Vương phi thất sủng - Chương 79

Tác giả: Sở Sở

Độc lập tác chiến
“Thanh Loan, phệ cốt tán phối không tốt lắm .” Thanh âm của Thiên Mạch bình thản như cũ nhưng trong đó đã thiếu đi sự lạnh lùng ngày trước .
Thanh Loan cúi đầu, thân thể có chút run rẩy “Tiểu thư, trong đó có một loại thuốc ta chế mãi không được , là Hoa Linh làm giúp cho nô tỳ .” Xong rồi xong rồi, tiểu thư nhất định là đến tìm nàng tính sổ . Hai lần liên tục làm hư chuyện , không biết tiểu thư sẽ trừng phạt nàng như thế nào .
Thiên Mạch xoay người nhìn vào ngọn nến , ngẩn người nhìn ánh lửa chập chờn “Trước tiên chậm rãi lui xuống đi .” Trước khi mọi chuyện được điều tra rõ ràng , nàng không dám có hành động gì nữa .

“A” Có phải nàng đang nghe lầm không ? Trong lời nói của tiểu thư tại sao lại có vài phần ôn nhu ?
“Ngươi trước tiên lui xuống đã .” Có lẽ loại ám hại cấp thấp này không thích hợp dùng trên người mấy ả đàn bà kia . Gỉa sử Hàm Thúy thực sự không phải là chủ mưu , làm như vậy không nghi ngờ là tự để lộ thân phận .
“Tiểu thư , phệ cốt tán...” Thanh Loan cẩn trọng liếc nhìn Thiên Mạch , tiểu thư hôm nay rất kỳ quái , phi thường kỳ quái .
“Thanh Loan .” Thiên Mạch dừng một chút “Ta có phải rất đáng sợ không ?” Nàng nhìn thẳng vào Thanh Loan , có thể thấy bả vai nàng ta có chút run lên .
Thiên Mạch đang nhìn chằm chằm vào nàng, vấn đề này tuyệt đối không thể không trả lời , nàng ngẩng đầu, ngại ngùng nói “Tiểu thư...rất lạnh lùng .”

Thiên Mạch phất tay một cái , xoay lưng về phía nàng “Đi xuống đi, để Tam sư huynh điều tra lần nữa thân thế của bốn ả thị thiếp trong Vương phủ .” Nàng quá tự phụ, đã quên mất bốn ả thị thiếp đó . Người chưa từng gặp bất lợi như nàng lần này đã chánh thức gặp phải đối thủ . Đối thủ của nàng không phảỉ chỉ có một mình Tần Mộ Phong . nếu Thải Y vào Vương phủ với dụng ý khác thì người đàn bà này quả thực đáng sợ .
Nàng cải trang nhu nhược đáng thương còn người đàn bà kia lại cải trang là kẻ độc đóan .
Theo như ý nghĩ của người bình thường thì gian tế phải là kẻ cẩn trọng , không thể có chút sơ hở , có thể tránh được tai mắt của người khác . Mà Thải Y lại mạnh mẽ tự mình xuất đầu , cố ý đem bản thân mình bộc lộ ra trước ánh mắt của mọi người . Mọi người đều nghĩ rằng nàng là một kẻ chanh chua , một người đàn bà ngu xuẩn , bá đạo , tự nhiên họ sẽ không hoài nghi lai lịch của nàng . Tần Mộ Phong sở dĩ sủng ái nàng nhất có lẽ cũng bởi vì nàng ‘ngu xuẩn’ , đó lại là loại người dễ khống chế nhất .

So với Thải Y , phương pháp ngụy trang của Thiên Mạch còn kém lắm . Nếu lúc đầu nàng ngụy trang thành người đàn bà chanh chua thì đã có thể khiến cho Tần Mộ Phong ghê tởm nàng , vậy mà hết lần này đến lần khác nàng lại lựa chọn cải trang thành một nữ tử nhu nhược .

Nàng vẫn tự cho rằng mình thông minh không nghĩ tới người thông minh trên đời này còn nhiều lắm . Sống đã 19 năm , nàng lần đầu tiên hoài nghi sự thông minh của mình . Yên Chi , Thải Y , Hàm Thúy , ba người đàn bà này đều có những bí mật không thể lộ ra , chỉ cần sơ ý một chút là có thể bại trong tay các nàng .
Tần Mộ Phong rất khó đối phó, thị thiếp bên người hắn lại như con hổ đang nhìn nhau chằm chằm . Năm năm qua , nàng tiếp nhận vô số nhiệm vụ nhưng chưa bao giờ gặp phải nhiệm vụ khó khắn như vậy . Đối với nàng mà nói , đây là một sự khiêu chiến, khiêu chiến cực hạn của nàng . Có lẽ đây là khảo nghiệm do ông trời cấp cho nàng .
Đứng dưới ánh trăng lạnh lẽo , đôi mi thanh tú của Thiên Mạch nhăn lại . Trong con ngươi hiện lên một tia âu lo .
Gả vào Bình Nam Vương phủ là sai lầm lớn nhất của nàng .

Ánh nến đột nhiên lay động , một trận gió mắt thổi vào khiến ánh lửa lay động dữ dội . Sắc mặt Thiên Mạch biến đổi , ánh mắt bỗng chỗ trở nên lạnh như băng .
Gió thổi đến, cánh cửa sổ lay động vài cái . Nàng đến bên cửa sổ , mặc cho gió thổi qua .
Cánh cửa bị gió thổi khiến cho mở ra , một thân ảnh hiện lên trên mặt đất . Tiếp theo sau đó là một đôi giày đen bước qua ngưỡng cửa . Bước chân rất nhẹ , kẻ đó chậm rãi đi đến bên Liễu Thiên Mạch , trong tay còn cầm theo một thanh kiếm đang lóe lên một tia sáng lạnh lẽo .
Thiên mạch cười mỉa, liếc nhìn nàng một cái sau đó lại nhìn ánh trăng ngòai cửa sổ .
Kẻ kia vung kiếm lên , hung hăng hướng Thiên Mạch đâm tới . Mắt thấy Thiên Mạch sắp bị đâm trúng thì một viên đá từ bên ngoài bay đến đã làm trật mũi kiếm .

Người nọ tựa hồ không cam lòng , lại đâm tiếp một kiếm . Thanh kiếm lóe ra hàn quang hướng về lưng của Thiên Mạch đâm tới , nàng vẫn như cũ không có nhúc nhích, lẳng lặng nhìn ánh trăng .
Lúc mũi kiếm sắp chạm đến bạch y của Thiên Mạch thì một cái bóng màu đỏ từ cửa sổ kích động nhảy vào “Liễu Thiên Mạch , cẩn thận .” Cây roi của nàng quấn chặt lấy thanh kiếm của hắc y nhân khiến cho hắn nhất thời không nhúc nhích được . Hồng y nữ tử khinh miệt cười lạnh một tiếng “Muốn giết Liễu Thiên Mạch ? Trước tiên hãy hỏi cây roi trong tay ta .”

Tay Hắc y nữ tử vừa động , thanh kiếm đã của nàng đã thóat khỏi sự trói buộc của cây roi trong tay Hồng y nữ tử . Nàng lùi lại vài bước , lạnh lùng nói “Ngươi là ai , cần gì phải xen vào chuyện của người khác ?”
“Ta không quen nhìn ngươi khi dễ người khác .” Nàng một thân hồng y , ngay đến cái khăn che mặt cũng màu hồng , trong tay cầm một cây roi .
Hắc y nữ tử cười lạnh “Mạng Liễu Thiên Mạch là của ta .” Vừa nói xong, kiếm lại chỉa về Thiên Mạch .
Cây roi trong tay Hồng y nữ tử vung lên , chặn ở trước mặt nàng , cây roi màu đỏ giống như một làn sóng đỏ rực .

“Đừng trách ta không khách khí .” Trong con mắt của Hắc y nữ tử hiện lên một tia tàn nhẫn .
Hai cái bóng từ đánh từ trong phòng ra đến ngoài viện , khó phân cao thấp , Thiên Mạch cũng theo ra ngoài .
Hai tay nàng khoanh trước *** , nhìn kỹ từng chiêu thức của các nàng .
Kỳ quái , chiêu thức của các nàng tựa hồ không giống với bất cứ môn phái nào . Thậm chí nàng còn chưa từng thấy chiêu thức của các nàng . Mùi thơm trên người các nàng hẳn là một trong bốn ả thị thiếp , sẽ là hai người nào chứ ? Một trong hai người sẽ là hắc y nhân cùng nàng giao thủ trong thư phòng sao ? Tại sao võ công của nàng lại khác như vậy chứ ?
Hắc y nữ tử rõ ràng đang chiếm thế thượng phong , chỉ là cây roi trong tay Hồng y nữ tử quá lợi hại nên nàng ta cơ hồ không tìm được cơ hội giết Thiên Mạch . Mỗi lần nàng ta tới gần Thiên Mạch đều bị cây roi kéo lại .

Hắc y nữ tử dùng kiếm quấn lấy cây roi của Hồng y nữ tử, thân thể hai người đồng thời sát vào nhau “Đừng đối địch với ta .”
“Ta lại muốn là kẻ địch của ngươi .” Hồng y nữ tử dùng sức lôi kéo , hai người lại giãn ra , cây roi vẫn như cũ không có hư tổn gì .
“Roi tốt” Cây roi bình thường sẽ không chịu nổi khi bị kéo như thế .
Hồng y nữ tử trêu chọc “Đáng tiếc thanh kiếm của ngươi đã gãy .”
“Cho ngươi xem chỗ lợi hại của kiếm gãy .”
“Cây roi của ta lợi hại hơn .”
Đánh nửa canh giờ , Hăc y nữ tử vẫn không chạm được một sợi lông của Liễu Thiên Mạch , nàng dùng khinh công nhảy lên cây hoa quế , hung hăng trừng mắt với Thiên Mạch “Ngươi chờ đấy , ngươi bảo vệ được nàng một lúc, không bảo vệ được một đời .” Nàng ta quay người lại, phóng qua bờ tường biến mất trong đêm đen .

Hồng y nữ tử nhìn địa phương Hắc y nữ tử biến mất , đem cây roi để lại trên lưng “Khinh công tốt đấy”
Thiên Mạch bình tĩnh nhìn Hồng y nữ tử “Tại sao giúp ta ?” Thiên Mạch đã đóan được nàng ta là ai .
“Ta thích giúp ngươi thôi .” Hồng y nữ tử bình thản trả lời .
“Nàng ta là ai ?” Người nàng muốn nói là hắc y nữ tử .
“Không biết” Hồng y nữ tử nhảy lên , ngắt một bông hoa quế đưa lên mũi ngửi “Thơm a , ngươi đã đóan ra ta là ai sao ? Lợi hại”
Thiên Mạch không hỏi thân phận của nàng tự nhiên đã đoán ra .
“Ngươi như thế nào biết nàng muốn giết ta?” Thiên Mạch dùng ánh mắt hoài nghi nhìn nàng .
“Trùng hợp thôi .” Đúng là tình cờ nhìn thấy .
Khóe miệng Thiên Mạch nhếch lên , cười mỉa nói “Thiên hạ lại có sự trùng hợp vậy sao ?”
“Không ai bắt ngươi phải tin .” Hồng y nữ tử vứt bông hoa quế trong tay “Liễu cô nương thật to gan .” Biết có người muốn giết mình mà nàng không hề có chút sợ hãi .

“Không có gì phải sợ .” Nàng đã sớm biết bên ngoài có cao thủ , nàng đang muốn xem bọn họ sẽ diễn cái gì , nếu không hắc y nữ tử đã sớm biến thành thi thể .
“Nàng sẽ không dễ dàng buông tha ngươi , hay là ngươi đi nói cho Tần Mộ Phong biết, để hắn bảo vệ ngươi .”
“Không cần .” Người có thể giết nàng bây giờ còn chưa có sinh ra .
Hồng y nữ tử nhún nhún vai “Cũng đúng, ta tin ngươi có thể tự bảo vệ bản thân . Mỗi nha hoàn bên người ngươi đều có võ công rất tốt , đàn bà ngu xuẩn kia tưởng có thể dễ dàng ám sát ngươi ? Thật sự là tức cười .”
“Tại sao giúp ta ?” Thiên Mạch cả kinh , nguyên lai nàng ta biết thân phận của mình , dù kinh ngạc nhưng nàng vẫn không biểu hiện ra .

“Chúng ta là cùng một loại người , đều có những bí mật không thể cho người khác biết . Cùng ngươi đối địch không có chỗ gì tốt , ngươi muốn giết ta dễ như giết một con kiến .” Cho nên nàng mới tìm đủ mọi cách để đứng cùng một phe với Thiên Mạch .
Tâm tư của nàng ta Liễu Thiên Mạch hoàn toàn hiểu rõ “Ta không muốn cùng ngươi là địch, ngươi cũng không muốn cùng ta là địch .” Khóe miệng Thiên Mạch nhếch lên hiện ra một nụ cười lạnh , âm thầm vận công , chưởng phong đánh vào cây hoa quế , hoa quế thi nhau rơi xuống mặt đất , trong đó còn mang theo những cái lá xanh . Bông hoa quế nho nhỏ cùng lá xanh nhảy múa trong đêm , mùi thơm ngát tỏa ra đầy trời .
Thiên Mạch làm như vậy là đang hướng nàng thị uy , Hồng y nữ tử bị nàng làm cho hoảng sợ , nuốt một ngụm nước miếng “Ta không biết ngươi vào Vương phủ làm gì , cũng không muốn hỏi .” Võ công của Thiên Mạch cao hơn so với sự tưởng tượng của nàng , đối địch với nàng thì ngay cả đầu khớp xương cũng không còn . Hồng y nữ tử giơ tay lên “Chúng ta vỗ tay làm bằng , không can dự vào chuyện của nhau .”
“Một lời đã định .” Thiên Mạch cũng giơ tay lên .

Bàn tay của các nàng vỗ vào nhau , phát ra ba tiếng vang thanh thúy .
“Lúc nào biết rõ về ta .” Đối với việc này Thiên Mạch rất hiếu kỳ .
“Lúc bị ném vào địa lao ta thấy ngươi cùng nha hòan hóan đổi thân phận .” Hồng y nữ tử tháo cái khăn che mặt xuống , cầm ở trong tay “Thật xin lỗi , loại mê hương đó đối với ta vô dụng .” Loại mê hương không biết tên này quả thật rất lợi hại .
Hồng y nữ tử nói tiếp “Ngươi lúc nào nhìn ra sơ hở trên người ta ?” Liễu Thiên Mạch thực sự rất thông minh .

Thiên Mạch mỉm cười “Chúng ta đã giao thủ , ngươi quên sao ?”
Hồng y nữ tử sợ run , kinh ngạc nói “Nguyên lai người kia là ngươi ?” Nàng cười “Ta thực sự không nghĩ tới người đó là ngươi , ngươi ra tay thật độc ác .”
Thiên Mạch cười , ý cười đong đầy trong đáy mắt “Như nhau như nhau .”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc