp trai! Trong lòng thiếu nữ người ta muốn nổ tung a —— a! Không đúng, cô bây giờ là thiếu phụ. 囧... Lòng “Thiếu phụ “ Lăng Vi cũng bị K**h th**h đến nhộn nhạo. Vóc dáng của ông xã cô tại sao lại xuất sắc đến như vậy?
Cô hai cái tay chống càm, vừa cười híp mắt vừa thưởng thức đại lão công đẹp trai của cô. Đẹp trai thật là không nên không nên đích, nhất là đôi mắt của anh, tối đen như mực, giống như một viên trân châu đen bóng ngâm trong dòng nước suối mát lạnh và trong suốt.
Như vậy có thần, rõ như vậy lượng. Lúc anh nhìn cô, thời khắc chứa đựng ánh sáng nhu hòa.
Diệp Đình thấy cô đang... Sắc, mị, mê hoặc nhìn anh, anh cố ý thả chậm bước chân. Cố ý phát ra cái loại tới làm mê mụi bà xã của mình.
Ai ya... Mấy bước đi này của Diệp Đình giống như gió nổi mây vần: “Thật là muốn lấy mạng mình a!” Lăng Vi che giấu tâm tư, lòng thiếu phụ nổi lên... Bị sắc đẹp làm cho hồ đồ.
Lăng Vi đi đến ôm anh: “Ông xã, cực khổ rồi...”
Ô ô, Ông xã thật là đẹp trai, tranh thủ chiếm chiếm tiện nghi, bàn tay nhỏ bé của cô tìm đến bả vai, sau lưng, gương mặt dùng sức nhéo một cái, thật không dám tin người đàn ông đẹp trai này là chồng của cô, ha ha ha...
Để cho cô thỏa mãn năm phút.
Diệp Đình thấy cô vui vẻ như thế, liền hôn nhẹ lên má cô. Hôm nay cô đặc biệt xinh đẹp, váy đầm dài màu xanh như nhúng trong ánh sáng gió xuân, ở người cô lau qua một màu xanh biếc, để cho cô cả người tràn đầy điềm đạm, trẻ trung khí tức thanh xuân.
Mặc dù bụng cô đã lớn, nhưng không hề ảnh hưởng đến sự hoạt bát, xinh đẹp của cô.
Gương mặt cô xinh đẹp, đôi mắt ngấn nước, rõ ràng anh đã bị gương mặt ấy mê hoặc.
Anh đưa tay ôm cô vào lòng ***, nhẹ giọng nói: “Không khổ cực, kiểm tra xưởng thì có gì khổ cực, em không thấy được ánh mắt của các cô gái ở đó "Lả tả " nhìn anh.”
Lăng Vi “Xì” một tiếng... Cười phun: “Trong xưởng của chúng ta có cô gái nào sao? Anh nhìn ai lại ra cô gái thế?”
“...” Diệp Đình suy nghĩ một chút: “Trong xưởng không có cô gái nào sao?” Vậy chẳng khác nào anh làm trò cười trước mặt cô, thật đúng là không chú ý có con gái hay không.
Lăng Vi ở trong *** anh cười, tay nhỏ bé đánh vào *** anh: “Trong xưởng chúng ta chỉ có chú, ông lão... Thanh niên trẻ tuổi cũng không có mấy người. Ánh mắt “ Lả tả” nhìn anh kia ở đâu mọc ra chứ?”
Lăng Vi cười không được, bụng run lên. Cô ôm bụng Tử Tiếu.
Diệp Đình: “...”
Anh cũng cười một chút, đỡ cô đi ghế sa lon ngồi.
Lăng Vi trêu anh, nói: “Ông xã, bây giờ công việc của Đỉnh Phong anh cũng không thể đảm nhiệm, Thiên Thiên lại ở trong bụng em. Em cũng sắp thành gán*** của anh...”
Diệp Đình: “Bà xã, em phải nhớ kỹ em, tiền mới làm anh mệt mỏi, em mãi mãi không phải là gán*** của anh nghe không.”
Trong lòng Lăng Vi tràn đầy ấm áp, Cô hôn lên gương mặt đẹp trai của anh.
Lại chiếm tiện nghi, thật tốt. Ai bảo ông xã của cô đẹp trai như vậy làm cho cô cảm thấy thật hạnh phúc.
Diệp Đình xoa xoa mặt cô, nói: “Tiền, mãi mãi không bao giờ có thể kiếm đủ. Đủ dùng là được, vì kiếm tiền mà vứt bỏ bà xã và con của chúng ta, đó mới là mất nhiều hơn được. Trong mắt anh, không có gì quan trọng hơn bà xã và bảo bối. Anh kiếm tiền là để chăm sóc em và con, nếu không có em và con kiếm nhiều tiền hơn nữa cũng có ích lợi gì? Hơn nữa, anh bây giờ đang ở trong thời kỳ hòa hoãn, hai năm trước anh đã thả bọn họ, đợi khi nào em và con bình an vô sự, anh sẽ từ từ đòi lại.”
“Ừ: “Lăng Vi tựa đầu lên vai anh, cô đột nhiên nhớ ra mới vừa rồi muốn tìm anh nói chuyện: “Ông xã, em nghĩ ra một cách gần giống với cách của ba.”
“Em nói thử xem...” Diệp Đình cầm tay cô, dùng đầu ngón tay của mình xoa P0'p các đốt tay của cô. Từ Phi nói, tháng càng lớn rất dễ bị chuột rút, nếu không xoa P0'p thường xuyên sẽ bị chuột rút rất đau.
Lăng Vi nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn chăm chú nhìn anh nói: “Chúng ta đến phòng của anh ta xem một chút... Cách nhanh nhất để hiểu một người là đến quan sát phòng của anh ta.”
“Đúng, rất có lý.” Ngón tay của Diệp Đình ngừng lại, nói: “Nhất là loại người như anh ta, thông qua hồ sơ lưu trữ và cách bài trí chúng ta có thể biết được thói quen và sở thích của anh ta.”
“Ừ: “Lăng Vi vội vàng gật đầu: “Nói không chừng... Ở thư phòng của anh ta, chúng ta còn có thể tìm được một vài manh mối hữu dụng.”
“Không sai...” Diệp Đình cầm tay Lăng Vi: “Ngày mai là thứ bảy, chú và thím chắc có thời gian.”
“Đúng, chuyện này không nên chậm trể.” Diệp Đình lấy điện thoại, cùng Lôi Thiếu Tu hẹn thời gian. Lôi Thiếu Tu cùng Phương Di tối hôm qua đã ra ngoài, bây giờ vẫn chưa về.
Lôi Thiếu Tu nhìn đồng hồ, nói: “Chiều mai chú về đến cũng không sai biệt thời gian, đến lúc đó chú sẽ liên lạc lại với con.”
“Được.”
Lăng Vi nói: “Hôm nay chúng ta mau chóng phải làm xong công việc, để ngày mai rảnh mới được.”
Cô trở lại bàn làm việc xem bản thảo thiết kế các kiểu xe sắp đưa vào sản xuất, cô phải quyết định mẫu xe.
Trong tay cô, bây giờ có hai bản thiết kế, một bản là thiết kế của Hoa Thiểu Kiền: rất cá tính, mười phần là xe thể thao, loại xe hơi nhỏ, mặc dù xe mang phong cách thể thao, nhưng giá tiêu thụ tầm 13 vạn.
Lăng Vi gật đầu một cái, với giá này người tiêu dùng có thể chấp nhận. Bởi vì, Long Đằng lần đầu tiên có mặt tại thị trường xe hơi, nhất định giá không thể quá cao.
Cho nên, Chiếc xe hơi đầu tiên, phải đưa ra những tính năng cao nhất, động cơ mạnh nhất, hệ số an toàn cao, nhưng giá cả phải phù hợp với một chiếc xe hơi thực tế.
Bản thiết kế của Hoa Thiểu Kiền này, Lăng Vi rất hài lòng. Nói thật... Hoa Thiểu Kiền rất có đầu óc, cũng rất có tài năng thiết kế.
Như vậy, một mức giá vừa phải và các tính năng cực cao, còn có thể giống như xe thể thao lướt gió, những thứ kia mong đợi xe mới bọn họ đưa ra thị trường sẽ lên cơn sốt hữu cửa, còn chưa điên a?
Chẳng qua là... Mọi tính năng đều yêu cầu cao, như vậy chi phí... Khẳng định cũng sẽ rất cao...
Cá và bàn chân gấu không thể có cả hai...
Trước đây Lăng Vi không để ý tới vấn đề giá cả, cô lại xem một bản thiết kế khác, bản thiết kế này là của Tiểu Cầm đưa lên.
Tiểu Cầm và bộ phận thiết kế đã thiết kế một kiểu xe siêu cấp vượt qua kiểu xe địa hình bình thường.
Lăng Vi gọi điện thoại cho Tiểu Cầm: “Tiểu Cầm, tôi đã xem bản thiết kế của anh, Kiểu dáng rất đẹp! Rất sáng tạo, làm tôi rất ngạc nhiên. Chỉ có điều, các anh có nghĩ tới kiểu xe "Dã Mã" mà Lan Mị mới đưa ra thị trường, bây giờ chúng ta lại đưa ra một kiểu xe địa hình, cũng ςướק bất quá "Mustang " ngọn gió. Chúng ta lại chọn đi đường việt dã, thứ nhất: Sẽ rất mạo hiểm, thứ hai: Cố hết sức lại không được cám ơn, tất cả mọi người sẽ đem xe mới của chúng ta so sánh với xe của Lan Mị.”
Tiểu Cầm á một tiếng, nói thật, cô không nghĩ được nhiều như thế…
Lăng Vi lại nói: Không nói đến ‘con ngựa hoang’ của chúng ta ở Laroe không thể so tới, nói xong cư dân mạng có ai tin? Đám cư dân mạng lại nghĩ xe của Long Đằng chúng ta vừa mới lên thị trường đã bị chú ý. Người ta sản xuất Việt dã, chúng ta cũng sản xuất Việt dã, có vết xe đổ của Hào Duệ đấy, các người vẫn chưa thấy rõ sao?”
Tiểu Cầm lấy lại nhịp thở, một lúc sau mới nghẹn ra được chứx ‘Vâng’.
Lăng Vi hòa hoãn nói: “Tuy rằng Laror sản xuất ‘con ngựa hoang’ là do tôi thiết kế nhưng rơi vào trong miệng người có ý đồ, người ta sẽ nói Lăng Vi chỉ biết thiết kế Việt dã, chúng ta hết thời rồi. Tôi nói vậy cô nghe hiểu không?”
Tiểu Cầm kinh hãi gật đầu: “Lăng tổng, chúng tôi không nghĩ được nhiều như vậy, chúng tôi chỉ cảm thấy xe Việt dã thật dễ bán, cho nên liền thiết kế một khoản Việt dã khác.”
Lăng Vi nói: “Cái này không thể trách các cô, các cô kinh nghiệm quá ít. Hiện tại cô thông báo cho tất cả thành viên bộ phận thiết kế lập tức tới phòng họp chờ tôi. Tôi phải nói một chút về định hướng thiết kế của chúng ta.”
“Vâng.”
Lăng Vi để trợ lý thông báo cho Hoa Thiếu Kiền, để anh đến phòng họp mở hội nghị.
Diệp Đình ngồi trên sofa, cánh tay đặt lên tay vịn dựa lưng ra sau, bộ dạng nhàn nhãn thưởng thức Lăng Vi bận rộn.
Nhìn mỹ nhân nghiêm túc làm việc cố gắng giải quyết hết mọi khó khăn, thật làm cho anh cảm thấy cảnh đẹp ý vui.
Lăng Vi ngước mắt nhìn anh một cái: “Hôm nay anh không làm việc hả?”
Diệp Đình nói: ‘Không vội, thưởng thức bà xã xinh đẹp mới là quan trọng nhất.”
Lăng Vi mím môi cười tức giận trừng anh nhưng trong lòng lại ngọt như băng tan vậy.
Lúc này trợ lý Lục Phỉ đi tới: “Diệp tiên sinh”, chào hỏi xong mới nói với Lăng Vi: “Lăng tổng, tôi đã thông báo cho giám đốc Hoa, anh ấy và thành viên bộ phận thiết kế đã tới phòng họp.”
“Được, tôi qua ngay.” Lăng Vi giao bản thảo của Hoa Thiếu Kiền cho cô ấy: “Cô mang bản thảo này đưa cho mỗi thành viên bộ phận thiết kế một bản, để bọn họ tham khảo học tập ý niệm thiết kế của Hoa tổng.”
“Vâng, Lăng tổng.”
Lục Phỉ cầm bản vẽ ra ngoài, Lăng Vi lại gọi điện thoại cho bộ phận tài vụ, cô để giám đốc tài vụ gửi báo giá, rất nhanh giám đốc tài vụ gửi bảng báo giá tới.
Dựa theo yêu cầu của Lăng Vi thì động lực phải cao, tạo hình phải sáng tạo, vượt qua mức quy định. Giám đốc tài vụ kết hợp tài liệu, thuế phí, hạ báo giá tiêu thụ thấp nhất 17 vạn… thấp hơn giá này chẳng khác nào phải bù tiền vào…
Lăng Vi nhíu mày, chiếc xe của các cô ướ chừng 13 vạn nhưng làm theo yêu càu thiết kế của cô lại vượt đến 17 vạn…
4 vạn khoảng cách đó làm sao bây giờ?
Diệp Đình đứng lên đi tới bàn làm việc, anh duỗi tay dùng hai ngón tay kẹp bảng báo giá trong tay cô, sau đó thu tay đưa lên trước mặt xem qua.
Anh vừa xem vừa duỗi tay với Lăng Vi, Lăng Vi sửng sốt nhét Pu't vào tay anh.
Diệp Đình cười với cô: “Vẫn là bà xã hiểu anh nhất…” sau đó nhéo mũi cô một cái.
Tâm tình Diệp Đình rất tốt, anh không nói là đưa Pu't nhưng hiểu chỉ cần anh duỗi tay cô sẽ biết anh muốn làm gì, đó là ăn ý…
Anh cầm Pu't trong tay xóa bỏ một vài hạng mục trong bảng báo giá.
Anh nói: “Tài liệu của em anh có thể làm, như vậy giá trị chiếc xe theo yêu cầu thiết kế của em sẽ giảm đi rất nhiều.”
Anh vừa nói vừa vòng qua bàn làm việc, ngồi chung ghế với cô, Lăng Vi ngồi trên đù* anh duỗi tay ôm cổ anh.
Diệp Đình nói: “Trước hết anh làm lại bảng báo giá cho em, em đi họp trước đi.”
“Được, cảm ơn ông xã…” Lăng Vi ôm má anh hôn anh một cái: “Ông xã, anh như thế nào cũng tốt hết…”
Diệp Đình ôm cô hôn lại cô một cái: “Bởi vì em tốt cho nên anh mới trở thành tốt như vậy.”
Lăng Vi cười với anh: “Em đi họp, ông xã, thật yêu anh, luyến tiếc phải đi rồi…”
Trong lòng Diệp Đình vui sướng, cô gái nhỏ trong *** vừa nãy còn là nữ cường nhân khôn khéo, hiện tại ở trong *** anh liền biến thành nhu tình như nước… thật làm cho người ta say…
Anh xoa xoa má cô: “Đi nhanh về nhanh.”
“Vâng.” Lăng Vi cầm tài liệu đi họp, vừa ra cửa liền cười với anh, nụ cười của cô say đắm lòng người.
Chỉ một lúc Lăng Vi họp xong đi về, tạo hình chiếc xe lần này của Hoa Thiếu Kiền gọi là “Parkour”.
Diệp Đình có chút kinh ngạc: “Anh còn tưởng em sẽ tự mình thiết kế. Không phải hiện tại là thời điểm em hot nhất sao? Chiếc xe đầu tiên của Long Đằng em không muốn tự mình thiết kế hả?”
Lăng Vi lắc đầu, ánh vô cùng kiên định: “Chiếc xe đầu tiên của Long Đằng em đương nhiên muốn tự mình thiết kế… nhưng mà… em nghĩ gần đây em quá nổi bật, người ghen tỵ ở đâu cũng có. Cho nên, vì để Long Đằng thuận lợi bắn phát pháo đầu tiên, em cần tạm thời né tránh mũi nhọn, tránh cho có người quấy rối, đến lúc đó em khó mà phòng bị. Mặt khác, em nghĩ… thiên phú của Hoa Thiếu Kiền không hề thua kém em, chiếc ô tô đầu tiên của Long Đằng có thể bán chạy thì danh tiếng của Hoa Thiếu Kiền nháy mắt nổ tung.”
Lăng Vi lại nói: “Hoa Thiếu Kiền càng nổi tiếng, Long Đằng có cao thủ thiết kế là em và Hoa Thiếu Kiền, nhờ hiệu ứng của bọn em, tuyệt đối sẽ biến thành phép số nhân, đương nhiên mạnh hơn một mình em cả trăm lần, ông xã, anh cảm thấy em nói đúng không?”
Diệp Đình nhìn cô đầy khen ngợi, thật không nghĩ tới tháng sáu năm ngoái cô vừa tốt nghiệp đại học, vẫn là cô gái nhỏ chưa hiểu chuyện…
Tháng sáu năm nay cô đã trưởng thành biến mình thành một bà chủ xí nghiệp tâm tư kín đáo.
Lăng Vi biết anh nghĩ gì liền khen ngợi anh: “Bởi vì em có sư phụ giỏi, danh sư xuất cao đồ, có anh dạy bảo em mới nhanh trưởng thành.”
Diệp Đình được khen ngợi, trong lòng vui vẻ, anh đứng lên đi tới cạnh cô, cầm bảng báo giá nói: “Đây là bảng báo giá anh vừa làm cho em, em xem giá cả thế nào?”
Lăng Vi nhìn bảng báo giá, thế mà lại áp xuống 14.3 vạn.
Lăng Vi nói: “Chúng ta áp giá xuống 14.3 vạn không phải là không thể… còn tốt hơn 17 vạn nhiều lắm.”
Diệp Đình nói: “Đâu là anh làm cho em xem chứ không phải là giá cuối cùng. Bà xã, em quên sao? Động cơ này của em chính là hạng mục quốc gia nâng đỡ… nếu quốc gia cho em chính sách ưu đãi thì báo giá còn thấp hơn nhiều.”
“Á… đúng thế.”
Diệp Đình đỡ cô ngồi xuống sofa, sau đó mới nói: “Em nghĩ lại xem, Long Đằng trước kia chính là người mở đường cho quốc gia chúng ta tự sản xuất ô tô. Em biết Long Đằng được xây dựng lại khiến nhân dân vui mừng thế nào không? Bởi vì rốt cuộc ô tô sản xuất trong nước của chúng ta có thể chiếm một phần ở thị trường quốc tế. Mấy năm gần đây sản xuất ô tô trong nước ngoại trừ Hào Duệ còn có thể chiếm một chút thị trường thì các tên tuổi ô tô trong nước khác đều không lớn… mãi đến khi Long Đằng quật khởi, em phát minh ra ‘động cơ siêu cấp’ chính là oanh động thế giới rồi.”
Lăng Vi đột nhiên chấn động.
Lại nghe anh nói: “Buổi chiều, anh giúp em hẹn lãnh đạo của Giang thành, anh cảm thấy em cần bày tỏ một chút khí thế của mình cho bọn họ xem một chút.”
Nháy mắt Lăng Vi như cảm thấy có cánh cửa mở ra trước mắt mình, sau đó luồng ánh sáng mạnh mẽ chiếu tới.
Diệp Đình thật là thông minh mà.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc