Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Chương 123

Tác giả: Ân Tầm

Thứ ba, Lăng thị bước vào một ngày căng thẳng!
Lăng Diệu Hồng vẫn không nghỉ ngơi, ông không hề chợp mắt, tập trung mọi sự chú ý vào vận mệnh của Lăng thị.
Khi Chad vội vàng đi đến, mang tới một tin có thể ૮ɦếƭ nghười: "Lăng lão tiên sinh, đã có người bắt đầu thu mua lượng lớn cổ phiếu của Lăng thị cổ phiếu rồi !"
Lăng Diệu Hồng nhíu mày vội vàng hỏi: "Đã điều tra xem đối phương là ai chưa?"
Chad gật đầu: "Đối phương là tập đoàn tên \'Miror\', thực ra, bối cảnh của tập đoàn này là tổ chức tham nhũng quốc tế, lqd cũng là tập đoàn lúc trước khiến Kỳ thị suýt phá sản, bởi vì rất khó tìm ra bằng chứng của chúng, cho nên cảnh sát cũng bất đắc dĩ!"
Tay Lăng Diệu Hồng đập mạnh lên bàn, vẻ đau đớn hiện rõ trên mặt: "Thiếu Nghị ơi Thiếu Nghị, chẳng lẽ con vẫn hi vọng đuổi cùng giết tận Lăng thị ư?"
Đột nhiên, cơ thể ông đau đớn , mày nhíu chặt!
"Lăng lão tiên sinh - -" Chad biến sắc, vội vàng tiến lên gọi lớn.
Lăng Diệu Hồng giơ tay, "Không có việc gì - - Chad, còn tình huống nào nữa?" Giọng nói của ông vô cùng suy yếu.
Sắc mặt Chad mất tự nhiên, hắn khó khăn mở miệng nói:
"Lăng lão tiên sinh, hôm nay nhóm cổ đông nhao nhao tranh luận về chứ chức chủ tịch của Lăng thị, bởi vì ngài chuyển cổ phần cho Lăng tiên sinh, hiện tại số cổ phần trong tay ngài không đủ để có quyền quyết định, cho nên - - "
"Cho nên điều gì?" Lăng Diệu Hồng đau lòng nói.
"Cho nên bọn họ muốn lựa chọn chủ tịch một lần nữa!" Chad căng thẳng nói.
"Hồ đồ! Quả thật quá hồ đồ! Lăng thị do một tay tôi thành lập, bọn họ có tư cách gì mà ngồi vào vị trí này? Ngoại trừ người nhà họ Lăng, tôi tuyệt đối sẽ không giao Lăng thị cho người ngoài xử lý!"
Lăng Diệu Hồng tức giận đứng dậy, dùng lực đập bàn!
"Lăng lão tiên sinh, trước hết ngài hãy bình tĩnh một chút!" Chad an ủi.
"Thực ra cổ đông bên ngoài chỉ muốn lấy chức danh chính ngôn thuận, nhưng Lăng lão tiên sinh, xét về cổ phần trong công ty, quả thật tình hình này gây bất lợi cho ngài!"
Chad phân tích rõ ràng.
Lăng diệu hồng lập tức ngã ngồi trên ghế, không sai, lúc ông rút khỏi chức chủ tịch, đã chuyển toàn bộ cổ phần sang cho Lăng Thiếu Đường, trong tay ông chỉ có 1% cổ phần công ty mà thôi! Bây giờ Thiếu Đường lại hôn mê bất tỉnh, toàn bộ đã đi vào cục diện bế tắc !
Đúng lúc này, cửa phòng tổng giám đốc mở ra, âm thanh êm mềm mại khẽ vang lên: "Bố, mong bố hãy giao Lăng thị cho con."
Lăng Diệu Hồng và Chad đều nhìn về phía âm thanh vang lên, chỉ thấy Kỳ Hinh đứng ở đó, vô cùng kiên định.
"Hinh Nhi? Con - -" Lăng Diệu Hồng chậm rãi đứng dậy, không thể tin được nhìn Kỳ Hinh.
************************************************
Buổi sáng không tới mười giờ, lần thứ hai đại hội cổ đông, lúc Chad đi cùng Kỳ Hinh mặc đồ công sở bước vào phòng họp, toàn thể cổ đông nhao nhao vì sợ hãi.
Sau lưng cô là Lăng Diệu Hồng và đoàn luật sư quốc tề đầy quyền lực.
"Lăng lão gia, đây này?" Cổ đông họ Vương đặt câu hỏi.
Lăng Diệu Hồng nhìn nhóm cổ đông trước mặt, sau đó trịnh trọng nói: "Nói vậy, tức là mọi người đều biết Kỳ Hinh, trước khi Thiếu Đường tỉnh dậy, cô ấy sẽ đảm nhận chức chủ tịch Lăng thị!"
"Lăng lão gia, ngài đang nói đùa ư, quả thật chúng tôi thừa nhận năng lực làm việc của Lăng thiếu phu nhân, nhưng theo chúng ta biết, trong tay cô ta chỉ có 2% cổ phần, hoàn toàn không đủ quyền lực để nắm giữ chức chủ tịch!" Giám đốc Từ vội vàng nói.
Trên mặt Kỳ Hinh không lộ ra biểu cảm, cô không chờ Lăng Diệu Hồng giải thích, trực tiếp nói với luật sư: "Jone, làm phiền ông giải thích với tất cả cổ đông ở đây!"
"Được, Lăng thiếu phu nhân!" Jone vững vàng nói.
Ngay sau đó, ông ta mở tài liệu trong tay, nhìn mọi người rồi nghiêm túc nói:
"Các vị, trước khi cưới Lăng Thiếu Đường đã công chứng tài sản ở chỗ chúng tôi, ngài ấy tỏ rõ, tất cả cổ phần trong tay ngài ấy sẽ do ngài ấy và - - cô Kỳ Hinh sử dụng, điều này có nghĩa, tất cả cổ phần của Lăng tiên sinh, Lăng thiếu phu nhân cũng có quyền sử dụng! Trước mắt, cổ phần trong tay Lăng thiếu phu nhân đã đạt tới 35%, thêm 2% Lăng tiên sinh chuyển nhượng không hoàn lại, tổng cộng Lăng thiếu phu nhân đang giữ 37% cổ phần của tập đoàn Lăng thị!"
Nhiều cổ đông sợ hãi!
Kỳ Hinh đặt hai tay lên bàn hội nghị, nhìn từng cổ đông nói:
"Tôi sẽ mau chóng ổn định lại cổ phần của Lăng thị, cũng cam đoan không làm hại tới lợi ích của các vị, các vị - - còn ý kiến gì không?"
"A..., không có, không có! Chúng tôi rất tin tưởng năng lực của Lăng thiếu phu nhân, hi vọng chúng ta có thể cùng vượt qua cửa ải khó khăn!" Một cổ đông họ Lâm tươi cười nói.
Kỳ Hinh thờ ơ nhìn hắn, lập tức mở miệng nói: "Giám đốc Lâm, tôi rất ngạc nhiên khi nhìn thấy ông ngồi ở vị trí này ngày hôm nay."
"Cô, cô nói cái gì?" Giám đốc Lâm ngẩn người, nhanh chóng tức giận nói lại.
Cổ đông cũng không hiểu lời nói của Kỳ Hinh, ồn ào nhìn hai người.
Đôi mắt Kỳ Hinh trong veo mà lạnh lùng đè ép đau khổ xuống, cô nói: "Giám đốc Lâm, không phải ông đã chuyển nhượng 1% cổ phần công ty sang tập đoàn Mirror ư? Tôi không nói sai chứ?"
"Cô - -" Giám đốc Lâm nhanh chóng run rẩy, nhìn Kỳ Hinh, nhưng nói không nên lời.
Lăng Diệu Hồng không thể tin được nhìn Giám đốc Lâm, giọng nói run run: "Giám đốc Lâm à, ông đã cùng tôi gây dựng sự nghiệp tới bây giờ, không nghĩ rằng, ông là người đầu tiên bán đứng Lăng thị!"
"Không! Lăng lão gia, ngài hãy nghe tôi giải thích, không phải tôi cố ý, tôi - -" Giám đốc Lâm nhanh chóng hoang mang, ông ta liên tục cầu cứu Lăng Diệu Hồng.
"Không cần nói nữa, bảo vệ!" Kỳ Hinh nhíu mi, trong lòng cũng rất đau.
Vệ sĩ đi tới, yên lặng nghe chỉ thị của Kỳ Hinh.
Kỳ Hinh nói chắc như đinh đóng cột: "Thay tôi đưa Giám đốc Lâm ra ngoài!"
"Vâng - -" Vệ sĩ đi đến trước mặt Lâm Đổng, nói: "Giám đốc Lâm, mời - - "
"Cô, cô - -" Giám đốc Lâm vẫn muốn nói thêm, nhưng bị vệ sĩ đưa ra ngoài.
Những người còn lại vô cùng bình tĩnh, bọn họ cứ nghĩ người phụ nữ này nhu nhược, nhưng quả thật không đơn giản.
"Các vị - -" Kỳ Hinh nói lần nữa: "Nếu ai đang ngồi ở vị trí này mà không tin tưởng vào Lăng thị, hoàn toàn có thể bước ra ngoài, và tôi sẽ thu mua cổ phiếu trong tay người đó, nhưng tôi muốn nói rõ, khi các vị rời khỏi đây, lqd đồng nghĩa với việc cắt đứt quan hệ giữa Lăng thị với các ngài, về sau, các vị sẽ không còn cơ hội tham gia bất cứ một hoạt động đầu tư nào của Lăng thị!"
Toàn thể cổ đông thở dồn dập, tất cả bị áp đảo bởi khí thế của Kỳ Hinh !
**********************************
Bởi vì Kỳ Hinh chính thức tiếp nhận chức chủ tịch tập đoàn Lăng thị, Lăng Diệu Hồng không còn vất vả như trước, ông tiến hành chỉ đạo ở phía sau, hơn nữa, Kỳ Hinh vốn hiểu rõ hoạt động của tổng thể Lăng thị, lúc trước Lăng Thiếu Đường cũng cho cô những cơ hội để tích lũy kinh nghiệm, cho nên, giao Lăng thị cho Kỳ Hinh xử lý, Lăng Diệu Hồng tương đối yên tâm!
Chỉ là, trận đấu này hết sức ác liệt, mà tốc độ lan truyền quá nhanh không thể tưởng tượng được, những thông tin khác nhau về Lăng thị ngập tràn trên thế giới, cũng không làm rối loạn thị trường chứng khoán.
"Đường - -" Kỳ Hinh ngồi ở trước giường bệnh khẽ gọi anh. Cô không quên lời bác sĩ, nếu có thể K**h th**h thính giác của Lăng Thiếu Đường, như vậy khả năng anh ấy tỉnh lại sẽ rất cao.
Cô dừng ở đôi mắt đang nhắm chặt của anh: "Ông xã, anh biết không, mỗi khi em ngồi ở ghế tựa của anh, em sẽ nghĩ, nếu anh đối mặt với những vấn đề của Lăng thị, anh sẽ làm thế nào. Ông xã, thật sự anh rất xấu, anh cứ nằm thế này mãi ư?"
Kỳ Hinh thầm thở dài, cô cố nén giọt nước mắt, nói tiếp: "Đường, hiện tại tình hình Lăng thị rất tồi tệ, em không biết mình có thể chống đỡ được bao lâu, không có anh ở bên cạnh, em cảm thấy mệt mỏi quá..."
Lăng Thiếu Đường không động đậy vẫn nằm ở đó, hô hấp đều đặn mà tàn nhẫn.
Kỳ Hinh yên lặng nhìn anh, nhìn anh chan chứa tình cảm, mãi đến khi vang lên tiếng gõ cửa- -
"Kỳ Hinh - -" Một giọng nói nhẹ nhàng của đàn ông vang lên.
Kỳ Hinh nhìn về phía cửa, khuôn mặt dần nở nụ cười ngoài ý muốn: "Hoàn Vũ?"
Đã rât lâu cô không gặp hắn, từ sau lần gặp mặt bạn học, Viên Hoàn Vũ từ chức ở Lăng thị, về sau không có tin tức. Không nghĩ rằng giờ phút này hắn lại đứng ở trước mặt cô.
Viên Hoàn Vũ cầm bó hoa và hoa quả đặt lên bàn cạnh giường bệnh, nhìn Lăng Thiếu Đường nằm ở trên giường, nói: "Anh ấy vẫn chưa dấu hiệu tỉnh lại ư?"
Kỳ Hinh lắc đầu, khẽ thở dài: "Hoàn Vũ, thời gian lâu như vậy anh đã đi đâu?"
Viên hoàn Vũ khẽ cười, nói: "Sau khi anh rời khỏi Lăng thị thì trực tiếp tới Pháp, ai biết được đi một vòng lại trở về. Kỳ Hinh, những việc liên quan tới Lăng thị anh đã nghe nói, lần này anh trở về chính là muốn giúp đỡ em!"
"Hoàn Vũ, thật vậy không?" Kỳ Hinh không dám tin hỏi lại.
"Đúng, em đừng quên trước kia ở Lăng thị anh đảm nhiệm chức vụ gì, anh nghĩ ngoài Chad ra, anh có thể khiến tài chính hoạt động trở lại!" Viên Hoàn Vũ khẽ nói.
Nếu nói hắn lãng quên Kỳ Hinh, là tuyệt đối không có khả năng, nhưng hắn cũng biết trong mắt Kỳ Hinh chỉ có một Lăng Thiếu Đường thôi, hôm nay, khi hắn biết Kỳ Hinh vì Lăng Thiếu Đường mà gánh vác Lăng thị, hắn không do dự trở về giúp cô! Hi vọng tài năng có thể giúp đỡ cô!
Kỳ Hinh liên tục gật đầu: "Hoàn vũ, cảm ơn anh!"
Viên Hoàn Vũ nhìn Kỳ Hinh tiều tụy, rất đau lòng, nhanh chóng nói: "Kỳ Hinh, thực ra anh nghĩ, Lăng thị sẽ gặp phải bão táp ra sao, chúng ta có thể cố gắng giảm tổn thất đến mức thấp nhất!"
Kỳ Hinh bất đắc dĩ gật đầu, không sai, cô hiểu rõ điều này.
Viên Hoàn Vũ nhìn Lăng Thiếu Đường, lại nhìn Kỳ Hinh, một lúc sau, hắn nhẹ nhàng mở miệng: "Kỳ Hinh, em - - có nghĩ tới không, nếu Lăng Thiếu Đường không bao giờ tỉnh lại, phải làm sao?"
Kỳ Hinh đi đến trước giường, ngồi xuống, tay nhỏ khẽ vuốt má Lăng Thiếu Đường, giọng nói đặc biệt kiên định: "Không! Anh ấy sẽ tỉnh lại! Nhất định anh ấy sẽ tỉnh lại!"
"Kỳ Hinh - -" Viên Hoàn Vũ nghe thấy Kỳ Hinh như vậy lại càng không chịu được, diện tích tụ máu trong đầu Lăng Thiếu Đường là rất lớn, hắn vừa bác sĩ mới biết được, tỷ lệ Lăng Thiếu Đường có thể tỉnh lại chỉ ít ỏi tới 30%.
"Hoàn vũ, anh biết không, Đường đã nói với em, anh là người đàn ông của em, là chồng em, là Thượng Đế của em, anh ấy sẽ dùng thời gian một đời để yêu em, cho nên em tin tưởng nhất định anh ấy sẽ tỉnh, lqd bởi vì anh ấy chưa thực hiện lời hứa của mình!" Kỳ Hinh thì thầm, đôi mặt đẹp nhưng lại làm lòng người đau đớn.
Viên Hoàn Vũ thở dài, hắn biết Kỳ Hinh đang cố nén đau lòng, luôn tỏ ra kiên cường, hắn vỗ nhẹ vai Kỳ Hinh, lời nói sâu xa: "Kỳ Hinh, anh biết trong lòng em khó chịu, nếu em muốn khóc thì cứ khóc đi, đừng cố chịu đựng!"
Kỳ Hinh đè nén đau khổ, chậm rãi đứng lên, đối diện với Viên Hoàn Vũ, ngẩng cao đầu, vô cùng kiên định: "Không, em không thể khóc, nếu em khóc, Lăng thị sẽ sụp đổ!"
Những lời này của cô, khiến Viên Hoàn Vũ rất rung động!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc