Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi! - Chương 1899

Tác giả: Mặc Linh

Con mồi tất nhiên là đứa bé trai kia.
Sơ Tranh đảo mắt qua khán đài, phần lớn người thờ ơ, thậm chí là lộ ra hưng phấn.
Sơ Tranh lạnh lùng nhìn, không có bất kỳ bày tỏ gì.
Alice lại siết chặt nắm đấm, trong mắt lộ ra mấy phần bi ai phẫn nộ.
Những người này...
Những người này xem người như cái gì?
Bọn họ...
Nhưng mà Alice trừ phẫn nộ, bi ai thì cũng không thể làm gì được.
Trên thế giới này, người không có thực lực, vĩnh viễn chỉ có thể bị ức Hi*p.
Hơn nữa thời đại này chính là như thế.
Người có quyền thế, có được quyền sinh sát đối với người dân bình thường ở tầng chót, những sâu kiến như bọn họ quá không đáng chú ý.
Chỉ có thể trách số mệnh mình không tốt, thực lực không đủ.
Sơ Tranh không biết Alice đang suy nghĩ gì, cô đang suy nghĩ vấn đề khác.
Trước đó thẻ người tốt nói gì nhỉ... Sàn Đấu Thú của hắn?
Thẻ người tốt đang cấu kết làm những chuyện gì đây!!
Không sợ bị người ta đập ૮ɦếƭ sao?
【 Tiểu tỷ tỷ, cho nên cần cô đến cứu vớt hắn nha. 】 Dù sao đây là đã hắc hóa nha.
Không! Ta không muốn!
【 Cô muốn. 】 Cô không chỉ muốn, cô còn muốn đánh gãy chân người ta, cô là ma quỷ! Cầm thú! Vương bát đản!
Ừm... Hình như có chỗ nào đó không đúng.
Sơ Tranh không để ý đến Vương Giả, ngay khi cô thất thần —— suy nghĩ, trên khán đài nhấc lên một trận rồi một trận tiếng kêu sợ hãi.
Sau khi người khiêu chiến ra sân, sẽ thả một con ma thú ra, đọ sức trên sân đấu che kín ma pháp trận và cạm bẫy, xem ai có thể có được con mồi kia trước.
Kỳ thật không khác nhau quá lớn so với quá trình người và ma thú đánh nhau lúc mở đầu.
Nhưng ở trên giác quan, sẽ cho người ta cảm thấy kích thích hơn.
Dù sao người bị làm mồi nhử kia, tướng mạo cũng rất tốt.
Ma thú có được mồi nhử có thể ăn no nê.
Mà người khiêu chiến thắng, có thể nhận được mồi nhử, còn có thể lấy được phần thưởng phong phú.
Trên phần thưởng, Sàn Đấu Thú không keo kiệt chút nào.
Phần thưởng mỗi một trận đều làm người ta thèm nhỏ dãi.
Trận đấu rất nhanh kết thúc, người thắng là ma thú, quá trình không tiện miêu tả lắm, Sơ Tranh chỉ làm như không nhìn thấy.
Trận thứ hai bắt đầu, lần này trong Ⱡồ₦g là một con rắn con.
Rắn con toàn thân màu u lam, khoanh thành một vòng, yên lặng nằm dưới đáy Ⱡồ₦g, chỉ có thể nhìn thấy thỉnh thoảng nó phun ra lưỡi rắn để phán định, nó vẫn còn sống.
Không biết là cấp bậc gì, người trên khán đài rất kích động.
"Đây là con non của ma thú Lam Linh Xà cấp sáu!"
"Cấp sáu... Sàn Đấu Thú chơi lớn quá!"
"Nhưng chỉ là con non thôi, cho dù là đời sau của ma thú cấp sáu, chờ nuôi lớn cũng phải hao phí không ít thứ."
"Thứ đồ chơi này rất khó bắt, cho dù nuôi lớn phải cần thời gian, cũng đáng giá."
Sơ Tranh rất nhanh biết được đáp án mình muốn từ bên cạnh.
Ma thú cấp sáu và cấp bảy là một bước ngoặt.
Ma thú cấp sáu tương đương với ma pháp sư cao cấp trong nhân loại.
Nhưng bởi vì ma thú có chủng loại và năng lực khác biệt, cho nên có ma thú cấp sáu, sẽ vượt qua cả ma pháp sư cao cấp.
Tỉ như loại Lam Linh Xà này.
Chỉ sợ không ít người đều muốn có được con non Lam Linh Xà.
Quả nhiên rất nhanh có người vào sân, hơn nữa còn không chỉ có một người.
Người chủ trì đã sớm đoán trước sẽ là như thế, cho nên rất nhanh an bài xong quy tắc mới.
Ma pháp trận và cạm bẫy đều giống nhau, mọi người đứng thành hình tròn, lấy Ⱡồ₦g sắt làm trung tâm, ai là người đầu tiên đến Ⱡồ₦g sắt, lấy được Lam Linh Xà, thì người đó sẽ là người thắng.
Có thể nói quy tắc của Sàn Đấu Thú thật sự rất tùy hứng.
Sơ Tranh không có hứng thú gì với con rắn này, nhưng khi cô nhìn thấy Charles bên kia có động tĩnh, con ngươi nhẹ chuyển hai lần.
Charles chắc chắn chướng mắt một con non như vậy.
Vậy cũng chỉ có thể là... Elsa.
Sơ Tranh quay đầu nhìn sau lưng.
Mấy học sinh kia vẫn co lại thành chim cút, không biết là bị chuyện vừa rồi làm kinh hãi, hay là thế nào, sắc mặt ai cũng tái nhợt.
Sơ Tranh: "..."
Được rồi.
Chính ta đi làm vậy.
Sơ Tranh đi ra ngoài từ bên kia, rất nhanh liền bắt chuyện xong với mấy người.
Alice không biết Sơ Tranh muốn làm gì, chỉ nhìn thấy sau khi cô trở về, người từng nói chuyện với Sơ Tranh đều tiến vào trong sân đấu.
"She... Shelleya, cậu... Cậu muốn nó sao?"
"Không muốn."
"Vậy... Vậy vì sao?" Những người vừa rồi ra sân, là bởi vì cô mà?
Sơ Tranh không muốn giải thích nhiều, lãnh đạm nói một tiếng: "Yên tĩnh."
Alice: "..."
Lần này người ra sân rất nhiều, cũng may Sàn Đấu Thú rất lớn, nhiều người như vậy đi lên, cũng không thấy chen chúc, đứng riêng nhau ra, ở giữa còn cách xa mấy bước.
Khi tiếng "bắt đầu" vang lên, tất cả mọi người đồng thời động.
Trên Sàn Đấu Thú lập tức có đủ loại ánh sáng ma pháp bay loạn, anh ᴆụng tôi, tôi đẩy anh, quấy nhiễu quá lớn, dẫn đến không ai tiến vào được bao nhiêu.
Không ít người còn đạp trúng bẫy rồi bị nhốt lại.
Sơ Tranh chống cằm, dù bận vẫn ung dung nhìn.
Cô không cần con non này, nhưng cũng không thể rơi vào tay Elsa, cho nên người vừa rồi cô dùng tiền mua chuộc, lúc này đang cùng nhau ngăn cản ma pháp sư mà Charles cử đi.
-
Hỗn chiến kết thúc nhanh hơn Sơ Tranh nghĩ, người thắng cuối cùng là một người đàn ông thân hình nhỏ nhắn.
Ma pháp sư Charles cử đi, một mặt chật vật trở lại ngồi xuống bên kia.
"Xảy ra chuyện gì?"
Charles nhíu mày nhìn thuộc hạ biến thành như vậy.
"Đại nhân, có mấy người cố ý ngăn cản tôi." Thuộc hạ cũng rất nghẹn khuất.
Vừa rồi mấy người kia như bị điên công kích hắn ta.
Hai quyền khó địch bốn tay.
Hắn ta đối phó được người này, thì người kia lại tới, dưới chân còn có cạm bẫy ma pháp, bốn phía thỉnh thoảng còn có ma pháp bay tới.
Cuối cùng đành vật lộn bằng tay, đánh nhau giống như mấy mụ đàn bà chanh chua.
"Cố ý?"
Thuộc hạ kiên định gật đầu.
Tuyệt đối là cố ý.
Charles nhíu mày: "Biết là ai sai khiến không?"
Vừa rồi có mấy đại gia tộc đều phái người đi lên, trong lúc nhất thời thật đúng là không dễ đoán.
"Cha." Elsa không lấy được thứ mình muốn, lúc này có chút không vui.
"Được rồi, một con ma thú mà thôi, sau này tìm cho con con tốt hơn."
"Nhưng con thích con ma thú kia." Elsa quệt miệng.
"Đừng quậy." Charles trầm mặt xuống.
Hôm nay tới nơi này, là vì chuyện khác.
Đại khái là sắc mặt Charles quá nghiêm túc, Elsa mấp máy miệng, cuối cùng vẫn không dám chống lại cha mình.
-
Có Lam Linh Xà ở phía trước, đằng sau mọi người liền có vẻ không hứng thú lắm.
May mà khâu này cũng không bao lâu, rất nhanh trôi qua.
Sau đó chính là màn đặc sắc nhất tối hôm nay——
Rồng.
【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời mua được Dila. 】
Sơ Tranh: "???"
Dila là ai?
【 Rồng. 】
Không phải, nó còn có tên cơ à?
【 Sao lại không có? Rồng cũng có tôn nghiêm mà. 】
"..."
Được thôi.
Sơ Tranh thở dài, cục diện này cũng không có bao nhiêu ngoài ý muốn.
Trước đó nhiều lần có cơ hội có thể phá sản như vậy, con chó điên Vương bát đản bình thường sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội có thể phá sản nào vậy mà lại không lên tiếng, có lẽ là muốn làm lớn một trận.
Rồng nha!
Mẹ nó có bao nhiêu người tranh đoạt chứ.
Nghĩ là muốn trọc đầu.
"Alice."
Đến lúc này, Alice đều không nhìn thấy em gái mình, đã nản lòng thoái chí, đột nhiên nghe thấy Sơ Tranh gọi cô ấy, vội vàng xốc lại tinh thần.
"Bạn học Shelleya?"
"Lát nữa cậu cứ luôn kêu giá." Sơ Tranh giao việc tăng giá cho Alice: "Nếu cậu biểu hiện tốt, tôi sẽ giúp cậu tìm em gái về."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc