Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Chương 113

Tác giả: Ân Tầm

Đồng tiền, phát huy sự mê hoặc của nó, sau khi tin tức Lăng thị treo giải thưởng một triệu dollar để tìm kiếm loại tủy phù hợp để cấy ghép, người ứng tuyển phải đến kiểm tra trước, đáng tiếc, nói cho cùng số lượng người có nhóm máu Rh âm tính tương đối ít, còn phải có máu Rh âm tính phù hợp với HLA lại càng thêm khó khăn.
Chưa tới một ngày, Lăng Thiếu Đường đã tăng giải thưởng lên tới hai triệu dollar, hơn nữa còn tăng phần thưởng hấp dẫn, bởi vì anh không còn nhiều thời gian chờ đợi nữa, một là hôn lễ đang tới gần, hai là vì bệnh
tình của Tiểu Phong.
Trong phòng bệnh, Tiểu Phong càng trở nên tái nhợt, mỗi ngày đều bị đau đớn ђàภђ ђạ, nhưng đứa bé này rất kiên cường và rất lạc quan, điều này khiến tất cả các bác sĩ thêm thương xót, bởi vì ngay cả người lớn chịu đựng như vậy cũng rất khó khăn.
Cửa phòng bệnh nhẹ nhàng mở ra, An Vũ Ân lau thật nhanh nước mắt trên mặt.
" Tiểu Phong-" Người đến là Kỳ Hinh và Lăng Thiếu Đường.
Trên tay Kỳ Hinh cầm đồ chơi Vịt Donald số lượng hạn chế của Disney , miệng của nó được làm từ vàng, lông được làm từ chỉ vàng, đôi mắt được khảm ngọc thạch, tròng mắt được gắn tỉ mỉ 20 viên kim cương, trên thế giới chỉ có 100 con.
" Chị !" Tiểu Phong thấy Kỳ Hinh thì gọi ngọt ngào.
Kỳ Hinh ngồi xuống đầu giường Tiểu Phong, giơ món đồ trong tay lên: " Tiểu Phong, em nhìn này, chị mang đồ chơi cho em!"
Tiểu Phong vui vẻ cười: " Là Vịt Donald, người bạn em yêu thích nhất!"
Kỳ Hinh cười, đưa món đồ chơi đặt vào tay nó.
Khi Tiểu Phong nhìn thấy Lăng Thiếu Đường đứng sau, ánh mắt sáng lên: "Bố!"
Lăng Thiếu Đường xoa đầu Tiểu Phong, sau đó nói: "Tiểu Phong, hôm nay lúc điều trị có khóc không?"
Tiểu Phong lắc đầu mạnh, hiểu chuyện nói: " Tiểu Phong rất ngoan, ngay cả chị y tá cũng khen con đấy !"
Lăng Thiếu Đường véo mũi cậu: " Bé ngoan !"
An Vũ Ân nhẹ nhàng đi tiến lên: " Thiếu Đường bây giờ anh có thời gian không? Em_ có lời muốn nói với anh!"
Lăng Thiếu Đường nhìn thẳng khuôn mặt An Vũ Ân, khẽ nói với Kỳ Hinh: " Hinh Nhi, ở đây chăm sóc Tiểu Phong, anh sẽ nhanh chóng trở lại!"
Kỳ Hinh mỉm cười gật đầu.
" Cám ơn!" An Vũ Ân nhìn Kỳ Hinh nói.
Ánh mặt trời kéo dài bóng của Lăng Thiếu Đường và An Vũ Ân trên bãi cỏ của bệnh viện, Lăng Thiếu Đường đằng trước, An Vũ Ân phía sau.
" Vũ Ân, em muốn nói với anh điều gì?" Lăng Thiếu Đường ngồi xuống ghế đá, giọng nói trầm thấp vang lên không nhanh không chậm.
" Thiếu Đường, em biết bây giờ anh nghi ngờ mọi chuyện đều do Thiếu Nghị gây ra, hơn nữa còn phái người tìm kiếm tung tích của hắn, điều em muốn nói, nếu như anh tìm được hắn, cầu xin anh - đừng làm tổn thương hắn!"
Trong giọng nói của An Vũ Ân chứa cảm xúc phức tạp.
Lăng Thiếu Đường không nói gì, đôi mắt sắc nhọn nhìn thẳng An Vũ Ân.
An Vũ Ân cụp mắt, che giấu vẻ mất tự nhiên trên mặt: " Dù sao Thiếu Nghị cũng là bố ruột của Tiểu Phong, em không muốn - Tiểu Phong mất bố !"
" Em - sao lại ở cùng một chỗ với Thiếu Nghị?" Đột nhiên Lăng Thiếu Đường hỏi.
An Vũ Ân dừng một chút, tự biết chuyện không thể giấu nổi nữa, vì vậy, chuyện đã xảy ra năm đó–– vào ngày mùng một tháng năm, cô nói hết cho Lăng Thiếu Đường biết.
Theo sự việc cô ta kể lại, sắc mặt Lăng Thiếu Đường càng trở nên khó coi.
" Thiếu Đường, em biết năm đó là em rời xa anh, là em không chịu được cô đơn --"
" Chuyện lúc trước anh không muốn nhắc lại!" Lăng Thiếu Đường lạnh lùng cắt đứt lời nói của An Vũ Ân.
An Vũ Ân trầm mặc, cô ta không biết nên nói thế nào mới đúng.
" Thiếu Nghị đã làm gì với Hinh Nhi?" Lăng Thiếu Đường không quên lời của cô ta, tay nắm chặt thành quả đấm.
" Thiếu Nghị nảy sinh tình cảm với Kỳ Hinh, sau đó em hiểu được một phần sự việc qua một cuộc đối thoại __sự việc là đêm Kỳ Hinh đau đầu __ uống thuốc giảm đau, trong này chứa thành phần Ephedrine, cho nên ngủ say, lúc đó Thiếu Nghị nổi lên dục niệm với Kỳ Hinh, nhưng sau đó hắn dừng lại hành động của mình, nên không tạo ra sai lầm lớn." An Vũ Ân nhìn một bệnh nhân tản bộ cách đó không xa nói.
Khuôn mặt của Lăng Thiếu Đường khiến người ta không đoán được suy nghĩ, đôi mắt lạnh lẽo tóe lên lửa giận đáng sợ.
An Vũ Ân tiếp tục nói: " Sau khi say R*ợ*u, em và Thiếu Nghị không dùng bất cứ biện pháp nào, nên mới có Tiểu Phong, vốn Thiếu Nghị không thích đứa bé này, thậm chí sau khi Tiểu Phong được sinh ra, hắn cũng không nhìn nó, hiện tại Tiểu Phong bị bệnh, em nghĩ hắn cũng không đau lòng!"
" Cho dù như vậy, em vẫn hy vọng anh có thể bỏ qua cho hắn?" Lăng Thiếu Đường cất giọng nói.
An Vũ Ân gật đầu, nhìn anh nói: " Nói cho cùng anh cũng không thể là bố Tiểu Phong cả đời được, không phải sao? Hơn nữa sau ngày hôn lễ của anh và Kỳ Hinh, em và Tiểu Phong cũng phải tiếp tục cuộc sống riêng."
Lăng Thiếu Đường đan chéo hai bàn tay, giọng nói trầm xuống: " Thiếu Nghị có nói về kế hoạch hay hành động tiếp theo không?"
An Vũ Ân suy nghĩ cẩn thận, nhẹ giọng nói: " Em nhớ lần cuối cùng gặp mặt Thiếu Nghị, hắn nói với em, trước khi ૮ɦếƭ Tuyên Tử Dương để lại một phần chứng cứ gây bất lợi đến hắn, hoặc là phong thư hoặc là người đưa tin, tóm lại là tài liệu chứng minh hắn gây tội!"
Lăng Thiếu Đường ngẩn người, xem ra Thiếu Nghị và người của tổ chức vẫn liên lạc, ngay sau đó khẽ nhíu mày ," Ha
Có lẽ, sẽ có một ngày em đi tới phía cuối con đường, dừng lại ở nơi hoàng hôn đỏ như máu, em bình thản khẽ nhắm mắt chờ bóng đêm chôn vùi mình, nhưng xin anh tin tưởng, trái tim em vẫn chung thủy đập từng nhịp dưới ánh mặt trời, đời đời kiếp kiếp, chỉ có tiếng nói, chính là: Em mãi mãi yêu anh. . .
Sáng sớm màn sương bao phủ vầng sáng mỹ lệ của nhà thờ lớn St. Peter, trong phòng nghỉ của cô dâu, nhà trang điểm quốc tế SooHuang đang chậm rãi trang điểm cho Kỳ Hinh.
Hôn lễ còn mấy tiếng nữa mới diễn ra, nhưng Kỳ Hinh đã vô cùng khẩn trương.
"Tiểu thư Kỳ, có vẻ cô rất hồi hộp?" SooHuang mỉm cười hỏi, nhanh chóng ra lệnh cho trợ lý lấy đồ trang điểm khác.
Kỳ Hinh xấu hổ cười.
"Tiểu thư Kỳ, cô không biết bây giờ có bao nhiêu phụ nữ đố kị với cô vì có thể gả cho Lăng tiên sinh, nghe nói, vì cô mà Lăng tiên sinh đã chuẩn bị một hôn lễ lãng mạn và xa hoa nhất! Đáng tiếc, toàn bộ đều được giữ bí mật, đúng rồi, tiểu thư Kỳ, cô có thể bật mí cho tôi một chút được không ?" SooHuang hết sức tò mò.
"Rất xin lỗi... chuyện có liên quan tới hôn lễ, lqd một điều anh ấy cũng không nói cho tôi biết!" Kỳ Hinh nhìn mình trong gương, cười ngây ngô, cô tin tưởng Đường nhất định sẽ để tâm vào buổi hôn lễ này.
SooHuang hé miệng cười: "Đó là Lăng tiên sinh thương cô, cô xem bên ngoài có nhiều vệ sĩ như vậy thì biết được ngài ấy lo lắng cho cô thế nào rồi!"
Kỳ Hinh càng thêm xấu hổ.
Nhìn người phụ nữ với má lúm đồng tiền trong gương, nhà trang điểm SooHuang thốt lên: "Woa! Tiểu thư Kỳ, cô thật xinh đẹp...!"
SooHuang làm nghề trang điểm đã nhiều năm, đã từng trang điểm cho vô số cô dâu nhưng chắc chắn Kỳ Hinh là người đẹp nhất.
Trên người Kỳ Hinh là váy cưới do nhà thiết kế thế giới Vera thiết kế riêng theo dáng người cô, lụa mỏng uyển chuyển đung đưa, đường viền được khảm bằng hơn 2100 hạt ngọc trai, cài áo kim cương 8.8 Carat 504 mặt màu lục khiến lòng người đắm say trước vẻ đẹp của Kỳ Hinh.
Sự hoàn mỹ ban đầu được người trang điểm biến thành trong sáng rung động lòng người.
Đôi mắt khẽ chớp như làn gió mùa thu, cánh môi đỏ mọng dường như nước có thể chảy ra.
Hôm nay, cô thật sự gả cho Đường ư ?!
Điều này là thật đúng không ?!
Gả cho Đường, đây là giấc mộng lớn nhất đời cô, đã thực hiện được rồi à ?!
Vì sao lòng cô lại cảm thấy lo lắng, con tim đập liên hồi ?!
Chẳng lẽ lại đang nằm mơ?!
Không muốn suy đoán, cô véo mạnh gò má mình.
"Ưm! Đau!" Đau khiến cô kêu lên. Hàng lông mày xinh đẹp khẽ nhíu lại.
Ừm, quả thật rất đau!
Nhưng là -
Cô vui vẻ nở nụ cười với lúm đồng tiền - - tốt quá! Cô không phải đang mơ!
Mọi thứ trước mắt đều sự thật!
Trong lúc Kỳ Hinh đang cười ngây ngô, Kỳ Chấn Đông và Chúc Bích Doanh gõ cửa bước vào phòng nghỉ.
"Bố, mẹ - - " Kỳ Hinh vui mừng lập tức đứng dậy.
Lăng Thiếu Đường cố ý cử máy bay riêng tới đón hai người đến Rome.
"Hinh Nhi, nhanh, để mẹ nhìn xem!" Chúc Bích Doanh vui vẻ đi tới gần Kỳ Hinh, trong mắt hiện lên ý cười nói.
"Ôi, Hinh Nhi, mẹ con luôn rối loạn vội vã muốn thấy con, bố đã nói bây giờ con đang vội trang điểm, bà ấy vẫn muốn đến phòng nghỉ! Đúng là!" Kỳ Chấn Đông cố ý lườm Chúc Bích Doanh nói.
"Mẹ - - " Kỳ Hinh tỏ ra hờn dỗi.
"Đứa bé này! Đúng rồi, tình hình bố chồng tương lai của con thế nào?" Kỳ Chấn Đông cưng chiều nhìn Kỳ Hinh. lqd Cuối cùng đứa bé này vẫn gả cho Lăng Thiếu Đường, đây cũng chính là tâm nguyện của ông và Lăng Diệu Hồng.
"Cơ thể ông ấy đã tốt hơn, hôm nay cũng tới hôn lễ, đúng rồi, bố, thân thể bố hiện nay đã hồi phục đến đâu rồi?" Kỳ Hinh thân thiết hỏi thăm.
Kỳ Chấn Đông cười lớn: "Chẳng phải con nhìn thần sắc bố sẽ biết ngay sao, lần này, may mà là thiếu Đường, cho nên Hinh Nhi, sau khi gả đi phải đối xử tốt với gia đình bên nhà Thiếu Đường, không được giống con nít, sẽ làm người khác lo lắng!"
"Đâu có - - " Kỳ Hinh bất mãn phản đối.
Trong phòng nghỉ vang lên tiếng nói tiếng cười.
"Hóa ra nơi này náo nhiệt như vậy !" Lúc này cửa phòng nghỉ mở ra, Lăng Thiếu Đường mặc lễ phục đen đi vào.
Dien Dan Le Quy Don
Hôm nay Lăng Thiếu Đường càng thêm anh tuấn khác lạ, phong thái hiên ngang, lạnh lùng điên cuồng bất chấp mọi thứ là ngoài mặt, nhưng tình cảm thể hiện trong ánh mắt lại làm tất cả mọi người sợ hãi, lễ phục đen vừa vặn, tôn lên dáng người thon dài thẳng tắp, vẻ bề ngoài càng thêm hoàn mĩ.
"Đường - - " Kỳ Hinh xúc động thể hiện tình yêu sâu sắc.
Mắt Lăng Thiếu Đường chứa ý cười, tiến lên phía trước, nhìn Kỳ Chấn Đông và Chúc Bích Doanh hơi cúi thấp người: "Bố, mẹ!"
Kỳ Chấn Đông và Chúc Bích Doanh đều tươi cười vui mừng.
"Đúng là không biết xấu hổ, còn chưa kết hôn, đã sửa lại cách xưng hô rất nhanh!" Kỳ Hinh cố ý liếc Lăng Thiếu Đường.
Lăng Thiếu Đường cười ha ha: "Anh đã sửa cách xưng hô từ lâu, chỉ là em không biết thôi!"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc