Vương phi thất sủng - Chương 114

Tác giả: Sở Sở

“Ngươi là đàn bà của ta, vĩnh viễn cũng như thế .” Tần Mộ Phong ôm lấy Thiên Mạch , ở bên tai nàng nói nhỏ “Ta chứng minh cho ngươi xem .” Hơi thở nóng rực của hắn phả lên mặt nàng , trong lời nói sặc mùi T*nh d*c .
“Làm gì ? Muốn cường bạo ta giống như những lần trước ?” Trên mặt Thiên Mạch hiện lên vẻ châm chọc “Nghĩ lại nếu Liễu Thiến cô nương của ngươi nhìn thấy ngươi làm như vậy , không biết nàng sẽ có cảm giác gì ?”
Thân thể Tần Mộ Phong cứng đờ , trong đầu hiện ra khuôn mặt thiên kiều bá mị của Liễu Thiến .
Nữ tử thiện lương kia đã cho hắn đêm đầu tiên .
Nữ nhân thông tuệ kia ở trong đêm tuyết rơi vì hắn mà nấu canh .
Nhớ đến Liễu Thiến xinh đẹp , thiện lương , hắn không có cách nào thờ ơ . Rời khỏi Vương phủ đã vài ngày, nàng có khoẻ không ?
Hắn buông Thiên Mạch “Đừng vội rời đi, ta sẽ cho ngươi một cái công đạo .”
“Trước tiên trở về Đạm Tình cư , sau này ở lại đó .” Hắn đã thừa nhận không chán ghét nàng . Trò chơi này , cứ từ từ mà đùa giỡn .
“Thiên Mạch , ngươi làm gì vậy ? Tại sao lại nói ra thân thế thực sự của mình ?”
“Vô tình tiếc lộ bí mật còn hơn là để cho hăn cứ đoán già đoán non . Ta thẳng thắng , hắn mới không hoài nghi . Đây gọi là chiêu thả mồi bắt bóng , ngươi đừng bảo là không biết nha .”
“Ngươi nói sai rồi , đây là lấy lùi làm tiến .”
“Đương nhiên , ta xác định được hắn thích ta cho nên mới dùng phương thức cực đoan này bắt hắn nói sự thực .”
“Lúc nào thì ngươi hoàn thành nhiệm vụ ? Ngay cả trái tim của mình cũng đánh mất , ngươi cảm thấy thú vị lắm sao ?”
“Không....Có , ta sẽ xử lý rất tốt .” Thật sự có thể toàn thân trở ra sao ? Liễu Thiến Mạch không dám xác định .
Liễu Tự Họa quả thực là một đại mỹ nhân rất rực rỡ , trước khi nàng xuất giá , danh tiếng về vẻ đẹp diễm lệ của nàng đã vang rất xa . Vô số vương tôn quý tộc trong kinh thành đều muốn đem vị nữ tử quyến rũ này kim ốc tàng kiều . Song , không phải nam nhân nào cũng thích mỹ nhân, ví dụ như Hoắc Thiên .
Hoắc Thiên đã nhiều ngày không gặp Tần Mộ Phong , trong lòng rất không yên tâm nên đặc biệt đến thăm . Vừa đi đến cửa , đã thấy Liễu Tự Họa từ trong kiệu bước ra . Vừa thấy Hoắc Thiên , nàng lập tức cười duyên “Hoắc tướng quân, thật sự là trùng hợp nha .”
“Không biết Liễu cô nương đến Vương phủ có việc gì ?” Liễu Tự Họa mơ ước vị trí Bình Nam Vương phi , ở trong buổi thọ yến ngày hôm đó , hắn đã nhìn ra ý đồ của nàng .
“Theo như lời tướng quân nói thì Liễu Tự Hoạ nếu không có việc thì không được đến Vương phủ sao ?” Liễu Tự Họa che miệng cười duyên , phấn son trên mặt không ngừng rơi xuống mặt đất .
“Sợ rằng Vương gia không hoan nghênh Liễu tiểu thư .” Hoắc Thiên nhìn nàng một chút , hừ lạnh một cái rồi đi vào .
“Ai da .” Liễu Tự Hoạ đi ở phía sau đột nhiên vấp phải váy , sau khi thân thể đứng vững , nàng nắm lấy tóc của một nha hoàn và nguyền rủa “Hai con nha hoàn ૮ɦếƭ tiệt kia , không có măt à ? Ta đang mang thai , nếu đứa nhỏ có chuyện gì , ta sẽ lấy mạng các ngươi bồi táng .”
“Nô tỳ biết sai .” Hai nha hoàn cả kinh, vội vã quỳ sụp trên mặt đất .
Hoắc Thiên quay đầu lại , nhìn gương mặt độc ác của Liễu Tự Họa , nhịn không được thở dài . Tần Mộ Phong lại sắp gặp họa rồi .
Mắt thấy Hoắc Thiên đi xa, Liễu Tự Hoạ tóm lấy váy đuổi theo “Tướng quân, chờ một chút .”
Hoắc Thiên lạnh lùng liếc nàng một cấi , ánh mắt giống như hàn băng “Liễu cô nương, ban ngày ban mặt ngươi cư nhiên đuổi theo bản tướng quân , ngươi có dụng ý gì ?”
Ai nói Hoắc Thiên không biết tức giận .
Liễu Tự Họa cảm thấy lạnh run , khó khăn lắm mới nở được nụ cười “Nghe nói Thính Phong hiên không cho ngoại nhân vào, ta muốn ngươi mang ta theo .”
“Vương gia không cho người ngoài tiến vào Thính Phong hiên tự nhiên có đạo lý của hắn . Bổn tướng không phải chủ nhân của Vương phủ này , không thể phá huỷ quy củ của hắn .” Trên gương mặt ôn hoà của Hoắc Thiên hiện lên một tia sắc bén “Vương gia chấp pháp rất nghiêm , kẻ dám tự tiện xông vào Thính Phong hiên sẽ bị phạt 100 trượng . Nếu cô nương không sợ thì có thể tự mình đi vào .”
Nụ cười trên mặt Liễu Tự Hoạ trở nên cứng đờ “Không cần, ta đến phòng khách chờ, mời Vương gia ra gặp ta, có được không ?” Một trăm trượng , không phải muốn làm cho cái ௱ô** nàng trở thành tương thịt sao , không muốn đâu .
Hoắc Thiên cúi đầu, khoé miệng nhếch lên hiện ra một nụ cười châm chọc , lúc ngẩng lên thì thấy một người hầu đang đi về phía này , hắn vẫy tay “Lại đây , đưa Liễu cô nương đến phòng khách .”
“Vâng .”
“Đa tạ tướng quân .” Liễu Tự Họa mừng rỡ .
Hoắc Thiên liếc mắt nhìn Liễu Tự Hoạ rồi ghé vào tai người hầu bên cạnh nhỏ giọng nói thầm vài câu .
Người hầu long trọng gật đầu “Liễu cô nương, mời .”
Nhìn bóng lưng Liễu Tự Họa , khoé miệng Hoắc Thiên khẽ nhếch lên , hiện ra một ý cười lạnh .
******
Thải Y , Ngọc La , Y Tiểu Lục , ba người cũng đi vào phòng khách . Vừa vào phòng khách, tất cả các con mắt đều nhìn chằm chằm vào Liễu Tự Họa .
Y Tiểu Lục liếc mắt đánh giá Liễu Tự Họa từ đầu đến chân , nàng cười “Ai yêu , đây là bộ dạng của quả phụ nổi danh khắp kinh thành sao ? Bất quá cũng chỉ như thế mà thôi ?” Khoé miệng nhếch lên , nàng bình thản ngồi ở bên cạnh Liễu Tự Họa .
“Liễu cô nương diễm danh vang xa , cũng không biết tạp chủng trong bụng là của ai ?” Ngọc La hừ lạnh , khinh miệt nhìn Liễu Tự Họa “Muốn Vương gia nuôi con cho người khác ? Nằm mơ .”
Thải Y trừng mắt nhìn Liễu Tự Họa , nói giọng khắc nghiệt “Đàn bà họ Liễu quả thực đặc biệt , Liễu Thiến quyến rũ đến tận xương , Liễu Thiên Mạch làm bộ thanh cao , lại thêm một Liễu Tự Họa không biết liêm sỉ . Hừ , Bình Nam Vương phủ có cái gì hấp dẫn mà mấy người đàn bà họ Liễu các ngươi ai cũng thích vào .”
Liễu Tự Họa bình tĩnh ngồi ở trên ghế , tựa hồ không nghe thấy lời sỉ vả của ba nàng .
“Liễu Tự Họa bái kiến ba vị tỷ tỷ .” Liễu Tự Hoạ đứng dậy , khẽ cúi người, bộ dạng thiên kiều bá mị .
“Tỷ tỷ ?” Y Tiểu Lục cúi đầu, nghịch ngịch móng tay “Ba người chúng ta sợ rằng không thể đảm đương nổi , tiếng gọi tỷ tỷ này ngươi dành cho người khác đI thôi .”
“Đúng thế , ngươi muốn làm chúng ta tổn thọ à .” Ánh mắt oán độc của Thải Y giống như một cây kiếm sắc bén .
Liễu Tự Họa không để ý đến sự châm chọc của bọn họ , mỉm cười “Sau này đều là người một nhà, xin ba vị tỷ tỷ chiếu cố nhiều hơn . Nếu trước đây Liễu Tự Hoạ có chỗ nào đắc tội thì xin ba vị tỷ tỷ khoan dung cho .”
“Liễu cô nương , nam nhân ngã dưới gấu quần của cô nương nhiều không đếm được , tại sao ngươi hết lần này đến lần khác đều tìm Vương gia phiền toái chứ ?” Trong mắt Ngọc La tràn đầy vẻ trào phúng “Thứ cho ta nói thẳng , ngươi làm sao có thể khẳng định đứa nhỏ trong bụng ngươi là của Vương gia ?”
“Cho dù mang thai thì như thế nào ? Muốn mẫu bằng tử quý ? Nói thật cho ngươi biết, Vương gia không muốn chúng ta sanh con cho hắn . Trong số những phụ nữ quan hệ với hắn chỉ có Liễu Thiên Mạch và liễu Thiến là không có uống thuốc .” Nói đến Liễu Thiên Mạch và Liễu Thiến, giọng nói của Thải Y càng thêm cay nghiệt .
“Liễu Thiên Mạch không phải không được sủng sao ? Ngày dó tại thọ yến của cha ta, Vương gia đã đưa Thải Y tỷ tỷ đi theo a .”
Thải Y xoắn chặt cái khăn tay, Ng'n t trắng bệch , từng câu từng chữ châm chọc “Đúng thì thế nào ? Vương gia vốn muốn dẫn tiện nhân kia đi , nhưng ai biết nàng câu dẫn Hoắc tướng quân, cùng hắn đi đến đó . Cô nam quả nữ , có thể có chuyện tốt gì .”
“Bổn tướng thưởng thức vẻ xuất trần thoát tục của Thiên Mạch phu nhân , có gì không thể ?” Thanh âm lạnh lùng của Hoắc Thiên từ cửa truyền đến , Thải Y cả kinh, lập tức nhìn về phía cửa .
Thấy Hoắc Thiên đi vào , Thải Y rụt rè, cười xấu hổ “Tướng quân , ngài như thế nào lại tới đây ?”
“Bổn tướng làm gì cũng phải nói cho cô nương biết sao ?” Ánh mắt lạnh lùng của Hoắc Thiên đảo qua bốn người đàn bà .
“Tướng quân nói đùa .” Nụ cười của Thải Y cực mất tự nhiên .
Thấy Thải Y cả kinh , Y Tiểu Lục cúi đầu , trong đáy mắt hiện lên một tia cười đắc ý .
Liễu Tự Hoạ đứng lên, nhìn thoáng qua sau lưng hắn “tướng quân , Vương gia đâu ?”
“Liễu Tự Họa , ngươi mang thai ?” Giọng nói trong lúc đó lộ ra vẻ lạnh nhạt .
Liễu Tự Họa do dự một chút rồi gật đầu .
“Bao lâu ?” Hoắc Thiên nheo mắt , trong con ngươi đầy vẻ nghi hoặc .
Liễu Tự Họa bị Hoắc Thiên nhìn thấu tâm tư, gương mặt không tự nhiên “Bảy ngày .”
“Mới có bảy ngày mà đại phu cũng có thể nhận ra sao ?” Đôi mắt Hoắc Thiên giống như thanh kiếm sắc nhìn chằm chằm vào Liễu Tự Họa .
“Đại phu nói thể chất ta có chút đặc thù nên có thể nhận ra ngay .” Nàng tránh né ánh mắt của hắn .
“ Tay .”
Liễu Tự Họa do dự một chút , sau đó đưa tay ra , nhân cơ hội lấy tay che mặt , tránh né ánh mắt của hoắc thiên .
Hoắc Thiên dùng Ng'n t đặt lên cổ tay Liễu Tự Họa , đôi mày từ từ nhíu lại . Đúng thật , đúng là bảy ngày có thể nhận ra . ( mọi người có tin đây là con của Tần Mộ Phong không ?)
Hoắc Thiên đẩy cổ tay Liễu Tự Họa ra, lạnh lùng nói “Phá đi .”
“Cái gì ?” Liễu Tự Hoạ nghe câu này tựa như sấm nổ bên tai “Đây là ý của Vương gia ?”
“Đúng vậy, phá đi .” Cách làm của Tần Mộ Phong có phần hơi quá đáng nhưng Hoắc Thiên đồng tình với hắn . Một người đàn bà như Liễu Tự Họa không xứng đáng vì hắn sanh hạ nhi tử .
“Không nên .” Sắc mặt Liễu Tự Họa thảm hại , ôm bụng cuống quýt lùi về phía sau “Ta muốn đứa nhỏ, không nên phá đi .”
“Đây là lệnh của Vương gia, phá đi .” Giọng nói của Hoắc Thiên ôn nhu , nhẹ nhàng động viên .
“Không nên .” Liễu Tự Hoạ lắc đầu như điên “Ta muốn xin Hoàng thượng làm chủ , đem ta gả cho Vương gia làm Vương phi . ta không muốn *** .”
“Vương gia nói nếu Liễu cô nương muốn ở bên hắn thì phải bình tĩnh một chút .” Giọng nói của Phi Dương đột nhiên xen vào giữa bọn họ .
“Thật không ?” Liễu Tự Hoạ tựa hồ thấy được một tia hy vọng , nhìn Phi Dương đang đứng ở cửa với vẻ chờ mong .
Phi Dương lạnh lùng liếc nhìn nàng , qauy đầu nhìn về phía Y Tiểu Lục “Yên Chi cô nương, Vương gia bảo ngươi chiếu cố Liễu Tự Họa .” Trong ba người thị thiếp thì Yên Chi hiền lành nhất .
“Đã biết .” Tiểu Lục cảm thấy khó chịu . Dựa vào cái gì sai nàng ? Nàng đối với Liễu Tự Họa cô nương kia tràn ngập địch ý .
“A , thật là náo nhiệt nha . Liễu Tự Họa cô nương , chúc mừng ngươi mẫu bằng tử quý .”
Mọi người quay đầu lại, Liễu Thiên Mạch bạch y bay bay đang đứng ở phía sau Phi Dương .
“Thiên Mạch .” Phi Dương cả kinh, không biết nên làm thế nào cho tốt . Liễu Thiên Mạch vừa về Vương phủ thì lại phát sinh ra chuyện này . Nàng nhất định sẽ cảm thấy rất thất vọng về Vương gia .
“Liễu Tự Hoạ cô nương mang thai ?” Thiên Mạch đi vào trong , cười như không cười . Trong ánh mắt của nàng có vẻ kỳ quái . (có biết tại sao nàng lại thấy kỳ quái ? bạn nào đọc bản convert rồi chắc biết )
Liễu Tự Họa cười đắc ý, vênh mặt lên nhìn Liễu Thiên Mạch “Đúng , ta có thai , không giống như ai đó, là một con gà mái không biết đẻ trứng .”
Gà mái không biết đẻ trứng ? Rốt cuộc người nào mới là gà mái không biết đẻ trứng .
Liễu Thiên Mạch không cho là đúng,nàng cười cười , chậm rãi ngồi xuống “Hy vọng Liễu cô nương mẫu tử bình an .” Ánh mắt của nàng đảo qua ba người thị thiếp , khoé miệng nhếch lên , cười như không cười , cao thâm khó lường .
“Đa tạ lời chúc của ‘phu nhân’ , nhất định sẽ như vậy .” Liễu Tự Hoạ mỉm cười, trong ngôn từ đầy ý khinh miệt “Phu nhân, ngươi cũng phải cẩn thận nếu không địa vị của ngươi khó mà giữ được .”
“Yên tâm, Thiên Mạch luôn lãnh đạm, không hề quan tâm đến vị trí này .” Thiên Mạch mỉm cười ưu nhã , lạnh nhạt nhìn ra ngoài cửa .
“Hừ, là không muốn , hay là không có bản lãnh ? Thứ cho ta nói thẳng , phu nhân ngươi không đủ xinh đẹp .” Liễu Tự Hoạ đối với vẻ đẹp của bản thân luôn rất tự tin .
Hoắc Thiên lạnh lùng nhìn tỷ muội bọn họ cãi nhau nhưng thấy Liễu Tự Họa ngày càng quá đáng , hắn nhịn không buộc phải lên tiếng “Yên Chi, mang Liễu Tự Họa đi xuống .”
Liễu Tự Họa mặc dù không cam lòng nhưng vẫn ngoan ngoãn đi theo Y Tiểu Lục ra ngoài . Lúc đi ngang qua Phi Dương, bên tai nàng vang lên lời cảnh cáo lạnh như băng của hắn “Liễu Tự Hoạ , nơi này là Vương phủ, không phải phủ tể tướng . Nhớ kỹ, Thiên Mạch phu nhân là chủ tử của ngươi . Nếu ngươi không cam lòng, có thể cút khỏi Vương phủ .”
Thiên Mạch xoay người, cười như không cười , ánh mắt quỷ dị .
Hoắc Thiên đi ở phía sau nàng, cùng rời khỏi phòng khách .
Thiên Mạch đột nhiên nhớ tới cái gì, quay đầu lại “Hoắc Thiên đại ca, hôm nay ngày mấy ?”
Hoắc Thiên nghi hoặc “Ba mươi .”
Thiên Mạch sửng sốt , ngơ ngác đứng tại chỗ . (đố biết tại sao )
Gió Băc thổi tung bạch y và mái tóc đen của nàng , giống như một bức tranh thuỷ mặc .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc