Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc - Chương 24

Tác giả: Hàn Trinh Trinh

Hạ Tuyết vừa nghe lời này, ánh mắt vẩn ***c, sợ tới mức tim gan run sợ, không dám cả thở mạnh.
“Nói chuyện đi? vừa rồi nhiệt huyết như vậy, báo cảnh sát bắt tôi... Hiện tại sao lại không nên tiếng rồi hả?” Hàn Văn Vũ sắc mặt vừa thu lại, lạnh lùng đi tới trước mặt Hạ Tuyết, vừa dừng lại, bóng dáng như núi lớn, áp tới đây...
não Hạ Tuyết lại một hồi xông máu...
“Văn Vũ.” Lynda nhẹ nhàng bâng quơ cười nói: “Đứa nhỏ này lúc đó chẳng phải một mảnh hảo tâm sao. Cô bé chỉ là hiểu lầm...”
“Cô ta hiểu lầm tôi muốn *** Tô Diệu Diệu. Tôi biết. Đúng là cô ta không biết, lần này phải quay mười hai lần, là bởi vì tôi thực sự không muốn hôn cô ta nên mới phải quay lại nhiều như vậy... Rất không dễ dàng sau một lần, tôi nhập vai, khi đó cưỡng đoạt nụ hôn đáng ૮ɦếƭ của Tô Diệu Diệu, tôi lại bị....” Hàn Văn Vũ áp chế lửa giận trên người, vươn ra ngón trỏ, khom xuống nhẹ nhàng mà điểm điểm đỉnh đầu Hạ Tuyết ... Sắc mặt có phần vặn vẹo tiếp tục nhìn chằm chằm cô, phẫn nộ nói: “Đã bị Ultraman này... chính nghĩa sĩ này phá cho rối rồi...”
Phốc______ mọi người trong phòng vừa nghe lời này, tất cả đều không nhịn được cười rộ lên...
“Ôi!” Lynda cười rộ lên nói: “Không phải người nào đó suốt ngày kêu ca cuộc sống ngột ngạt cực kỳ sao? Thêm một bé gái thế này cho cuộc sống của ngài thêm thú vị thôi.”
Hàn Văn Vũ quay đầu, nhìn sắc mặt Lynda, vẻ mặt lại kiêu căng hung hãn nói: “Là tôi muốn cuộc sống gia tăng thú vị, cũng không tìm đến một Ultraman tới giải buồn đi?”
Hạ Tuyết mặt lại đỏ lên, cô thật sự là không còn mặt mũi nào tự nhiên, đành phải siết chặt các ngón tay, động cũng không dám động.
“Ôi, mọi việc đều đã qua. Tha thứ cho cô ấy đi. Cô ấy về sau làm công việc trợ lý cho anh. Cô bé kia theo ý tôi rất có thể làm, trước kia một ngày làm năm công việc, buổi tối lại tự học đại học, lại nhu thuận lại cơ trí... Tôi xem rất tốt.” lynda lại vội vàng cười nói.
Hàn Văn Vũ xem xét Hạ Tuyết , hơi chút thở dốc một hơi, mới vươn ra ngón tay thon dài, P0'p nghiến cằm Hạ Tuyết , buộc cô ngẩng đầu lên, nhìn kỹ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, quen thuộc có phần nhìn quen mắt, nhưng nhất thời không nghĩ ra...
Hạ Tuyết sợ tới mức thất sắc ngẩng đầu, vừa tiếp súc với cặp mắt mê người của Hàn Văn Vũ, cô sợ tới mức trái tim nhảy dựng, vội vàng nói: “Thực xin lỗi, Hàn tiên sinh, vừa rồi thật sự xin lỗi, tôi thật sự không phải cố ý, tôi lúc ấy sốt ruột muốn cứu người... Cho nên mới... Không cẩn thận đánh.... đánh anh một cái....”
Hàn Văn Vũ tức giận trừng mắt cô, sau đó ngồi ở trên sofa, một tay tiếp nhận trợ lý tiểu Thanh đưa qua ly R*ợ*u đỏ, một hơi uống cạn, mới trầm mặc nhìn cô, giống như đang suy nghĩ...
Hạ Tuyết vừa nhìn thấy Hàn Văn Vũ đem ly R*ợ*u kia uống xong, ánh mắt cô sáng lên, lập tức như một trận gió bổ nhào vào trước mặt Hàn Văn Vũ, đoạt ly R*ợ*u đỏ trong tay hắn...
Hàn Văn Vũ sửng sốt... Tay trống trơn nhìn Hạ Tuyết ...
Mọi người cũng sửng sốt nhìn Hạ Tuyết ...
Hạ Tuyết như đang còn trong mộng vậy, nhiệt tình chạy đến giá để R*ợ*u, nhìn chái R*ợ*u đỏ ở trên, lấy xuống, đổ tràn đầy một ly R*ợ*u đỏ, đi tới trước mặt Hàn Văn Vũ, vẻ mặt sôi nổi nói: “Rót R*ợ*u đến cho anh đây!”
Hàn Văn Vũ vốn đang chấn kinh nhìn Ultraman này, lại cúi đầu nhìn ly R*ợ*u đỏ tràn đầy trong tay cô, hắn vốn là thất thần nở ra một nụ cười, sau đó sắc mặt liền thu lại, không thể nhịn được nữa đứng dậy, đi nhanh ra ngoài... “Sau này đừng để tôi gặp lại người phụ nữ này nữa.”
Hiện trường quay phim.
Đạo diễn, phó đạo diễn, nhiếp ảnh gia, người chỉnh ánh sáng, mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng.
“[ người yêu thời gian* ] lần thứ hai, ςướק đi đêm đầu tiên, một, hai, ba, diễn.” Một tiếng hô xuống dưới.(* còi: xin lỗi vì cái tiêu đề phim này ta không hiểu lắm nên để tạm như thế, khi nào tra được ta sẽ sửa lại sau.)
Tại trường quay Tô Diệu Diệu từng bước một lùi về phía sau nhìn Hàn Văn Vũ, khóc nói: “Anh không cần qua đây... Tôi bây giờ đã kết hôn rồi... Tôi van cầu anh buông tha tôi đi...”
Hàn Văn Vũ cắn chặt rằng, ánh mắt lanh lợi nhanh chóng đi về phía trước, đem Tô Diệu Diệu chặn ngang đặt ở ghế xe...
“Cứu mạng a ______” Tô Diệu Diệu đau khóc thành tiếng.
Hàn Văn Vũ vừa muốn hôn lên đôi môi đỏ mọng của Tô Diệu Diệu, bỗng nhiên gáy cảm giác một trận run lên, vẻ mặt của hắn liền ngưng lại, thật sự là không nhịn được nữa tự động kêu..... “cut!”
Đạo diễn sửng sốt, tất cả nhân viên làm việc đều khẩn trương nhìn hắn... Không rõ hắn làm sao vậy?
Hàn Văn Vũ mặt lạnh đứng lên, thật nhanh thở dốc một hơi, không quản những người khác, mà lại nhìn nhân viên làm việc xung quanh trường quay, từng bước từng bước cực kỳ cẩn thận nhìn xem, nhìn xem có Ultraman không ....
“Tôi cuối cùng cảm thấy than thể không thoải mái...” Hắn tức giận nói xong, nhân viên hóa trang lập tức cầm phấn lót qua dậm lại phấn, tiểu Thanh lập tức đưa lên nước khoáng, Dung Dung lập tức đưa lên áo khoác choàng lên người hắn...
Đạo diễn vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Hàn Văn Vũ cười nói: “Văn Vũ... có phải hay không vừa rồi bị ảnh hưởng? Không có việc gì. Đều đã qua. Tập trung tinh thần. Màn này diễn lại 13 lần...”
Tô Diệu Diệu cũng cắn răng, một cỗ tức giận ngồi ở ghế xe, phẫn hận nói: "Trong lòng tôi cũng sợ, nghĩ tới gậy bóng chày kia liền sợ hãi...”
Hàn Văn Vũ vừa nghe lời này, lại càng khẩn trương nhìn toàn trường, sau đó hắn nhìn đến phía sau nhân viên làm việc, có dáng người chớp động, sắc mặt của hắn liền ngưng lại, không nói hai lời liền thẳng hướng đến trong đám người, tay hướng lên một cái....
“Ai nha!” Hạ Tuyết cả người bị nắm lại, ném xuống đất, cô ngã ngồi trên mặt đất khóc thét lên, ôm đù* đau của mình, kêu lên...
Tất cả nhân viên làm việc cùng Hàn Văn Vũ phía sau màn đều nhao nhao nhìn Hạ Tuyết cũng không có nghĩ đứng dậy... Cô nàng thật có đủ mạnh mẽ a... Đuổi như vậy cũng không đi?
“Cô vẫn chưa đi? Người tới. Đem người phụ nữ này ném cho tôi. ném tới bãi phế liệu bên kia.” Hàn Văn Vũ không thể nhịn được nữa, nói dứt lời lập tức xoay người sang chỗ khác.
“Anh cho tôi một cơ hội thôi. Tôi nhất định sẽ là một trợ lý khéo léo. Xin nhờ. Vừa rồi chuyện R*ợ*u đỏ kia, là tôi sai lầm rồi...” Hạ Tuyết đứng lên, hai tay vỗ vào nhau nhìn Hàn Văn Vũ, đau khổ nghiêm mặt nói: “Tôi thực sự cực kỳ cần công việc này... Van cầu anh... Tôi còn nhìn anh diễn rất nhiều, anh là thần tượng của tôi a.”
“Tôi không cùng fan cùng nhau làm việc, cực kỳ phiền toái.” Hàn Văn Vũ mặt lạnh đi nhanh về phái trước.
“Anh yên tâm. Tôi có rất nhiều thần tượng, tôi yêu thích nhất là Tả La, không phải anh...” Hạ Tuyết thở hốc vì kinh ngạc, trừng mắt hạt châu to nhìn Hàn Văn Vũ đột nhiên ngừng lại, thậm chí bóng dáng một mảnh cứng ngắc. Thực cứng. Thực cứng. Phi thường cứng rắn.
Quả nhiên....
Hàn Văn Vũ thực sự chậm rãi xoay người, giống như xem khỉ ở vườn bách thú nhìn Hạ Tuyết, hắn không thể nhịn được nữa, trước cái nhìn biểu tình kì dị của mọi người, hắn cũng thực sự chấn kinh chỉ vào Hạ Tuyết : “Trời ạ!!! Nơi đó có một cự phẩm như vậy? Bắt cô ta đi! Lập tức ném cô ta xuống!!”
Nhân viên làm việc vừa nghe, liền nhao nhao đi đến trước mặt Hạ Tuyết , không nói hai lời, đem cả người cô kéo tới, chuẩn bị kéo ra ngoài...
“Xin nhờ! Cho tôi một lần cơ hội thôi!” Hạ Tuyết bị nhân viên bên cạnh kéo ra ngoài, vừa quay đầu, chưa từ bỏ ý định kêu lên.
Lần quay này đạo diễn ước trừng là lần thứ 32, đem miệng hai nam nữ này hôn cho nát vụn, cuối cùng mới quay xong, quay xong đoạn diễn này, tất cả nhân viên đều nhẹ nhàng thở ra, nhao nhao vỗ tay kết thúc công việc....
Hàn Văn Vũ vừa diễn xong, lập tức ngồi tại ghế chuyên dụng của mình, nghe trợ lý báo cáo cho mình kết quả diễn suất từ ba giờ sáng, mà bây giờ là giữa trưa đến chạng vạng tối, cần tới đài truyền hình thu hình cuộc sống cá nhân, tiếp theo đó là mời diễn một loạt hội chiêu đãi ký giả....
Hàn Văn Vũ an tĩnh nghe, sau đó nhận kịch bản diễn, hơi nhìn nhìn chút...
Bãi đỗ xe đầu kia lập tức lái tới cả đội xe, cầm đầu là ba chiếc xe bảo vệ màu đen, tiếp theo là năm chiếc xe chở nữ giúp việc, phụ trách toàn bộ công việc phía sau hậu trường của Hàn Văn Vũ... Tất cả chiếc xe sau cùng liền dừng cách Hàn Văn Vũ không xa, vệ sĩ trước xuống xe, cẩn thận xem toàn trường, rồi chậm rãi đi đến bên cạnh Hàn Văn Vũ chờ đợi ở một bên, cùng đợi...
Hàn Văn Vũ nhìn một chút kịch bản, mặt lạnh đứng lên, giơ tay nói: “Khóa xe của tôi để...”
Tiểu Thanh lập tức đem chìa khóa đưa qua cho Hàn Văn Vũ, mới nói: “Chúng ta tới hội trường trước.” Đây là thói quen của hắn, tất cả mọi người đều biết.
“Uh`m!” Hàn Văn Vũ âm Thanh vừa ý, tất cả mọi người phía sau hắn, bao gồm nhà tạo mẫu tóc, trang phục, nhà tạo hình, thợ đấm P0'p, hóa trang khoảng ba mươi người, tất cả đều thu thập xong tất cả mọi thứ, nhanh chóng lên xe...
Lynda mới từ đài truyền hình lấy bảng chương trình lại, cũng đã nhìn đến Hàn Văn Vũ dương tay để cho vệ sĩ không cần đi theo, chính mình muốn một mình đi đến xe...
“Nhanh như vậy liền xong rồi?” Lynda kỳ quái đi tới hỏi.
“32 lần còn không hoàn thành, còn không bằng tìm người đóng thế tới, tôi trực tiếp cường bạo thôi.” Hàn Văn Vũ lạnh lùng nói xong, liền tiếp tục đi về phía xe chuyên dụng của mình.
Lynda không cách nào nói với hắn: “Anh vẵn chán ghét Tô Diệu Diệu như vậy, không phải bởi vì cô ta câu dẫn anh một lần sao? Nhiều phụ nữ dụ dỗ anh là đúng.”
“Miễn bàn! Toàn bộ thế giới đều biết Hàn Văn Vũ tôi tránh xa tình ái, không thích phụ nữ.” Hàn Văn Vũ nói xong, liền cùng Lynda quay trái.
“Nghe nói anh lại mua xe mới rồi hả? Thật sự anh định đến chỗ “hướng tới linh hồn” kia?”
Khóe miệng Hàn văn Vũ một chút ý cười sâu xa, mới đắc ý xoay xoay chìa khóa trong tay mới nói: “Nửa đêm hôm qua mới vận chuyển từ Mỹ về. Để hôm nay cùng nó ra ngoài chạy một vòng.”
Lynda bất đắc dĩ cười khổ nói: “Thật phục anh. Còn không có gặp qua một người đàn ông yêu xe như vậy. Hôm nay tôi cũng muốn mở mang kiến thức một phen cái xe “hướng tới linh hồn” trị giá một triệu này. Nghe nói khi tốc độ 100 mã, lốp xe cũng không chạm mặt đất.”
Bọn họ vừa nói vừa cười xoay người đi, sau đó nhìn chỗ đậu xe vip, chính là đang đỗ một chiếc xe khí phách tôn quý, nó là chiếc xe xuyên qua thời gian trứ danh “hướng tới linh hồn”, chí thấy nó đứng giữa các xe khác, thật trác tuyệt xuất chúng, mị lực vô hạn....
“....” Lynda thật sự nhịn không được cảm thán nói: “Tôi thực sự lại có thể nhìn thấy nó...”
“Cô có thể sáng mắt rồi!” Hàn Văn Vũ đắc ý cười, vừa định đi qua, lại đột nhiên có một bóng đen lóe lên trước mặt mình, sau đó trơ mắt nhìn Hạ Tuyết cư nhiên ôm một thùng nước, hướng trên xe kia vẩy qua đi....
Hàn Văn Vũ cùng Lynda đồng thời trừng to mắt, chấn kinh nhìn Hạ Tuyết ...
Hạ Tuyết một bên thật nhiệt tình đối với bọn họ cười nói: “Tôi vừa rồi trông thấy xe bị bẩn, tôi đi lấy một thùng nước, còn có bột giặt chuẩn bị cho anh rửa xe...”
Hàn Văn Vũ tròng mắt nháy động, hơi thở đã bị kết căng, động cũng không dám động nhìn Hạ Tuyết giống như tan ra ngàn dặm, đem bột giặt rắc lên cái xe trị giá một triệu, tiếp theo lại nhắc tới cái bàn chải tẩy nhà vệ sinh, càng không ngừng chải quét trên xe, một bên trải quét một bên học phim Hàn, nữ chính cong lưng 90 độ, còn kém chưa nói.... “A cầm haas a!!(tức: anh có khỏe không )”
hàn Văn Vũ cảm thấy hồn phách mình đều phải tản ra nhìn Hạ Tuyết đang chải quét hiện lên trong gương, tròng mắt hắn muốn nổ tung, khí trong *** nổ phịch một tiếng, nháy mắt bãi đỗ xe có tiếng kêu bạo phát giống như khốn thú sắp ૮ɦếƭ... “A____________”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc