Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 106

Tác giả: Bạo Mễ Hoa

Ngón tay anh vuốt ve trên mu bàn tay cô, ánh mắt cưng chiều nhìn cô nói: “Ai mà chẳng mù mắt vài lần, chỉ cần gặp đúng người, cứ mở to mắt là được rồi.”
Nháy mắt Hứa Tử Huân như bị thiêu đốt. Cả người bị thiêu đốt đau đớn vô cùng.
Diệp Đình không đánh anh ta nhưng cả khuôn mặt anh ta vừa nóng vừa đau.
Anh ta đứng dưới ánh mặt trời như một trang giấy, không nghe thấy âm thanh, không nhìn rõ cảnh vật.
Anh ta nhìn thấy bàn tay Lăng Vi nằm trong lòng bàn tay Diệp Đình, tín nhiệm như vậy, tự nhiên như vậy… như trời đất chỉ tồn tại một đôi tay này…
Mười ngón tay đan xen, gắt gao nắm chặt nhau như được khóa chặt với nhau.
Đôi tay này như dính lại với nhau, đời đời kiếp kiếp không chia lìa.Hứa Tử Huân tan vỡ, không có gì có thể đả kích anh ta hơn chuyện này.
Lăng Vi đòi tiền… anh ta có thể cho. Lăng Vi muốn cưng chiều… anh ta có thể cho. Chỉ riêng cảm giác hiểu ngầm này, anh ta cố gắng theo đuổi hai năm, yêu nhau một năm, còn lâu mới bằng được cô và Diệp Đình hiểu nhau, ở chung mấy tháng, có lẽ.. loại hiểu ngầm này đời này anh ta không cách nào có được cùng cô.
Bởi vì tâm hồn không giống nhau..
Anh ta biết Lăng Vi là người tâm cao khí ngạo, cũng biết cô có tài năng, có cố gắng, cho nên anh ta vẫn kinh sợ. Tuy cô đã đồng ý làm bạn gái nhưng anh ta đã sớm dự liệu sớm muộn gì cô cũng sẽ rời anh ta.
Nhưng mà đối mặt với sự thật này làm sao anh ta có thể cam tâm mà tiếp nhận đây?
Nhìn bốn người phía trước dần đi xa, Hứa Tử Huân bất lực đứng ngơ ngác.
“Soái ca à… sao uể oải như vậy… người cũ mà, cô ta không hiểu cậu, chị đây hiểu là được rồi.” Dung Cẩm đứng bên cạnh nhìn vở kịch, lúc này mọi người trong công ty đi gần hết, bên cạnh không còn ai, Dung Cẩm đi tới, đưa tay giữ lấy Hứa Tử Huân: “Nhìn bộ dáng này mà xem, được lắm, hôm nay tâm tình chị đây rất vui vẻ, mời cậu ăn …cơm….”
Chữ ‘ăn’ này của cô ta nói ra đầy ý vị.Căn bản Hứa Tử Huân không chú ý cô ta nói gì, chỉ biết có người ôm lấy mình đi tới một nhà hàng.
Cậu ta ăn gì, uống gì đều cực kì máy móc. Ăn không vô mà chỉ muốn uống rượu, chỉ muốn uống rượu… thương cảm đến mức nào mà biết cậu ta thành bộ dạng như vậy, chẳng thèm nhìn cô ta một lần.
Anh ta uống lon này đến lon khác, mãi đến khi không còn nữa mới mơ mơ màng màng cảm giác được đôi môi son ấm áp dán lên.
Hứa Tử Huân như bị điên áp đảo người kia, Lăng Vi, anh nhất định phải có em. Anh ta тһô Ьạᴏ phát điên, người đàn bà kia không kìm lòng được mà hờn dỗi: “Tổ tông của tôi ơi, cậu muốn Gi*t ૮ɦếƭ tôi sao?”
Diệp Đình muốn ăn trưa cùng Lăng Vi nhưng Lý Thiên Mặc nhìn anh muốn nói lại thôi. Diệp Đình tiện thể mời anh ta và Hạ Tiểu Hi đến nhà hàng.
Một gian phòng trong nhà hàng Quảng Đông tao nhã, Diệp Đình chọn mấy món ăn, chỉ thấy Lý Thiên Mặc xoa tay nói: “Diệp tổng, gần đây tôi phát hiện một bí mật.”
Hai mắt tỏa sáng, hiển nhiên cực kì hưng phấn.
Lăng Vi cười hỏi: “Sao thế? Hậu viện nhà Diệp Đình bị cậu nhìn trúng rồi hả?”
“Phụt… không phải…” Lý Thiên Mặc đổ mồ hôi.
“Cái gì mà cực kì bí mật hả?” Diệp Đình cầm ấm trà rót trà cho bọn họ. Lăng Vi muốn tiếp nhận lại bị anh cản lại: “Em nghỉ đi.”
Lý Thiên Mặc nhíu mày nói: “Chúng ta không phải là người ngoài, tôi có chuyện thực tế muốn nói.”
Diệp Đình cảm giác được anh ta hưng phấn, thầm nghĩ chuyện anh ta muốn nói… nhất định không phải chuyện nhỏ.
Rót trà xong, thả ấm trà xuống nghiêm túc nhìn anh ta.
Vẻ mặt Lý Thiên Mặc đầy thần bí: “Gần đây tôi phát hiện thị trường cổ phiếu của Laroe có … động thái lớn.”
Ánh mắt Diệp Đình trở nên sắc bén.
Lý Thiên Mặc nhìn chằm chằm Diệp Đình: “Mấy tháng gần đây cổ phiếu của Laroe vẫn tụt dốc, tôi phát hiện có mấy tài khoản cố định, vẫn luôn nhân lúc cổ phiếu xuống thấp…”
Diệp Đình nhìn anh ta một cái: “Cậu tra được người này… là tôi sao?”
“Haha…Diệp tổng, người sáng không nói tiếng lóng. Qủa nhiên anh là người thông minh.”
Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi kinh ngạc nhìn hai người bọn họ…
Hai người này vẫn chơi trò mơ hồ.
Nghe ra ý của Lý Thiên Mặc chính là… Diệp Đình cố ý hạ thấp cổ phiếu của Laroe sau đó trắng trợn thu mua sao?Vì sao chứ?
Diệp Đình có nhiều sản nghiệp như vậy hơn nữa còn lại đại cổ đông của Laroe, cổ phiếu của Laroe hạ thấp, tài sản của anh không phải ngâm nước luôn hay sao?
Vẻ mặt Hạ Tiểu Hi tỉnh bơ uống trà, đề tài cao cấp như vậy, cô bày tỏ không hiểu gì.
Ngược lại Lăng Vi có chút suy đoán, chẳng lẽ đ… muốn tiến vào hội đồng quản trị của Laroe, anh muốn có tiếng nói ở Laroe?
………….
Hiện tại anh muốn một lượng lớn cổ phiếu, chiếm càng nhiều cổ phần ở Laroe thì trọng lượng lời nói càng lớn.
Không biết có phải cô nghĩ nhiều hay không… hiện tại… cô đang đi làm ở Laroe.
Hiện tại anh muốn tiến vào hội đồng quản trị của Laroe chẳng lẽ là vì cô?
…..
Lăng Vi ngẩng đầu nhìn Diệp Đình, chỉ thấy đôi mắt của anh thâm trầm, giống như hồ nước sâu không thấy đáy.
Sắc mặt của anh cực kì bình thường, ánh mắt lợi hại cô cùng.
Lý Thiên Mặc như muốn được khen ngợi, thần bí nói: “Lần này tôi có thể phá được tầng bên ngoài và phòng ngự của anh xem như có tiến bộ đúng không?”
“Khụ…”Suýt chút nữa thì Hạ Tiểu Hi không nhịn được sặc nước trà…
“Thiên Mặc à Thiên Mặc, lúc nào thì anh sa đọa đến mức này rồi hả… anh ở trong lòng bọn em vẫn như vị thần đấy… sao anh lại dùng cái từ ‘tiến bộ’… như thế… một cái từ nhược trí như vậy hả?”
Hạ Tiểu Hi Haiz một tiếng, từ lúc Lý Thiên Mặc gặp Diệp Boss, cả người đều thay đổi….
Trước kia làm bộ kén chọn, lên mặt đủ điều, toàn bộ mạng internet trên thế giới không có cái nào không đột nhập được, hiện tại ấy, vừa hay đột phá tầng ngoài và lớp phòng ngự của người ta liền vui tới mức nước mũi văng xa rồi…”
Hạ Tiểu Hi chỉ có thể… bày tỏ sự khinh bỉ vô cùng với anh ta.
Một lúc lâu chẳng ai nói chuyện.
Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi chỉ hy vọng đồ ăn nhanh được mang lên một chút… nếu không thì không khí này quá xấu hổ sắp Gi*t ૮ɦếƭ các cô rồi.
“Dùng trà dùng trà...” Lăng Vi rót ly trà khác cho Hạ Tiểu Hi, hai người mắt to trừng mắt nhỏ.
Lúc này Diệp Đình mới mang laptop của mình ra, gõ gõ vài cái trên bàn phím.
Lý Thiên Mặc thấy màn hình của anh xuất hiện một hàng số liệu, anh ta cũng xoay người nhanh chóng lấy laptop của mình ra.
Anh ta nhìn chằm chằm màn hình Diệp Đình, ngón tay cũng nhanh chóng gõ bàn phím.
Diệp Đình cực kì chuyên chú, mi mắt như quét qua số liệu trên màn hình như cất cánh bay lên.
Lý Thiên Mặc cũng cực kì chuyên chú, nhưng chỉ chốc lát trên trán đầy mồ hôi.
Bàn phím gõ tách tách, hai người như tuyển thủ chạy tham gia Olympic, tốc độ nhanh nghịch thiên, Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi căn bản chẳng nhìn thấy ngón tay của hai người.
“Hai người này điên rồi.”
“Cạch…” cửa phòng đột nhiên mở ra, là người phục vụ mang thức ăn đi vào.
“ chung phòng môn đột nhiên mở. Là người phục vụ bưng đồ ăn tiến vào.
“Gà thái lát, hàu xào.”
Lăng Vi nhìn Diệp Đình đột nhiên ngừng lại, ấn phím, đột nhiên màn hình xuất hiện hình ảnh chụp chung của hai người.
Sau khi người phục vụ ra ngoài, Lăng Vi cho rằng Diệp Đình sẽ cùng thi chạy với Lý Thiên Mặc, kết quả…
Diệp Đình tắt máy, quay đầu nháy mắt với cô: “Anh đi rửa tay.”
Lý Thiên Mặc đổ đầy mồ hôi, giống như thác nước chảy.Diệp Đình vừa đi, Lý Thiên Mặc liền vò đầu bứt tai: “Sao anh ta có thể nhanh như vậy chứ? Tức ૮ɦếƭ tôi rồi, làm sao có thể chứ? Bàn tay của anh ta là sao vậy? Mèo cào sao?”
Lăng Vi gắp một con hàu vào bát, sau đó lại cho vào miệng, nhàn nhạt nói: “Diệp Đình cầm tinh con ngựa…”
“Phụt…” Hạ Tiểu Hi đang dùng trà nháy mắt văng cả bàn. Lăng Vi gắp gà thái và hàu tới trước mặt cô ấy: “Cho em hết đấy.”
“…”
Lý Thiên Mặc hầm hừ trừng Lăng Vi: “Hừ. thấy sắc quên bạn, lúc này mới quen anh ta được mấy tháng chứ, đi học cũng ngày ngày nhắc tới anh ta.”
Lăng Vi mỉm cười, nói sang chuyện khác liền hỏi anh ta: “Anh và Diệp Đình đang làm gì vậy?”
Lý Thiên Mặc tiếp tục gõ bàn phím, xem ra không muốn nói chuyện.
Lăng Vi cố hỏi: “Anh công phá hệ thống phòng ngự của anh ấy, anh ấy đang tu bổ sao? Vừa rồi anh lại đi công kích anh ấy sao?”
“Không phải…” rốt cuộc Lý Thiên Mặc cũng gõ xong, rộn lòng nói: “Vừa rồi tôi khoác lác thôi… tôi nói công phá hệ thống tầng ngoài và phòng ngự của anh ta… thật ra tôi căn bản chẳng tiến vào được, lúc đi thực tập, quản lý bảo tôi làm một tường lửa, vì muốn khảo nghiệm tường lửa này mà xem mình như người công kích nhưng kết quả… hack vào hệ thống của Laroe… tôi cũng không biết làm sao phát hiện cổ phiếu có biến động, có lẽ là mẫn cảm.”“...”
Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi đưa mắt nhìn nhau…
Hơn nữa Hạ Tiểu Hi… hỏng bét rồi… nghe chẳng hiểu gì cả.
Lăng Vi nâng trán: “Vậy căn bản anh chẳng biết Diệp Đình đang thu mua cổ phiếu với giá thấph ả?”
“Nhất định không biết… làm sao tôi có được khả năng đó chứ…”
“…” đột nhiên Lăng Vi cảm thấy Diệp Đình bị lừa, Lý Thiên Mặc lại đột nhiên cười haha, vô cùng gian xảo: “Tôi cảm thấy Diệp Đình như cố ý để chúng ta biết anh ta đang thu mua cổ phiếu của Laroe vậy…”
“Tại sao chứ?” Hạ Tiểu Hi tò mò: “Đây chẳng phải là cơ mật làm ăn sao? Có thể tùy tiện nói ra sao? Nhỡ may chúng ta lỡ miệng sẽ ảnh hưởng tới kế hoạch của anh ấy đúng không?”
Lý Thiên Mặc xua tay: “Vậy chỉ có thể nói cô quá coi thường Diệp Đình rồi. Anh ta tỉnh táo hơn bất cứ ai hết.”
Lý Thiên Mặc cầm đũa gắp một miếng thịt gà, chấm chút tương mới nói: “Nói thật với các cô vậy, đàn ông ai cũng có lòng hư vinh. Anh ta tốt với tiểu Vi đương nhiên muốn nói cho tiểu Vi biết, chỉ là tự mình nói ra thì có vẻ mình không có nhân phẩm lắm, không nói lại sợ người ta không biết.. haha… Diệp Đình, người này rất có ý tứ.”
Nháy mắt Lăng Vi đổ mồ hôi, ông xã nhà cô… quả thật phúc hắc cực kì phúc hắc.
Lúc này Diệp Đình trở lại, anh ưu nhã ngồi xuống, hỏi Lăng Vi: “Sắp tới Quốc khánh rồi, muốn đi chơi ở đâu?”
Anh cầm đũa gắp một miếng cá cho Lăng Vi: “Đây là cá mú, làm đẹp dưỡng da, ăn nhiều một chút…”
Lăng Vi gắp cá ăn, tay trái chống cằm, hỏi Hạ Tiểu Hi và Lý Thiên Mặc: “1 tháng 10 nghỉ, hai cậu tính đi đâu?”
Hạ Tiểu Hi lắc đầu: “Không đi đâu cả, nơi nơi đều là đầu người. Cậu quên năm trước kẹt đường tới tám tiếng, ngột ngạt đến nỗi thiết chút nữa ૮ɦếƭ ngộp mình à!”
Mắt Lăng Vi sáng lên, nói: “Vậy chúng ta đừng đi ra ngoài du lịch, chúng ta đi học Thái cực đạo, hoặc là học đua xe!”
Hạ Tiểu Hi và Lý Thiên Mặc đồng thời ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn cô. Ngay cả xe cũng không lái mà còn muốn học đua xe?

Chỉ có Diệp Đình điềm tĩnh mang bao tay, lột vỏ tôm cho cô.
Lột xong, chấm chút tương ớt, đút tới miệng cô: “Ăn tôm… Tôm này rất tươi, ăn nhiều một chút.”
Hạ Tiểu Hi và Lý Thiên Mặc trợn trắng mắt! Hạ Tiểu Hi buồn bực lầm bầm: “Ngược chó độc thân như vậy tốt lắm sao?”
Diệp Đình lại lột mấy con tôm để trong dĩa nhỏ, tháo bao tay, lại gắp dưa biển cho cô.“…”
Hạ Tiểu Hi làm bộ không nghe không nhìn thấy gì.
Hồi lâu, mới hỏi Lăng Vi: “Sao cậu đột nhiên muốn học Thái cực đạo và đua xe?”
Lăng Vi nói: “Không nhất định phải học Thái cực đạo, quyền khác cũng được. Chẳng qua muốn luyện thân thủ… Lỡ như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn cũng có thể tự bảo vệ mình. Nếu không chỉ có thể chờ bị đánh!”
Diệp Đình nhìn cô, cầm điện thoại lên, gửi tin nhắn cho Jason: “Tăng thêm hai vệ sĩ cho phu nhân, gần đây cô ấy phát hiện tín hiệu gặp nguy hiểm. Phải chú ý cặn kẽ và bảo vệ phu nhân an toàn!”
“Dạ! Ông chủ!”
Diệp Đình yên tâm, tiếp tục gắp thức ăn cho cô.
Hạ Tiểu Hi lại hỏi: “Vậy sao cậu muốn học đua xe?”
Lăng Vi cười nói: “Không nói cho cậu, sau này cậu sẽ biết. Dù sao cũng có chỗ dùng là được.”
Hạ Tiểu Hi đập bàn: “Được! Vậy thì học đua xe, mình đi cùng cậu!”

Ngày cuối cùng tháng chín, Hội đồng quản rị Laroe phát sinh một thay đổi trọng đại.Diệp Đình —— Cường thế tiến vào Hội đồng quản trị!
Hàng năm Hội đồng quản trị vốn được thay đổi vào cuối năm. Nhưng lần này, Diệp Đình cường thế tiến vào, thế lực không thể chống đỡ!
Lão Matisse còn trông cậy vào anh giúp ông ta bán thêm 33% xe ô tô, hơn nữa, những năm gần đây Laroe đang đi xuống, lại có chuyện Rose thông gian cùng thành viên Hội đồng quản trị trước, bán đứng công ty, Matisse cũng cảm thấy nội bộ cần chỉnh đốn.
Nên sau khi suy xét cẩn thận, Matisse ra quyết định khó khăn này.
Laroe ——
Thay đổi Hội đồng quản trí trước thời hạn!
Diệp Đình trở thành thành viên ban quản trị mới nhất của Laroe, kiêm Tổng giám đốc thi hành. Chức vị trên Luis và Henry.
Trong lòng Luis tức tối bất bình! Tuy cực kỳ bất mãn nhưng không biết làm sao, Diệp Đình có nhiều cổ phần trong tay, muốn phản đối cũng căn bản không làm nên chuyện!
Chờ Diệp Đình đứng vững ở Laroe, quản lý cấp cao của Laroe mới tỉnh lại từ trong mộng…
Chẳng ai nghĩ tới Diệp Đình làm việc mạnh mẽ vang dội, tốc độ này thật quá dọa người!
Nhưng mà cũng tốt… Diệp Đình vào Hội đồng quản trí, cũng đảm nhiệm Tổng giám đốc, văn kiện quan trọng đều cần anh phê duyệt và định đoạt, điều này đối với Laroe mà nói… hẳn là chuyện tốt. Ít ra năm nay sẽ nhận được rất nhiều huê hồng. Bọn họ lại mong đợi “Mustang” của Lăng Vi nhanh chóng đưa ra thị trường.
Bọn họ tin tưởng, đến lúc đó, Diệp Đình nhất định sẽ có hành động kinh người ngoài dự liệu của mọi người!
Ngày mai là lễ Quốc khánh, mắt thấy sắp nghỉ, tất cả mọi người trong công ty đều bắt đầu nghiên cứu đến đây du lịch, đến kia ăn, đến đó chơi…
Lòng người trong công ty đều bay đi.
Bốn giờ bốn mươi lăm phút chiều, mắt thấy sắp tan sở, Hứa Tử Huân đột nhiên tới Bộ thiết kế tìm cô.
Trong tay cầm bó tường vi tím: “Tiểu Vi, ngày mai sẽ nghỉ, anh muốn mời em về nhà cùng anh…”
Anh ta đi vào phòng làm việc, đóng cửa. Lăng Vi nhướng mày: “Anh muốn về nhà có liên quan gì tới tôi?”
“Anh muốn giới thiệu em cho người nhà anh…”
“Ha… Hứa Tử Huân, anh không có bệnh chứ?”
Loại yêu cầu mất trí đột nhiên muốn mời cô về nhà này! Còn trong giờ làm việc ôm một bó hoa tới phòng làm việc cô! Hành động không phân biệt công tư này cũng khiến cô cực kỳ khinh bỉ!Bây giờ cô lại phiền chán anh ta!
“Chuyện riêng nói sau khi tan việc, mời anh đi ra ngoài!”
Hiện tại cô là Bộ trưởng Bộ thiết kế, có phòng làm việc riêng, nhưng quả thực không muốn vì những chuyện xấu này mà ảnh hưởng tới tâm tình làm việc của mình!
Hứa Tử Huân giống như không nghe được, cố chấp đứng đó, ánh mắt lóe sáng nhìn cô chằm chằm.
“Tiểu Vi… Em đừng gạt anh. Em và Diệp Đình ký hợp đồng, hai người đám cưới giả! Anh đã nói loại người như anh ta không đáng tin cậy, bây giờ hợp đồng hai người đã hết hạn, em rời khỏi anh ta! Nếu anh ta bức bách em, không cho em rời đi, em hãy nói với anh. Anh nhất định sẽ nghĩ cách giúp em.”
Lăng Vi cảm thấy đau đầu!
“Hứa Tử Huân! Não anh mở rộng quá to! Con tôi và Diệp Đình cũng sắp sinh rồi còn nói là đám cưới giả? Anh đây gọi là chó bắt chuột xen vào việc người khác, biết không? Tôi lặp lại lần nữa! Bây giờ là thời gian làm việc, phiền anh đi ra ngoài!”
Lăng Vi đứng lên, đi ra cửa phòng.
Hứa Tử Huân đột nhiên kéo cô, anh ta tức giận ép cô vào góc tường! Hai tay anh ta chống hai bên mặt cô, chân kẹp chặt chân cô, làm cô không thể động đậy! Người anh ta cũng dán sát vào cô.Trong phòng làm việc yên tĩnh đến đáng sợ!
“Lăng Vi!” Hứa Tử Huân hung ác nâng cằm cô, bắt cô đối mặt với anh ta: “Lăng Vi, em mở mắt ra nhìn anh, em nhìn anh đi có được hay không? Anh yêu em như vậy, tại sao em không thấy được?”
“Em yêu anh như vậy, yêu đến mức lên giường người khác, phải không?”
Lăng Vi nổi giận! Mắt cô sắc bén như dao, nhìn chằm chằm Hứa Tử Huân!
Dù sao quen biết anh ta ba năm, qua lại một năm, nói không khó chịu là giả!
Hứa Tử Huân hít một hơi thật sâu, buộc mình đè nén lửa giận.
“Lần đó anh thật sự uống say! Anh theo đuổi em hai năm, qua lại với em một năm, anh có chạm vào em lần nào không?! Em không muốn ngủ cùng anh, anh có từng ép buộc em không? Trên thế giới này còn có người đàn ông nào đối xử với em như anh?”
Lăng Vi khinh thường liếc anh ta: “Hứa Tử Huân, đừng tự nhìn bản thân quá cao! Cũng đừng nhìn người khác quá thấp!”
Hứa Tử Huân cười lạnh: “Em ly dị với Diệp Đình! Cho dù em có con của anh ta, anh cũng không ngại. Tiểu Vi, đừng lừa mình dối người, anh mới là người thích hợp với em nhất. Em mở to mắt nhìn rõ, cho dù em thật sự ở bên Diệp Đình, sớm muộn cũng sẽ bị tổn thương. Hai người thật sự không thích hợp.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc