Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc - Chương 59

Tác giả: Hàn Trinh Trinh

Nhậm Phong và Hứa Mặc vẻ mặt lạnh lùng đi tới, chào hỏi Hạ Tuyết nói: "Hạ tiểu thư!"
Hạ Tuyết có chút khẩn trương sợ hãi nhìn hai người đàn ông mặt lạnh trước mặt, run run nói: "Hai người này, cao to thế này, anh để cho bọn họ ở bên cạnh bảo vệ tôi, tôi làm sao nuôi bọn hắn?"
"Không cần cô lo về vấn đề này!" Hàn Văn Hạo lạnh lùng nói: "Cô chỉ cần làm tốt chuyện của cô là đủ rồi!"
"Bọn hắn không cần ăn cơm, không cần đi ngủ, không cần tắm rửa?" Hạ Tuyết giật mình nói, nàng đột nhiên có chút không giống một người vừa rồi sắp ૮ɦếƭ vì lạnh, chỉ cần gặp Hàn Văn Hạo, nàng cảm thấy mình trở thành siêu nhân!
"Tôi không lãng phí thời gian với cô! Tôi nói rồi, tôi không phải vì an toàn của cô! Tôi vì đứa em trai dại dột của mình!! Tôi sợ cô gặp chuyện không may, hắn cũng muốn ૮ɦếƭ theo!" Hàn Văn Hạo mặt lạnh nói dứt lời, liền đi ra ngoài!
"Này……" Hạ Tuyết nhìn hắn kêu to, thấy hắn đã đi ra ngoài, để lại hai người đàn ông, cúi đầu thật thấp với nàng!
"Không cần cúi đầu!! Làm lễ trước người ૮ɦếƭ sao?" Hạ Tuyết ngồi trên giường, buồn bực!
"Về sau chúng tôi sẽ bảo vệ cô thật tốt!" Hứa Mặc lạnh lùng nói.
Hạ Tuyết bất mãn nhìn Hứa Mặc, bởi vì bọn họ vừa rồi cứu chính mình, không thể đem tức giận với Hàn Văn Hạo trút trên người bọn họ, nàng vô cùng buồn rầu nằm trên giường, nhớ vừa rồi Hàn Văn Hạo có chút dịu dàng, nàng hừ một tiếng nói: "Thật là kỳ quái mà! Tại sao phải nhắc nhở tôi, không ***ng đến phụ nữ anh em hắn thích? !! Hắn nghĩ rằng tôi để ý đến hắn sao? Phi!"
Tin Hạ Tuyết được giải cứu, nhất thời chấn động giới giải trí, truyền ra Hạ Tuyết là đệ tử đắc ý của Đạo diễn Tôn Minh, nhưng có tin xấu bạn trai ảnh đế Hàn Văn Vũ cùng ở lại bệnh viện, sáng hôm sau, đạo diễn Tôn Minh, Tả La và Giám chế bộ phim “Vương triều hiện đại”, cùng nhau xuất hiện tại cửa bệnh viện, chuẩn bị vào thăm Hạ Tuyết. . . . . .
Vô số phóng viên sôi nổi ngăn Tôn Minh và Tả La để phỏng vấn chuyện Hạ Tuyết bị thương, thậm chí có phóng viên hỏi, có phải là mượn cơ hội để lăng xê hay không, Tôn Minh vừa nghe, tức giận đứng trước ánh đèn flash nói: "Cái gì là mượn cơ hội để lăng xê, hay cố ý lăng xê? Tôn Minh tôi không muốn làm loại chuyện nhàm chán này, chuyện liên quan đến mạng người, sự tình còn đang điều tra, tôi không thể nhiều lời, nhưng Hạ Tuyết đóng phim bị thương là thật ! Tôi vô cùng lo lắng!"
"Tôn đạo diễn, bên ngoài có tin đồn, ông vô cùng coi trọng Hạ Tuyết, cô ấy là đệ tử mới của ông sao?"
"Tôi vô cùng yêu thương đứa nhỏ này, làm việc rất nhiệt tình, có thiên phú diễn xuất, giới điện ảnh hiếm có một cô gái có thiên phú như vậy, tôi chỉ thương tiếc mà thôi! Sau này khi nào cô ấy cần, tôi sẽ tận lực giúp đỡ cô ấy! Mặt khác, những tin tình cảm nhàm chán, các người ít bàn tán thì tốt hơn!!" Tôn Minh vừa nói xong, cùng bọn Tả La đi nhanh vào bệnh viện!
Phóng viên trước sau bị vô số vệ sĩ đẩy ra ngoài cửa, có một vài phóng viên tinh mắt, thậm chí nhận ra đây là bọn vệ sĩ của Hàn thị, tổng giám đốc Hàn Văn Hạo, bọn hắn sôi nổi bàn tán nói: "Chẳng lẽ Hạ Tuyết là người mới của Hàn gia đại thiếu?"
Lời vừa dứt, mọi người đã nhìn thấy Dạ Thiên Thiên mở cửa chiếc BMW màu vàng dừng trước cổng bệnh viện, mặc áo lên cổ chữ V, quần jean xanh, áo khoác da màu đen, tóc xoăn, đeo mắt kính, son môi nhạt, cười nhẹ, bước xuống xe. . . . . .
"Dạ Thiên Thiên!!" Phóng viên lập tức chạy đến, hỏi quan hệ Hạ Tuyết với Hàn gia, Dạ Thiên Thiên xử lý thật khéo, mỉm cười nói: "Xem ra chuyện này, mọi người khó bỏ qua! Một hồi, người này là người mới, người kia là người mới, tôi chỉ có thể nói, Hạ Tuyết thật sự là bạn bè với chúng tôi! Cho nên giúp đỡ nhau một chút! Là bạn của Văn Vũ, tôi chỉ có thể nói, bình thường, bạn bè của tôi không che giấu tâm sự! Nếu như hắn thật sự yêu thương, sẽ thông báo chuyện vui ọi người trước!"
"Có tin đồn Hạ Tuyết là người yêu mới nhất của Hàn tổng giám đốc, đối với tin này, cô có gì muốn nói??"
Dạ Thiên Thiên nhàn nhạt nói: "Tôi không có gì nói! Tôi với Hàn tổng giám đốc cũng là quan hệ bạn bè, mọi chuyện đều là tin đồn của các người! Có quan hệ với chuyện xấu của hắn, mời mọi người tự mình hỏi hắn! Nếu thật bản thân tôi có chuyện vui, các người yên tâm, tôi nhất định sẽ thông báo ọi người biết! Xấu hổ, tôi phải đi vào!" Dạ Thiên Thiên vừa nói xong, để cho vệ sĩ và trợ lý mở đường, vội vã đi vào bệnh viện!
Lynda và Hàn Văn Vũ đứng trong bệnh viện, nghe Dạ Thiên Thiên trả lời như vậy, Lynda quay đầu lại nhìn Hàn Văn Vũ nói: "Hạ Tuyết đóng phim chưa bao lâu, đã nổi tiếng!! Ký hợp đồng cho cô ấy thôi! Để chuẩn bị cho cô ấy nhóm người đại diện! Nếu không, ai đi ứng phó cho cô ấy những thứ này?"
Hàn Văn Vũ do dự nói: "Chờ một thời gian đi!"
"Chờ cái gì?" Lynda tò mò nhìn Hàn Văn Vũ hỏi.
"Đến lúc đó, cô sẽ biết!" Hàn Văn Vũ xoay người rời khỏi! !
Lynda nhìn bóng dáng hắn, hừ một tiếng, tức giận nói: "Không cho tôi ký hợp đồng! ! Tức ૮ɦếƭ tôi rồi ! ! Tại sao tôi lại có ông chủ như thế chứ! ?"
Hạ Tuyết mặc quần áo bệnh nhân, sắc mặt đỏ tươi ngồi trên giường, giải thích với bọn Tôn Minh, Tả La và Giám chế: "Thực xin lỗi ...... Tôi thật sự thật xin lỗi ...... để xảy ra chuyện như vậy!"
"Aiz!" Tôn Minh ngồi vào bên giường, đối với Hạ Tuyết, có chút náy nói: "Chuyện này đều do chúng tôi, không kiểm tra kỹ càng, còn đang điều tra, chúng tôi sẽ bồi thường xứng đáng cho cô! Nếu cô không muốn đóng tiếp phim này. . . . . ."
"Không! Tôi muốn diễn! Nghỉ ngơi vài ngày là tốt rồi! Ông yên tâm!" Hạ Tuyết cần gấp số tiền kia để ổn định cuộc sống, chờ sinh Bảo bối!
Tôn Minh vui sướng cười, hỏi: "Cô . . . . . Không sợ hãi sao?"
Hạ Tuyết cười ha ha ha ngây ngô, nói: "Gặp tai nạn lớn không ૮ɦếƭ, thì sẽ có hạnh phúc cuối đời thôi?"
Tả La là con lai Trung-Pháp, từ trước đến nay ham thích văn hóa Trung Quốc, hắn nhướng mày hỏi: "Gặp tai nạn lớn không ૮ɦếƭ, thì sẽ có hạnh phúc cuối đời. . . . . . . . . Đây là ý gì?"
Mọi người vừa nghe, tất cả đều nở nụ cười.
Hàn Văn Vũ đi tới, cười nói: "Ý là. . . . . . cô ấy gặp nạn lớn mà không ૮ɦếƭ, sẽ gặp may mắn!"
"OH, MYGOD!" Tả La không ủng hộ loại quan niệm này của Trung Quốc, cười nói: "NO! cái này không đúng ! Đây là Thượng Đế cho cô ấy một lời cảnh cáo!! Nói cho cô ấy biết về sau phải cẩn thận! đôi khi tư tưởng của người Trung Quốc quá lạc quan, ngược lại không hiện thực!"
Hàn Văn Vũ vỗ vai Tả La, “phù” một tiếng, cười nói: "Tư tưởng lạc quan có gì không tốt? Gặp tai nạn lớn không ૮ɦếƭ, thì sẽ có hạnh phúc cuối đời, chẳng lẽ anh không có chí lớn, quý trọng cảm giác hiện tại?"
"NO!" Tả La không ủng hộ. . . . . ."Tôi vẫn cảm thấy chuyện này phải cẩn thận!"
Tất cả mọi người không nhịn được nở nụ cười, Tôn Minh suy nghĩ một hồi nói: "Rốt cuộc, con ngựa kia xảy ra vấn đề gì? Tại sao lại phát cuồng? sáng sớm hôm qua, người huấn luyện ngựa đã kiểm tra rất tốt!"
"Không có người giở trò chứ?" Lynda đột nhiên nói! !
**********************
Văn phòng Tổng giám đốc!
Tiếng gõ cửa vang lên!
Tả An Na đem một phần tài liệu cẩn thận đưa đến trước mặt Hàn Văn Hạo nói: "Tổng giám đốc. . . . . . Đây là danh sách người ứng tuyển vai Minh Cơ trong “Vương triều hiện đại”!"
Hàn Văn Hạo chậm rãi ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Tả An Na, buông cây Pu't máy trong tay, nhận lấy tài liệu trong tay của cô, tựa người vào ghế da, mở ra nhìn. . . . . .
Ánh mắt hắn giống như con báo nhỏ, chậm rãi xem, loại bỏ từng cái tên trong danh sách, cho đến sau cùng, hắn nhìn thấy hai chữ Hồ Điệp, hắn nhướng mày. . . . . .
"Hồ Điệp cũng tham gia thử vai?" Hàn Văn Hạo chậm rãi hỏi.
"Đúng vậy!" Tả An Na nhàn nhạt nói.
"Tình huống như thế nào?" Hàn Văn Hạo nhàn nhạt hỏi.
"Dường như cuối vòng 1, đã bị loại rồi !" Tả An Na nói. . . . . ."Chúng tôi điều tra nguyên nhân từ những người trong đó, dường như là Tôn đạo diễn cảm thấy ánh mắt Hồ Điệp không đủ sạch sẽ. . . . . ."
Hàn Văn Hạo nhàn nhạt nhìn cái tên trên tài liệu, nhớ lại mọi chuyện đã xảy ra đối với Hạ Tuyết, thật giống với chuyện của Dạ Thiên Thiên năm đó, ánh mắt con báo nhỏ của hắn đột nhiên phát ra một loại sát khí . . . . . . Hắn chậm rãi nói: "Nói Hi Thần và Chính Hách đến đây gặp tôi !"
“Vâng!” Tả An Na ngạc nhiên nhìn thoáng qua Hàn Văn Hạo, Hi Thần và Chính Hách là người trông coi thế lực ngầm của Hàn Văn Hạo, không phải chuyện chung thì rất ít dùng đến bọn họ . . . . . Tuy cô nghi hoặc nhưng vẫn bước ra ngoài.
Một chiếc xe Mercedes màu đen thắng gấp tại trước cửa cao ốc Thế Kỷ!
Trên xe bước xuống một cô gái mặc quần áo bó sát người, mái tóc thắt bím thật cao, ánh mắt lạnh lùng, tùy thời lộ ra sát khí âm trầm. . . . . .
Tiếp đến, một người đàn ông từ chỗ tay lái, thân hình cao lớn, mái tóc ngắn màu vàng, tai trái đeo bông tai, cong nhẹ khóe miệng, nở nụ cười, cắn kẹo cao su, liếc mắt nhìn tòa nhà một cái, cùng với Hi Thần đi vào cao ốc Thế Kỷ!
Tiếng gõ cửa vang lên!
"Vào đi!" Giọng nói lạnh lùng vang lên.
Hi Thần và Chính Hách đi đến, chỉ nhẹ gật đầu với Hàn Văn Hạo, hỏi: "Người có việc căn dặn?"
Hàn Văn Hạo đầu cũng không ngẩng lên, ném cho bọn hắn một phần tư liệu, sau đó lạnh lùng nói: "Chú ý điều tra Hồ Điệp một chút! Nghe Hạ Tuyết nói mấy người đàn ông muốn *** cô ấy, dường như cũng là quân nhân!
Hi Thần mở ra tư liệu nhìn, chậm rãi hỏi: "Nếu tra ra được?"
Ánh mắt Hàn Văn Hạo ngưng lại, nói: "Dẫn cô ta đến trước mặt tôi . . . . . ."
“Vâng!”
******************
"Alo! ! Văn Vũ hả! ! Đúng vậy a! ! Tôi xuất viện rồi ! Ôi không có việc gì! ! Không phải anh đang quay “Yêu Trăng” sao? Đúng vậy! Tôi muốn đi đến nhà Quách Dung! ! Thật vậy sao! ! Không tin, chờ lúc nữa, anh gọi điện thoại đến nhà Quách Dung? Tôi muốn đi thăm em trai tôi! Ừ! Ngày mai tôi có thể đến đoàn phim rồi!"
Hạ Tuyết vừa cầm điện thoại vừa vui vẻ nói chuyện, nhắm hướng nhà Quách Dung đi đến, đi theo sát phía sau nàng là Hứa Mặc và Nhậm Phong mặt đen, dọa người trong chung cư gần bên sợ hãi, họ cho rằng Xã Hội Đen đến đây!
Hạ Tuyết vừa gọi điện thoại, vừa quay đầu nhìn Hứa Mặc và Nhậm Phong, rốt cục hiểu ra, lúc trước vì sao Hàn Văn Vũ tình nguyện phát tiền lương cho nàng, để cho nàng rời đi! Nàng nặng nề thở dài, cuối cùng nói với Nhậm Phong và Hứa Mặc ở phía sau: "Các người. . . . . . Các người. . . . . . các người giả vờ tha cho tôi đi có được hay không?"
"Quyết định cho chúng tôi nghỉ hay không là do tổng giám đốc!" Hứa Mặc lạnh lùng nói.
Hạ Tuyết cắn môi dưới, hung hăng nghiến răng đi vào thang máy, bọn hắn cũng đi vào theo, người trong chung cư nhỏ vội vã đi vào thang máy khác, Hạ Tuyết bất đắc dĩ thở dài một hơi, hận ૮ɦếƭ Hàn Văn Hạo, thậm chí nàng không nhịn nổi, mở danh bạ điện thoại tìm tên Hàn Văn Hạo!
Gần cả ngàn người trong hội trường!
Hàn Văn Hạo vừa nghe báo cáo hàng năm của các công ty con, vừa nhìn số liệu, đột nhiên Tả An Na đưa cho hắn điện thoại, hắn lạnh lùng nhận điện thoại . . . . . .
"Tôi là vợ anh sao? Anh là chồng tôi sao? Anh có quyền gì làm như vậy?" Hạ Tuyết tức giận ngồi xổm trong thang máy hét lớn! !
Hàn Văn Hạo giơ tay bảo tạm ngừng báo cáo, yên lặng nghe nàng nói!
"Tại sao anh lại muốn phái hai người tới quản lý tôi? Nhưng lại phái người mặt lạnh băng như vậy!! Bọn hắn có thể làm ấm áp linh hồn bé nhỏ của tôi sao?" Hạ Tuyết tiếp tục gào lên . . . . . . "Bây giờ tôi đi trên đường, đứng ở trạm xe bus, ngồi trên xe buýt, thậm chí tới nhà Quách Dung, tôi đều bị hưởng thụ đãi ngộ cao nhất như Tổng Thống, mọi người xung quanh nhìn thấy tôi đều tránh xa! Tức ૮ɦếƭ tôi rồi !!"
Hàn Văn Hạo nhàn nhạt nói một câu. . . . . ."Cô tức giận có quan hệ gì đến tôi? Tôi chỉ bảo vệ an toàn cho cô!"
"Phi! ! ! Đây là anh phái người tới giám thị tôi!!" Hạ Tuyết tức giận kêu to!!
"Tùy cô muốn nói thế nào! !" Hàn Văn Hạo cúp điện thoại, trên mặt xẹt qua nụ cười. . . . . .
Hạ Tuyết tức giận cúp điện thoại, cửa thang máy vừa mở ra, nàng tức giận đi tới nhà Quách Dung gia, nhấn chuông cửa!
"Tới rồi! !"
Quách Dung vui vẻ chạy tới mở cửa, liếc mắt nhìn gương mặt thối của Hạ Tuyết, nhìn thấy hai anh chàng đẹp trai đứng phía sau, ánh mắt của cô đột nhiên chớp chớp, phải dựa vào cạnh tường, phong tình vạn chủng, dịu dàng kêu nhỏ: "A? Đây là công tử nhà ai, bộ dáng đẹp trai như vậy?"
"Cậu xem nhiều tiểu thuyết ngôn tình sao?" Hạ Tuyết tức giận la hét!
"Tôi chỉ xem phim võ hiệp . . . . . ." Quách Dung khẽ cắn môi dưới, nhìn Hứa Mặc và Nhậm Phong nhẹ nhàng cúi người nói với cô: "Xin chào!"
"A. . . . . ." Quách Dung muốn té xỉu tại cửa, kêu to: "Chị ơi ……. mau ra đây…………"
Quách Sương mặc áo ngủ da báo, đội cái mũ da báo, vừa thấy hai người đàn ông ở cửa, nhất thời chân cô mềm nhũn. . . . . ."OHMYGOD! ! Xuyên không đến sao ? Nhà của chúng tôi có anh đẹp trai đến đây! Chẳng hay từ Quý phủ nào a?"
Hạ Tuyết nhàm chán nói: "Hạ gia quý phủ !"
"A?" Quách Sương khó tin kêu lên: "Hiện tại cậu không có tiền, cũng đã bắt đầu có vệ sĩ sao? Hạ nha đầu! !"
Quách Dung vội vàng đưa tay kéo anh đẹp trai đi tới, mời bọn họ ngồi ở trên sofa, sau đó mình ngồi bên cạnh, giả vờ như người tình nhỏ nói: "Các người thích ăn chocolate, hay uống nước đá, hay là coke? 7 Up? Ừ. . . . . . Trà lạc . . . . . ."
"Không cần. Cám ơn!" Hứa Mặc có phần nhíu mày nhìn hai chị em nhà này!
"A...! Các người thích uống trà lạc! Lập tức có ngay! !" Quách Dung đầu óc đã lộn xộn nói xong, đi pha trà lạc!
Hứa Mặc và Nhậm Phong có chút nghi hoặc nhìn cô gái mặc áo ngủ HELLOKITTY, trên đầu đầy ống cuốn, lắc lắc ௱ôЛƓ đi châm trà lạc, sau đó bọn hắn lại cùng quay đầu, nhìn cô gái kia, toàn thân mặc da beo, ngồi trên ghế da beo, giống như một con beo thật đang nóng bỏng nhìn bọn hắn, hai người bọn hắn ho nhẹ một tiếng cúi đầu. . . . . .
"Em trai mình đâu?" Hạ Tuyết hỏi!
"Theo ba mẹ mình về quê rồi ! Sợ chúng tôi vất vả!" Quách sương vẫn nóng bỏng nhìn hai anh đẹp trai trước mặt nói: "Công tử. . . . . . Các người có bạn gái chưa?"
"Không có!" Hứa Mặc bọn hắn cùng nói.
Trên mặt Quách sương giống như nở hoa, cảm tạ Thượng Đế đã ban thưởng dê núi ình, ngẩng đầu lên, tụt xuống ghế, ngồi xổm trước mặt hai người bọn họ, chỉ vào cái nón da beo, có hai lỗ tai, mê đắm nói: "Muốn chị em chúng tôi tới an ủi linh hồn bé nhỏ của các người hay không?"
"Mình rất khó được trở về một lần, không phải các người nên an ủi linh hồn bé nhỏ của mình một chút sao? Mình có việc muốn thương lượng a!" Hạ Tuyết thiệt tình nói.
"Cậu là Ultraman đánh không ૮ɦếƭ ! Để cho chị Quách đây đến cứu vớt hai tâm hồn bé nhỏ này trước đã!" Quách Sương giống như mấy vạn năm không có gặp trai đẹp, nhìn bọn Hứa Mặc, mê đắm nói: "Có nhà cửa hay không? Có xe hay không? Có một ngàn vạn gởi ngân hàng hay không?"
Hứa Mặc và Nhậm Phong vừa muốn nói. . . . . .
"Đều không có đúng không?" Quách Sương đột nhiên che miệng vui vẻ cười lớn nói: "Không sao cả a! Thật là!! Chị đây muốn chính là thân của các người!"
Hứa Mặc và Nhậm Phong không biết làm sao, ho khan một tiếng, rốt cục có một loại xúc động muốn chạy trốn!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc