Vương phi thất sủng - Chương 6

Tác giả: Sở Sở

“Vương gia , vừa rồi Yên chi hầu hạ người không vừa ý sao ? Cũng không để ý ta .”
Vừa đi vừa nói chuyện , năm người đã tiến vào , bốn nữ nhân gắn ở bên người Tần Mộ Phong , mỗi bên hai người . Mỗi người đều có bộ dáng như con chim nhỏ .
Đối mặt với Thiên Mạch , bốn cái ‘ôn nhu’ nữ nhân đều vênh mặt tự đắc , nụ cười hướng Liễu Thiên Mạch hàm chứa sự châm chọc . Bốn người biểu tình như một , đồng dạng ám chỉ Liễu Thiên Mạch không hề có địa vị .

Thiên Mạch chống lại ánh mắt châm chọc của các nàng , như cũ lãnh đạm nhìn không ra biểu tình , có ánh sáng trong đôi mắt nàng nhưng trong đó lại phủ một tầng sương mù mỏng manh .
Tần Mộ Phong thản nhiên liếc mắt nhìn Liễu Thiên Mạch , hài lòng khi thấy trong mắt nàng lấp lánh lệ quang . Năm người coi như không thấy Liễu Thiên Mạch , lại tiếp tục quay ra tán tỉnh .
Vương phủ bốn vị thị thiếp , mỗi người mỗi vẻ .
Thải Y quyến rũ , Ngọc La mềm mại , Hàm Thuý thanh nhã , Yên Chi diễm lệ , mỗi người một vẻ nhưng đều là mỹ nhân khó tìm .

Liễu Thiên Mạch cũng là mỹ nhân nhưng so với các nàng còn kém hơn rất nhiều .
Nàng trong mắt hiện lên tia sáng kỳ dị , quỳ gối “Tiện thiếp tham kiến Vương gia .” Đây chính là mục đích của hắn , đúng không ?
Tần Mộ Phong cười lạnh “Thu hồi bộ dáng khổ sở đó của ngươi .”
Chẳng nhẽ cả khóc nàng cũng không có tư cách sao ?
“Vâng” Thiên Mạch nghẹn ngào , lệ từ trong hốc mắt rơi xuống .
Của nàng nước mắt đủ làm cho hắn thoả mãn , hắn nâng cằm nàng lên “Ngươi khóc cái gì , người không biết nhìn vào còn tưởng ta bạc đãi ngươi.”

“Tiện thiếp chính là nhớ nhà .” Nhớ nhà ư ? Lý do này ngay cả nàng cũng không thể tin nổi .
Thải Y cười dài nói “Nhớ nhà sao ? Không bằng ngươi trở về đi ?”
“Trở về không?” Tần Mộ Phong cười hỏi , trong mắt hiện lên ý cười rõ rệt .
Thiên Mạch khẽ hạ mi mắt “hảo” . Nàng ôn thuận gật đầu . Hắn sẽ buông tha nàng dễ dàng vậy sao ? Không , hắn sẽ không .
“Ngươi...” Câu trả lời của nàng làm Tần Mộ Phong rất không thoải mái , nàng là món đồ chơi của hắn , là nô lệ , đừng nghĩ nói đi là đi . “Ngươi là nô lệ của ta , trừ khi ta chán ngươi , nếu không đừng mơ tưởng rời đi Vương phủ”.

“Vâng” Nàng vẫn nhu nhuận nghe theo .
Bàn tay dưới cằm nàng tăng thêm lực đạo , cơ hồ muốn đem nàng P0'p nát , đau đớn khiến cho nàng chảy nước mắt .
“Vương gia , vị này chính là tể tướng thiên kim sao ?” Hàm Thuý biết rõ còn hỏi .
Tần Mộ Phong cúi đầu hôn nhẹ lên môi Hàm Thuý , nhẹ điểm cái mũi nàng “Thông minh.”
Thải Y hơi cúi người “Thải Y tham kiến phu nhân , Thải Y chậm trễ thỉnh an , mong phu nhân thứ tội .”
Bàn tay to của hắn ôm lấy eo nhỏ của Thải Y , tại bên tai nàng nói nhỏ “Tối qua ngươi hầu hạ ta , chậm trễ là chuyện đương nhiên .”

“Hầu hạ người còn có Hàm thúy nữa.” Hàm Thuý lôi kéo quần áo Tần Mộ Phong , làm nũng , thỉnh thoàng đưa mắt nhìn Thiên Mạch thị uy .
Hắn cắn nhẹ vào tai Hàm Thuý “Hàm Thúy ngoan , đương nhiên không thể thiếu ngươi được .”
Yên Chi choàng tay ôm lấy cổ Tần Mộ Phong , gắt nhẹ “Vương gia , ta vừa mới hầu hạ ngươi mệt muốn ૮ɦếƭ , vậy mà ngươi lại bỏ mặc ta.”
“Vương gia , ngươi thiên vị , chẳng nhẽ Ngọc La hầu hạ không tốt .”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc