Yêu Là Thế - Chương 19

Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm

Bí kíp tình yêu – bài học thứ mười một
Nếu bạn chắc chắn rằng mình yêu người nào đó thì cũng đừng nói cho hắn biết vội, không phải để giữ gìn sự kiêu hãnh của bạn, mà vì với một số người, những thứ dễ dàng có được thì cũng không mấy đáng quý.
Hãy thử lại gần người đó, để người đó hiểu bạn nhiều hơn, đợi đến khi nào bạn chắc chắn rằng hắn hiểu rất rõ về con người bạn, nhưng vẫn chưa bày tỏ bất cứ điều gì thì bạn hãy thổ lộ đi nhé! Vì có thể hắn cũng giống như bạn, là một người có cung phản xạ cảm nhận cực kỳ dài!
Những người bạn thân

Từ khi tốt nghiệp đại học, tôi đã có cách nhìn mới về từ “bạn thân”.
Trước đây, tôi luôn cho rằng bạn thân là hai người thân nhau như hình với bóng, sớm chiều có nhau, cùng di dạo phố mua đồ, cùng chia đồ ăn ngon, cùng cười, cùng nghịch, cùng nhớ lại những kỷ niệm quá khứ, mơ ước đến tương lai.
Nhưng từ sau khi gặp Kiều Kiều, tôi mới hiểu rằng: Bạn thân thật sự có thể cười vô tâm vô tư nhất, có thể khóc đau đớn đứt ruột đứt gan; Bạn thân không phải là cứ gặp nhau thì thao thao bất tuyệt, nhưng nhất định sẽ tâm sự với đối phương những bí mật trong lòng; Bạn thân cho dù ở nơi xa vẫn không ngừng nghĩ về nhau, khi gặp chuyện dù là vui hay buồn đều muốn nói cho đối phương biết…
Action 1
Từ khi bắt đầu học cao học, tôi và bạn học Tiểu Trình đã hứa với nhau tạm gác lại ân oán tình thù cá nhân để làm bạn học bình thường như trước, bắt đầu sống cuộc sống tập thể.
Sống trong tập thể cùng các bạn “mọt sách”, tôi nhận ra rằng đám mọt sách là những người ngây thơ nhất và đáng yêu nhất trên thế giới này, đặc biệt là đám bạn cùng phòng của tôi.
Kiều Kiều nổi tiếng “mọt sách”, mục tiêu phấn đấu của cô ấy là luôn luôn phải đạt 100 điểm, 90 điểm là giới hạn thấp nhất tạm chấp nhận, phải luôn đứng đầu toàn khoa và sống nhờ vào học bổng.
Trước đây, tôi luôn cho rằng típ người này chắc chắn là thiên tài “biến dị”, nhưng khi tôi biết nàng ấy xem sách chuyên ngành và vở ghi chép hàng nghìn lần, hoàn toàn dựa vào việc học thuộc lòng, hầu như thức cả đêm trong phòng tự học để ôn bài, thì tôi mới hiểu một cách sâu sắc đạo lý:
Tiên tài dựa vào 1% linh cảm.
Nhân tài dựa vào 100% mồ hôi, nước mắt.
Từ đó, ngày nào tôi cũng cùng Kiều Kiều quyết tâm vươn lên, nếu không thể trở thành thiên tài thì ít nhất được một nửa thiên tài, đúng không nhỉ?
Action 2
Kiều Kiều là một cô nàng cô cùng lương thiện và dịu dàng.
Cho dù cô ấy bận thế nào, cho dù câu hỏi của tôi không có tí kiến thức kỹ thuật nào, cho dù tôi hỏi bao nhiêu lần, cô ấy đều dùng kiến thức cơ bản nhất, kiên nhẫn giảng giải cho đến khi tôi hoàn toàn hiểu mới thôi.
Tôi nghĩ, hôm nay tôi có thể trở thành nữ tiến sĩ phần lớn là nhờ công lao của người bạn mọt sách cùng phòng của tôi – Kiều Kiều.
Nhưng hôm nay tôi bị “u mê lạc lối” trong thế giới tiểu thuyết ngôn tình cũng là nhờ công lao trời biển của cô bạn mọt sách ấy. Vì chính Kiều Kiều đã giới thiệu trang mạng Tấn Giang cho tôi, lúc đó tôi mới biết rằng mình có thể viết ra những câu chuyện ấp ủ trong lòng và chia sẻ với mọi người.
Vào một buổi tối năm 2005, tôi bắt đầu viết tác phẩm đầu tiên nửa kiếp hồng trần, một khúc du ca. Cốt truyện và giọng văn tuy còn non nớt nhưng dù sao tôi cũng đã viết được tác phẩm của riêng mình, không hùa theo khẩu vị của độc giả, cũng hkoong chạy theo tỉ lệ bình chọn, mà chỉ đơn thuần viết vì yêu thích.
Kiều Kiều chính là độc giả đầu tiên của tôi, cô ấy nhận xét truyện của tôi rất nghiêm túc, luôn động viên tôi để tôi có thể tiếp tục viết xong tiểu thuyết của mình, cho dù cuốn tiểu thuyết ấy hầu như không có lời đánh giá, nhận xét hay cho điểm nào từ phía độc giả mạng.
Kiều Kiều nói: “Sau này bà ra sách, nhất định phải tặng tôi một cuốn ký tên đàng hoàng đấy nhé!”
Tôi nghĩ cô ấy nói đùa nên đáp bừa: “Ok!”
Thực ra lúc đó, có đánh ૮ɦếƭ tôi cũng không tin tiểu thuyết của mình có thể xuất bản, mà con xuất bản nhiều như thế, càng không tin lại có nhiều người yêu thích truyện của tôi đến thế. Tuy nhiên sự thực đã chứng minh, có một câu nói bạn không thể không tin: “Ước mơ nhất định phải có, cho dù là một phần vạn cũng phải thực hiện.”
Action 3
Một nữ sinh dịu dàng, đáng yêu như Kiều Kiều lại học ở trường Đại học T sói nhiều thịt ít nên cô nàng đương nhiên bị nhiều người nhòm ngó rồi.
Năm thứ nhất, nam sinh của các lớp đều tìm mọi cách theo đuổi Kiều Kiều, nhưng cô ấy đã bị một bạn mọt sách ở khoa ngoại theo đuổi với tốc đọ nhanh hơn điện. Vì thế, những kẻ ngưỡng mộ cô đành phải “nếm mật nằm gai”, chờ một ngày có thể tấn công lúc đối phương suy yếu.
Kiều Kiều và bạn trai cô ấy rất giống nhau, họ học hành cực kỳ chăm chỉ, sống nhờ vào học bổng, không cần gia đình gửi tiền cho ăn học.
Họ đều thích du lịch, thế nên họ đi làm gia sư lúc rảnh rỗi, tích cóp đủ tiền là sẽ đi du lịch ở nơi nào họ thích. Họ mua vé tàu rẻ nhất, thuê nhà trọ rẻ nhất, nhưng sau đó họ sẽ chụp được rất nhiều ảnh đẹp, những tấm ảnh chỉ có hai người họ với nụ cười rạng rõ hơn ánh nắng mặt trời.
Action 4
Hồi mới quen Kiều Kiều, tôi rất tò mò về chuyện tình yêu của cô bạn. Rồi một lần tâm sự đêm khuya, tôi hỏi cô ấy và bạn trai đã quen nhau thế nào.
Cô bạn cười nhỏ, nói: “Tình yêu của bọn mình có thể coi là… tình yêu thầy trò!”
Tôi đang nằm trên giường nhảy phắt xuống dưới: “Gì cơ? Không phải hai người học cùng một khóa à?”
“Cùng một khóa, nhưng lúc mình quen anh ấy thì anh ấy đã là thầy giáo dạy thay của môn Thí nghiệm Vật lý đại cương…”
Kiều Kiều nhớ, cô quen anh ấy trong giờ thực nghiệm. Lúc ấy cô là học sinh, còn anh là thầy giáo.
Anh đứng trước mặt cô với dáng vẻ nho nhã, khuôn mặt trẻ trung, giọng nói trầm ấm, điều đó đã để lại cho cô ấn tượng sâu sắc.
Cô ngồi rất gần chỗ của anh ấy, yên lặng làm thực nghiệm của mình, nghiêm túc ghi chép các hiện tượng và nguyên lý, viết đầy trang vở. Cô là người đầu tiên hoàn thành thực nghiệm, mỉm cười giúp đỡ các bạn nhờ cô chỉ dẫn.
Cô giống như thiên sứ ánh sáng, nhẹ nhàng len vào thế giới của anh ấy.
Sau đó, lấy lý do bản báo cáo của Kiều Kiều có vấn đề, anh ấy gọi cô lên phòng thực nghiệm, cùng nhau thảo luận về kết quả thực nghiệm.
Kiều Kiều rất cảm động bởi sự hướng dẫn kiên nhẫn của “thầy giáo”, cũng bị thuyết phục bởi tư duy logic, cẩn thận của thầy, khi cô hoàn toàn ngưỡng mộ người thầy giáo trẻ măng thì anh ấy nói với cô, họ là sinh viên cùng khoá, ngoài tiết thực nghiệm đầu tiên ra, các tiết còn lại anh đều lấy lý do để tiếp cận cô…
Sau cảm giác ngạc nhiên, hai má Kiều Kiều đỏ bừng.
Và thế là câu chuyện “tình yêu thầy trò” lãng mạn bắt đầu.
“Anh ta đen tối thật đấy!”
Kiều Kiều gật đầu nói với tôi: “Sau này mình mới biết, thầy giáo môn thực nghiệm vốn chỉ nhờ anh ấy dạy thay tiết đầu tiên thôi, nhưng sau buổi đó, anh ấy tha thiết được dạy thêm nhiều tiết khác…”
Action 5
Kiều Kiều và bạn trai là cặp đôi có cùng chí hướng. Họ cùng nhau học cao học, học tiến sĩ, cùng đi du học ở Mỹ, cùng ở trường Đại học T làm giảng viên.
Cách đây không lâu, Kiều Kiều từ Mỹ trở về, tôi nghe tin vội vã đến thành phố T thăm hai chàng rể tương lai, một chàng thông mình lanh lợi đúng tiêu chuẩn, một chàng vừa mới sinh mập mạp đáng yêu.
Tôi đang cười đùa vui vẻ với hai chàng con rể thì Kiều Kiều bỗng nhiên nói: “Cậu đã hứa tặng mình sách có chữ ký của cậu, vậy lúc nào cậu tặng đấy hả?”
Tôi kinh ngạc hỏi: “Sao cậu biết tớ ra sách?”
Cô ấy cười đáp: “Mình vẫn đang theo dõi truyện của cậu trên mạng đấy.”
Tôi không nhịn được bật cười.
Nhớ lại chuyện cũ, mười năm đã qua, mọi thứ đã thay đổi, nhưng tình bạn chân thành, thuần khiết của chúng tôi vẫn đẹp đẽ như thuở ban đầu!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc