Xấu Nữ Tung Hoành Thiên Hạ - Chương 22

Tác giả: Dật Danh

Nhà Võ lâm minh chủ.
Đông Phương Bất Bại lấy Quỳ hoa bảo điển ra, đã tới lúc đọc rồi, chậm rãi mở trang thứ nhất
“Muốn luyện thành, trước tiên phải…đến chùa???” Chùa gì cơ? Tức tốc lật trang thứ hai, trên đó vẽ lão đầu trọc đang uống trà, bên dưới viết: Hôm nay ta muốn uống trà, trang sau hẵn viết!!
Được thôi! Lại lật sang trang tiếp theo, vẫn là ông lão đó, nhưng lần này không phải uống trà mà đang đuổi theo một tiểu mỹ nữ, trên đó viết: Hôm nay ta muốn đi tán gái, không có thời gian viết, chờ trang sau đi!
Nhịn…..Cố kìm nén kích động muốn xé quyển sách này ra, lại lật tiếp!
Rốt cuộc lại là lão đầu trọc đang niệm kinh: Ta quên mất phải viết gì rồi, khi nào nhớ thì viết vậy!
“Thiên hạ đệ nhất xấu nữ!” Đông Phương Bất Bại rống lên, ném quyển sách xuống mặt đất, nghĩ kĩ lại…Ha….Đồ xấu nữ kia cũng không có có gan đi đùa giỡn ta như vậy đâu, Đông Phương Bất Bại tỉnh táo lại nhặt sách lên, giở thẳng tới trang cuối cùng…………
Vẫn là lão trọc đầu: Ha ha, đồ ngốc mới lật trang này, đồ ngốc, đồ ngốc…..còn lè lưỡi……….
Gân xanh nổi lên…”Người đâu! Lập tức truy tìm tung tích thiên hạ đệ nhất xấu nữ cho ta!!!”
Ha ha..Nếu để ta tóm được cô…cô sẽ xong đời, xấu nữ!!!
“AAAA……tôi không muốn ở đây cả đời, tôi là nữ…….”
“AAAA….tôi là nữ, cho tôi ra ngoài đi mà!!!”
Ơ? Hóa ra có phụ nữ à? Ta tò mò đi tới xem, ồ…….chỉ thấy một đám hòa thượng đang túm lấy người đầu trọc vừa kêu to là nữ kia, ૮ởเ φµầɳ áo người đó ra, vuốt ve không ngừng!
“A! Sư huynh, các huynh làm gì vậy, thả tôi ra!” Người bị sờ liên tục giãy giụa.
“Ha ha…Ngoan ngoãn đừng có làm loạn, không phải đệ nói mình là nữ sao? Để sư huynh thương yêu đệ nha..Ha ha…” Nói xong lại còn chảy nước miếng.
“Ha ha….Người mới tới, hình như đệ cũng vừa nói mình là nữ nhân thì phải?”
“A……đệ nói mình là nữ khi nào chứ, đệ là nam, thật sự là nam nhân, hàng thật giá thật, không thể giả được.” Ta vỗ иgự¢ đảm bảo “Nếu ai dám nói đệ là nữ, tôi sẽ đánh hắn một trận ngay lập tức!”
“Thật không? Tiếc quá, ha ha, ta ở đây cũng đã bốn năm rồi, sắp không chịu nổi nữa, nếu có một nữ nhân thật thì…ha ha…ta nhất định phải…ta nhất định…”
Đúng là vẻ mặt kinh khủng, tuy màu thuốc trên mặt ta đã được rửa sạch nhưng lại chẳng ảnh hưởng gì tới bọn họ cả, họ nói là đã từng gặp cả ma nên việc gì phải sợ, nếu để họ biết ta là nữ thì ta nghĩ nhất định sẽ lôi ta ra ăn mất, “Đương nhiên, đương nhiên, đệ là nam, ha ha…đệ là nam”.
Ta nhìn tên hòa thượng kia bị bọn họ ђàภђ ђạ ra sao, thật sự quá thê thảm! Không thể để họ làm thế với ta được, đi tìm phương trượng thôi! Hắn ta tu lâu như vậy nhất định sẽ không làm thế với ta.
Phòng phương trượng……….Phương trượng đang ngồi niệm kinh, “Sắc là hư vô, hư vô là sắc, sắc nào ngờ là hư vô, hư vô nào ngờ là sắc…”
“Phương trượng………..”
Phương trượng ngừng lại, ngẩng đầu nhìn ta đột nhiên xuất hiện “Quá Mau, con có chuyện gì à?”
(Quá Mau là pháp hiệu của ta, thật sự ta không thể chấp nhận nổi, bao nhiêu tên hay sao lại cứ phải lấy cái tên đấy, khó nghe ૮ɦếƭ đi được)
“Khụ…con có chuyện muốn nói với người…” Thấy hắn tiếp tục cúi đầu niệm kinh, hình như không có tí hứng thú nào nghe ta nói chuyện hết, ta lập tức hét to hơn “Con là nữ nhân!”
“Oa….Đâu? Nữ nhân ở đâu…………” Một đám sư huynh bỗng nhiên đạp cửa chạy vọt vào, tên ϲởí áօ, tên ૮ởเ φµầɳ, mắt cứ nhìn ta chằm chằm.
“Ai? Ai nói mình là nữ nhân? Có phải phương trượng không?”
“Phương trượng?” Các sư huynh đồng loạt bắn phá phương trượng, một số lập tức nhào tới, số khác thông minh trước tiên kiên nhẫn, nhìn xem có thể đắc thủ được phía trước không?
(Ý là suy xét xem có ra tay thuận lợi không mới làm)
Mắt phương trượng cũng không thèm mở ra, chỉ dùng một chân đá bay đám người trước mặt, “Phụt…” Miệng phun ra máu “Ta bị…ta bị phương trượng bỏ…!” Bịch! Ngã xuống đất (Bỏ đi tới…miền cực lạc)
Thấy tình hình như vậy đám người đó lập tức ngừng lại, đáng tiếc không còn kịp nữa rồi, phương trượng vọt lên trước mặt chúng, chỉ thấy hắn vung tay, sử dụng liên hoàn Phật sơn vô ảnh thủ “Bốp bốp bốp bốp bốp…..” Tát liên tục…….Thật là hoành tráng……

Dư âm sau khi đánh xong là tiếng kêu rên thảm thiết và “Haizz…Đánh đau cả tay của ta” , giơ tay lên nhìn, vẻ mặt phương trượng có vẻ thoải mái, còn thở dài một hơi…….ta thấy có mà đánh sướng quá thì có…
Ai bị tát xong mặt mày đều nhăn nhó, tại sao? Bởi vì phương trượng đi một bước lại giẫm mạnh một bước, giơ chân lên thì mặt đất bên dưới đã lõm xuống thành một cái hố, có thể tưởng tượng ra được nội lực của phương trượng lớn tới mức nào….Chiêu này ta đặt tên là: Đại nhật như lai, giẫm một bước! Lúc này im lặng một cách bất thường……….rốt cuộc ta cũng hiểu ra tuyệt đối không thể chọc vào phương trượng này.
Nói thẳng ra với hắn, hắn có cho là ta cố tình lừa hắn không? Bởi lúc đó ta lại mặc đồ nam…..Làm sao bây giờ………ban ngày không được thì ta làm ban đêm!!
Trong phòng tắm…….Ta khẩn trương ૮ởเ φµầɳ áo ra, nhanh nhanh nào, căng thẳng quá đi mất…..
Cởi xong ta đi thẳng vào phòng tắm, nhắm mắt làm như đang ngủ, nghe thấy tiếng cửa mở, tiếng đóng cửa, tiếng bước chân, còn có cả tiếng tim ta đang đập, tới rồi!
“A? Quá Mau? Sao con lại tắm giờ này?”
“A……..Phương trượng…” Ta hét lên, học kiểu bộ dạng vô cùng xấu hổ của nữ tử, mà thật ra không phải học, đây là ta đang thật sự siêu siêu xấu hổ, bởi vì ta đứng cả người lên, lộ ra dáng người của thiếu nữ, tuy không đẹp cho lắm nhưng ai cũng có thể nhận ra giới tính của ta!……..
Chẳng phải lúc này nam nhân bình thường sẽ phản ứng hay sao? Ta toát mồ hôi……hắn có phản ứng…….nhưng mà là khóc…….
Anh khóc cái gì? Người bị nhìn sạch cũng không phải là anh, là tôi kia mà, ta khóc không ra nước mắt……Trời ạ, ông có thể để ta gặp người bình thường một chút có được không……..
“Ta biết rồi, Quá Mau, ta đều hiểu cả…” Phương trượng sụt sịt nói, mặt toàn nước mắt, chẳng lẽ kẻ nào đẹp trai khi khóc cũng thành oán phụ thế à? Lãng phí……
“Quá Mau, con nói thật cho ta biết, có phải con là thái giám không?”
Ta toát mồ hôi, hoàn toàn bị tên phương trượng này làm cho kinh thiên động địa sợ đến mức mất đi khả năng suy nghĩ.
Thấy ta gật đầu, phương trượng ngừng khóc, đi tới ôm chặt lấy ta. “Ta hiểu, ta đều hiểu hết, hóa ra bởi vì người khác không coi con là nam nhi, cho nên con mới tự biến mình thàn nữ nhân, con yên tâm, cho dù người khác nói thế nào chăng nữa, ta cũng sẽ coi con là một nam nhân chân chính!”
Hả???? Đây…Chẳng phải anh đã nhìn lâu như thế rồi còn gì???? Sờ cũng sờ rồi, nhìn cũng nhìn rồi, sao kẻ này lại rút ra được một kết luận hoang đường như thế……..Trời ơi, đất ơi, má ơi……..rốt cuộc ta bị rơi tới cái nơi nào thế này…………
Ngất ~!

Trong một căn phòng nhỏ
“Thiếu chủ, Hoàng thượng đã xuất cung, chúng ta có nên hành động ngay không.”
Mỹ nam tử được gọi là thiếu chủ kia chầm chậm mở mắt ra “Lập tức hành động!”
Hoàng Thiên Long! Nhất định ta phải báo thù mối hận đoạt ái!
(Đoạt ái: ςướק tình yêu)
Quy định của bản tự: Bản tự phổ độ hữu duyên nhân, người nào tới cũng đều có nhân duyên. Con tìm thấy một người thay thế là có thể xuống núi, nếu người không gặp ai có duyên với mình thì sẽ ở lại trong chúa cả đời, thắp nhang niệm phật…
Thì ra là vậy……thảo nào ngày đó tên tiểu hòa thượng kia lại cười sung sướng như thế……Giờ nhớ lại thấy thật kinh khủng…Hóa ra là hắn muốn kéo ta lại để làm ‘Hòa thượng’ thay cho hắn! Rất giỏi! Tên phương trượng kia cũng rất giỏi! Anh biết toàn bộ vậy mà còn giữ tôi lại. Tôi đây nhất định sẽ cho các người nhìn thấy rõ bản lĩnh của tiểu hồ đồ này!!!
Một ngày nọ, phương trượng sai ta đi quét sân, ta quét lá cây gom lại một chỗ rồi……..nướng khoai lang……kết quả thiếu chút nữa là thiêu rụi cả chùa, các sư huynh đều tìm đến để trách mắng ta, ta khóc lóc đi tìm phương trượng kể lể, phương trượng liền tới dạy dỗ mấy người đó cho ta!!! Ha ha….từ nay trở về sau, có cho tiền bọn họ cũng không dám bắt ta quét sân nữa!!!
Lại một ngày khác, phương trượng sai ta đi giặt tất cho hắn, đương nhiên là ta phải làm tròn bổn phận rồi, mỗi cái tất ta đều chà thật kĩ……Kết quả có thể đoán ra, tất của phương trượng đều bị hỏng…….Phương trượng hỏi ta rằng: Tại sao lại giặt chiếc tất nào cũng thành ra như vậy?. Ta đáp: Bởi vì người là phương trượng, dùng cái gì cũng phải đặc biệt một chút! Phương trượng mỉm cười gật đầu, nói cám ơn ta! Từ đó về sau trong chùa không ai dám bảo ta giặt cái gì nữa! (Các sư huynh nói: Ai mà muốn làm hỏng tất thì cứ giao hết cho cậu mà giặt)
Một ngày nào đó, ta thật sự là rất ghét khi người khác gọi ta là…..Quá Mau! Cho nên ta tuyên bố trước mặt mọi người….Ai còn gọi ta là Quá Mau nữa thì ta sẽ làm cho hắn đẹp mặt! Đáng tiếc không có một ai nghe ta nói, ngày đó ta bị họ họi không dưới một nghìn lần….kết quả vào lúc ban đêm, toàn bộ sư huynh nào gọi ta là Quá Mau thì….(tìm nhà xí, do cả buổi tối bị tào tháo đuổi…….Tới ngày thứ hai lúc họ đi tìm ta tính sổ thì phương trượng đã lao tới dạy dỗ một trận, vậy là cả ngày hôm đó ௱ôЛƓ mọi người đều không dám ngồi lên đâu). Hiện giờ tất cả mọi người đã biết cho dù Quá Mau làm điều gì sai thì phương trượng tuyệt đối sẽ che chở cho cậu ta. Tại sao????
Một ngày, ta đang đi dạo trong chùa thì thấy con heo siêu cấp béo vô địch, thật đáng yêu……Kết quả là ta đem vô số đồ ăn tới cho heo ăn….heo ૮ɦếƭ……..thế là có vô số tin đồn đại. Lời đồn thứ nhất là con heo đó bị ta làm thịt rồi cho vào nồi, lời đồn thứ hai là con heo ăn no tới mức bội thực mà ૮ɦếƭ, là do ૮ɦếƭ vì đồ ăn của ta! Lời đồn thứ ba…..ha ha….đó chính là ta đưa con heo lên núi, để nó thi chạy với những con heo nhỏ khác, cuối cùng thi đấu hăng quá mà ૮ɦếƭ…….Cho dù là lời đồn nào thì nhị sư huynh đau lòng nhất ôm lấy vợ heo kia, khóc thê thảm đau đớn tới ba ngày ba đêm (Về sau ta mới biết được, cuộc sống trong chùa này cô đơn hiu quạnh quá, không có vợ nên sư huynh mới nuôi một con heo, coi như vợ để bớt cô đơn) Các sư huynh ôm toàn bộ nào là vợ gà, vợ mèo, vợ chó, có cả vợ vịt nữa, gắng hết sức tránh ta càng xa càng tốt………..Sau khi nhị sư huynh bớt đau buồn thì đã thông minh ra, biết ta sợ nhện nên đã tìm một con nhện làm vợ, thấy hắn ta còn hôn nhẹ lên vợ nhện, cả người ta nổi hết cả da gà, tránh xa ngay lập tức…
“Tiểu phương trượng, xin chào”. Đáng lẽ định gọi là tiểu bá vương như lại sợ cậu ta trả thù, mọi người nhất trí gọi cậu ta là tiểu phương trượng! Địa vị thật cao quý…không ai dám đắc tội….
“Ha ha, tốt.” Có lễ độ, có triển vọng đấy. Từ giờ trở đi ta chính thức được thăng chức, là nữ phương phượng đầu tiên từ xưa tới nay! Ha ha ha………..thủ lĩnh đám hòa thượng, bản thân ta vẫn không quên tự tìm thú vui cho mình, nhưng thú vui ở đâu ra?
“Tiểu phương trượng, có người lên núi tìm cậu kìa.” Đại sư huynh cung kính đứng ở một nơi cách xa ta nhất, dùng thiên lý truyền âm nói chuyện với ta. Haizzz…ta chỉ là đi nhặt củi, đúng lúc hắn lại đi qua ta, ta nhặt thế nào mà ‘sơ ý’ đánh vào đầu của hắn, hại hắn hôn mê mất hơn một tháng, còn để lại di chứng là vừa nghe nói ta đi nhặt củi là hắn lại đau đầu! Cứ như là Đường Tăng niệm chú vòng kim cô vậy. (Đại sư huynh: Đó tuyệt đối không phải sơ ý, ngày đó hắn vô duyên vô cớ lấy một thanh gỗ ra trước mặt ta, nói là muốn được xem thiết đầu công, cuối cùng lại đập vào đầu ta tới ૮ɦếƭ, chảy máu không ngừng……)
“Người đó từ đâu tới?”
“Hắn tự xưng là Long công tử.”
Long công tử??? Mắt ta sáng lên……ha ha….ta đang lo không tìm được thú vui, không ngờ bây giờ lại có kẻ tự dẫn xác tới cửa, miếng thịt đã tới tay sao có thể không hưởng được. “Lập tức đi chuẩn bị, tôi muốn đích thân gặp mặt!”
Vừa nghe thấy ta muốn đích thân gặp mặt, toàn bộ chùa đều niệm “Vãng sinh chú”. Ta thèm vào, chẳng phải là lần trước ta tự mình gặp một người, giúp hắn quy y, nhưng thiếu chút nữa còn cạo hắn tới ૮ɦếƭ. Nhất hồi sinh, nhị hồi thục, tam hồi tứ hồi (Đừng, tiểu phương trượng, đừng ấn dao sâu quá). Đi đi đi! Không tin thực lực của ta thế kia à, hôm nay ta sẽ cho ngươi mở thật to mắt mà ngắm đao pháp của ta.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc