Vương phi thất sủng - Chương 43

Tác giả: Sở Sở

Hồng phấn tri kỷ
Liễu Thiến đẩy cửa sổ ra , kéo váy , từ cửa sổ nhảy vào trong phòng .
Vừa nhảy được vào bên trong phòng , nàng lập tức đem quần áo trên người cởi ra , sau đó ba chân bốn cẳng chạy đến tủ quần áo , tuỳ tiện lấy ra một bộ mặc vào người . Sau khi hoán đổi y phục , nàng nhanh chóng biến đổi kiểu tóc .
Công phu biến hoá nhanh đến mức không bằng thời gian người ta uống một chén trà nhỏ . Mỹ nữ thanh tao , diễm lệ ngay lập tức trở nên quyến rũ , xinh đẹp . Sự bối rối lúc trước đã hoàn toàn biến mất , nàng thong thả , nhàn nhã ngồi xuống ghế , đem chén trà cầm trong tay , hoàn mỹ hệt như một tác phẩm nghệ thuật .
Cửa sổ lại mở ra , Hồng Ngạc từ bên ngoài nhảy vào , hai tay bưng иgự¢ thở hồng hộc .

Liễu Thiến nhìn về phía trước , miễn cưỡng nói “Ngươi mới đến a .” Đôi mắt nàng khép hờ, hơi thở như hoa lan .
Hồng Ngạc tựa vào cửa sổ , giương mắt nhìn Liễu Thiến “Tiểu thư , động tác của ngươi thật nhanh a .” Có thể trong một khoảng thời gian ngắn như vậy mà biến đổi thành một bộ dạng khác , thật sự là thiên tài , trên đời này mấy ai có thể sánh được .
Hồng Ngạc bất chấp lễ tiết , đem nước trà uống vào trong miệng , một lúc lâu sau mới nói tiếp “Tiểu thư , mau đi ra đi , Bình Nam Vương chờ ngươi đã lâu rồi .” Vì chạy đi gọi tiểu thư đến đây đối phó với Bình Nam Vương mà chân nàng thiếu chút nữa bị gãy .
“Để cho hắn đợi .” Liễu Thiến trên mặt hiện lên vẻ giận dữ “Tên ૮ɦếƭ tiệt này , một tháng rồi cũng không có tìm đến , bây giờ đột nhiên lại xuất hiện khiến cho ta một chút chuẩn bị cũng không có .” Bây giờ rõ ràng là ban ngày , vậy mà hắn cũng đến thanh lâu , cũng không sợ người ta chê cười .
“Tiểu thư , Hoa tỷ không ứng phó được với hắn . Hắn hôm nay dường như tâm tình không được tốt , nhất quyết muốn thấy ngươi .” Hồng Ngạc thực sự lo lắng .
Liễu Thiến không nhanh không chậm nói “Để cho hắn xông tới , hắn dựa vào cái gì muốn ta đi gặp hắn? Để cho hắn tự mình đến gặp ta một lần .”
“Tiểu thư , chính là ....” Người đó là Vương gia .

Liễu Thiến trừng mắt nhìn nàng , nhịn không được oán giận nói “Thật sự là vô dụng , mới chạy có một đoạn đường mà đã thành ra như vậy , nhìn thì biết ngươi không phải nhân tài để học võ .”
Hồng Ngạc bĩu môi “Ngươi vẫn biết ta không thích hợp để học võ mà .” Trong ba nô tỳ của tiểu thư nàng là người có võ công kém cỏi nhất , ngoại trừ hầu hạ tiểu thư ra nàng cái gì cũng không biết làm .
“Tốt lắm , đừng nóng giận, trước tiên nghỉ ngơi đã .”
Hồng Ngạc còn chưa kịp nói gì thì đã nghe thanh âm vội vàng của Hoa Linh truyền đến “Vương gia , người không thể đi vào , Liễu Thiến cô nương thật sự không có ở đây , Vương gia ...”
Khoé miệng Liễu Thiến nhếch lên tạo thành một nụ cười cao thâm khó lường “Chuẩn bị một bàn rượu thịt , hắn tới .” Với tính tình của Tần Mộ Phong , nếu không thấy được nàng hắn sẽ không từ bỏ ý định , nàng biết hắn sẽ đến .
Hồng Ngạc thở phào một hơi , ngồi ở trên ghế than thở “Nguy hiểm thật a , may là tiểu thư kịp thời quay lại .” Tiểu thư dường như biết hắn nhất định sẽ xông vào nên khi nghe nàng báo tin liền tức thì chạy về . Với khinh công chó mù mèo què của nàng mà đuổi theo phía sau , thiếu chút nữa gãy chân .
“Không biết tâm tình của hắn , làm sao dám vuốt râu hùm .” Khoé miệng khẽ nhếch nhìn tưởng ôn hoà nhưng lại mang theo ba phần sắc bén , bốn phần đùa cợt .

Một cước đá văng cánh cửa , Tần Mộ Phong đứng ở cửa , nheo mắt nhìn chằm chằm Liễu Thiến hiện đang ngồi trên ghế .
Nàng cư nhiên không thèm nhìn hắn , nữ tử này thật can đảm .
“Tiểu thư , ngươi đã trở lại ?” Nhìn thấy Liễu Thiến , Hoa Linh thở phào nhẹ nhõm , dùng tay lau đi mồ hôi trên trán .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc