Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng - Chương 93

Tác giả: Nguyên Cảnh Chi

Năm nay tất cả mọi người thu hoạch rất nhiều, sau bữa cơm chiều, tất cả mọi người vây tại một chỗ đón giao thừa.
Theo khói lửa nở rộ, Cảnh Tô lặng lẽ nói tin vui vào tai Tư Mộ Thần
"Thật sự?" Giọng nói của Tư Mộ Thần đều là không thể tin
"Ừ!"
"Tư Mộ Thần tôi sắp làm cha, Tư Mộ Thần tôi sắp làm cha rồi!” Bóng dáng của anh theo pháo hoa vang lên thật lâu
Mọi người trong phòng nhìn vợ chồng son hạnh phúc đều là vui vẻ
Nhưng mà Tư Mộ Thần rối rắm, mẹ vợ của mình mang thai, nha đầu nhà anh cũng mang thai, đứa trẻ này sinh ra thật sự là, thật sự là, loạn!
Nhưng mà bất kể như thế nào, tất cả mọi người vẫn là đang hạnh phúc, đều trải qua thời gian vui vẻ
Đời người mười phần có vài phần không như ý, quanh đi quẩn lại, có lẽ đều là sẽ gặp phải cái việc ấy
Thịnh thế, làm chuyện gì tốt? Đương nhiên là cưng chiều vợ con của mình, yêu vợ con của mình, nhìn lên phi cơ bay qua trên đầu, sau đó nhìn con gái của mình ầm ĩ trong phòng khách
- - phân cách tuyến - -
Qua sang năm ngày đầu tiên, Tư Mộ Thần tháo xuống tất cả gánh nặng trên vai, anh bắt đầu lằm một thiếu tướng hữu danh vô thực
Qua sang năm, tháng chín, Cảnh Tô bắt đầu sinh nở
“A!” Trong phòng sinh, từng tiếng kêu gào làm cho Tư Mộ Thần chảy mồ hôi ròng ròng, tại sao sin hem bé lại thống khổ như vậy?
“Tư Mộ Thần, anh vào đây cho em!” Cảnh Tô quả nhiên trung khí mười phần, rầm rộ.
Tư Mộ Thần nghe được âm thanh này, giống như đứa trẻ chuồn mất mặc quần áo tử tế đi vào
“Tư Mộ Thần, em đau!” Cảnh tô cảm thấy ủy khuất vô cùng, sinh đứa bé thống khổ như vậy, trước kia là mổ bụng, sớm biết như vậy mổ bụng là tốt rồi
“Được, được, ngoan, đừng khóc, nha đầu của anh, lần sau anh cũng không muốn sinh” Làm sao Tư Mộ Thần còn quan tâm về sau, bây giờ nói vậy sau này sẽ bàn lại
“Tư tiên sinh, tình hình hiện tại của sản phụ cực kỳ không ổn, chuyện anh cần làm là trấn an sản phụ thật tốt, làm cho sản phụ nhanh chóng điều chỉnh trạng thái của mình, để cho sản phụ có lòng sinh con!
“Được, được, tôi biết rồi!” Tư Mộ Thần nhìn Cảnh Tô không biết nên nói gì, cho nên anh lớn tiếng hát lên bài “Tôi tham gia quân ngũ” trong phòng sinh
Tôi tham gia quân ngũ
Có gì bất đồng
Đơn giản là vì chúng tôi đều mặc quân trang giản dị
Tôi tham gia quân ngũ
Có gì bất đồng
Từ khi rời khỏi quê hương
Liền khó gặp cha mẹ!
“Được rồi, được rồi, đừng hát nữa, biết anh tham gia quân ngũ rồi! Đây là lần đầu tiên nhìn thấy sản phụ cười mà sinh em bé ra.” Bác sĩ nữ đỡ đẻ là bất đắc dĩ, thật là một người chồng hoa tuyệt thế
Nếu như bác sĩ đỡ đẻ là bác sĩ nữ, ở bên trong làm việc đều là nữ, cũng không biết viện trưởng thu bao nhiêu tiền, mới an bài cái dạng này
Nhìn Tư Mộ Thần, trong ánh mắt nữ y tá đều là khinh thường, thoạt nhìn ngược lại tiền rất nhiều, hẳn là đút lót rồi.
"Dạ, đây là con của anh!” Nữ y tá muốn đưa con cho anh, thoạt nhìn là một người đàn ông không tệ, cô cũng muốn nhân cơ hội này góp một lời nói
Nhưng mà người ta lấy cũng chưa lấy, trực tiếp đi vào phòng bệnh của bà xã mình
“Thật sự là chưa thấy qua người cha như vậy, ngay cả con mình cũng không thích, chỉ thích chạy theo bà xã!”
“Ai, cô lại không hiểu? Đây là biểu hiện xót bà xã!”
"Điều này cũng đúng!" Nữ y tá cũng là hâm mộ, "Chẳng qua là cảm thương đứa trẻ này!” Nữ y tá ôm cục cưng vào phòng giữ ấm
Tư Mộ Thần một mực canh giữ ở bên giường Cảnh Tô, Cảnh Tô ung dung xoay đầu nhìn Tư Mộ Thần, trong lòng cũng là tràn đầy hạnh phúc.
Tư Mộ Thần một mực canh giữ bên giường Cảnh Tô, nhìn chằm chằm Cảnh Tô, Cảnh Tô ung dung xoay đầu lại nhìn Tư Mộ Thần, trong lòng cũng là tràn đầy hạnh phúc.
"Nha đầu, em đã tỉnh?" Tư Mộ Thần nhanh chóng truyền một ngụm nước trên môi cô
“Ông xã, cục cưng đâu?”
“Cục cưng?” Tư Mộ Thần hậu tri hậu giác mới nhớ tới, cục cưng của bọn họ đâu?
“A, cục cưng ở chỗ y tá!” Anh nhớ lại, có y tá muốn anh ôm cục cưng một chút
“Ừ, anh ôm cục cưng đến cho em xem một chút!”
“Được!”
Nữ y tá vừa vặn thả cục cưng đến giường, thì Tư Mộ Thần đến. Cô nhìn Tu Mộ Thần cười cười, “Tới đòi cục cưng?”
“Ừ!”
Tiếp nhận cục cưng, Tư Mộ Thần chạy tới phòng bệnh “Nha đầu, em xem nó là một..”
(⊙o⊙ ). . . Con trai hay con gái?
“Tiểu tử!” Mặc kệ, mình cứ nói bừa
“Phải không! Cục cưng đến đây với mẹ!”
Có con trai của rồi, con trai liền muốn ςướק đoạt bà xã của ba, Tư Mộ Thần nghĩ Cảnh Tô đối với đứa trẻ này tốt như vậy, từ nay về sau cuộc sống của mình phải trải qua như thế nào?
Từng người hạnh phúc, lại đến xem Dung Thiểu Tước ở nước ngoài
Dung Thiểu Tước ở đầu đường lớn, anh gặp một cô gái nhỏ bị giật túi tiền
Nhưng mà cô bé này đối với mình thật đúng là, thật sự bá đạo?
Túi tiền bị mất, cô lại hung hồn kêu mình nuôi cô. Cô gái này thật đúng là vô lại
Kiều Tử Ân, nhìn người đàn ông trước mắt cực kỳ yêu thích, cô cảm giác mình nhất định phải ở cùng với người đàn ông xinh đẹp này, cho dù cô ngốc nghếch ở bên cạnh, thì cô cũng nguyện ý
“Này, anh tên là gì?” Kiều Tử Ân hổn hển đuổi theo Dung Thiểu Tước
“Này, tôi cho anh biết, tôi tên Kiều Tử Ân, anh phải nhớ kỹ!”
Dung Thiểu Tước nhìn khí trời thật đúng làm cho người ta vui vẻ, rất là thích hợp ở lại, quả nhiên là thích hợp Cảnh Tô
“Này , Tô Tô, bây giờ em khỏe không?” Dung Thiểu Tước nhìn giống như là gọi điện thoại thông thường
Kỳ thật chỉ có mình tinh tường, anh chỉ giả vờ gọi điện thoại cho Cảnh Tô, hình như chỉ có như thế, anh mới có thể nói lời trong lòng cho cô nghe
“Tô Tô, bây giờ anh muốn ăn cơm, không cần phải lo lắng cho anh!” Kiều Tử Ân ở sau lưng nhìn bộ dáng của Dung Thiểu Tước, nghĩ cái người gọi là Tô Tô kia thật hạnh phúc! Thật sự làm cho cô ghen ghét
“Ông chủ, tôi cũng muốn một phần ăn giống như anh ta!” Kiều Tử Ân ngồi đối diện Dung Thiểu Tước, gọi người bán hàng một bữa ăn y như đúc
“Rốt cuộc cô muốn lằm gì?” Dung Thiểu Tước trầm thấp hỏi, anh muốn bảo trì phong độ ga lăng, tốt đẹp được rèn luyện hằng ngày không cho phép anh nổi giận ở bên ngoài, Nhưng mà cô gái này dường như đang khiêu chiến sự nhẫn nại của anh.
“Mặc kệ, túi tiền của tôi bị mất, tôi muốn đi theo anh!” Nét mặt Kiều Tử Ân quấy nhiễu
Quay mắt về phía Kiều Tử Ân đang quấy nhiễu, anh trực tiếp thanh toán rời đi, nhưng mà không nghĩ tới Kiều Tử Ân dùng tiếng anh hô lớn ở trong phòng ăn
"Em có con của anh, sao anh có thể nhẫn tâm bỏ em lại!" Kiều Tử Ân diễn kịch, cho nên bọn họ đều đồng tình không tiếng trách móc, Dung Thiểu Tước bất đắc dĩ trở về. Sau đó ngồi đối diện Kiều Tử Ân, nhìn Kiều Tử Ân ăn uống cực kỳ vui vẻ
"Ăn xong rồi, tôi cho cô một số tiền, chúng ta mỗi người một ngã!" Sauk hi ra khỏi cửa, Dung Thiểu Tước từ trong ví móc ra một khoảng tiền đặt trong tay Kiều Tử Ân
Kiều Tử Ân nhìn bóng dáng đi xa, cô âm thầm quyết định
"Này, tôi quyết định sẽ trả tiền cho anh, cho nên trước kia trả xong tôi sẽ không đi!" Kiều Tử Ân bá đạo nói xong đi theo anh, anh có thể nói cái gì. Một đám người trên đường đều dùng ánh mắt ái muội nhìn bọn họ
"Vậy cô cứ theo!" Dung Thiểu Tước mở một công ty, đúng lúc thiếu một quản lý? Đúng, cô gái này muốn đi theo anh, vậy để cho anh trả thù thật tốt, đúng, trả thù một phen, sau này cô ta chịu hết nổi, sẽ tự nhiên rời đi
"Được!"
"Tới công ty của tôi làm!" Dung Thiểu Tước nhìn bộ dáng của Kiều Tử Ân luôn cảm thấy từ trên người cô có thể tìm được hình bóng của Cảnh Tô
"Oa, thì ra anh làm việc ở Tô Cẩm?" Kiều Tử Ân hâm mộ nhìn Dung Thiểu Tước, nghe nói ông chủ là người trong nước Z, nếu như cô có thể nhìn thấy ông chủ kia thì tốt rồi!
"Ừ, từ nay về sau cô làm việc ở chỗ này!" Dung Thiểu Tước đi, sau đó phân phó người trông coi Kiều Tử Ân, thấy Kiều Tử Ân là người Dung Thiểu Tước mang tới, như vậy cô có khả năng được chiếu cố quá mức
"Xin hỏi cô là?"
"A, xin chào, tôi là Kiều Tử Ân!"
"A, Tử Ân tiểu thư, ông chủ của chúng tôi muốn cô làm việc chỗ đó," nhân viên chỉ phòng làm việc nói xong, nơi đó rõ ràng viết ba chữ phòng giải khát, Kiều Tử Ân không thể tin, muốn cô làm việc phòng giải khát sao?
"Tôi làm việc ở trong đó sao?"
"Đúng vậy, việc của cô là dọn dẹp phòng giải khát!"
"Được, được rồi!" Kiều Tử Ân cứng rắn dùng bất cứ giá nào để tiếp cận người đàn ông kia
Nhưng mà, vừa rồi người kia nói cái gì? Anh ta nói, ông chủ? Người vừa rồi chính là ông chủ?
Dung Thiểu Tước? Trời ạ, Kiều Tử Ân quả thực không thể tin, cô cỡ nào muốn gọi điện cho anh trai, nhưng điện thoại di đọng của cô cũng bị ςướק rồi, cô liền cầm tiền trong tay đi mua điện thoại di động
"Anh, đoán xem em đến Italy nhìn thấy người nào?" Kiều Tử Ân lén lút trốn ở góc phòng nói
"Em nhìn thấy Dubg Thiểu Tước rồi, anh à, Dung Thiểu Tước đó!" Kiều Tử Ân là nha đầu không biết trời cao đất rộng, vừa vặn sau lưng cô hình như có một cảm giác lạnh lẽo
Cô không tự giác ôm chặt thân thể của mình.
"Cô đang làm gì thế?"
"Anh là ai không thấy tôi đang gọi điện sao?" Kiều Tử Ân ghét nhất lúc cô đang gọi điện thoại bị người ta cắt ngang
"Cô nói xem tôi là ai?" Dung Thiểu Tước cắn răng nghiến lợi.
"A a a, anh à, em cúp mày trước!" Kiều Tử Ân vội vàng cúp điện thoại nhìn Dung Thiểu Tước, cực kỳ khẩn trương
"Kiều Tử Ân?" Anh đặt điện thoại xuống bàn làm việc, tại sao tên lại quen thuộc như vậy?
"Đến!" Cô chào anh theo kiểu nhà binh!
"Làm việc cho tốt, nếu lại để cho tôi nhìn thấy, cô liền cút đi!" Dung Thiểu Tước nhìn Kiều Tử Ân sau đó rời đi
Buổi chiều Dung Thiểu Tước lại tới nữa
Mặt hướng về nha đầu Kiều Tử Ân đang ngủ thi*p đi trong phòng trà, hơn nữa phòng tà nước lộn xộn
“Kiều Tử Ân!” Dung Thiểu Tước nâng cao đề xi ben, cô gái này thật sự là khiêu khích sự kiên nhẫn của mình, thật làm cho anh bốc hỏa
“Không nên quấy rầy người ta ngủ! Buồn ngủ quá!” Kiều Tử Ân trở mình, nhưng mà cô quên mình đang ở trên ghế, sau đó là từ trên ghế ngã xuống.
Dung Thiểu Tước bước một bước dài lên ôm Kiều Tử Ân, nhìn đôi môi đỏ mọng trong gang tất, Kiều Tử Ân nghĩ nếu có thể hôn một cái thì tốt rồi
Nghĩ như vậy, cô cũng làm như vậy, cô dung hăng hôn môi Dung Thiểu Tước một cái
Ăn ngon thật! Ngọt ngào, còn mang theo một chút hương vị thuốc lá?
Giống như là như vậy.
“Không biết thẹn!” Dung Thiểu Tước rõ ràng là cảm thấy trong lòng biến đổi, nhưng mà miệng anh lại nói ra lời này
“Anh!” Kiều Tử Ân phẫn hận nghĩ, cái này không phải mình muốn, cô ủy khuất ngay cả nước mắt đều là phát ra.
“Dung Thiểu Tước, tôi nhất định sẽ làm cho anh yêu tôi, nếu như anh yêu tôi, tôi nhất định sẽ hung hăng bỏ mặc anh!” Kiều Tử Ân hung hăng nghĩ, nghĩ như vậy, cô chính là không quá khó chịu rồi
Kiều Tử Ân bắt đầu làm việc rất nhanh, nếu như cô vui vẻ làm tốt công việc, cô nhất định phỉa làm cho Dung Thiểu Tước nhìn cô bằng ánh mắt khác xưa
“Kiều Tử Ân, hôm nay cô pha cà phê không ngon, pha lại một lần nữa!” Mỗi ngày Dung Thiểu Tước đều tới phòng giải khát nho nhỏ này nhìn Kiều Tử Ân, sau đó mỗi ngày bới móc.
Không biết từ lúc nào, cô đã tiến vào trong lòng anh, Dung Thiểu Tước ở trong phòng làm việc nghĩ có thể là do cô giống Cảnh Tô, tính tình cũng quật cường như vậy
“Kiều Tử” Chữ Ân anh cũng không nói ra, nhìn phòng giải khát rỗng tuếch, anh đột nhiên cảm thấy hoảng hốt
“Kiều Tử Ân đâu?” Thấy vẻ mặt Dung Thiểu Tước khẩn trương như vậy, tại sao anh cảm thấy có chuyện xấu xảy ra? Không thể là thật, anh tự an ủi mình
“Kiều Tử Ân, cô ấy, cô ấy nhập viện rồi!” Hôm nay mấy người phụ nữ nói cô câu dẫn ông chủ của mình, cho nên bọn họ muốn giáo dục cô gái này cho tốt. Cho nên mình cũng mắt nhắm mắt mở cho xong
Nhưng thật không ngờ bọn họ làm Kiều Tử Ân bị thương, bây giờ đã đưa đi bệnh viện rồi
“Chuyện gì xảy ra!” Dung Thiểu Tước nhìn người ấp úng, thoạt nhìn là đang xảy ra chuyện.
“Rốt cuộc chuyện gì xảy ra, nếu không muốn nói, liền tự mình rời đi!” Dung Thiểu Tước hạ thông điêpk sau cùng
“Ông chủ, tôi, tôi, thực xin lỗi!”
Hoàn
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc