Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc - Chương 206

Tác giả: Hàn Trinh Trinh

Lúc người Hàn gia dùng cơm, vô cùng nghiêm túc, mặc kệ từ lễ nghi dùng cơm, đến trà khai vị, món ăn khai vị, tất cả do chuyên gia phân tích dinh dưỡng thể trạng của từng người, sau đó sẽ tiến hành chế món ăn.
Hàn Trung Trí dắt Hi Văn, ngồi vào bàn ăn gỗ lim khảm Phỉ Thúy hình chữ nhật, Lý thẩm nhìn ý tứ của Hàn Trung Trí, muốn Hi Văn ngồi vị trí bên cạnh mình, lập tức bảo người giúp việc mang một cái ghế nhỏ, cao, bằng gỗ thanh đàn, đặt nhẹ bên cạnh Hàn Trung Trí, sau đó bảo người giúp việc đặt chiếc nệm màu đỏ thẫm thêu chim Phượng Hoàng, thành ghế dựa đặt nệm màu tím đậm thêu hoa văn ông Thọ nhỏ ôm đào tiên, rồi cẩn thận ôm Hi Văn ngồi bên cạnh ông nội, từ trước đến giờ, vị trí này, trong gia tộc, thế hệ chú bác ở Hàn gia, cũng không người nào có thể ngồi, có thể thấy Hàn Trung Trí rất thương yêu Hi Văn.
Hi Văn ngồi trên chiếc ghế cao, mỉm cười nhìn bà nội ngồi ở vị trí đầu tiên phía bên phải, mẹ và bà nội ngồi chung một chỗ, sau đó cha theo chỗ ngồi xuống, hai người chú ngồi phía bên trái, cô bé đột nhiên tò mò hỏi: "Lễ nghi bàn ăn ở Trung quốc, trước là chủ nhân, kế là khách nữ, sau là khách nam sao? Khách chính, ngồi bên phải?
"Đối chiếu thật thông minh! " Hàn Trung Trí nghe cháu gái nói ngắn gọn, rõ ràng như vậy, ông ta rất vui vẻ, khẽ vuốt tóc Hi Văn.
Trang Minh Nguyệt cũng vui vẻ nói: "Mang thức ăn lên đi”.
"Vâng !" Lý thẩm nháy nháy mắt, người giúp việc lập tức đi về phía bên cạnh bàn ăn, đặt một cái bàn tròn nhỏ, dùng khay màu vàng, trước mặt của mỗi người, đặt xuống đế lót đũa, đôi đũa, cái đĩa, chén kim loại, muỗng canh, chén canh, chén nước, sau khi đặt chỉnh tề, lại cẩn thận bưng trà khai vị lên, đưa đến trước mặt của mọi người, chờ mọi người uống xong, mới mang thức ăn lên.
Bởi vì hôm nay khó có được các cậu chủ và Tôn tiểu thư về nhà ăn cơm, cho nên Lý thẩm là quản gia rất có uy tín của Hàn gia, tự mình đứng ra mang thức ăn lên, trước tiên bà nhận lấy các loại món ăn nguội, món ăn thập cẩm. Món ăn nguội làm từ 9 củ cà rốt cắt tỉa thành 9 con rồng, mà dưới con rồng bày biện các loại món ăn nguội thành hình con chim nhỏ, Hoa Mẫu Đơn, loại món ăn nguội này là món ăn yêu cầu cao nhất Trung Quốc. (mịa nó, edit mấy đoạn này muốn phát điên, văn miêu tả đáng ghét, đổ mồ hôi).
Hi Văn vốn theo Tổng Thống gia gia đi khắp thế giới, cho nên rất nhiều những thứ mới lạ đều gặp, nhưng hôm nay thức ăn này, thật đúng là để cho cô bé mở rộng tầm mắt, chỉ thấy cô bé thật tò mò nghiêng người tới trước, đôi mắt to trong suốt nhìn chằm chằm, nhìn các món ăn nguội, cô bé thấy con chim nhỏ này làm từ dưa chuột, dưa cải, và đậu đen chế biến thành, thật sự rất xinh đẹp, cô bé kỳ lạ nói: "Cháu thường nghe Tổng Thống gia gia nói, ẩm thực Trung Quốc có từ lâu đời, kỹ thuật tinh xảo, phong cách đặc biệt, có mấy ngàn năm văn hóa kết tinh, nổi tiếng thế giới, là một trong ba món ăn nổi tiếng trên thế giới, hôm nay vừa nhìn, quả nhiên không giống bình thường, thế nhưng con chim nhỏ, là có thể ăn được sao?
"Ăn được ! Dĩ nhiên ăn được! Ăn rất ngon! " Hàn Trung Trí mỉm cười, nói xong, cũng không đợi món ăn đem xong, liếc mắt nhìn Lý thẩm, Lý thẩm hiểu ý, lập tức cầm cái đĩa kim loại, nhẹ nhàng dùng đôi đũa nhẹ nhàng gấp lên thức ăn nguội dưa chuột lúc nảy Hi Văn muốn ăn, nhẹ nhàng đặt vào đĩa, nghiễm nhiên một con "chim nhỏ" đưa đến trước mặt của Hi Văn, người giúp việc chăm sóc cho Hi Văn, lập tức mỉm cười cầm đĩa nhỏ, đôi đũa, nhẹ nhàng kẹp lên, đưa đến khóe miệng Hi Văn, Hi Văn lập tức há miệng ra ăn, cảm thấy mùi vị dưa chuột ngọt ngọt, cay cay, giòn giòn, ăn ngon miệng, nhất là kết hợp chung với dưa cải, có vị kỳ lạ, cô bé “oa” một tiếng, nhìn mẹ kêu to: "Mẹ! ! Ăn rất ngon a! Cho tới bây giờ con cũng chưa ăn dưa chuột ngon như vậy! ! Mẹ cũng ăn đi !
Hạ Tuyết nhìn con gái vui vẻ như vậy, cô cũng mỉm cười nói: "Chờ lát nữa mẹ ăn, con không cần hô to gọi nhỏ, phải có lễ phép”
"Mang thức ăn lên tiếp đi" Trang Minh Nguyệt mỉm cười ngẩng đầu lên nhìn Lý thẩm nói.
"Vâng" Lý thẩm tự mình đưa món ăn nguội lần nữa, món ăn nguội lần này làm từ đậu hũ chế biến thành các loại cá nhỏ, đặt trong đĩa có hình hoa sen, sau đó bên cạnh "cá nhỏ" cắm các loại thức ăn nguội, nơi xa giống như hồ sen nho nhỏ chưng cất mà thành, người đầu bếp này có kỹ năng nấu ăn thật sự tuyệt vời, mới có thể làm món ăn nguội này thật hiệu quả, đây quả thực là một tác phẩm nghệ thuật.
Từ trước đến giờ Hạ Tuyết thích đồ chơi nhỏ, nhìn các món ăn nguội bày ra, lại có thể sáng tạo rất nhiều sắc thái, nhất là dùng các loại đậu hũ chế biến thành cá nhỏ, thật sự có chút không nhịn được.
Hàn Văn Hạo ngồi bên cạnh Hạ Tuyết, nhìn ánh mắt của cô, vội chạm vào người cô, như là đang lấy lòng, nói: "Món ăn nguội này gọi ‘ao sen’, đậu hũ này không phải đậu hũ bình thường, là nhất dùng cây đậu tươi tốt, chế biến bằng thủ công, thêm vào nước suối sau núi nhà chúng tôi, chế biến thành, còn phải có trình độ điều chỉnh hiệu quả ướp lạnh, ăn vào dễ chịu, tươi ngọt, có muốn nếm thử hay không?"
"Ách, được" Từ trước đến giờ Hạ Tuyết rất thẳng thắn, giờ có chút ngượng ngùng gật đầu.
Người giúp việc lập tức đưa tay cầm cái đĩa kim loại, cầm cái muỗng dẹp, cẩn thận múc một phần nhỏ đậu hũ, giống như con cá nhỏ đưa tới bên cạnh Hạ Tuyết, Hạ Tuyết mỉm cười nói cám ơn, trong cái nhìn chăm chú của cả nhà, nhẹ nhàng ăn một miếng đậu hũ, ánh mắt cô lập tức sáng lên, quả thật cho tới bây giờ cũng chưa từng ăn đậu hũ ăn ngon như vậy, đây là mùi vị nguyên thủy nhất, hơn nữa, vì có chút hiệu quả ướp lạnh nên ăn rất mềm, mà còn thấm một chút mùi vị của nước suối.
"Ăn rất ngon" Hạ Tuyết lễ phép hướng mọi người gật đầu, nói.
Mọi người cùng nhau mỉm cười, Hàn Văn Hạo khẽ chuyển động ánh mắt nhìn Hạ Tuyết, sau đó len lén đưa tay tới dưới bàn, nhẹ nắm bàn tay cô đặt ở ***, khẽ xoa ngón áp út của cô, cô chợt sửng sốt, nhấp nhẹ phần môi mùi đậu hũ, nhìn Hàn Văn Vũ ngồi đối diện đang nhiệt tình vui vẻ, mình cũng cười ngây ngô, muốn kéo tay của hắn, nhưng người này nắm thật chặt, còn nhẹ nhẹ dùng ngón cái của hắn, xoa nhẹ ngón áp út của mình, giống như nói xin lỗi, cô ha ha cười lên, sau đó đưa chân hung hăng đạp hắn một cái!
"Ui chao!" Hàn Văn Vũ đột nhiên sững sờ, quay đầu nhìn em trai nói: "Tại sao chú đạp anh hả ?"
"Em có đạp anh đâu ? " Hàn Văn Kiệt nhìn anh hai, không hiểu, cười nói.
"Rõ ràng chú mới đạp anh! ! Thiệt là! " Hàn Văn Vũ trợn mắt nhìn em trai một cái.
"Được rồi, em đạp anh" Hàn Văn Kiệt nhàn nhạt ngẩng đầu lên, nhìn Hạ Tuyết và anh trai một cái.
Mặt của Hạ Tuyết đỏ lên, cúi đầu, trở tay ở dưới bàn P0'p tay Hàn Văn Hạo, lại bị hắn nắm thật chặt, cô bất đắc dĩ thở dài, rốt cuộc quay đầu nhìn hắn một cái, lập tức tiếp xúc hai tròng mắt lộ ra mập mờ, cô trừng mắt liếc hắn, cố ý giả vờ như không phát sinh chuyện gì, nhìn Lý thẩm liên tục đặt lên bàn Cá đuôi phượng, Tường Long Song Phi, Vịt Tiềm Bát Bửu, Nhất Phẩm Quan Yến, thịt kho tàu, da heo thái sợi, Nhị Long diễn châu.
Hàn Văn Hạo vẫn như có như không, dùng ánh mắt nóng rực nhìn cô, tay lại nhẹ nhàng vuốt ve lòng bàn tay của cô, làm cho cô toàn thân ngứa ngáy, nóng rực, cô thở nhẹ, rốt cuộc vẫn phải quay đầu nhìn hắn.
Bữa cơm hôm nay, xem như ăn được thuận lợi, làm Hạ Tuyết thật thở phào nhẹ nhõm, bởi vì hôm nay xem như là một ngày Hi Văn nhận tổ quy tông, cũng xem như một lễ lớn, có lẽ tất cả mọi người có cảm giác không khí hài hòa này thật không dễ có, cũng vui vẻ ăn cơm, cho đến lúc Hàn Trung Trí ăn món bánh ngọt, đột nhiên cúi đầu kêu nhỏ: "Hạ Tuyết "
Hạ Tuyết nghe Hàn Trung Trí kêu rồi bình tĩnh nhìn mình, cô lập tức thả tay xuống khăn, nhìn ông ta lễ phép nhẹ gật đầu nói: "Vâng, bác trai”.
Mọi người có chút căng thẳng nhìn ông ta, chỉ sợ ông ta nói lời gì khó nghe.
Hàn Trung Trí không có hảo cảm với Hạ Tuyết, nhưng vì cháu gái, ông ta đành phải có thái độ mềm mỏng, nói: "Hôm nay Hi Văn có thể trở về Hàn gia chúng tôi, thật sự có một phần công lao của cô, nhưng tôi có chuyện muốn nói cho cô, dù sao Hi Văn là cháu gái của Hàn gia chúng tôi, lấy họ Hạ của cô, vẫn có chút không thích hợp, tôi hi vọng con bé có thể thay đổi thành họ Hàn. Về phần tên Hi Văn cũng thật dễ nghe, cứ quyết định như vậy đi”.
Ông ta nói chuyện, luôn tự mình quyết định, cũng không hỏi cảm thụ của người khác.
Không khí lập tức có gì không đúng, mọi người có chút lo lắng nhìn Hạ Tuyết.
Hạ Tuyết vội vàng miễn cưỡng cười cười, nhìn con gái một cái.
Đôi mắt thật to của Hi Văn cũng nhìn chằm mọi người, sau đó nói: "Nói cách khác, sau này cháu họ Hàn sao?
Hàn Văn Hạo bình tĩnh buông đũa, sau đó giơ tay cầm khăn đứng lên lau miệng, nhìn cha nói: "Cha, dù sao trước đây con có lỗi với Hạ Tuyết, sáu năm qua, cô ấy rất vất vả nuôi nấng Hi Văn, nếu như nói muốn sửa họ, không bằng chậm lại một chút đi, ruột thịt là ruột thịt, không cần thiết để ý đến chuyện họ này”.
"Tại sao không để ý?" Hàn Trung Trí lập tức bỏ khăn ăn để xuống, vẻ mặt nghiêm túc nhìn con trai nói: "Cháu gái của nhà chúng ta, tại sao có thể họ Hạ? Hơn nữa, Hạ Tuyết là vợ chưa cưới của Daniel, cô ấy phải gả cho Daniel! Chẳng lẽ muốn Hi Văn theo họ nhà Blake? Như vậy mặt mũi của Hàn gia chúng ta ở chỗ nào? Hi Văn là cháu gái của nhà chúng ta! ! Con bé phải vào gia phả đấy! ! Tương lai trong gia phả xưng hô thế nào? Một đống họ Hàn, bên trong có một đứa bé gọi Hạ Hi Văn? Cái này thành thể thống gì ?"
Không khí lại rơi vào yên tĩnh.
Hạ Tuyết đột nhiên không có chủ ý, ánh mắt nhấp nháy, có chút lo lắng đổ ập vào lòng.
"Cha" Hàn Văn Kiệt mỉm cười nhìn cha nói: "Cha cũng nói, Hạ Tuyết là vợ chưa cưới của Daniel, Daniel xem Hi Văn là con gái, nếu như Hi Văn theo họ Hàn chúng ta, vậy tương lai bọn họ kết hôn, Hi Văn họ Hàn, như vậy cũng không thích hợp, gia đình Daniel sẽ nghĩ sao! "
"Khắp thiên hạ đều biết Hi Văn là cháu gái nhà chúng ta, họ Hàn cũng chỉ là một loại hình thức mà thôi! " Hàn Trung Trí nhanh chóng nói.
Hàn Văn Kiệt nở nụ cười nói: "Cha cũng nói, đây chỉ là một loại hình thức, vậy họ thì có quan hệ gì ? Nếu Con bé là máu mủ Hàn gia chúng ta, thật ra thì Hi Văn theo họ của mẹ là tốt nhất, tương lai mặc kệ Hạ Tuyết cùng ai ở chung một chỗ, cũng có thể tránh khỏi lúng túng".
"Không được! ! " Hàn Trung Trí mặt lạnh nói: "Hi Văn nhất định phải theo họ Hàn chúng ta, nếu như có một ngày, Hạ Tuyết muốn gả cho Daniel, cô ấy lập gia đình là tốt, Hi Văn giữ lại! "
"Cha! " Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt cùng kêu lên.
Hàn Văn Hạo cũng bất đắc dĩ nhìn cha.
Trang Minh Nguyệt sốt ruột nói với chồng: "Trung Trí, bữa cơm hôm nay vui vẻ như vậy, chuyện sửa họ có thể nói sau đi!"
"Đàn bà thì biết cái gì?" Hàn Trung Trí lập tức nhìn Trang Minh Nguyệt chỉ trích nói: "Hạ Tuyết rất nhanh sẽ kết hôn với Daniel, Văn Hạo cũng phải kết hôn với Thư Lôi, chuyện của Hi Văn tình nhất định phải xử lý tốt! ! Nếu không sẽ làm cho người ta bàn tán! ! Hơn nữa hôm nay thừa dịp mọi người có mặt, tiện thể nói một tiếng ọi người, mấy ngày nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, mặt mũi của Hàn gia chúng ta gần như mất hết, vì vãn hồi mặt mũi, tôi quyết định hôn sự của Văn Kiệt và Mộng Hàm, Văn Hạo và Thư Lôi, cùng sớm cử hành! Định ngày 28 tháng này!"
Sắc mặt của Hạ Tuyết lúc trắng bệch, hai tròng mắt xoay tròn đến đáng sợ.
Hàn Văn Hạo lập tức không vui, nhìn cha nói: "Cha! ! Chuyện hôn nhân, con sẽ nói chuyện với Thư Lôi rồi quyết định!"
"Con không cần nói chuyện với Thư Lôi nữa, lúc nảy các người ở trên, cha đã gọi điện thoại cho Thư Lôi, truyền đạt ý kiến của hai nhà chúng ta, con bé cũng tán thành! Ngày các con kết hôn, Hi Văn sẽ chính thức lấy thân phận hoa đồng gặp truyền thông, từ một tầng ý nghĩa khác, cũng con gái của con và Thư Lôi! "
"Cha! " ba anh em Hàn Văn Hạo cùng nhìn về phía cha!
Hai mắt Hạ Tuyết xốc xếch, tư tưởng hoàn toàn trống rỗng, trong nháy mắt, trái tim như bị P0'p chặt, tay đặt nhẹ trên bàn ăn, vặn chặt khăn ăn màu trắng.
Dù sao Hi Văn vẫn là đứa bé, nghe chuyện phức tạp như vậy, bắt đầu có chút nghi ngờ, liếc nhìn vẻ mặt của mẹ không đúng, liền hỏi: "Mẹ, các người đang nói chuyện rất không vui sao?"
"Không có" Hàn Trung Trí lập tức mỉm cười nhẹ đỡ bả vai Hi Văn, cố gắng giải thích nói: "Chẳng qua ông nội cảm thấy, cháu là con gái ruột của cha đúng không? Đương nhiên là phải cùng họ Hàn với cha, đây là truyền thống bình thường nhất của Trung Quốc, bất quá ông nội chỉ nói lên ý nghĩ này mà thôi, hơn nữa cha cháu sẽ kết hôn với dì Tần, nói cách khác, dì Tần cũng là mẹ của cháu, giống như chú Daniel là PA¬PA của cháu, đúng không? Về sau, chỉ cần Hi Văn thích, ông nội hiểu nhất Hi Văn! Cái nhà này Hi Văn thích, cũng cho Hi Văn ở, có được không? "
Hi Văn suy nghĩ, nhưng vẻ mặt đề phòng nhìn mẹ !
Hạ Tuyết thở hổn hển, nhưng không muốn bầu không khí trở nên bất thường, dù sao khó có được hài hòa, cô miễn cưỡng nhìn con gái cười cười, Hi Văn nhìn mẹ cười, cũng gật đầu một cái "Vâng".
"Con xem đi?" Hàn Trung Trí lập tức nói: "Đứa bé cũng không có ý kiến, người lớn cũng đừng kiên trì, sau này, bất kể Hạ Tuyết lựa chọn cuộc sống thế nào, người Hàn gia chúng ta tuyệt đối không ngăn cản cô, có lẽ tôi còn có thể cho cô một phần tài sản, coi như con gái của mình xuất giá, hơn nữa cô là diễn viên, phải đi khắp nơi, không yên một chỗ, giống như Văn Vũ, Hi Văn ở lại nhà chúng tôi, chúng tôi sẽ chăm sóc tốt"
Đầu ngón tay Hạ Tuyết bắt đầu lạnh run, hai mắt bắt đầu đỏ bừng, cô có ngốc đi nữa cũng nghe ra, Hàn Trung Trí muốn ςướק đi con gái trong tay của mình, bảo Hi Văn nhận Tần Thư Lôi làm mẹ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc