Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 236

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Hiện tại bọn họ có mấy chuyện dồn chung một chỗ, nên trong nháy mắt cảm thấy áp lực tăng lên gấp bội, rất khó giải quyết.
Lăng Vi ngồi trên đù* Diệp Đình, hỏi anh: “Chồng, tiếp theo anh tính thế nào? Xử lý Paul trước? Hay là Hoắc Ân trước? Hay là tam giác vàng? Hay là tìm mẹ trước? Ô tô của em cũng sắp đưa ra thị trường rồi… Em phải bắt tay thiết kế xe mới…”
Sao đột nhiên cảm thấy như vậy, không thể phân thân thành mấy người, những chuyện này căn bản không làm xong ah!
Diệp Đình nhìn cô, hỏi: “Em nghĩ thế nào?”
Lăng Vi nói: “Thật ra… Em cảm thấy anh Yến nói đúng, bây giờ chúng ta vào núi, nhất định sẽ rất nguy hiểm. Chúng ta ở ngoài sáng, kẻ địch trong tối! Trong núi vốn ẩn chứa nhiều nguy hiểm, lỡ như bị kẻ địch phục kích, rất có thể có đi không có về. Hơn nữa, tổ chức sát thủ sẽ lợi dụng sơ hở. Lần trước em gây ra vụ sợi dây chuyền kia, nổ ૮ɦếƭ anh em ruột của Hoắc Ân, còn có trợ thủ đắc lực của Ryan – An Kỳ Nhi… Cục tức này, lão Hoắc Ân sao nuốt được?”
Diệp Đình gật đầu: “Còn gì nữa không?”
Lăng Vi suy nghĩ một lát, nói: “Đúng rồi, chúng ta còn muốn giế Hoắc Ân, thật ra không hề khó khăn… Anh quên mấy con chip kia rồi sao?”
Lăng Vi nhướng mày.
Cô nghịch ngợm chớp mắt: “Trong người tâm phúc của Hoắc Ân có con chip, ông ta còn chưa biết chúng ta đã động tay chân đâu. Gián điệp lần trước chúng ta bắt, không phải trả về chỗ cũ rồi sao? Bây giờ cô ta còn chưa liên lạc với Hoắc Ân. Chúng ta chỉ cần bất động, chờ cô ta liên lạc Hoắc Ân, chúng ta lập tức giết lão già kia trở tay không kịp!”
Diệp Đình lại gật đầu: “Còn gì nữa không?”
Lăng Vi suy nghĩ, nói tiếp: “Bắt giặc thì phải bắt vua trước! Chúng ta trực tiếp *** lão quỷ Hoắc Ân, lại bắt tâm phúc của ông ta, anh em ông ta đều bị chúng ta tiêu diệt, tổ chức hắc đạo của Hoắc Ân lập tức trở thành cát bụi.”
Mắt cô xoay chuyển, nói: “Đúng rồi… Có phải anh từng trộm một con chip của lão quỷ Hoắc Ân không?”
Lăng Vi đột nhiên nghĩ tới: “Lần đầu tiên anh xông vào nhà em… Không phải vết thương bị đạn bắn cũng vì trộm con chip của Hoắc Ân sao?”
Diệp Đình không vui: “Ai trộm con chip của ông ta? Đó là anh nể mặt ông ta, tiện tay lấy chơi chút thôi.”
“Đúng đúng đúng, chồng em có bản lĩnh nhất, tiện tay cũng có thể lấy thằng nhỏ của người ta để chơi…”
Diệp Đình bật cười: “Vợ, nói chuyện phải chú ý… Thằng nhỏ của lão già Hoắc Ân, anh không thèm lấy đâu, anh khinh…”
“Phốc ——” Lăng Vi lúng túng: “Bây giờ em rất nghiêm túc thảo luận với anh! Xin anh đừng đùa được không? Lão già đó da thô thịt dày, mắt có chút xíu, ai cũng muốn đánh ông ta! Em đang rất nghiêm túc, phiền anh cũng nghiêm túc đứng đắn có được không?”
Diệp Đình gật đầu, cằm để trên hõm vai cô: “Được, anh nghiêm túc, em nói tiếp đi.”
Lăng Vi đưa tay ôm cổ anh, hỏi: “Chồng, anh để con chip đó ở đâu? Có mở xem bên trong là gì không?”
Diệp Đình nói: “Anh xem rồi, đều là phim ***.”
Lăng Vi 囧: “Anh nói dối… Không muốn cho em xem cứ việc nói thẳng, làm gì vu oan lão quỷ Hoắc Ân người ta là một lão háo sắc… Người ta dù gì cũng là lão đại hắc đạo có thế lực lớn nhất thế giới…”
Diệp Đình vô tội nha: “Thật sự là phim ***, anh lừa em làm gì? Không tin anh tìm cho em xe, vừa vặn hai ta nghiên cứu thật kỹ.”
Lăng Vi trừng anh: “Em tin anh mới lạ! Con chip người ta coi trọng như vậy lại là phim ***?”
Diệp Đình buồn bực lắc đầu: “Xong rồi… Vợ có đứa nhỏ không cần chồng nữa… Ăn không cho ăn, sờ không cho sờ… Bây giờ, ngay cả nói chuyện cũng không tin.”
Lăng Vi P0'p mặt anh: “Có bản lĩnh thì anh lấy ra cho em xem!”
Diệp Đình cười, giơ tay vuốt tóc cô, hỏi cô: “Muốn xem phim *** thật sao? Em làm thế nào để đền bù tâm hồn bị tổn thương của anh đây?”
“Hứ ——” Lăng Vi nói: “Nếu thật sự là phim ***, vậy em sinh con xong sẽ dạy bọn nhỏ gọi anh là ba!”
“…” Diệp Đình cười đến ***g *** chấn động: “Nói giống như chưa nói vậy… Con anh không gọi anh là ba thì gọi ai là ba?”
Lăng Vi mở to mắt nói: “Cũng không chắc nha! Đầu năm nay, mẹ chắc chắn là mẹ ruột, nhưng ba thì không chắc là ba ruột! Anh không thấy sao? Giám định DNA cũng không đáng tin cậy…”
Cô nói xong, đột nhiên nghĩ tới một chuyện: “Đúng rồi… Anh còn giữ xét nghiệm máu mới đây không? Anh và Thiên Mặc đều có sợi dây chuyền kia… có thể thật sự có quan hệ gì không? Lỡ như anh em chú bác thì sao?”
Ánh mắt Diệp Đình thâm trầm, nói: “Chờ giải quyết xong mọi chuyện, có thể tìm Thiên Mặc nói rõ. Đến lúc đó hỏi ý kiến cậu ấy.”
Lăng Vi gật đầu, lại hỏi anh: “Dương Tinh Minh đó… chúng ta có cần tìm anh ta không? Em thấy tình bạn giữa hai người họ rất sâu… thật ra, anh ta cũng vạn bất đắc dĩ thôi…”
Diệp Đình lại nói: “Loại người như anh ta không có gì để nói. Em đừng tưởng rằng anh ta vạn bất đắc dĩ, nếu anh ta không có lòng tham, tổ chức sát thủ cũng sẽ không tìm tới. Con ruồi không chui vào trứng không có kẽ hở. An Kỳ Nhi nhìn người luôn rất chính xác. Trong căn cứ có nhiều người như vậy, tại sao chỉ tìm Dương Tinh Minh và Tiểu Quân? Bởi vì An Kỳ Nhi có thể nhìn ra sự không cam lòng và không tin phục trong mắt bọn họ. Cho nên, loại người như vậy lợi dụng tốt nhất.”
Mặt Lăng Vi đầy mờ mịt… Hồi lâu, cô hỏi Diệp Đình: “Bọn họ đáp ứng làm việc cho An Kỳ Nhi, không hoàn toàn là bị uy hiếp… phải không?”
“Đương nhiên…” Diệp Đình vuốt tóc cô, hôn lên mặt cô, ngửi mùi thơm của cô, nói: “Trên thế giới này, rất nhiều người đều loại chỉ biết lợi ích, không tốt như em nghĩ…. Có người vì chút lợi ích mà có thể bỏ gia đình, cũng có thể bán đứng người nhà, bạn bè thân thiết gần gũi nhất. Nhưng cũng có người thà mình ૮ɦếƭ cũng sẽ không bán đứng người nhà. Đây chính là khác biệt.”
Lăng Vi đột nhiên cực kỳ nghiêm túc: “Cho dù ૮ɦếƭ, em cũng sẽ không bán đứng anh. Em cũng sẽ không bán đừng bạn bè của em. Dù cho bọn họ dùng các người uy hiếp em! Em cũng tuyệt đối không làm chuyện đó!”
Diệp Đình ôm cô vào trong ***, anh hôn tai cô, nói: “Anh ngược lại hy vọng em bán đứng anh, đổi một mạng lại rồi hẳng nói…”
Lăng Vi nhìn anh, vui vẻ cười: “Sao em bán đứng đây? Anh phải nói trước cho em vài bí mật mới được nha! Chứ đến lúc đó, người ta bắt em đi, hỏi em cái gì em cũng không biết… Em lại muốn bán đứng anh nha! Nhưng… Em không biết gì, em cũng không có năng lực!”
Diệp Đình nói: “Em biết còn ít sao? Anh đẹp trai bao nhiêu, cao bao nhiêu, tàn bạo bao nhiêu, không phải em đều biết sao? Bình thường anh ngủ mấy giờ, mấy giờ ra ngoài, mấy giờ về nhà, không phải em đều biết sao? Còn nữa, thân mật hơn một chút, anh một đêm mấy lần, không phải em cũng biết sao?”
“Phốc —— Khụ ——” Lăng Vi phun đầy mặt anh, vội giơ tay lau cho anh: “Anh đừng chọc cười em được không? Em nói những cái đó, người ta có thể bỏ qua cho em sao? Đều là chuyện hạt mè đậu xanh! Người ta vốn không muốn giết em, lúc này thì tốt rồi… Trực tiếp cho em một đao!”
Diệp Đình cười nói: “Vậy không được, thật ra em nói sai rồi. Những chuyện hạt mè đậu xanh này mới là chuyện quan trọng nhất. Em biết vụ án bắt cóc, mưu sát làm sao thành công không? Cũng vì hiểu rõ thói quen trong cuộc sống của đối phương mới tiện ra tay nhất. Em nắm chắc mấy chuyện nhỏ nhặt này mới là tin tức quan trọng để bọn họ dễ ra tay nhất!”
“Aiya…” Lăng Vi trong nháy mắt cảm thấy da đầu tê dại: “Thì ra bán đứng anh dễ dàng như vậy…. Em cũng không phát hiện… Cũng may anh nói cho em.”
Diệp Đình bật cười, anh nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, dùng sức hôn: “Không sao, nếu thật sự có một ngày em bị bắt. Em hãy khiến bọn họ cung phụng em như đại gia, không cho ăn ngon, uống ngon, em liền không nói gì. Bí mật của chồng em là người nào cũng có thể tùy tiện biết được sao? Bọn họ không cung phụng em, không nuôi em mập, em hãy cho bọn họ đi ăn sh*t! Chờ bọn họ phục vụ em thật tốt, em lại nói đầu đuôi gốc ngọn cho bọn họ. Chồng em có cách đối phó, em không cần lo lắng.”
“Thật?” Lăng Vi nhướng mày.
Diệp Đình vô cùng nghiêm túc gật đầu: “Khẳng định.”
“Được!” Lăng Vi dùng sức gật đầu: “Vậy em nghe anh!”
“Ừ.” Diệp Đình đưa tay mở một ngăn kéo, lấy con chip ra, đặt vào đầu đọc, kết nối với máy vi tính.
Lăng Vi cười hì hì: “Là phim *** sao?”
Diệp Đình lắc đầu: “Không phải, đây là con chip của anh. Trong này đều là tài liệu quan trọng liên quan tới anh. Trước kia không muốn em biết vì sợ em biết càng nhiều, đối với em càng bất lợi… Bây giờ anh nghĩ lại, anh cảm thấy anh nghĩ lầm rồi. Anh bảo vệ em tốt hơn nữa cũng khó tránh khỏi sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn… Lỡ như, một ngày nào đó em thật sự bị bắt cóc, trong tay em cũng có chút tiền đặt cược mới được…”
Lăng Vi trong nháy mắt cảm thấy lỗ mũi chua xót, tựa như có kim đâm, hốc mắt cũng ê ẩm.
Cô lấy con chip ra: “Em không muốn xem!”
Diệp Đình lại cắm vào, anh cố chấp nói: “Cái này không phải tài liệu cực kỳ quan trọng gì, đều là tình hình kinh doanh của công ty. Lỡ như anh xảy ra chuyện, em cũng nên học quản lý công ty thế nào.”
“…” Lăng Vi bĩu môi, nước mắt lởn vởn trong hốc mắt sắp rơi xuống…
Cô cả giận: “Anh làm gì thế? Vốn đang rất tốt, sao đột nhiên nói mấy chuyện này!”
Diệp Đình ôm cô vào trong ***: “Sinh lão bệnh tử, không phải là chuyện rất bình thường sao? Anh dạy em cách quản lý công ty có rất nhiều điều tốt để sau này em phát triển Long Đằng. Xe mới của em sắp đưa ra thị trường, em không học tập trước, đến lúc đó làm sao đối phó với một công ty lớn?”
“…” Lăng Vi vẫn bĩu môi tức giận, Diệp Đình tóm môi đang bĩu ra của cô: “Nhìn đi nhìn đi… Cái miệng nhỏ này, anh phải đi dắt một con lừa tới cho em trèo lên.”
Lăng Vi lập tức vui vẻ: “Đáng ghét!”
Cô suy nghĩ một lát, nói: “Tài liệu này, em từ từ xem, từ từ học. Bây giờ giải quyết chuyện chính trước! Mau lấy con chip của Hoắc Ân ra, em muốn xem cái đó.”
Diệp Đình lại kéo ngăn kéo ra, lấy một con chip, đặt vào đầu đọc, vừa kết nối với máy vi tính, Lăng Vi liền trợn trắng mắt, thiếu chút nữa tức đến ngất đi!
Mẹ nó —— Trong con chip này thật sự có rất nhiều phim ***!
Nhưng động tác trong phim *** này cũng không phải đơn giản như cô nghĩ!
Người ta có động tác dã chiến chính diện… Lộn mèo trước, lộn ngược ra sau, chuyển 180 độ chân chính…
Mẹ nó!
Diệp Đình! Bà đây về sau không bao giờ muốn nói chuyện với anh nữa!
Diệp Đình cười nói: “Anh nói đúng phải không? Có phải hiểu được động tác trong phim không? Xem ra, con trai nhất định muốn gọi anh là cha đây mà...”
Lăng Vi “Ha ha” cười to: “Có gọi anh là ba cũng không nhất định là thân sinh của anh! Ít giả vờ đi ——”
Cô vừa nói, vừa ςướק chuột của anh. Cô nhìn chằm chằm màn hình, hơi tức giận hỏi: “Đầu Hoắc Ân có phải bị thủng rồi không? Trong con chip sao lại có mấy thứ này?”
Diệp Đình nói: “Đây chỉ là bề ngoài thôi, em quên lần trước chúng ta lục tìm được trên người tâm phúc của anh ta ra hai con chip à?”
Diệp Đình gõ bàn phím, bộ phim trên màn hình lập tức bị hai khối giống nhau gì đó che mất một phần.
Diệp Đình nói: “Anh đã phá giải hai con chip này, sau đó ghép hai con chip này với con chip của Hoắc Ân, phát hiện đây là hai mảnh nhỏ của bản đồ.”
Lăng Vi gãi gãi đầu, cảm giác hơi đau đầu: “Bản đồ đầy đủ là gì? Bản đồ kho báu à?”
Diệp Đình cười nói: “Tám chín phần mười, bản đồ này là nơi Hoắc Ân tư tàng vàng thỏi và S***g ống đạn được.”
“A?” Lăng Vi kinh ngạc: “Hắn có bao nhiêu vàng chứ? Còn cố ý làm bản đồ đánh dấu?”
Diệp Đình nói: “Vàng của hắn à... Thật sự là rất nhiều...”
Kẻ đứng đầu thế lực Mafia mạnh nhất thế giới, tiền và S***g ống đạn được... Tuyệt đối không thể thiếu!
Lăng Vi không hiểu lắm: “Hắn có nhiều tiền như vậy, một mình tự biết chỗ là được rồi! Sao còn phải làm con chip này làm gì? Đây không phải rõ ràng nói chỉ cho mọi người, để mặc người ta chém giết à?”
Diệp Đình lại nở nụ cười nói: “Đây là cách sinh tồn trong hắc đạo. Nếu hắn không làm như vậy, vậy hắn giờ phút nào cũng phải lo mình bị đàn em chém ૮ɦếƭ. Bây giờ hắn đem bản đồ chia thành mấy chục bản chia đều, chính là muốn nói cho mọi người biết ai cũng có phần. Cho nên, lúc những người này ra ngoài kiếm tiền cũng sẽ càng dốc sức hoàn thành nhiệm vụ. Bởi vì, bọn họ biết tiền này mình cũng có một phần.”
Lăng Vi vẫn là không nghĩ ra, cô cau mày, nói: “Nếu em cũng có con chip, em nhất định cũng muốn có con chip của người khác! Nếu em thu lại hết tất cả con chip, không phải có thể lấy kho báu này làm của riêng sao?”
Diệp Đình nói: “Người ta khôn khéo hơn em nhiều, ai cũng nghĩ vậy, nhưng con chip này có mật mã, bọn họ mỗi người đều nắm giữ mật mã con chip của mình, cho dù con chip bị ςướק, sống ૮ɦếƭ gì cũng không nói ra mật mã, đối phương có được con chip cũng vô dụng.”
“À...”
Diệp Đình còn nói: “Thiếu mất vài con chip, bản đồ này cũng sẽ thiếu mất một phần, bọn họ cũng rất có thể không tìm được nơi giấu vàng, cho nên bọn họ chỉ có thể chung sức hợp tác. Hơn nữa, bọn họ bây giờ cũng không biết thật ra trong tay ai có con chip, bởi vì chính Hoắc Ân cũng phải giấu, nếu để thủ hạ của hắn liên hợp lại ghép ra bản đồ, mạng già của hắn cũng mất. Hiện tại, hắn có thể khống chế những người này, khiến bọn họ cống hiến cho hắn, có thể đảm bảo an toàn mạng sống cho mình, lão già này rất nham hiểm...”
Lăng Vi không khỏi tặc lưỡi: “Lão già này... Rất giảo hoạt... Thật sự là cáo già! Chồng ơi, bản đồ của lão ta là thật à? Chúng ta bắt hết tâm phúc của hắn tới, ghép lại bản đồ? Chờ chúng ta tìm được vàng rồi...”
Ánh mắt cô lóe sáng, lóe sáng!
Giống như vàng này tất cả đều là của cô.
Diệp Đình cười nói: “Rất khó, lâu như vậy, Ám Ảnh tiểu tổ một mực vây sát tâm phúc của Hoắc Ân nhưng cũng không tìm được con chip.”
Lăng Vi đột nhiên nói: “Lần này không phải đã cho nổ tung em trai ruột của Hoắc Ân à? Em trai ruột của hắn... Hẳn là có con chip chứ? Anh kiểm tra chưa?”
Diệp Đình nói: “Ám Ảnh tiểu tổ đang điều tra, bọn họ vừa mới hồi báo nói, trong thân thể Lý Ân không có con chip.”
“Không có khả năng!” Lăng Vi chắc chắc nói: “Không có khả năng không có, là bọn họ không tìm được đi?”
Diệp Đình nói: “Khó mà nói... Năng lực của Ám Ảnh tiểu tổ anh khá tin tưởng. Ngày mai anh qua nhìn một cái.”
Lăng Vi bĩu môi nói: “Em không tin không có... Khẳng định là không tìm ra. Em cũng muốn đi xem.”
Cô nói xong, còn nói: “Còn có Angel, cô ta không phải tâm phúc của Lý Ân à? Cô ta có thể có con chip hay không?”
Diệp Đình nói: “Trên người Angel bọn anh có tìm rồi, khả năng có con chip không cao. Cô ta cũng không phải nhân vật quan trọng gì.”
Lăng Vi lại chống nạnh nói: “Cũng chưa chắc! Để em tới xem! Để em tới xem!”
Diệp Đình cau mày, lắc đầu: “Lý Ân và Angel đều bị nổ tung, em vẫn đừng nên nhìn.”
“Không có việc gì! Em không sợ!” Lăng Vi vô cùng kiên trì.
Diệp Đình nhìn thời gian, mới chạng vạng năm giờ... Anh nghĩ nghĩ, gửi tin cho Ám Ảnh tiểu tổ, hỏi bọn họ tình hình thế nào rồi.
Ám Ảnh tổ C, người truyền tin số năm trả lời nói: “Lão Đại, bọn em phát hiện chỗ bất thường... Lúc chiếc máy bay này nổ mạnh hẳn là có hai người phụ nữ trên đó... Nhưng chúng ta chỉ tìm được một thi thể nữ.”
Lăng Vi vội vã hỏi: “Vì sao lại thiếu một người?”
Số năm trả lời nói: “Có lẽ là… Một người chạy trốn được...”
Lăng Vi và Diệp Đình đối diện, Diệp Đình hỏi anh: “Kẻ trốn thoát là Angel?”
Số năm trả lời nói: “Dựa vào hình thể... Người bị nổ này... Hẳn không phải là Angel. Như vậy... người chạy trốn có thể chính là Angel.”
Tim Lăng Vi lập tức vọt lên cổ họng, người này... Thật đúng là lợi hại! Máy bay trực thăng phát nổ cũng không nổ ૮ɦếƭ được cô ta? Cô ta trốn thế nào được? Anh Vinh Tứ lúc ấy không phải tận mắt nhìn thấy kia cái máy bay trực thăng đó nổ mạnh sao? Cho dù cô ta có nhảy khỏi trực thăng, anh Vinh Tứ cũng có thể nhìn thấy chứ?
Diệp Đình đang nghĩ đến chuyện này, anh chấm dứt trò chuyện với số năm, con ngươi đen thâm trầm nhìn chằm chằm Lăng Vi nói: “Đại khái là Tứ ca... Muốn cho cô ta một đường sống, nhắc nhở cô ta trước...”
Lăng Vi cả kinh: “Tứ ca thật sự thích Angel? Trời ạ... Hy vọng Angel đừng thương tổn Tứ ca...”
Diệp Đình nói: “Nếu thực sự thích cũng không có cách nào... Tứ ca nhất định là luyến tiếc không muốn cô ta ૮ɦếƭ, cho nên lúc Angel chạy trốn, Tứ ca cũng không có đuổi theo. Angel nếu có thể trốn được, chứng minh cô ta biết dụng tâm của Tứ ca, hẳn là sẽ không làm gì Tứ ca. Tổ chức sát thủ hiện tại nhất định nghĩ Angel đã ૮ɦếƭ, cho nên, chỉ cần cô cải trang thì hoàn toàn không thành vấn đề.”
Hai người đang nói đến đó, Ám Ảnh tiểu tổ đột nhiên lại gửi đến tin tức nói: “Lão Đại! Trong thân thể Lý Ân tìm được một con chip, nhưng... Con chip bị cháy sạch rồi, cho nên, chúng tôi vừa mới tìm ra.”
Diệp Đình lập tức nói: “Lập tức đưa con chip tới đây.”
“Vâng!”
Diệp Đình nở nụ cười nói: “Con chip của Lý Ân nhất định rất quan trọng! Có được con chip này cũng như có được nửa cái mạng của lão quỷ Hoắc Ân!”
Diệp Đình lại thông báo cho Ám Ảnh tiểu tổ: “Hiện tại lão quỷ Hoắc Ân nhất định đang phái người tìm lại thi thể bọn họ, các cậu nhất định phải chú ý bí mật!”
Đúng lúc này, đầu kia máy truyền tin đột nhiên truyền đến từng đợt tiếng S***g, tiếng nổ mạnh ——
Ám Ảnh tiểu tổ, bị người phục kích! ·
Đầu bên kia máy truyền tin, đột nhiên nghe thấy có người dùng tiếng nước ngoài nói: “Bảo tên khốn Diệp Đình tới đây chịu ૮ɦếƭ đi! Tiểu tử này trên người không phải có vòng cổ màu đen sao? Tịch thu cho tôi!”
Lăng Vi che tim —— bọn họ bắt được Lý Thiên Mặc?!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc