Vương phi thất sủng - Chương 65

Tác giả: Sở Sở

‘Vô Âm’ chính là truyền thế danh cầm được ghi lại trong cầm phổ , có lịch sử rất lâu đời . ‘Vô Âm’ chẳng những âm chất thượng thừa hơn nữa do thợ giỏi tinh tế , hoa mỹ làm ra nên dù đã mấy trăm năm vẫn như cũ chưa bị tổn hại gì .
“Đích thực là Vô Âm .” Hoắc Thiên rất kinh ngạc , ‘Vô Âm’ lịch sử đã lâu , rất ít người biết được , hắn vô tình đọc trong một quyển cầm phổ mới biết được trên thế gian tồn tại một ‘Vô Âm’ , nàng như thế nào biết được ?

“Vương gia quả thật đã bỏ ra nhiều công sức .” ‘Vô Âm’ chính là vạn lượng khó mua được danh cầm, không nghĩ Tần Mộ Phong đem nó làm lễ vật tặng cho Hoắc Thiên . Hắn đối với bằng hữu quả thật rất có ý tứ .
“Thật không dám dấu diếm , ngày mai là sanh thần của tại hạ , nhiều năm trước ta từng nói với Vương gia về ‘Vô Âm’ , Vương gia biết ta ái cầm nên mới đem ‘Vô Âm’ làm quà tặng cho ta .”
“Nguyên lai ngày mai là sinh nhật của tướng quân , Thiên Mạch không có lễ vật để tặng , thật thất lễ .” Thanh âm của nàng lạnh như hàn băng , thật sự không thể nghe ra trong đó có ý tứ gì .
“Thiên Mạch cô nương nói quá lời , bằng hữu tương giao , quý nhất là tình nghĩa , đồ vật chỉ là ngoại thân , cần gì đặt ở trong lòng .” Hoắc Thiên tiêu sái phất tay một cái .

“Tướng quân , ngươi cũng biết lai lịch của ‘Vô Âm’?” Thiên Mạch nhìn nước trong ao , sóng mắt lưu chuyển .
“Tương truyền ‘Vô Âm’ nguyên bản gọi là ‘Trường Thiên’ , chính là do một vị cầm tiêu đại sư nhiều năm trước làm ra . Trừ bỏ ‘Trường Thiên’ còn có một cây ngọc tiêu gọi là ‘Thu Thuỷ’ . Cầm tiêu vốn là một đôi , vị cầm tiêu đại sư kia giữ lại ‘Trường Thiên’ còn ‘Thu Thuỷ’ đưa cho nữ tử mà mình âu yếm . Về sau chủ nhân của ‘Thu Thuỷ’ hương tiêu ngọc vẫn , hắn cảm thấy thiên hạ vô âm liền đem cầm kia đổi tên ‘Vô âm’ .” Hoắc Thiên có chút cảm thán “Vô Âm là do Vương gia dùng nhiều cách điều tra , từ trong tay một vị cầm sư mua được . ‘Vô Âm’ hiện thế, còn ‘Thu Thuỷ’ không biết bây giờ nơi nào . Mấy trăm năm qua , ‘Thu Thuỷ’ và ‘Trường Thiên’ cũng không thể cùng tấu , thật sự là nuối tiếc .

Thiên Mạch cúi đầu, nhẹ nhàng gỡ ngọc tiêu để nơi vạt áo . Nàng mở bàn tay , đem ngọc tiêu để trong lòng bàn tay “Cây ngọc tiêu này chính là ‘Thu Thuỷ’ trong truyền thuyết .”
“Đây là ‘Thu Thuỷ’ ?” Hoắc Thên kinh ngạc .

“Đúng vậy , đây đích thực là ‘Thu Thuỷ’ .” Cây tiêu “Thu Thuỷ” này chính là lễ vật Tam sư phó cho nàng khi nàng sinh nhật 12 tuổi .

“Thiên Mạch cô nương , có thể cho ta nhìn qua ?” Hoắc Thiên H**g phấn đến mức muốn trực tiếp giật lấy .
“Mời” Nàng không phải người hào phóng, ngọc tiêu của nàng rất ít khi cho người khác xem . Không phải là người thân của nàng mà có thể cầm lấy ‘Thu Thuỷ’ , Hoắc Thiên là người thứ nhất .

Hoắc Thiên một tay ôm cầm, một tay lấy tiêu , ánh mắt hắn trên thân ngọc tiêu đi chuyển , cuống quýt than “Hảo tiêu a , đích thực là ‘Thu Thuỷ’ .” Lần đầu tiên nhìn thấy ngọc tiêu cũng không có chú ý , nay nhìn kỹ mới thấy đúng là ‘Thu Thuỷ’ .

“Cầm của tướng quân cũng là hảo cầm .” Cầm tiêu vốn là một đôi , số tuổi cũng không khác biệt .
Hoắc Thiên đem ‘Vô Âm’ đưa cho Thiên Mạch “Tại hạ có hay không có vinh hạnh mời cô nương gảy một bài .” Nàng giỏi dùng tiêu , có hay không cũng giỏi dùng cầm ?
“Tiểu nữ duyệt cầm vô số nhưng chưa bao giờ thấy một cây danh cầm đẹp như vậy .” Lãnh đạm như nàng cũng vì ‘Vô Âm’ mà H**g phấn . Nàng vốn là người ái cầm , nhìn thấy truyền thế danh cầm, H**g phấn cũng không phải là vô lý .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc